LẤY ANH VỀ LÀM CHỒNG
-
Chương 27: Ra Mắt Nhà Chồng
Ngay ngày sau đó,Hi Văn không được nghỉ ngơi mà phải bay sang Anh để ra mắt gia đình Kiệt Bân.Hôn nhân đúng là một chuyện phức tạp.
Bầu trời trong veo lác đách vài gợn mây.Máy bay đang đi với tốc độ thường chỉ khoảng mấy tiếng nữa là đến nơi.Thời gian di chuyển lâu nên mới lên máy bay cô đã đánh một giấc
Được đánh thức bởi nụ hôn ngọt ngào.Hi Văn thức giấc,nhấc đầu khỏi vai Kiệt Bân.
Ra đến sân bay,thời tiết bắt đầu trở lạnh.Cô kéo Vali theo anh ở phía sau.Đi một đoạn đậu trước là chiếc xe hạng sang,nhìn là biết xe của gia đình Kiệt Bân.Đứng trước xe là người quản gia già,mặc vest lịch sự.Thấy hai người mắt ông sáng lên nở một nụ cười công nghiệp.
"Thưa Thiếu gia,tiểu thư,Lão gia đang đợi ngươi ở dinh thự."
Lên xe,ngồi cạnh Kiệt Bân,Hi Văn rất là lo lắng.Anh trấn tĩnh cô bằng cách nhìn qua cửa kính xe.Đây là lần đầu đến nước Anh.Hi Văn ngẩn ngời ngắm nhìn, đắm chìm vào vẻ đẹp cổ kính mà hiện đại của mảnh đất này.Nó có sự nhộn nhịp trên những con đường trung tâm, sự bận rộn ở những chuyến tàu điện ngầm, sự đông đúc ồn ào tại các khu mua sắm.Cô nhìn thật kỹ đất nước này còn có thể say mê lòng người đến đâu nữa.
Chạy qua đường dài,xe đến trước dinh thự to lớn.Nó mang vẻ đẹp nguy nga sang trọng.Sự tráng lệ này cũng có thể đoán được tính cách của gia chủ.Bước vào bên trong là hàng giúp việc đứng chờ theo hàng thẳng dài.Ăn mặc gọn gàng,mọi thứ ngăn nắp.hành lí được quản gia đưa cho giúp việc mang về phòng.Bây giờ cũng đã đến lúc đến gặp gia đình Kiệt Bân.Không biết sẽ như thế nào?
Hi Văn hơi run và hồi hộp liền nắm chặt đến tay anh.Gần đến nơi,mở cửa ra đứng trước là Từ Sam.Nó nhanh nhảu nói toáng lên.
"A,..chị dâu."
Trên ghế sofa là Mẹ Kiệt Bân,người ngồi bên cạnh với khí thế phừng phực chắc là ba anh.Tiếp nữa 3 cặp nam nữ khá trẻ cô đoán họ đều là em trai anh và vợ của mình.
Sự chú ý đổ dồn vào Hi Văn.Ngồi cạnh Kiệt Bân,cô im lặng cho đến khi anh lên tiếng.
"Mọi người đây là bạn gái con."
Người ba vừa có vẻ mặt tối giờ lại nở nụ cười.
"Cuối cùng cũng đưa con dâu về cho ba.Có là mừng rồi,Các con cứ tiếp tục tìm hiểu đi đến lúc thích hợp thì sẽ tổ chức hôn lễ."
Nghe xong Hi Văn vui hẳn lên cô còn tưởng mọi chuyện sẽ khắc nhiệt hơn chứ ai ngờ nó lại diễn ra nhẹ nhàng như vậy.Cả nhà ai cũng chào hỏi nói chuyện,đón tiếp cô nồng hậu.Có lẽ họ đều là người bình thường chỉ khác về giai cấp.
Về đến phòng,cô kinh ngạc với mọi thứ xung quanh ở đây.Thật tráng lệ,trang trí đường nét hài hoà nhẹ nhàng.Chiếc giường mềm mại trước mắt cô nằm bẹp xuống,Kiệt Bân ở lại thư phòng.Hi Văn một mình ở trong phòng,buồn chán.Tiếng gõ cửa.
Mở ra là ba người con gái họ đều là em dâu của Kiệt Bân.
"Xin chào."-Đồng thanh.
"Chào."
Họ ngồi xuống bên cạnh cô làm cô có chút không tự nhiên cho lắm.
"Chị quen anh rể như thế nào vậy ạ?"
"Quen qua mạng."
Cách quen khá truyền thông theo lối công nghệ này có quê mùa lắm không.
"Chị cứ tự nhiên nhé vì trong số Tụi em ai cũng xuất thân từ giới trung lưu và đến với con trai trong gia đình này là tình yêu.Bọn em đến đây là muốn nói về bữa tiệc tối nay thông báo về lễ kết hôn của hai người để chị chuẩn bị."
Bầu trời trong veo lác đách vài gợn mây.Máy bay đang đi với tốc độ thường chỉ khoảng mấy tiếng nữa là đến nơi.Thời gian di chuyển lâu nên mới lên máy bay cô đã đánh một giấc
Được đánh thức bởi nụ hôn ngọt ngào.Hi Văn thức giấc,nhấc đầu khỏi vai Kiệt Bân.
Ra đến sân bay,thời tiết bắt đầu trở lạnh.Cô kéo Vali theo anh ở phía sau.Đi một đoạn đậu trước là chiếc xe hạng sang,nhìn là biết xe của gia đình Kiệt Bân.Đứng trước xe là người quản gia già,mặc vest lịch sự.Thấy hai người mắt ông sáng lên nở một nụ cười công nghiệp.
"Thưa Thiếu gia,tiểu thư,Lão gia đang đợi ngươi ở dinh thự."
Lên xe,ngồi cạnh Kiệt Bân,Hi Văn rất là lo lắng.Anh trấn tĩnh cô bằng cách nhìn qua cửa kính xe.Đây là lần đầu đến nước Anh.Hi Văn ngẩn ngời ngắm nhìn, đắm chìm vào vẻ đẹp cổ kính mà hiện đại của mảnh đất này.Nó có sự nhộn nhịp trên những con đường trung tâm, sự bận rộn ở những chuyến tàu điện ngầm, sự đông đúc ồn ào tại các khu mua sắm.Cô nhìn thật kỹ đất nước này còn có thể say mê lòng người đến đâu nữa.
Chạy qua đường dài,xe đến trước dinh thự to lớn.Nó mang vẻ đẹp nguy nga sang trọng.Sự tráng lệ này cũng có thể đoán được tính cách của gia chủ.Bước vào bên trong là hàng giúp việc đứng chờ theo hàng thẳng dài.Ăn mặc gọn gàng,mọi thứ ngăn nắp.hành lí được quản gia đưa cho giúp việc mang về phòng.Bây giờ cũng đã đến lúc đến gặp gia đình Kiệt Bân.Không biết sẽ như thế nào?
Hi Văn hơi run và hồi hộp liền nắm chặt đến tay anh.Gần đến nơi,mở cửa ra đứng trước là Từ Sam.Nó nhanh nhảu nói toáng lên.
"A,..chị dâu."
Trên ghế sofa là Mẹ Kiệt Bân,người ngồi bên cạnh với khí thế phừng phực chắc là ba anh.Tiếp nữa 3 cặp nam nữ khá trẻ cô đoán họ đều là em trai anh và vợ của mình.
Sự chú ý đổ dồn vào Hi Văn.Ngồi cạnh Kiệt Bân,cô im lặng cho đến khi anh lên tiếng.
"Mọi người đây là bạn gái con."
Người ba vừa có vẻ mặt tối giờ lại nở nụ cười.
"Cuối cùng cũng đưa con dâu về cho ba.Có là mừng rồi,Các con cứ tiếp tục tìm hiểu đi đến lúc thích hợp thì sẽ tổ chức hôn lễ."
Nghe xong Hi Văn vui hẳn lên cô còn tưởng mọi chuyện sẽ khắc nhiệt hơn chứ ai ngờ nó lại diễn ra nhẹ nhàng như vậy.Cả nhà ai cũng chào hỏi nói chuyện,đón tiếp cô nồng hậu.Có lẽ họ đều là người bình thường chỉ khác về giai cấp.
Về đến phòng,cô kinh ngạc với mọi thứ xung quanh ở đây.Thật tráng lệ,trang trí đường nét hài hoà nhẹ nhàng.Chiếc giường mềm mại trước mắt cô nằm bẹp xuống,Kiệt Bân ở lại thư phòng.Hi Văn một mình ở trong phòng,buồn chán.Tiếng gõ cửa.
Mở ra là ba người con gái họ đều là em dâu của Kiệt Bân.
"Xin chào."-Đồng thanh.
"Chào."
Họ ngồi xuống bên cạnh cô làm cô có chút không tự nhiên cho lắm.
"Chị quen anh rể như thế nào vậy ạ?"
"Quen qua mạng."
Cách quen khá truyền thông theo lối công nghệ này có quê mùa lắm không.
"Chị cứ tự nhiên nhé vì trong số Tụi em ai cũng xuất thân từ giới trung lưu và đến với con trai trong gia đình này là tình yêu.Bọn em đến đây là muốn nói về bữa tiệc tối nay thông báo về lễ kết hôn của hai người để chị chuẩn bị."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook