Lấy Phải Anh Chồng Giả Ngốc
-
Chương 59: Gen giả ngốc
"Tiểu Jack, con làm sao vậy? Ngoan...đừng khóc nữa, mẹ đây...mẹ ở đây" vừa nói cô vừa ôm lấy con trai trên giường đang khóc thương tâm đến mức nức nở khiến ai nhìn cũng thấy đau lòng.
"Ô...ô...con muốn mẹ...muốn mẹ...con muốn ngủ với mẹ...ô ô..."
"Được rồi! Được rồi...chúng ta đi ngủ...đi ngủ, đừng khóc nữa"
Thẩm Tòng Tâm ôm lấy thân thể nhỏ bé vào lòng đi lên giường ngủ tiếp.
Cả quá trình cô cự nhiên biến Phí Nam Thành thành người vô hình, làm sắc mặt anh không khỏi đen như đít nồi...
Tầm khoảng 15 phút trôi qua, Phí Nam Thành bước ra từ trong phòng tắm, anh đi đến bên giường, nhìn hai thân hình đang ngủ say trên chiếc giường rộng lớn giữa phòng...
Nghĩ đến tiểu tử này, lúc nãy khóc thương tâm như vậy làm anh cũng không khỏi đau lòng, nhưng cô vợ bé nhỏ của anh lại vì thế mà trực tiếp bỏ qua anh giống như người vô hình, cứ thế ôm con trai đi ngủ, điều này khiến thực sự không vui a...
Phí Nam Thành nhẹ nhàng vén chăn lên giường, cánh tay rắn chắc ôm chặt lấy cô, bởi vì nãy Thẩm Tòng Tâm ôm con trai ngủ ở một góc nên giờ này cô là người ngủ ở giữa...
Cảm nhận được thân hình mềm mại cùng mùi hương dịu nhẹ trong lòng, khiến anh không khỏi hít một ngụm khí lạnh, Bà xã của anh đúng là tiểu yêu tinh mà...chỉ cần lại gần cô một chút cũng khiến dục vọng trong anh trỗi dậy...
Không kìm lòng được, anh cúi xuống hôn nhẹ lên trán cô rồi cũng nhẹ nhàng nhắm mắt lại, tối nay anh không thể cùng bà xã mình ân ái được rồi...phải cố mà nhịn...ai bảo bên cạnh hai người còn có một tiểu tổ tông nữa chứ...
---------
Sáng sớm, mặt trời bắt đầu lên cao, qua khung cửa sổ kính trong suốt, chiếu sáng vào một nhà ba người ấm áp...
Một bàn tay to lớn không an phận, nhẹ nhàng chui vào bên trong áo người kia, rồi xoa nắm bầu ngực mềm mại của ai đó...
"Ưʍ..." tiếng kêu giống như con mèo nhỏ vang lên, khi chủ nhân của nó bị làm phiền nhưng mà vẫn chưa tỉnh hẳn.
Anh khẽ bóp mạnh một cái, thế nào vẫn chưa thỏa mãn lại di chuyển đến bầu ngực bên cạnh...
Bỗng chốc thân thể anh cứng đờ, giật mình tỉnh ngủ hẳn ra...
Tay anh đang đặt lên ngực cô nhưng lại nắm lấy được một bàn tay nhỏ bé cũng đang ở trên đó...
Anh còn chưa kịp bốc hỏa, lại nghe thấy giọng nói non nớt vang lên...
"Mẹ...ti...ti...tiểu bảo bối muốn sờ ti a"
"Tiểu tử thối, dậy"
Phí Nam Thành đầu đã sớm bốc hỏa, cánh tay to lớn tóm lấy ngay thân hình nhỏ bé...
"A...a...ba làm gì vậy? Mau thả con ra"
"Đồ quỷ nhỏ chết tiệt! 4 tuổi rồi ai cho phép con vẫn còn sờ ti mẹ"
"Con sờ ti người phụ nữ của con đâu có gì là sai"
"Giỏi lắm...đó là người phụ nữ của ba"
"Không...mẹ là người phụ nữ của con" thằng nhóc cũng không chịu thua, liền thoát khỏi cánh tay anh nhảy một phát xuống giường chống tay lên, trừng mắt nhìn anh...
Phí Nam Thành thật hận không thể bóp chết tiểu tử này ngay lập tức, anh cũng nhảy phát xuống giường bế cậu nhóc lên...
"A...ba xấu xa, mau thả con xuống"
Tiếng ồn ào cũng làm Thẩm Tòng Tâm thức giấc, hai cha con nhà này lại đấu đá gì nữa đây?...
"Không thả...nhóc con, dám tranh giành người phụ nữ của ba, ba lập tức cho con đi ở với ông bà nội"
"A...mẹ...mẹ...cứu con...ba ức hϊếp con ô...ô..."
Phí Nam Thành nhìn tiểu vương tử trong lòng mình lại bắt đầu giả vờ khóc oa oa lên, anh nhíu chặt mày, khuôn mặt không khỏi đen lại.
Tên tiểu tử này cũng biết giả ngốc quá ha...
Cái tính giả ngốc hay ăn vạ này đảm bảo không phải là Gen anh đấy chứ?..
"Ô...ô...con muốn mẹ...muốn mẹ...con muốn ngủ với mẹ...ô ô..."
"Được rồi! Được rồi...chúng ta đi ngủ...đi ngủ, đừng khóc nữa"
Thẩm Tòng Tâm ôm lấy thân thể nhỏ bé vào lòng đi lên giường ngủ tiếp.
Cả quá trình cô cự nhiên biến Phí Nam Thành thành người vô hình, làm sắc mặt anh không khỏi đen như đít nồi...
Tầm khoảng 15 phút trôi qua, Phí Nam Thành bước ra từ trong phòng tắm, anh đi đến bên giường, nhìn hai thân hình đang ngủ say trên chiếc giường rộng lớn giữa phòng...
Nghĩ đến tiểu tử này, lúc nãy khóc thương tâm như vậy làm anh cũng không khỏi đau lòng, nhưng cô vợ bé nhỏ của anh lại vì thế mà trực tiếp bỏ qua anh giống như người vô hình, cứ thế ôm con trai đi ngủ, điều này khiến thực sự không vui a...
Phí Nam Thành nhẹ nhàng vén chăn lên giường, cánh tay rắn chắc ôm chặt lấy cô, bởi vì nãy Thẩm Tòng Tâm ôm con trai ngủ ở một góc nên giờ này cô là người ngủ ở giữa...
Cảm nhận được thân hình mềm mại cùng mùi hương dịu nhẹ trong lòng, khiến anh không khỏi hít một ngụm khí lạnh, Bà xã của anh đúng là tiểu yêu tinh mà...chỉ cần lại gần cô một chút cũng khiến dục vọng trong anh trỗi dậy...
Không kìm lòng được, anh cúi xuống hôn nhẹ lên trán cô rồi cũng nhẹ nhàng nhắm mắt lại, tối nay anh không thể cùng bà xã mình ân ái được rồi...phải cố mà nhịn...ai bảo bên cạnh hai người còn có một tiểu tổ tông nữa chứ...
---------
Sáng sớm, mặt trời bắt đầu lên cao, qua khung cửa sổ kính trong suốt, chiếu sáng vào một nhà ba người ấm áp...
Một bàn tay to lớn không an phận, nhẹ nhàng chui vào bên trong áo người kia, rồi xoa nắm bầu ngực mềm mại của ai đó...
"Ưʍ..." tiếng kêu giống như con mèo nhỏ vang lên, khi chủ nhân của nó bị làm phiền nhưng mà vẫn chưa tỉnh hẳn.
Anh khẽ bóp mạnh một cái, thế nào vẫn chưa thỏa mãn lại di chuyển đến bầu ngực bên cạnh...
Bỗng chốc thân thể anh cứng đờ, giật mình tỉnh ngủ hẳn ra...
Tay anh đang đặt lên ngực cô nhưng lại nắm lấy được một bàn tay nhỏ bé cũng đang ở trên đó...
Anh còn chưa kịp bốc hỏa, lại nghe thấy giọng nói non nớt vang lên...
"Mẹ...ti...ti...tiểu bảo bối muốn sờ ti a"
"Tiểu tử thối, dậy"
Phí Nam Thành đầu đã sớm bốc hỏa, cánh tay to lớn tóm lấy ngay thân hình nhỏ bé...
"A...a...ba làm gì vậy? Mau thả con ra"
"Đồ quỷ nhỏ chết tiệt! 4 tuổi rồi ai cho phép con vẫn còn sờ ti mẹ"
"Con sờ ti người phụ nữ của con đâu có gì là sai"
"Giỏi lắm...đó là người phụ nữ của ba"
"Không...mẹ là người phụ nữ của con" thằng nhóc cũng không chịu thua, liền thoát khỏi cánh tay anh nhảy một phát xuống giường chống tay lên, trừng mắt nhìn anh...
Phí Nam Thành thật hận không thể bóp chết tiểu tử này ngay lập tức, anh cũng nhảy phát xuống giường bế cậu nhóc lên...
"A...ba xấu xa, mau thả con xuống"
Tiếng ồn ào cũng làm Thẩm Tòng Tâm thức giấc, hai cha con nhà này lại đấu đá gì nữa đây?...
"Không thả...nhóc con, dám tranh giành người phụ nữ của ba, ba lập tức cho con đi ở với ông bà nội"
"A...mẹ...mẹ...cứu con...ba ức hϊếp con ô...ô..."
Phí Nam Thành nhìn tiểu vương tử trong lòng mình lại bắt đầu giả vờ khóc oa oa lên, anh nhíu chặt mày, khuôn mặt không khỏi đen lại.
Tên tiểu tử này cũng biết giả ngốc quá ha...
Cái tính giả ngốc hay ăn vạ này đảm bảo không phải là Gen anh đấy chứ?..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook