Lão Sư! Buông Tha Tôi Đi
-
Chương 23: Nhanh mồm nhanh miệng
Chương 23 : Nhanh mồm nhanh miệng Nghe Trần Thanh Sở nói,cô quay đầu lại nhìn về phía hắn,trong ánh mắt tràn đầy khinh thường, hồi lâu cô bỗng nhiên phốc cười một tiếng,sau đó lôi kéo bàn tay Trần Thanh Sở nhẹ nói. “Thanh Sở, nếu Lục lão sư chỉ gọi em đi,em đi một mình cũng không sao,Lục lão sư là người nghiêm túc,chắc chắn sẽ giáo huấn chúng ta không ít,anh trong nhà mới có chuyện,không nên làm ình thêm ngột ngạt!” “Lưu Liễm ——” Trần Thanh Sở cau mày nắm chặc tay cô không muốn để cô đi,cô ghé ở bên tai hắn cười thấp giọng nói câu gì đó,Trần Thanh Sở nhất thời cong mày nở nụ cười, sau đó để cô đi theo hắn. Hắn hừ lạnh một tiếng xoay người phất tay áo rời đi,chỉ cảm thấy hình ảnh vừa rồi hai người ở chung một chổ để cho ngực hắn khí huyết cuồn cuộn. Một mình hắn mặt lạnh đi ở phía trước,cô đi theo phía sau hắn,song cho dù hắn tức giận hắn cũng không có đi quá nhanh,vì sợ cô theo không kịp. Khoảng cách với cô không xa không gần,hắn mơ hồ có thể cảm giác được bước chân cô nhẹ nhàng tâm tình vô cùng tốt,trong miệng tựa hồ còn hát khẽ ca khúc đang thịnh hành,hắn có loại vọng động muốn bóp chết cô. Phòng làm việc của hắn không cùng với các lão sư khác,mà là giống phòng hiệu trưởng Trác Thính Phong , đây cũng là Trác Thính Phong muốn chiếu cố hắn mà cố ý cho an bài ,dù sao hắn còn phải xử lý chuyện trong công ty. Trác Thính Phong là hiệu trưởng trường học tư nhân này,cũng là an hem hoạn nạn của hắn ở Mĩ Quốc,đối với tình cảm của hắn Trác Thính Phong mặc dù thấy không tốt nhưng vẫn ủng hộ hắn,ví như phòng làm việc của hắn,trang hoàng xa hoa trình độ có thể so với phòng trong công ty, hơn nữa cả lầu hai toàn bộ đều chuẩn bị ,thiết bị làm việc cùng với phòng nghỉ ngơi phòng tiếp khách đầy đủ mọi thứ. Vừa vào phòng làm việc hắn liền hỏi cô, “Mới vừa rồi nói gì với Trần Thanh Sở?” Cô đứng ở cạnh cửa nhướng khóe miệng cười, “Lục lão sư,thầy thật muốn biết?” Hắn bị tia đùa cợt trong mắt cô kích thích muốn giết người, ánh mắt lạnh lung nhìn chằm chằm cô hít sâu vài hơi sau đó chợt xoay người đi tới ghế làm việc của mình, hắn sợ không đi nữa sẽ không nhịn được muốn đánh cô, mới vừa đi tới ghế ngồi xuống đã nghe đến thanh âm trong trẻo lạnh lùng của cô vang lên, “Em nói với hắn, em tới thỉnh giáo Lục lão sư một chút như thế nào yêu một người, sau đó trở về yêu hắn thật tốt!” “Hứa Lưu Liễm,em sắp lên lớp mười hai,tiền đồ của em quan trọng hay là những tình cảm nam nữ này quan trọng?” Hắn nhịn không được gào thét, mặt nghiêm túc chuyển sang tái nhợt giáo huấn cô. “Em không có làm trễ nãi việc học!” Cô không phục hừ lạnh. “Không có làm trễ nãi học tập phải không?” Ngữ khí của hắn chìm xuống, “Em dám bảo đảm các em dính nhau như vậy sẽ không làm trễ nãi học tập? Em có biết hay không có bao nhiêu học sinh cô gắng học chờ đợi lớp mười hai này?” Cô bị hắn thét sửng sốt, quật cường trầm mặc đứng ở nơi đó hồi lâu bỗng nhiên mở miệng, “Lão sư,thầy cũng lớn tuổi rồi cũng nên biết yêu một người cảm giác ra sao,loại cuồng nhiệt này bất kỳ giáo điều nào trói buộc cũng không được, ngược lại, càng trói buộc, càng phản kháng mãnh liệt!”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook