Tuy cuối cùng tuyến tình cảm cũng nhúc nhích sau khi hạ về 0 nhưng Biên Nguyệt cũng chẳng mấy vui, niềm vui của cô bị che lấp bởi những hoài nghi, khiến cô tranh luận với quản lý viên, muốn làm rõ ràng.

"Hôm nay không phát triển tình cảm, tại sao tuyến tình cảm này lại chuyển động?"
"Là do hệ thống đo lường nha, nó sẽ đưa ra phán đoán toàn diện dựa vào chỉ số thân mật và tương tác giữa cô với từng nhân vật."
"Vậy thì hệ thống này phán đoán không chính xác, hôm nay tôi bị ép thân mật lẫn tương tác, không phải là hành vi tự phát."
Quản lý viên tấm tắc: "Nhưng cô có vẻ rất thích, cũng có phản kháng đâu."
Biên Nguyệt: "Nhưng tôi tiếp xúc thân mật với con gái nha."
"Cô cũng biết đó, trang web của chúng tôi có đủ loại xu hướng tính dục, vậy nên phán đoán của hệ thống cũng không phân biệt giới tính, chỉ cần phát hiện cô có tương tác và thân mật với đối phương, phát triển tình cảm thì có thể đánh giá tuyến tình cảm tiến triển."
Phát triển tình cảm? Cô và Bùi Bản Nùng lại còn có tình cảm? Hơn nữa lại có thể phát triển tuyến tình cảm?
"Nhưng tôi phải nhắc cô một điều," quản lý viên quay lại chuyện chính, "Tiểu thuyết này vốn là chủ đề ngôn tình, cô phải chú ý phát triển mối quan hệ với nam phụ, xin hãy cẩn thận những hành vi tương tác cùng các cô gái khác, đừng khiến hệ thống người ta hiểu lầm rằng hôm nay cô ra ngoài là để hẹn hò cùng bạn gái bé nhỏ!"
Biên Nguyệt: "???"
Giờ phút này, ngồi bên cạnh Bùi Bản Nùng, Biên Nguyệt không biết mình có cảm xúc gì, có chút lúng túng, thậm chí không biết dùng ngón tay nào để cầm đũa, suýt chút nữa ngoạm bằng kiểu gà mổ thóc.
Bùi Bản Nùng thấy cô đột nhiên trầm mặc, đến ăn mì cũng khó khăn, lập tức ghé sát vào nhìn cô, lo lắng hỏi: "Đàn chị Nguyệt Nguyệt, có phải mì cay quá không?"
"Không cay," suýt chút nữa Biên Nguyệt đã vùi đầu vào bát mì, cố ý phớt lờ cô ấy, "Có chút thôi."
...
Sau khi về đến nhà, tâm trạng Biên Nguyệt cũng không yên, bắt đầu quan tâm đến chuyện Bùi Bản Nùng —— Trước đây cô cũng quan tâm, nhưng là vì Diệp Linh Lung, còn bây giờ là vì chính mình.
Biên Nguyệt vốn cho rằng với tính cách trời đất của Bùi Bản Nùng, sớm muộn gì cũng không khống chế được bản thân mà đánh cô ấy một trận tơi bời, thế nhưng sau những trải nghiệm hôm nay, Biên Nguyệt nhận ra bản thân không chán ghét cô ấy, trong lòng xỉ vả thì xỉ vả, nhưng cô ấy muốn gì cô cũng đồng ý, còn ngoan ngoãn làm theo.

Hơn nữa còn làm rất tốt!
Tại sao vậy?
Chẳng lẽ vì Bùi Bản Nùng quá giỏi giả vờ vô tội đáng thương, hoàn hảo thao túng lương tâm chẳng còn sót lại bao nhiêu của cô, khiến lương tâm cô đập thình thịch?
Biên Nguyệt luôn có chính kiến, nhưng lúc này đây, cô thật sự bối rối với tuyến tình cảm quái gở này, đúng là không tìm ra manh mối.

Sau khi cùng Bùi Bản Nùng chúc nhau ngủ ngon, cô dứt khoát không nghĩ nữa, hóa nghi ngờ thành sức mạnh để nghỉ ngơi dưỡng sức cho trận "huyết chiến" hôm sau.

Hôm sau là Chủ Nhật, cuối cùng đã đến ngày hẹn quyết đấu cùng Hắc Dạ Bang.
Biên Nguyệt chờ đợi hôm nay đã hơn hai mươi ngày, các bang chúng của Tinh Nguyệt Bang cũng đã làm nóng, nghe theo lời giáo huấn của Bang chủ, chuẩn bị bao tải thật lớn để thu hoạch quần lót của đối phương.
Hôm đó cả bang dậy thật sớm, đăng nhập vào game, đổi skin tốt nhất, mang theo trang bị tốt nhất, đi tới Quỷ Nha Sơn, mài dao soàn soạt chờ dê béo ra trận.
Trận chiến này dù không liên quan tới thi đấu, cũng không tính vào thứ hạng, nhưng đôi bên đặc biệt coi trọng —— Đây là cuộc chạm trán song phương đầu tiên sau khi Hắc Dạ Bang vượt lên trên bảng xếp hạng, cũng là lần đầu tiên Biên Nguyệt dẫn quân xung phong sau khi vào truyện tới nay.
Đối với Hắc Dạ Bang là cuộc chiến để củng cố vị trí, còn đối với Tinh Nguyệt Bang là cuộc chiến để trở mình.
—— Trận chiến này cực kì quan trọng đối với cả hai, quyết định bên nào chiếm thế thượng phong trong quãng thời gian rất dài sắp tới, và ai sẽ oai dũng hơn trong những cuộc khẩu chiến.
Quỷ Nha Sơn rừng cây rậm rạp, gió thổi liên hồi khiến cành lá kêu răng rắc càng thêm phần âm u, đại chiến chưa bắt đầu mà không khí đã mở ra.
Ngay cả quản lý viên cũng cảm nhận được sát khí nồng nặc, cẩn thận nhắc nhở Biên Nguyệt, "Nguyệt Nguyệt nè..."
Biên Nguyệt nghiêm sắc mặt, "Đừng gọi tôi là Nguyệt Nguyệt!"
Quản lý viên bật cười: "Sao vậy? Chỉ có em lớp dưới mới gọi được, còn những người khác thì không sao?"

Biên Nguyệt: "..."
"Nguyệt Nguyệt, mới đánh offline lại đánh online sẽ không phù hợp với năng lượng tích cực nha, lỡ như bị hệ thống phán định là không làm việc đàng hoàng sẽ bị trừ điểm!"
"Không phải trước đó tôi đã nói rồi à? Năng lượng tích cực tôi có thể có, nhưng với tiền đề tôi vẫn là bà trùm, là Bang chủ, không thể lạc mất linh hồn nhân vật, bây giờ tôi đang gìn giữ tự tôn của bà trùm, hoàn thành trách nhiệm của Bang chủ, hun đúc lại linh hồn của chính mình!"
Quản lý viên: "..."
Được thôi, cô là trùm, cô nói gì cũng đúng.
Đợi hơn một tiếng, thành viên Hắc Dạ Bang mới đủng đỉnh đi tới, nếu không biết còn tưởng rằng họ trang điểm suốt hai tiếng đồng hồ, kẻ mắt mấy lần mới ra ngoài.
Nhìn qua, đúng là "trang điểm" rất đẹp —— Mỗi thành viên đều vũ trang đầy đủ, skin phát sáng chói lòa, trang bị đến tận răng.
Skin phát sáng biểu thị rằng mỗi khi di chuyển sẽ tăng tính công kích, lớp chiến giáp bao bọc để đề phòng công kích của đối thủ, giảm thiểu sát thương đến mức thấp nhất.

Lần này hai bang đều phái ra cao thủ, tức là anh hùng đẳng cấp cao, người của Tinh Nguyệt Bang quét mắt một vòng lập tức nhận ra mức độ quý giá của trang bị đối phương.

Tinh Nguyệt Bang là bang phái lớn, hơn nữa luôn mạnh mẽ cướp bóc nên đoạt được rất nhiều trang bị, nhưng bây giờ đối diện so ra rất kém thế, còn bị đối phương chọc đau con mắt.
Thế nhưng, về mặt trang bị có thể thua, về mặt khí thế không thể sợ được!
Nhân vật trong game của Biên Nguyệt là một nữ anh hùng, tay cầm trường thương, mặc áo giáp xanh đen, vương miện trên đầu phát sáng lóng lánh.

Cô đứng trên tảng đá như một Nữ Vương, bễ nghễ nhìn xuống dưới, giống như những kẻ từ trong rừng đi tới không phải kình địch mà là đầu người, cung nghênh cô hái xuống.


Lộc Chi Hoa, Bang chủ của Hắc Dạ Bang đội một cặp sừng trâu trên đầu, bên hông giắt chùy thiên thạch, chân như chân voi, mỗi bước đi đều khiến mặt đất rung động, nếu ai bị cậu ta giẫm lên, thanh máu sẽ cạn sạch trong chớp mắt, đến đồng đội cũng không kịp cấp cứu.
Chùy thiên thạch
Biên Nguyệt bị lóa mắt bởi hình tượng của cậu ta, nhắm hai mắt lại: Tên này chiếm được Thiên Cân Ngoa (giày ngàn cân) à?
Tuy rằng Lộc Chi Hoa có hình tượng dữ tợn, nhưng câu nói trên đầu lại ngập bong bóng màu hồng, trong uy nghiêm có xinh đẹp: "Bà trùm Biên, đã lâu không gặp, lâu đến mức suýt quên mất là cô còn sống!"
"Không sao, cậu có nhớ tôi hay không không quan trọng, miễn là cậu nhớ kĩ mỗi nắm đấm tôi để lại trên người cậu, mỗi lần nghĩ tới đều nức nở một lần là tôi mãn nguyện rồi."
Sau khi buông ra những lời tàn nhẫn, bầu không khí thù địch giữa hai phe càng mang tính một mất một còn, hai bên nắm chặt vũ khí, trợn mắt nhìn nhau, đã đến giới hạn ra tay.
Khung cảnh trở nên yên tĩnh, tiếng hít thở biến mất, phút chốc chỉ nghe tiếng lá cây xào xạc cùng tiếng gió thổi.

Không lâu sau, theo động tác của chỉ huy hai bên, hai đội nhanh chóng dung hợp lại với nhau, cuộc chiến tập thể bùng nổ, rừng rậm nhanh chóng trở nên ồn ào, tiếng va chạm cùng tiếng đánh nhau vang vọng khắp nơi.

Ban đầu là từng người đấu với nhau trong trận hỗn chiến, hai bang phái mỗi bên mười người, thế lực ngang nhau.

Việc lựa chọn đối tượng đấu có vẻ ngẫu nhiên, nhưng trên thực tế đã được chọn lọc cẩn thận.
Đêm qua, Biên Nguyệt dẫn theo bang chúng mở cuộc họp nhóm trực tuyến để quyết định đối tượng đấu đơn —— Đầu tiên, dự đoán mười anh hùng đối thủ sẽ ra trận, căn cứ theo thuộc tính anh hùng và đặc tính công, phòng thủ để xác định vị trí đứng và phương thức đối chiến.
Cung thủ như Đỗ Ngải giỏi tấn công tầm xa nhưng sức bền yếu, thích hợp xếp phía sau để hỗ trợ đồng đội bất cứ lúc nào.
Còn võ sĩ lưỡi lê như Lăng Duyệt thích hợp đánh cận chiến, hơn nữa có HP dày nên có thể xung phong thăm dò bố cục phe địch.

Quách Nhất Văn là pháp sư trong đội ngũ, có thể gây khống chế, đóng băng đối thủ, trong thời gian đó không thể phát huy vũ lực.


Pháp sư có thể giết người một cách gián tiếp vô hình, nhưng rất dễ bị chém, một số bang có "hội chứng ám ảnh pháp sư", vừa giáp mặt lập tức nhảy tót lên đuổi theo pháp sư.
Cuộc đấu vừa bắt đầu, Tinh Nguyệt Bang lập tức vào vị trí dựa theo sắp xếp đêm qua, anh hùng phụ trách xung phong tiến lên thăm dò, xác định chiến trường của đối thủ, thiết kế khá mô phạm.
Sau đó, mọi người trong Tinh Nguyệt Bang ngầm tuân theo kế hoạch vị trí, quấn lấy từng đối tượng tấn công —— Đỗ Ngải nhắm vào pháp sư đối phương, Lăng Duyệt quyết đấu cùng kiếm sĩ đối diện, Diệp Linh Lung cùng Thư Hào đánh giáp công đối thủ gây ra sát thương chính.
Là một võ sĩ tấn công, mục tiêu của Biên Nguyệt rất rõ ràng, đó là lấy đầu Lộc Chi Hoa.
Khi bắt đầu cuộc quần đấu, cô không nhập cuộc ngay mà tập trung vào phòng thủ, kiểm tra xu hướng bố trí, chỉ huy bằng giọng nói trong kênh chat của bang, căn cứ phản ứng của đối phương để điều chỉnh kịp thời.
Sau khi trận chiến đã vào nhịp, Biên Nguyệt tăng chỉ số công kích của vũ khí trường thương, hòa vào cuộc hỗn chiến.
Cô đối đầu với côn sĩ của đối thủ trước, vừa đánh chặn vừa đâm, Quách Nhất Văn sau lưng cô nhân cơ hội phát động kĩ năng đóng băng, vô hiệu đòn tấn công của đối thủ, côn đánh vào người Biên Nguyệt không gây ra sát thương.

Biên Nguyệt không cần phòng thủ, chỉ tập trung tấn công, trường thương quét bay vũ khí của côn sĩ, những người khác cũng theo đó ngã xuống.
Nhưng pháp sư vừa ra tay lập tức bại lộ vị trí, bị cung sĩ phe địch nhắm vào, ba mũi tên lửa bắn thẳng đến, Biên Nguyệt vội quay về, vung trường thương trong tay đánh bay ba mũi tên, cắm xiên vào bùn đá gần đó.
Nhưng cô vừa mất tập trung, côn sĩ sắp mất mạng lập tức nhân cơ hội cúi người trốn thoát, định lui về phía sau kiếm sĩ phe mình.
Biên Nguyệt thấy cái đầu đã nắm trong tay còn dám chạy, lập tức giơ thương ném mạnh, trường thương xuyên qua lồng ngực đối phương, thanh máu lập tức cạn sạch, côn sĩ hoàn mỹ bay màu.
Hành động tàn nhẫn này đã khiến Lộc Chi Hoa ở phía đông bắc phẫn nộ, cậu ta vung chùy thiên thạch hành hung đối thủ trong vòng năm mét, Diệp Linh Lung và Thư Hào đều trúng chiêu, HP mất không ít, lui lại mấy bước hồi phục.
Thấy bang chúng của mình bị một đòn của Biên Nguyệt làm mất mạng, Lộc Chi Hoa chửi đổng lên, dứt khoát thu hồi chùy thiên thạch, dùng hai tay ấn sợi xích vặn ra, phần đầu chùy vốn đen tròn gập lên trên, bên trong trống rỗng lộ ra mấy lưỡi dao điên cuồng xoay tròn: Đích thị là hai cái huyết trích tử!
Lông mày Biên Nguyệt nhướng lên, nhanh chóng nhận rõ tình hình —— Mới mấy tháng không gặp, trang bị vũ khí của Lộc Chi Hoa đã lợi hại như vậy?
Sau khi chùy sắt biến hình, Lộc Chi Hoa không dừng lại mà cấp tốc tiến công —— Cậu ta điều khiển xích sắt, một cái bay về phía Diệp Linh Lung, cái còn lại bay về phía Biên Nguyệt.
Cái bay về phía Biên Nguyệt vô cùng uy lực, do chính Lộc Chi Hoa điều khiển, hai mắt cậu ta lóe lên tia sáng u ám, nhắm thẳng vào đầu Biên Nguyệt, thèm nhỏ dãi ——
Nhất định phải để huyết trích tử cởi xuống cái đầu bự của cô ta!.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương