Edit: Hanna
Beta: Heulwen
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Sáng sớm, khi hạ nhân đến sân viện quét dọn thì phát hiện vị Minh cô cô luôn luôn dậy sớm nhưng hôm nay cửa phòng lại đóng chặt. Mà Tiết phu nhân đã dặn dò kỹ lưỡng nên không ai dám đi quấy rầy vị quý nhân tới từ trong cung này, nên bọn họ phải vòng qua căn nhà kia để quét dọn.

Trong phòng, tiếng rên rỉ cùng tiếng thở dồn dập hổn hển đan xen, âm thanh hai thân thể trần trụi va chạm vào nhau vang lên liên tiếp không ngừng. Màn còn bị lôi kéo một cách gắt gao, thân thể phập phồng triền miên, phát ra âm thanh bạch bạch đầy ái muội.

“A…… Tướng quân……”

Minh Trăn nằm sát xuống giường nắm chặt gối đầu, hai chân mở ra, sắc mặt ửng đỏ hai mắt đong đầy nước mắt, cắn môi mà thừa nhận va chạm từ phía sau của nam tử, cặp mông trắng nõn mềm mại bị đập đỏ bừng, kẹp chặt dương vật ngăm đen vào trong huyệt thịt,vùng kín phía dưới bị đâm thọc tàn nhẫn.

Một tay Tiết Thành ấn chặt lên mông nàng mà điên cuồng đẩy eo, thúc mạnh từng cái vào tiểu huyệt non mềm ướt át, sướng đến mức cả người nổi một tầng da gà, hận không thể nhét cả tinh hoàn vào trong

“Trăn Trăn, kẹp chặt lại.” Minh Trăn nghe thấy giọng nói khàn khàn của chàng khiến trong lòng nàng run rẩy, bất giác kẹp chặt chân.

Nàng cực kì ngoan ngoãn, Tiết Thành bị kẹp chặt đến mức cả người run lên, càng vận động cơ mông mãnh liệt hơn mà cắm vào, tay trái nâng lên hung hăng mà chụp đánh cặp mông mịn màng trắng nõn của nàng.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

“Bạch, bạch, bạch……”

Minh Trăn bị đánh mà vừa đau lại vừa sướng, không thể nhịn được mà dẩu mông lên cao, khát vọng được va chạm càng thêm mãnh liệt hơn.

Tiết Thành nhìn thấy nàng chổng mông cao hơn, đôi mắt đỏ đậm, nằm sấp xuống sát phía trên cặp mông nàng mà hung hăng cắn một ngụm.

“A……” Toàn bộ cơ thể Minh Trăn mềm nhũn vô lực, cứ để mặc chàng tùy ý trêu đùa.

“Kêu ra đi!” Tiết Thành cưỡi trên mông nàng, trên dưới phập phồng, ngoan cường cắm vào nàng, tiểu huyệt sưng đỏ bị cắm mạnh tới mức run run rẩy rẩy chảy ra mật dịch, bắn ướt cả chăn đơn trên giường.

“Tướng quân…… Tướng quân…… A……”

……

Ở trên giường triền miên một lúc lâu, Tiết Thành mới đứng dậy xuống giường, một tay vòng lấy trên đùi Minh Trăn rồi bế người lên. Nàng gắt gao kẹp chặt hai chân, nhưng một bụng đầy tinh dịch đặc sệt mới vừa bị bắn vào vẫn chảy ra từng chút một, ướt đẫm cả một cánh tay của Tiết Thành.

Tiết Thành vừa đi vừa cười, thanh âm khàn khàn còn mang theo hương vị tình dục nồng đậm.

“Trăn Trăn chảy ướt một tay cánh tay ta rồi.”

“Làm sao mà nàng còn ướt hơn cả lúc ta lau khô cho nàng vậy?”

Minh Trăn ngồi trên cánh tay hắn, mặt đỏ tai hồng mà ôm lấy cổ chàng, ghé sát vào:

“Còn không phải do tướng quân sao! Muốn giữ cũng giữ không nổi……”

Tiết Thành cười to, xoa xoa cặp mông nàng rồi đi đến thau tắm.

Sau khi lau khô cơ thể, hai người lại ở trên giường thân mật một lúc lâu.

Chờ đến khi Minh Trăn tỉnh lại thì đã là buổi trưa.


Tiết Thành không còn ở trên giường. Nàng phủ thêm áo ngoài, đỡ cột giường, hai chân run rẩy đứng lên.

“Tướng quân……”

Tiết Thành đứng trước bàn,vẻ mặt nghiêm túc mà nghiền nát, nhìn thấy Minh Trăn đứng dậy thì lập tức đi qua đỡ lấy nàng.

“Trăn Trăn,”

“Hôn thư kia, nàng đưa cho ta mượn một lúc được không?”

Minh Trăn vừa nghe, tay nhỏ đang bám vào Tiết Thành lập tức cứng đờ.

“Ta, ta không phải cố ý…… Ta chỉ muốn……”

Tiết Thành vòng tay ôm lấy eo nàng, khẽ cười rồi nói:

“Lại nghĩ linh tinh gì vậy? Lấy ra đi, ta muốn đốt nó đi.”

“Lúc trước ta bị Điện hạ kích bác nên mới viết xuống tờ giấy kia, căn bản không ngờ nó lại có ý nghĩa như vậy.”

Minh Trăn cúi đầu, đôi mắt ửng đỏ. Nàng lấy tờ giấy kia từ trên kệ sách rồi đưa cho chàng.


Tiết Thành trực tiếp đưa tờ giấy lên trên ngọn nến, rất nhanh, hôn thư bị đốt thành trọ bụi.

Minh Trăn trơ mắt nhìn tờ giấy giấy biến thành tro, không kìm được nước mắt mà để nó tự do chảy xuống.

“Nếu biết trước sẽ gặp được nàng, có đánh chết ta cũng không viết thứ này.”

“Khiến nàng thương tâm khổ sở rồi, Trăn Trăn.” Tiết Thành nâng mặt nàng, liếm đi từng giọt nước mắt.

“Xin lỗi.”

Chua xót đau khổ nhiều năm như vậy đều biến mất trong nháy mắt.

Minh Trăn ngẩng đầu lên, nhắm hai mắt mà thừa nhận nhụ hôn càng ngày càng nóng cháy của Tiết Thành và những cái vuốt ve âu yếm đầy dịu dàng, dùng sức ôm chặt lấy eo thon săn chắc của chàng.

“Tướng quân……”

(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương