Từ khi Khâu Ngạn Quân chính thức thoát khỏi thân phận xử nam xong, Tô Cần phát hiện người yêu đối với chuyện tình ái càng nóng lòng, chớp mắt một cái liền từ một thiếu niên suốt ngày ở phòng nghiên cứu lãnh cảm cất bước lên cấp lão ma sói khát tình, nguyên nhân là gì thì Tô Cần có chút không rõ ràng cho lắm.

Nhưng này cũng không phải trọng điểm.

Trọng điểm là -- Xử nam? Khâu Ngạn Quân kỹ thuật thật sự không ổn!

Tuy đối với nam nhân, chuyện giường chiếu là không thể cưỡng lại được, nhưng Tô Cần cũng rất khổ não a -- Với hắn mà nói, sinh hoạt không hài hòa là một trở ngại lớn a.

Thân là một lão tài xế, muốn hắn dạy dỗ một chút cũng không có gì khó cho lắm. Thế nhưng mỗi lần hắn thấy người yêu khát cầu, ánh mắt ướt nhẹp, lại không nhịn được trước sắc đẹp đối phương, ngoan ngoãn mở hai chân ra, nâng mông lên tùy ý nam nhân tự do phát huy.

Nhưng là, hắn hầu như hoàn toàn không cảm giác được tia vui vẻ nào!

Phân thân người này bình quân so với nam nhân Trung Quốc lớn hơn rất nhiều, mỗi lần đều cứng đến nỗi có thể cùng Thiết Bổng so sánh, nhưng vẫn không hề kích thích đến tuyến tiền liệt của hắn, có chút không vui vẻ.

Nghĩ tới đến, Tô Cần đem chăn che đầu lại, đem giường của cả hai lăn qua lăn lại, lăn đến ga trải giường náo loạn nhăn nhúm cả lên.

Khâu Ngạn Quân đẩy cửa đi vào, đóng kín cửa tắt đi đèn trần, thuận tay mở ra đèn ngủ. Cậu nhẹ nhàng xốc chăn lên, lộ ra khuôn mặt nhỏ của người yêu quấn ở trong chăn dày, khuôn mặt bị khí ấm hun đến đỏ bừng bừng, đôi mắt long lanh, ôm lấy hắn.

"Cần Cần, đừng cuộn chăn kín như vậy". Khâu Ngạn Quân vén chăn lên nằm vào bên cạnh Tô Cần, nghiêng người ôm chặt eo đối phương, đem người yêu hoàn toàn ôm ở ngực mình.

Tô Cần cảm giác hạ thể người kia lại có tinh thần đỉnh đỉnh lên mông hắn, trong lòng biết đối phương có ý hướng mình cầu hoan. Ngày hôm nay, đối với việc tình ái không mấy hứng thú. Khâu Ngạn Quân dùng đầu lưỡi liếm láp cổ, sợi tóc mềm mại cọ cọ lên da hắn, giống như cún con liếm đến làn da trắng nõn của hắn ướt nhẹp, ửng lên đỏ đỏ hồng hồng.

"Lão công......Đừng mà......" Tô Cần tuy rằng không muốn làm, nhưng vẫn là hết sức hưởng thụ ôn nhu của người yêu mình, ngoài miệng khước từ Khâu Ngạn Quân, nhưng tay không tự chủ được lại luồn vào trong áo ngủ Khâu Ngạn Quân, tay nhỏ mềm mại xoa lên cơ ngực nam nhân.

Khâu Ngạn Quân đem cổ Tô Cần ấn lên vài cái hồng ngân, mở miệng nói: "Cần Cần, ta muốn......"

Tô Cần chớp chớp con mắt, thuận theo yêu cầu người yêu. Hắn đem áo ngủ trên người mình cởi sạch sẽ, thân thể trần truồng quỳ nằm quay lưng về phía nam nhân: "Thuốc bôi trơn......"

Khâu Ngạn Quân nghe vậy, thuận tay từ bên trong tủ đầu giường lấy ra một tuýt thuốc bôi trơn. Cậu đem chăn ném qua một bên, lại để cho Tô Cần nằm úp sấp, nâng cặp mông mềm mại đối diện cậu. Cậu đem thuốc bôi trơn trên tay chen vào. Kiên nhẫn cho người yêu nới rộng. Có thể là do thường xuyên thao tác dụng cụ cho nên ngón tay của cậu phi thường linh hoạt, đem người dưới thân hầu hạ đến ngoan ngoãn.

Thao tác chuẩn bị vô cùng đầy đủ, nhưng vẫ là thiếu kỹ thuật a. Lúc ân ái, Tô Cần không cảm thấy thống khổ, chỉ có cảm giác --------phi thường tẻ nhạt.

Những lúc như thế này đương nhiên là để phải để Tô Ảnh Đế ra trận a.

Nam nhân một tay tách ra cánh mông Tô Cần, một tay đỡ lấy dương cụ cứng đến muốn nổ tung, hướng về miệng huyệt đã mở rộng tốt chậm rãi đẩy vào.

"A...... Lão công...... Mau vào......" Tô Cần quỳ nằm ở trên giường, rất phối hợp mà rên rỉ.

Đối phương nghe vậy, càng thêm ra sức, nhưng vẫn duy trì nhịp điệu đồng nhất, ở bên trong thịt huyệt căng mịn ẩm ướt không ngừng đánh đưa. Bên trong dâm huyệt ngứa đến lợi hại, nhất định phải được côn thịt nam nhân dùng sức thao đến tuyến tiền liệt mới có thể hết ngứa. Hiện tại, hắn chỉ cảm thấy côn th*t đối phương trước sau đâm không tới bên trong huyệt gãi ngứa nơi kia của hắn. Ngoại trừ hậu huyệt bị dương cụ chôn bên trong căng ra, thì không còn gì khác.

Hắn quỳ đến đầu gối đều có chút cảm giác khó chịu, tay nắm lấy gối, trong miệng vẫn"A a a a" phóng túng kêu, chỉ lo không che giấu được sự thật mình bị người yêu thao đến khó chịu. Hắn nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn là lén lút đưa tay ra, lấy ra lót ở gối để đã hạ thủ cơ.

Bởi vì Tô Cần quay lưng với Khâu Ngạn Quân, nam nhân ở trên người hắn nỗ lực cày cấy không hề phát hiện được hắn có gì mờ ám. Tô Cần giữ nguyên âm điệu, mở trong điện thoại di động kỳ XX Ấm. Cô gái kia thật an nhàn, mỗi ngày đều có rất nhiều người đầu tư cả đống tiền cho cô thay trang phục.

Tô Cần cũng không ngoại lệ, mở ra di động liền cho con gái của mình thay kiện váy nhỏ đẹp đẽ -- Mát mẻ, đơn giản, tao nhã, đáng yêu, có thể lại cầm F! Chuyện này quả thật, trò chơi thẳng nam đối với thẩm mỹ gay là miệt thị!

Hắn tức giận cực kỳ, mở ra mười cái XX Các bắt đầu liền đánh -- Kết quả, một cái hạn định đều không có!

Người châu Phi nhất định là bị thương tổn đến cực hạn.

Tô Cần chọt chọt di động cho hả giận, sau khi nội tâm rủa xả mấy trăm lần X Tấn rác rưởi, dứt khoát kiên quyết đóng trò chơi, mở ra blog.

"A...... Lão công...... thao tôi thật thoải mái a......" Tô Cần cảm giác dương cụ trong cơ thể lại lớn ra mấy phần, lại uốn éo cái mông, làm bộ mình bị đối phương điều khiển đến thoải mái đến cực điểm.

Khâu Ngạn Quân càng kích động - nắm lấy eo Tô Cần, nhanh chóng co rúm nam căn. Hắn chỉ cảm thấy làm vậy dường như chưa đủ, tiểu huyệt mãi vẫn tham lam hấp dương cụ chính mình, huyệt thịt cùng dương căn nam nhân liều chết triền miên, tầng tầng mị thịt câu nhân, toàn phương vị không góc chết mà đem côn thịt hắn mỗi một nơi đều đầy đủ chăm sóc đến.

[Cúc huyệt mê người a~~]

Ngón tay Tô Cần trượt trên màn hình di động, nhìn thấy một cái blog buồn cười, lại còn không nhịn được cười đến vai đều run lên.

[Vỡi~~ /_]

"Cần Cần, sao vậy, không thoải mái sao?" Khâu Ngạn Quân tựa hồ nhận ra được người yêu dị dạng, liền dừng lại hỏi.

"A...... Không có......Cậu tiếp tục đi......" Tô Cần nghe vậy, vội dùng tay che màn hình điện thoại di động, trong miệng lại phóng túng kêu vài tiếng, vội vã làm ra một bộ dáng vẻ không nhịn nổi.

Tâm tư Khâu Ngạn Quân đơn thuần căn bản không phải là đối thủ của Tô Cần. Cậu yên lòng, côn th*t tiếp tục ở trong tiểu huyệt người yêu rong ruổi. Tô Cần thấy nguy cơ giải trừ xong, lại lén lút lôi di động ra, chuyển đi cái blog khiến hắn cười ngất kia, nhưng trong vẫn không khỏi vương vấn "Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha".

Ước chừng qua mười mấy phút, Khâu Ngạn Quân đột nhiên đem phân thân rút ra. Thịt huyệt quen có mặt dương cụ nam nhân lại cảm thấy có chút trống vắng, miệng huyệt ửng hồng bị thao đến độ không đóng lại được, hơi giương cái miệng nhỏ. Thậm chí còn có thể nhìn thấy mị thịt diễm đỏ bên trong, giống như đang câu dẫn nam nhân tiếp tục xâm phạm. Côn thịt nam nhân ở khe mông Tô Cần trượt mấy cái liền đem bạch trọc bắn hết ở trên mông Tô Cần đang nhổng lên thật cao, mông bị nắm đến ửng hồng.

Tô Cần để điện thoại di động xuống, hơi nghi hoặc quay đầu nhìn Khâu Ngạn Quân.

Khâu Ngạn Quân xoa xoa đầu Tô Cần, giải thích: "Cần Cần, ngày hôm nay tôi không mang bao, bắn bên trong anh sẽ không thoải mái".

Tô Cần ngây người, cảm giác người yêu ôn nhu làm hắn như tan rã, trong đầu chua xót cùng vị chát, lại mang theo từng tia ngọt ngào.. Khâu Ngạn Quân vừa cao ráo vừa đẹp trai, công tác tốt, thu nhập cao hơn nữa.. Ngoài kỹ thuật kém một chút, hắn còn có cái gì không vừa lòng?

Hai người ở trong phòng tắm tắm rửa sạch sẽ, lại hôn nhẹ sờ sờ một lúc, Tô Cần bị Khâu Ngạn Quân làm cho hai chân như nhũn ra, cả người ngồi phịch ở trên người đối phương, làm nũng chơi xấu không muốn nhúc nhích, nhất định phải Khâu Ngạn Quân ôm hắn đi ra ngoài.

Ở những nơi không quá quan trọng, Khâu Ngạn Quân đúng là vô cùng sủng nịch người yêu, cho dù đối phương lớn hơn mình vài tuổi, cũng theo ý tứ Tô Cần, liền xem như một tiểu công chúa, ôm Tô Cần trở về giường.

Kết quả mới vừa sống yên ổn vài giây, Khâu Ngạn Quân đột nhiên cầm trong tay điện thoại di động của chính mình, mặt lộ vẻ khó chịu.

"Ngạn Quân, sao vậy?". Đầu Tô Cần đầu ở trong lồng ngực Khâu Ngạn Quân sượt sượt, nhỏ giọng hỏi.

Khâu Ngạn Quân để điện thoại di động xuống, trong giọng nói mang theo tia ủ rũ: "Cần Cần, tôi lên giường với anh, anh thật sự không thoải mái à?"

Sự tình bại lộ?

Tô Cần nghĩ, đột nhiên nhớ tới một thứ bị chính mình quên mất-- Vừa nãy hắn đem trò chơi rác rưởi chia sẻ đến Weibo, bị Khâu Ngạn Quân nhìn thấy.

"Tôi......". Tô Cần có chút không biết phải làm sao, ấp úng nói không ra lời.

"Cần Cần, anh nói thật với tôi đi..." Khâu Ngạn Quân cúi thấp đầu, có chút ủ rũ, "Tôi hi vọng anh cũng thoải mái, mà không phải chỉ có một mình tôi hưởng thụ......"

Tô Cần nghe vậy, cuối cùng khó khăn mở miệng nói: "Tôi cảm thấy cậu...... Kỹ thuật xác thực không tốt lắm......"

---------- Hết chương 6 --------

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương