Lệ Tiên Sinh À, Đường Tình Duyên Của Ngươi Thắm Rồi!
-
Chương 232: Lệ đại tổng tài muốn hại mình à?
Editor: Waveliterature Vietnam
Lệ Đình Tuyệt quay số gọi cho Nguyên Thành, Nguyên Thành vừa đi ngủ thì nghe thấy tiếng điện thoại kêu, ngán ngẩm kêu một tiếng, sau đó lấy điện thoại qua. Nhìn thấy là cuộc gọi của boss thì ngay lập tức cả người thanh tỉnh.
"Lệ tổng, có chuyện gì ạ?"
Anh ta dơ tay vỗ mặt, cho mình tỉnh táo lại, anh ta đã quá quen với phương thức làm việc một cách điên cuồng của Lệ Đình Tuyệt. Từ sau khi theo anh, cả người giống như làm bằng sắt thép, bởi vì một khi mà Lệ Đình Tuyệt làm việc thì đặc biệt điên cuồng.
Lệ Đình Tuyệt nhíu mày hít một ngụm thuốc, "Thu thập bản sao nguyên si của Nguyệt Tinh Thần, cho cậu thời gian ba ngày."
Nguyên Thành ngạc nhiên đến há hốc miệng, Nguyệt Tinh Thần là sản phẩm mới nhất của chi nhánh công ty Tú Nhi ở T thành, hôm nay không phải mới công bố ra mắt sao? boss là có ý gì?
Chẳng lẽ phải tự chỉnh công ty của mình, là mạch não không đủ dùng.
Điều quan trọng nhất là anh không biết chuyện gì đã xảy ra hôm nay? Người phụ nữ yêu quý của đại tổng tài nào đó bị ăn đánh, cả anh còn không nỡ đánh mà người khác lại dám đánh, không giết cô ta coi như đã may lắm rồi.
"Vâng, Lệ tổng."
Lệ Đình Tuyệt cúp điện thoại, làm người nào đó phải thức dậy, hôm nay phải làm việc thâu đêm rồi, anh ta phải nhanh chóng xử lý mấy việc bên này cho xong mới được.
Ngày hôm sau, Mạc Thanh Yên vừa dậy thì nhận được điện thoại người của Sinh Môn.
"Tra ra chưa?"
Mạc Thanh Yên vén tóc, cô tin tưởng người của Sinh Môn muốn điều tra điều gì quả thật rất dễ dàng.
"Ngũ tiểu thư, tối hôm qua Mạc Thanh Tuyết gọi điện thoại liền đi ra ngoài, là một người phụ nữ tên Lưu Nguyệt Nguyệt, hôm nay sẽ mang Nguyệt Tinh Thần đến chợ đêm giao bán."
Mạc Thanh Yên híp hai mắt lại, hoá ra là hai người bọn họ, chẳng trách. Hồi trước, Lưu Nguyệt Nguyệt còn tự xưng là chị em với cô mà thực chất nghe lời của Mạc Thanh Tuyết cố ý tiếp cận cô, hãm hại cô.
Hai người kia chính là một ổ rắn chuột, hiện tại lại cùng tính kế cô, cô cũng không thấy ngạc nhiên nhiên chút nào cho nên cô sẽ không dễ dàng mà buông tha cho bọn họ.
"Triệu Tử Ngang, mấy người hãy gửi vị trí cụ thể của chợ đêm đến đây."
Cô phải cầm được Nguyệt Tinh Thần trở về để trả lại cho Diệp Thanh Khuynh, đây là lời hứa của cô, cô nhất định phải làm được.
"Ngũ tiểu thư, chúng tôi chờ cô ở chợ đêm."
Bởi vì đại thiếu gia đã nói, bảo bọn họ phải bảo vệ cô cho tốt, không để cô gặp bất cứ nguy hiểm nào. Những nơi như chợ đêm, các loại ngưu quỷ xà thần đều có, càng lo lắng cho cô hơn.
Mạc Thanh Yên chưa từng đến chợ đêm, cho nên có người của Sinh Môn ở đó cũng tiễn, vì thế đáp lại một câu.
"Ừ, mấy người ẩn trong bóng tối, đừng để bại lộ bản thân."
Mạc Thanh Yên cúp điện thoại, thấy Angela vẫn đang ngủ bèn vỗ mông nhỏ của cô bé.
"Angela, nên dậy rồi con."
Angela lăn cái rồi ngồi dậy, đỉnh đầu rối bời như tổ chim, đôi mắt to tròn vẫn trong tình trạng mơ màng.
"Mami, lúc sáu giờ chú đẹp trai có đến được không ạ? Con có một tiết mục biểu diễn muốn cho chú ấy xem ạ."
Hơn nữa, các bạn học nữ trong lớp nói với cô bé là đến lúc đó nhất định phải bảo cha đến nữa mà nhóc cũng đã đồng ý rồi.
Mạc Thanh Yên ngẫm nghĩ, "Mẹ hỏi chú ấy xem có thời gian không đã?"
"Dạ, tốt quá đi, lúc trước chú đẹp trai có nói sẽ đi rồi ạ."
Cô bé trượt xuống giường và đi vào phòng tắm, tự giác đánh răng, sau đó rửa mặt, cái miệng nhỏ nhắn lẩm bẩm.
"Khăn mặt nhỏ, để trong tay, rửa mắt trước, chuyển xuống miệng, lỗ tai xin đừng quên."
Cách rửa còn rất cặn kẽ, điều này khiến Mạc Thanh Yên cảm thấy ấm lòng liền mỉm cười. Từ lúc cô nhóc còn xíu xíu đến lớn như này, thật sự cũng tốn khá nhiều công sức nhưng được chỗ ngoan ngoãn hiểu chuyện, cảm giác rất có thành tựu.
Buổi tối, Mạc Thanh Yên mặc một bộ đồ lao động, xinh đẹp lại linh hoạt để tiện cho hành động. Cô cầm lấy khẩu súng lục bỏ vào trong áo và liếc về phía cổ tay, chiếc đồng hồ này có công dụng rất lớn, định vị và theo dõi đều cực kỳ thuận tiện.
Sau đó nhìn thấy con gái đã ngủ say liền hôn một miếng xuống khuôn mặt nhỏ nhắn của nhóc. Vì bọn nhỏ nên mỗi lần thực hiện nhiệm vụ, cô đều sẽ an toàn trở về. Hôm nay, còn chưa biết trước sẽ xảy ra chuyện gì nhưng vì bọn trẻ thì cô nhất định không thể để mình gặp chuyện
Lệ Đình Tuyệt quay số gọi cho Nguyên Thành, Nguyên Thành vừa đi ngủ thì nghe thấy tiếng điện thoại kêu, ngán ngẩm kêu một tiếng, sau đó lấy điện thoại qua. Nhìn thấy là cuộc gọi của boss thì ngay lập tức cả người thanh tỉnh.
"Lệ tổng, có chuyện gì ạ?"
Anh ta dơ tay vỗ mặt, cho mình tỉnh táo lại, anh ta đã quá quen với phương thức làm việc một cách điên cuồng của Lệ Đình Tuyệt. Từ sau khi theo anh, cả người giống như làm bằng sắt thép, bởi vì một khi mà Lệ Đình Tuyệt làm việc thì đặc biệt điên cuồng.
Lệ Đình Tuyệt nhíu mày hít một ngụm thuốc, "Thu thập bản sao nguyên si của Nguyệt Tinh Thần, cho cậu thời gian ba ngày."
Nguyên Thành ngạc nhiên đến há hốc miệng, Nguyệt Tinh Thần là sản phẩm mới nhất của chi nhánh công ty Tú Nhi ở T thành, hôm nay không phải mới công bố ra mắt sao? boss là có ý gì?
Chẳng lẽ phải tự chỉnh công ty của mình, là mạch não không đủ dùng.
Điều quan trọng nhất là anh không biết chuyện gì đã xảy ra hôm nay? Người phụ nữ yêu quý của đại tổng tài nào đó bị ăn đánh, cả anh còn không nỡ đánh mà người khác lại dám đánh, không giết cô ta coi như đã may lắm rồi.
"Vâng, Lệ tổng."
Lệ Đình Tuyệt cúp điện thoại, làm người nào đó phải thức dậy, hôm nay phải làm việc thâu đêm rồi, anh ta phải nhanh chóng xử lý mấy việc bên này cho xong mới được.
Ngày hôm sau, Mạc Thanh Yên vừa dậy thì nhận được điện thoại người của Sinh Môn.
"Tra ra chưa?"
Mạc Thanh Yên vén tóc, cô tin tưởng người của Sinh Môn muốn điều tra điều gì quả thật rất dễ dàng.
"Ngũ tiểu thư, tối hôm qua Mạc Thanh Tuyết gọi điện thoại liền đi ra ngoài, là một người phụ nữ tên Lưu Nguyệt Nguyệt, hôm nay sẽ mang Nguyệt Tinh Thần đến chợ đêm giao bán."
Mạc Thanh Yên híp hai mắt lại, hoá ra là hai người bọn họ, chẳng trách. Hồi trước, Lưu Nguyệt Nguyệt còn tự xưng là chị em với cô mà thực chất nghe lời của Mạc Thanh Tuyết cố ý tiếp cận cô, hãm hại cô.
Hai người kia chính là một ổ rắn chuột, hiện tại lại cùng tính kế cô, cô cũng không thấy ngạc nhiên nhiên chút nào cho nên cô sẽ không dễ dàng mà buông tha cho bọn họ.
"Triệu Tử Ngang, mấy người hãy gửi vị trí cụ thể của chợ đêm đến đây."
Cô phải cầm được Nguyệt Tinh Thần trở về để trả lại cho Diệp Thanh Khuynh, đây là lời hứa của cô, cô nhất định phải làm được.
"Ngũ tiểu thư, chúng tôi chờ cô ở chợ đêm."
Bởi vì đại thiếu gia đã nói, bảo bọn họ phải bảo vệ cô cho tốt, không để cô gặp bất cứ nguy hiểm nào. Những nơi như chợ đêm, các loại ngưu quỷ xà thần đều có, càng lo lắng cho cô hơn.
Mạc Thanh Yên chưa từng đến chợ đêm, cho nên có người của Sinh Môn ở đó cũng tiễn, vì thế đáp lại một câu.
"Ừ, mấy người ẩn trong bóng tối, đừng để bại lộ bản thân."
Mạc Thanh Yên cúp điện thoại, thấy Angela vẫn đang ngủ bèn vỗ mông nhỏ của cô bé.
"Angela, nên dậy rồi con."
Angela lăn cái rồi ngồi dậy, đỉnh đầu rối bời như tổ chim, đôi mắt to tròn vẫn trong tình trạng mơ màng.
"Mami, lúc sáu giờ chú đẹp trai có đến được không ạ? Con có một tiết mục biểu diễn muốn cho chú ấy xem ạ."
Hơn nữa, các bạn học nữ trong lớp nói với cô bé là đến lúc đó nhất định phải bảo cha đến nữa mà nhóc cũng đã đồng ý rồi.
Mạc Thanh Yên ngẫm nghĩ, "Mẹ hỏi chú ấy xem có thời gian không đã?"
"Dạ, tốt quá đi, lúc trước chú đẹp trai có nói sẽ đi rồi ạ."
Cô bé trượt xuống giường và đi vào phòng tắm, tự giác đánh răng, sau đó rửa mặt, cái miệng nhỏ nhắn lẩm bẩm.
"Khăn mặt nhỏ, để trong tay, rửa mắt trước, chuyển xuống miệng, lỗ tai xin đừng quên."
Cách rửa còn rất cặn kẽ, điều này khiến Mạc Thanh Yên cảm thấy ấm lòng liền mỉm cười. Từ lúc cô nhóc còn xíu xíu đến lớn như này, thật sự cũng tốn khá nhiều công sức nhưng được chỗ ngoan ngoãn hiểu chuyện, cảm giác rất có thành tựu.
Buổi tối, Mạc Thanh Yên mặc một bộ đồ lao động, xinh đẹp lại linh hoạt để tiện cho hành động. Cô cầm lấy khẩu súng lục bỏ vào trong áo và liếc về phía cổ tay, chiếc đồng hồ này có công dụng rất lớn, định vị và theo dõi đều cực kỳ thuận tiện.
Sau đó nhìn thấy con gái đã ngủ say liền hôn một miếng xuống khuôn mặt nhỏ nhắn của nhóc. Vì bọn nhỏ nên mỗi lần thực hiện nhiệm vụ, cô đều sẽ an toàn trở về. Hôm nay, còn chưa biết trước sẽ xảy ra chuyện gì nhưng vì bọn trẻ thì cô nhất định không thể để mình gặp chuyện
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook