Lão Sư! Buông Tha Tôi Đi
-
Chương 248: Mô hình nhỏ tụ hội
Chương 250:Mô hình nhỏ tụ hội Hứa Lưu Liễm ở bên này gọi Hạ Vi Lương cùng Lâm San Ni,Hạ Vi Lương như hóa rồ chạy đến xoa bụng cô hưng phấn muốn chết,so với Hạ Vi Lương thì Lâm San Ni thục nữ hơn,nhẹ nhàng cười nói chúc mừng cô,chúc mừng hai người rốt cuộc có thể hạnh phúc bên nhau. Hạ Vi Lương còn đang cười nói với các cô,vừa nhấc mắt thấy Giang Trọng Viễn đi vào phòng,nhất thời nhảy dựng lên bóp cổ Hứa Lưu Liễm,nghiến răng nghiến lợi nói. “Đại Hứa,hai người các ngươi thật quá ác đi!” Dĩ nhiên cô không phải bóp thật chỉ làm bộ thôi,dù sao Hứa Lưu Liễm bây giờ là phụ nữ có thai,bọn họ còn gọi hắn đến đây,xin đấy,cô thấy theo quan hệ giữa bọn họ không cần thiết giới thiệu với bạn cũ? Mà điểm chết người chính là,hắn lại tới? Hắn thật đúng tự ình thanh cao? “Tại sao?” Hứa Lưu Liễm không hiểu hỏi,sau đó quay đầu lại thấy người đàn ông ngoại hình xuất chúng đang đi tới,còn nữa phản ứng của Hạ Vi Lương không khỏi hiểu mấy phần,còn về phần Giang Trọng Viễn chắc do Lục Chu Việt mời tới,cô thật không biết chuyện này nha. Nhìn vẻ mặt không biết gì cùa cô,Hạ Vi Lương nhất thời biết chuyện này do Lục Chu Việt bày trò,không vui lầm bầm một câu. “Lục bà tám!” Sau đó ngồi trở lại vị trí của mình. Lâm San Ni lúc trước cũng biết chuyện của cô,hôm nay thấy vẻ mặt cô và Hứa Lưu Liễm,không khỏi theo mắt hai người nhìn về phía người đàn ông kia,nghe nói hắn làm trong bộ đội nhưng hắn hôm nay không có mặc quân trang mà mặc một bộ tây trang rất mốt,không chút keo kiệt phô diễn vóc người cường tráng rắn chắc luyện tập trong bộ đội. Hắn rất trẻ tuổi thoạt nhìn có hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi,mái tóc cắt ngắn,đàn ông trong quân đội đặc biệt giỏi giang,dung mạo hắn rất anh tuấn,khi cười lông mày khóe mắt lóe ra khí chất bá đạo không kiềm chế được,nhất là cặp mắt như có ma lực làm cho người ta chỉ nhìn thôi đã bị hãm sâu. Cô nghiêng người qua hỏi Hạ Vi Lương. “Ơ ơ,Vi Lương,hắn chính là ông xã tương lai của cô à?” “Phụt ——” Hạ Vi Lương không có hình tượng phun nước,cô mấy ngày qua sắp phun đến chết,mỹ nữ Sunny tại sao cũng vậy a,cô chỉ có thể dùng giọng cực nhỏ giải thích cho Lâm San Ni. “Xin đấy mỹ nữ Sunny,hắn là người em muốn lấy,không phải ông xã gì hết!” Nếu như một phụ nữ cam tâm tình nguyện gọi một người đàn ông là ông xã,vậy đại biểu gì? Vậy nhất định người đàn ông đó vô cùng quan trọng với người phụ nữ đó! Cho nên người ông này chỉ bắt buộc phải gả,nên không phải ông xã gì hết. Hứa Lưu Liễm che miệng cười. “Ngoại hình rất bắt mắt,khí chất cũng mê người,gia thế hùng hậu,vừa nhìn là biết công tử hào môn,Vi Lương,cậu buôn bán lời rồi!” Hứa Lưu Liễm nói những ưu điểm của Giang Trọng Viễn,Hạ Vi Lương cũng không có phủ nhận,ngược lại hai mắt sáng lên gật đầu. “Đúng? Rất tuấn tú? Ai nha các cậu không biết tớ lần đầu tiên gặp chính là lần cùng tương thân,lúc ấy tớ vừa nhìn thấy hắn,nhất thời kinh ngạc, nghĩ thầm, wow, đây không phải nam chính hoàn mỹ trong tiểu thuyết sao?” Hứa Lưu Liễm nhìn vẻ mặt của cô,có chút hoài nghi hỏi. “Hạ Vi Lương,cậu phải vì ngoại hình mà yêu hắn chứ?” Cô liếc Hứa Lưu Liễm một cái. “Tớ nông cạn vậy sao?” Hứa Lưu Liễm làm như có thật gật gật đầu. “Cậu luôn nông cạn!” Hạ Vi Lương giận đến muốn bóp cổ Hứa Lưu Liễm,vừa nhấc mắt đã nhìn thấy Lục Chu Việt đưa người đó sang bên này,nhất thời thu lại,tựa hồ đây là lần thứ ba gặp mặt,để hắn biết bộ dạng mình chanh chua không tốt lắm Hmm. Thật ra bên kia Giang Trọng Viễn mới vừa vào tới cửa đã thấy cô giận bóp cổ người ta,không khỏi cảm thấy buồn cười,thật ra vừa bắt đầu tiếp xúc thấy khô thật nóng tính,quan sát kỹ sẽ phát hiện cô chỉ thật tình mà thôi. Hạ Vi Lương nhận thấy đôi mắt kia quanh quẩn trên đầu mình,có chút không tự nhiên vội vàng tìm đề tài dời lực chú ý của mình,cười hì hì sát đến bên cạnh Lâm San Ni nói. “Bất quá dù thế nào đẹp trai thế nào cũng thua vị bạn trai minh tinh của Sunny tỷ nha,người đó đẹp trai toàn bộ thế giới phải công nhận,người kia chẳng qua chỉ mình em thấy đẹp mà thôi, hắc hắc!” Lâm San Ni bất đắc dĩ làm sáng tỏ. “Vi Lương,em đừng nói nhảm! Chị và anh ta chỉ là bạn bình thường,nhiều nhất coi như bạn học cũ mà thôi,ở đâu ra chúng tôi gì chứ!” Hạ Vi Lương tiếp tục tám. “Sunny tỷ,chị không cần thừa nhận cũng không sao,cái lần hôn tạm biệt gì ấy,em nhận ra người đó chính là chị mà!” Hứa Lưu Liễm bị hai cô làm nhức cả đầu,đành phải mở miệng cắt đứt các cô. “Tớ nói hai người cũng đừng phủ nhận tới phủ nhận lui,thừa nhận yêu một người khó vậy sao?” Mặc kệ yêu cũng được không yêu cũng được,có thể đi tới với nhau cũng là duyên phận. Nói không chừng sau này từ không yêu biến thành yêu rồi sao? Tựa như cô và Lục Chu Việt,có một số việc có ít người,có chút tình cảm,không phải nói cự tuyệt là có thể cự tuyệt. “Có!” Hai nàng trăm miệng một lời trả lời,Hạ Vi Lương nhìn thoáng qua Lục Chu Việt cùng Giang Trọng Viễn đang đi tới,liền muốn trêu đùa Hứa Lưu Liễm. “Vậy cậu thừa nhận yêu Lão Lục cho chúng tôi nghe một chút!” Bởi vì Hứa Lưu Liễm đưa lưng về phía Lục Chu Việt,cho nên cô không biết hai người đang đứng sau lưng,khiêu khích trừng mắt liếc Hạ Vi Lương nói. “Tớ yêu anh ấy! Nếu như không có anh ấy tớ sẽ chết..!” Lời cô vừa nói ra,Hạ Vi Lương cùng Lâm San Ni liền vỗ tay,sau đó phía sau truyền đến một tiếng huýt sáo rất ồn áo,cô kinh ngạc vội vàng quay đầu lại thì thấy Lục Chu Việt,Giang Trọng Viễn còn có Trác Thính Phong đang đứng sau lưng cô,mà tiếng huýt sáo kia chính là Trác Thính Phong thổi ra,cô nhất thời đỏ mặt lúng túng trừng mắt liếc Hạ Vi Lương,thật không biết làm gì mới đúng. Lục Chu Việt cười khom lưng tới hôn lên má đỏ bừng của cô. “Đúng vậy,anh cũng yêu em!” Mọi người ồn ào càng lớn,Hứa Lưu Liễm tựa đầu vào vai hắn không có ý định ngẩng mặt lên. “Vợ chồng Lục tổng đúng là tình thâm!” Giang Trọng Viễn khẽ mỉm cười nói một câu,sau đó đi tới tự nhiên ngồi xuống bên cạnh Hạ Vi Lương,Hạ Vi Lương cũng lúng túng cả người căng thẳng trợn mắt nhìn cô một cái,hắn tại sao như vậy”Biết nguyên tắc”,tự động ngồi bên cạnh cô? “Tất cả mọi người ngồi đi!” Lục Chu Việt đã ngồi xuống bên cạnh Hứa Lưu Liễm chào hỏi mọi người một chút,nụ cười trên mặt làm sao cũng không che dấu được,câu vừa rồi cô nói thật đúng xuôi tai,làm hắn nghĩ đến đã thấy vui giống như ăn phải mật ngọt. Mấy người mới vừa ngồi xuống,đã nghe người ngoài cửa truyền đến một trận kinh hô,sau đó cửa phòng được mở ra,một người đầu mang mũ lưỡi trai,trên sống mũi mang kính râm cực lớn đi đến,Lâm San Ni liền thay đổi sắc mặt,hắn, hắn không phải đang quay phim ở nước ngoài sao? Tại sao xuất hiện ở chỗ này? Đương nhiên cô biết chuyện này do Lục Chu Việt bày trò,không khỏi giương mắt tức giận trừng mắt người đàn ông đang ôm vợ,nhỏ giọng lầm bầm một câu. “Lục bà tám!” Vừa rồi thấy hắn mời Giang Trọng Viễn đến,giờ lại đến Quách Nhĩ Kiệt,trong lòng thấy vui vui. “Xin lỗi,vừa xuống máy bay tôi liền chạy đến đây!” Bỗng nhiên Quách Nhĩ Kiệt lấy xuống mũ cùng kính râm,lộ ra gương mặt anh tuấn có chút mệt mỏi,hắn nhận được điện thoại Lục Chu Việt lập tức đồng ý trở về, đóng xong cảnh hôm nay hắn ngay cả tẩy trang cũng không chạy vội đến phi trường,sáng mai phải đón máy bay trở về tổ kịch. Sau khi nói chuyện cùng mọi người,hắn tự tay kéo Lâm San Ni nhẹ nhàng hôn mạnh lên mu bàn tay,trong mắt tràn ngập nhớ nhung. “Sunny,đã lâu không gặp,nhớ anh không?” Khoảng thời gian trước hắn bị cô năm lần bảy lượt cự tuyệt khiến cho nản lòng,nhận bộ phim quay ở nước ngoài,hy vọng có thể mượn cơ hội xem mình có thể quên cô không,nhưng hôm nay vừa thấy mặt mới phát hiện hắn nhớ cô đến lòng cũng đau. Lâm San Ni không biết hắn làm trò trước mặt mọi người,nhất thời tựu lúng túng,dùng sức rút tay lại nhưng lại rút không được,không khỏi tức giận thấp giọng quát lớn hắn. “Quách Nhĩ Kiệt,anh đừng không đứng đắn vậy được không?” Nhìn mấy người đàn ông ngồi xung quanh,quách Nhĩ Kiệt cũng không muốn làm khó cô nữa,buông tay ra ngồi xuống bên cạnh cô,Lâm San Ni hận không được đứng dậy chạy trốn . Đến bây giờ mục đích Lục Chu Việt đã rõ ràng,tuy nói ăn mừng Hứa Lưu Liễm mang thai,nhưng thật ra mượn danh bọn họ tác hợp những người hữu duyên đến cùng nhau,dĩ nhiên cũng khẳng định hắn và cô rất hạnh phúc. Kết quả Trác Thính Phong cô đơn chiếc bóng ngồi ở chỗ mình không ngừng nhìn ra cửa,Lục Chu Việt nhìn hắn bình tĩnh mở miệng, “Cậu đừng nhìn nữa,tôi cũng muốn mời Tô tổng,nhưng cô ấy không tới được,bởi vì cô ấy hiện tại đang ở Anh!” “Cái gì? Cô ấy đi Anh quốc?” Trác Thính Phong không phủ nhận mình mong đợi Tô Thế Viên tối nay trở về ,bởi vì những người khác đều có đôi có cặp,hắn không cho lão đại của mình tàn ác nhìn hắn cô đơn chiếc bóng,nhưng Lục Chu Việt vừa nói vậy,hắn nhất thời vừa thất vọng vừa tức căm phẫn,cô hai ba lần bỏ sang Anh quốc,chẳng lẽ người đàn ông Anh quốc kia làm cô lưu luyến vậy sao? Vậy cô còn trở về Trung Quốc làm gì, không bằng ở lại Anh quốc luôn đi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook