Lâu Lan Giai Nhân
Chương 34

Lâu lan giai nhân_C5.3(16+)

“Ta là tình cũ người chia lìa lâu như vậy nên là thật tốt hàn huyên một chút không phải sao?”Hắn giọng nói ôn hòa nhưng trong con ngươi lại lóe lên tia lạnh như băng.”Ta vẫn muốn biết một chuyện ngươi phụng mệnh đến gần ta, hôn ta có hay không cảm thấy sợ hãi, hay là cảm thấy ác tâm?”

Nàng cắn chặc hàm răng do dư không trả lời, nàng biết bất kỳ câu trả lời nào đều chỉ càng rước thêm nhục nhã cho mình thôi. Nàng cắn chặc môi, nghĩ lấy chút đau đớn này màduy trì lý trí chính mình, bên dưới cằm lại truyền đến áp lực làm cho nàng há miệng ra.

“Không cho ngươi cắn tổn thương mình,nhớ không? Ngươi bây giờ là nữ nô của ta, ta cũng không hy vọng nữ nhân của ta lại bị chồng chất vết thương.”Hắn mấp máy môi nói, ngoài dự tính mà khom người liếm đi vết máu trên môi nàng. Khi hắn ngẩng đầu lên, môi mỏng của hắn bị máu của nàng dính vào, thoạt nhìn càng thêm tà mị.

“Ngươi vẫn chưa buông thả cho thân nhân của ta?”Vì không để cho mình hỏng mất, Băng Nhi bắt buộc mình nói ra vấn đề.

“Tại sao muốn? Ta thậm chí còn chưa có sử dụng được đồ của mình.”Hàn Chấn Dạ khiêu mi, không biết nên nói nàng dũng cảm hoặc là ngu muội. Hắn chưa từng gặp qua nữ nhân như vậy, để cho hắn sinh ra cảm xúc phản ứng kịch liệt.

Bụng bên trái chỗ bị nàng đâm bị thương đã khỏi hẳn, chỉ để lại một vết thương màu trắng chưa khỏi hẳn,đây chính là tự ái của hắn. Hắn từ lúc kề cận trở lại từ cõi chết đã thề phải bắt nàng vì lúc trước lừa gạt hắn mà trả giá thật nhiều.

“Đây là điều kiện ủy thân làm nô bộc của ta, ngươi nếu là làm không được ta sẽ lại đi tìm những nam nhân khác… “Lời còn chưa dứt, thân thể của nàng liền bị giật xuống, hung hăngmà đụng vào mặt sàn cứng rắn.

Nàng dồn dập thở, hơi thở thỉnh thoảng thiếu chút nữa không cách nào hô hấp.

Hắn thân thể cao lớn đảo mắt đã đặt ở trên người nàng, thân thể cường tráng áp đảo ở trên nàng, cặp mắt đen kia hung mãnh nhìn chằm chằm nàng, toàn thân thiêu đốt lên ngọn lửa tức giận, mà khóe miệng của hắn mỉm cười chứa đựng dụng ý làm cho người ta sợ.

“Thích uy hiếp nữ nhân như ngươi thật làm cho người ta chán ghét, thử lần nữa lại chọc giận ta, ta liền đem tộc nhân của ngươi giết sạch, một ngày giết một người!”Ánh mắt của hắn hung ác lời nói ra khỏi miệng không phải là lời uy hiếp, mà sẽ là làm thật.

Tiếp theo trong nháy mắt, Hàn Chấn Dạ đảo mắt lại khôi phục sự ưu nhã cười tà, thật là con người cao thâm khó lường. Vật cứng rắn của phái nam cố ý để ở nơi mềm mại trênthân thể của nàng, đem nàng áp vào bên trong tấm thảm, chậm chạp mà động lấy, thân thể hai người trong lúc không có một khe hở nào.

“Tại sao? Trong lúc bất chợt lại không thấy nàng nói gì, là bị ta dọa hay là nhớ tới cái gì?”Hắn dùng lực xoa bóp nơi mềm mại đẫy đà, dùng ngón tay xoa nụ hoa màu hồng phấn, áp sát vào thân thể trần truồng mềm mại của nàng.

“Ngươi… Dừng tay… Không nên!”Nàng hơi thở nặng nề nghĩ muốn đẩy hắn ra, nhưng động tác của hắn quá thô bạo, càng dùng thêm sức chế trụ nàng, nàng không có lực mà phản kháng chỉ có thể hung hăngnhìn chằm chằm hắn.

“Xuỵt! Ngươi lại vừa đã quên đi thân phận của mình rồi.”Hắn nhìn nàng vẻ mặt xấu hổ mà đỏ bừng, khóe miệng vừa hiện lên nụ cười nhàn nhạt.”Ngươi là nữ nô, một Nữ nô không có tư cách nói với ta ”Không.”

Băng Nhi thân thể liền cứng ngắc, nhìn hắn từ từ cúi đầu xuống, tròng mắt đen bên trong lóe ra tia ác ý thỏa mãn, một tấc tấc khẽ cắn nàng. Đây không phải là vuốt ve, hắn chính là cố ý cắn làm bị thương nàng,muốn ở trên da thịt nàng lưu lại dấu nhạt màu đỏ.

Môi của hắn đi tới trước ngực nàng, nhẹ nhàng gặm cắn da thịt phe phẩy màu hồng phấn nhạy cảm, nàng không tự chủ bắt đầu phát run, chẳng bao giờ cảm thấy yếu ớt quá như vậy.

Lời lẽ đầu tiên là khẽ cắn, tiếp theo chốc lát tại đó hắn lại thở dốc mút lấy, một chút đau đớn biến thành nỗi vui thích mãnh liệt. Nàng thân thể xinh xắn trong nháy mắt trở nên cứng ngắc, bản năng lấy tay xoa mái tóc đen của hắn, thân thể như loại mèo cong lên. Trên người hắn hơi thở phái nam mãnh liệt truyền tới, làm cho nàng có chút hoa mắt.

“Còn nhớ rõ những thứ này sao?”Hắn hơi thở không yên, lời lẽ lướt qua nơi đẫy đà lần nữa bởi vì sự mỹ lệ của nàng mà rung động. Triền miên hôm đó từng tí vẫn ở trong lòng, hắn không cách nào lừa mình dối người, nói mình hoàn toàn quên đi nàng.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương