Lão Bà Ta Là Học Bá ( Dịch)
-
Chương 2: Không Chỉ Bỏ Trốn Mà Còn Lừa Gạt
Ngay giờ phút này, Lâm Phàm sững sờ, hắn không biết cái này có phải trùng hợp không, nhưng dù sao đi nữa...phiền phức to rồi!
Đầu tủ lạnh kia cũng xuất hiện dáng vẻ khác thường, rảo bước đi về phía Lâm Phàm.
Nhìn thấy cô gái này mặt lạnh đến mức không thể hiểu nổi đang ngày càng đến gần, Lâm Phàm theo bản năng rụt đầu lại, mặc dù tất cả điều này đã trở thành kết quả, nhưng người mà...phải có ước mơ, mới có động lực tiến bước, hoặc có lẽ là hiểu nhầm chăng?
Nữ nhân mặt tủ lạnh trực tiếp ngồi đối diện Lâm Phàm, mặt không biểu tình nói : “Xin hỏi anh là Lâm Phàm phải không?”
“Hả?”
“Tôi...đây...”Lâm Phàm dè dặt nói : “Cô nương...cô nhận nhầm người rồi, tôi tên ...Lâm Cân Phàm, tôi không phải là Lâm Phàm.”
Nữ nhân mặt tủ lạnh liếc mắt nhìn Lâm Phàm một cái, nói một cách thản nhiên : “Tôi là Liễu Vân Nhi, tiếp theo chúng ta đi theo trình tự nhé, gọi món, ăn cơm, thanh toán AA(phần ai người đó tính), người đi, bây giờ bắt đầu quá trình luôn nhé.”
Ngay lúc này da đầu Lâm Phàm đang tê dại, chính mình đang làm cái trò gì thế? Cảm giác như đang nói chuyện tình cảm với người máy.
Sau đó Lâm Phàm gọi một phần bít tết, mà đầu tủ lạnh gọi một phần Spaghetti S
Solognese (mì ý sốt thịt), hai người không nói tiếng nào tự ăn bữa trưa của chính mình, mấy lần Lâm Phàm muốn hỏi điều kiện cơ bản của đối phương, nhưng cuối cùng đều nén về, gương mặt này quá đáng sợ rồi!
Thật ra...
Nói thật thì...
Liễu Vân Nhi lớn lên cực kì xinh đẹp, đáng tiếc quá lạnh lùng rồi, lạnh đến mức không có cách nào bước đến gần.
Ể?
Cô ta họ Liễu? Giám đốc cũng họ Liễu? Chẳng lẽ có quan hệ hay sao?
Lúc này,
Từ trong túi Liễu Vân Nhi, lấy ra một quyển sổ tay và một cây bút, sau đó đặt bên cạnh, mà cô ấy một bên ăn từng miếng nhỏ mì ống thịt bò kiểu Ý, một bên cầm bút không biết là đang viết cái gì.
Lâm Phàm khá tò mò, dè dặt ngó đầu qua, liếc xem một cái, tình cảm là một thứ liên quan đến vấn đề tán xạ trong cơ học lượng tử.
Thật ra...
Vấn đề này rất đơn giản, là thiên tài hàng đầu đã từng đoạt giải Nobel Vật lý trong quá khứ, dùng dư quang quét mắt qua một chút liền hiểu ngay, sử dụng trực tiếp công thức tính biên độ tán xạ, hoặc sử dụng công thức tích phân Gauss, có thể thu được cùng một mặt cắt tán xạ vi phân.
Nhưng khiến Lâm Phàm tò mò đó là... chính xác thì nữ nhân mặt lạnh này đang làm gì thế? Tại sao lại tính toán vấn đề tán xạ trong cơ học lượng tử?
Dáng vẻ này xem ra thành tích không thấp!
Không đến 5 phút sau,
Liễu Vân Nhi đã tính ra trị số cuối cùng, khi cô ấy chuẩn bị đóng quyển sổ, phát hiện người con trai trước mắt, vẫn luôn nhìn chằm chằm vào quyển sổ, lông mày hắn nhíu lại, như thể hắn đang suy nghĩ về điều gì đó.
“Cô hình như...sai rồi!” Lâm Phàm đột nhiên nói một lời.
“...”
“Anh nói cái gì?” Liễu Vân Nhi sửng sốt một lát, trên mặt xuất hiện biểu cảm hơi ngạc nhiên, nhưng nhanh chóng lại trở về bình thường, hỏi :“Anh nói tôi sai rồi?”
“Ừm!”
“Cô hình như tính sai rồi.” Lâm Phàm cười khổ nói : “Cô kiểm tra lại lần nữa đi?”
Liễu Vân Nhi nhìn Lâm Phàm, nhìn kĩ lại người con trai này, nghiêm túc hỏi : “Anh biết tôi đang làm gì sao?”
Đây...
Cũng không phải là nghiên cứu về bom nguyên tử, làm giống y như thật vậy.
“Nó không chỉ là một phép tính gần đúng đoạn nhiệt để tính toán hạt trong V=Ae^(-r^2/a^2)vấn đề bên trong mặt cắt tán xạ sao. ”Lâm Phàm tức giận nói:“Khối lượng một hạt là m, trong vận động bài xích thế V=Ae^(-r^2/a^2), sử dụng phép gần đúng đoạn nhiệt để tìm tiết diện tán xạ vi phân để xác định một hằng số nhân.”
Nghe được đoạn nói này, Liễu Vân Nhi sững sờ trong vài giây, đợi khi cô ấy phản ứng lại, phát hiện người con trai trước mắt, đang cắt miếng bít tết, Liễu Vân Nhi ngay tức khắc hoài nghi bản thân vừa nãy có phải xuất hiện ảo giác hay không.
Lần nữa mở ra quyển sổ tay của mình, xem lại quy trình tính toán trên dưới, lần này Liễu Vân Nhi hết sức cẩn thận, kết quả… thật vẫn là giống những gì người con trai trước mắt vừa nói, trong một quy trình tính toán của mình, xuất hiện tính toán sai lầm, từ đó làm cho xuất hiện đáp án cuối cùng sai lệch.
“Anh làm thế nào vậy?” Liễu Vân Nhi nghiêm túc hỏi.
“Tôi?”
“Làm quản lí cho một thư viện, công việc tạm thời thôi.” Lâm Phàm thản nhiên nói: “Tiền lương không cao lắm, trừ đi bảo hiểm xã hội đại khái lương tầm ba nghìn đồng, mà tôi cũng không nhà không xe, trước mắt mướn một căn nhà trọ ở bên ngoài, một tháng tầm một nghìn hai, tổng kết lại thì…hai người chúng ta không thích hợp.”
Liễu Vân Nhi nhíu mày, nghiêm túc nói: “Tôi không có hỏi cái này...tôi hỏi tại sao anh biết được vấn đề về tán xạ cơ.”
Lâm Phàm đặt con dao đang xiên thịt xuống, cầm lên miếng khăn giấy bên cạnh, nhẹ nhàng lau mép một cái, rất tùy ý nói: “Đây không phải là một câu hỏi khó, ở đâu ra nhiều cái tại sao thế...không phải con người tôi khoác lác, cô chẳng qua chỉ cần dùng công thức tính toán biên độ tán xạ, thật ra vẫn có cách giải quyết khác.”
“Công thức tích phân Gauss.”
“Anh muốn nói cái này phải không?”Liễu Vân Nhi không có biểu cảm gì nói: “Quy trình tính toán có vài chỗ phức tạp.”
“...”
“Phức tạp?”
“Không phức tạp đâu.”Lâm Phàm cười ha ha lại nói: “Đưa giấy bút đây!”
Liễu Vân Nhi nhìn Lâm Phàm, sau đó đem quyển sổ tay và bút của chính mình, đưa tới trước mặt hắn.
Sau khi nhận lấy giấy và bút,
Lâm Phàm bắt đầu quá trình tính toán của chính mình, đồng thời đem máy tính trong điện thoại đổi thành chế độ tính toán khoa học, cứ như vậy…mở ra quá trình tính toán như nước chảy mây trôi, mà một màn này tương đối chấn động với Liễu Vân Nhi.
Không tới ba phút,
Lâm Phàm dùng công thức tích phân Gauss, cho ra tương đồng với mặt cắt tán xạ vi phân của Liễu Vân Nhi, mà thời gian hắn tiêu hao ngắn hơn nhiều.
“Đây!”
“Tôi đi làm nhé.”
Đem bút và giấy đưa cho Liễu Vân Nhi, Lâm Phàm vội vàng rời đi, đợi khi Liễu Vân Nhi hồi thần lại, sớm đã không thấy bóng dáng.
Anh ta...
Vậy mà làm quản lí thư viện?
Mà vẫn còn là tạm thời?
Liễu Vân Nhi lâm vào mơ màng, Lâm Phàm dễ dàng giải quyết vấn đề về tán xạ, khiến thế giới quan của Liễu Vân Nhi xuất hiện một chút sụp đổ, khi nào mà một quản lí thư viện tạm thời, lại không mất nhiều sức, giải quyết vấn đề tán xạ của lượng tử cơ học.
Có điều Liễu Vân Nhi cũng không nóng lòng muốn hiểu rõ về con người Lâm Phàm này, dù sao trên tay có số điện thoại của hắn, dù gì cũng có thể tìm được hắn.
Sau đó, Liễu Vân Nhi định rời khỏi nhà hàng, đang lúc cô rời bàn đứng dậy chưa đi được mấy bước, nhân viên phục vụ sau lưng bỗng nhiên gọi cô lại.
“Chị!”
“Chị vẫn chưa thanh toán ạ.”
Liễu Vân Nhi sửng sốt một lát, cô tưởng rằng Lâm Phàm thanh toán rồi, kết quả… là cô nghĩ nhiều rồi.
Đến quầy thu ngân, Liễu Vân Nhi mở mã wechat lên trả tiền, cô nhớ rằng mình chỉ gọi một phần mì ống thịt bò kiểu Ý, đại khái tầm 78 đồng, nhưng mà… trên kia lại hiện rõ bị trừ 200 đồng.
“Tôi chỉ gọi một phần mì ống thịt bò kiểu Ý, đại khái chưa đến 80 đồng, tại sao trừ tôi 200?”Liễu Vân Nhi chất vấn với vẻ mặt không thay đổi.
“Thưa quý cô là như vậy ạ”
“Bạn đi cùng với ngài, cũng là quý ông ngồi đối diện ngài, anh ấy chưa trả tiền ạ.”
Nhất thời, mặt Liễu Vân Nhi đen rồi, thằng nhóc tên Lâm Phàm kia, không chỉ bỏ trốn, mà còn dính líu đến lừa đảo!,
Dịch : Mi Yu
Phong Thủy Teams
Đầu tủ lạnh kia cũng xuất hiện dáng vẻ khác thường, rảo bước đi về phía Lâm Phàm.
Nhìn thấy cô gái này mặt lạnh đến mức không thể hiểu nổi đang ngày càng đến gần, Lâm Phàm theo bản năng rụt đầu lại, mặc dù tất cả điều này đã trở thành kết quả, nhưng người mà...phải có ước mơ, mới có động lực tiến bước, hoặc có lẽ là hiểu nhầm chăng?
Nữ nhân mặt tủ lạnh trực tiếp ngồi đối diện Lâm Phàm, mặt không biểu tình nói : “Xin hỏi anh là Lâm Phàm phải không?”
“Hả?”
“Tôi...đây...”Lâm Phàm dè dặt nói : “Cô nương...cô nhận nhầm người rồi, tôi tên ...Lâm Cân Phàm, tôi không phải là Lâm Phàm.”
Nữ nhân mặt tủ lạnh liếc mắt nhìn Lâm Phàm một cái, nói một cách thản nhiên : “Tôi là Liễu Vân Nhi, tiếp theo chúng ta đi theo trình tự nhé, gọi món, ăn cơm, thanh toán AA(phần ai người đó tính), người đi, bây giờ bắt đầu quá trình luôn nhé.”
Ngay lúc này da đầu Lâm Phàm đang tê dại, chính mình đang làm cái trò gì thế? Cảm giác như đang nói chuyện tình cảm với người máy.
Sau đó Lâm Phàm gọi một phần bít tết, mà đầu tủ lạnh gọi một phần Spaghetti S
Solognese (mì ý sốt thịt), hai người không nói tiếng nào tự ăn bữa trưa của chính mình, mấy lần Lâm Phàm muốn hỏi điều kiện cơ bản của đối phương, nhưng cuối cùng đều nén về, gương mặt này quá đáng sợ rồi!
Thật ra...
Nói thật thì...
Liễu Vân Nhi lớn lên cực kì xinh đẹp, đáng tiếc quá lạnh lùng rồi, lạnh đến mức không có cách nào bước đến gần.
Ể?
Cô ta họ Liễu? Giám đốc cũng họ Liễu? Chẳng lẽ có quan hệ hay sao?
Lúc này,
Từ trong túi Liễu Vân Nhi, lấy ra một quyển sổ tay và một cây bút, sau đó đặt bên cạnh, mà cô ấy một bên ăn từng miếng nhỏ mì ống thịt bò kiểu Ý, một bên cầm bút không biết là đang viết cái gì.
Lâm Phàm khá tò mò, dè dặt ngó đầu qua, liếc xem một cái, tình cảm là một thứ liên quan đến vấn đề tán xạ trong cơ học lượng tử.
Thật ra...
Vấn đề này rất đơn giản, là thiên tài hàng đầu đã từng đoạt giải Nobel Vật lý trong quá khứ, dùng dư quang quét mắt qua một chút liền hiểu ngay, sử dụng trực tiếp công thức tính biên độ tán xạ, hoặc sử dụng công thức tích phân Gauss, có thể thu được cùng một mặt cắt tán xạ vi phân.
Nhưng khiến Lâm Phàm tò mò đó là... chính xác thì nữ nhân mặt lạnh này đang làm gì thế? Tại sao lại tính toán vấn đề tán xạ trong cơ học lượng tử?
Dáng vẻ này xem ra thành tích không thấp!
Không đến 5 phút sau,
Liễu Vân Nhi đã tính ra trị số cuối cùng, khi cô ấy chuẩn bị đóng quyển sổ, phát hiện người con trai trước mắt, vẫn luôn nhìn chằm chằm vào quyển sổ, lông mày hắn nhíu lại, như thể hắn đang suy nghĩ về điều gì đó.
“Cô hình như...sai rồi!” Lâm Phàm đột nhiên nói một lời.
“...”
“Anh nói cái gì?” Liễu Vân Nhi sửng sốt một lát, trên mặt xuất hiện biểu cảm hơi ngạc nhiên, nhưng nhanh chóng lại trở về bình thường, hỏi :“Anh nói tôi sai rồi?”
“Ừm!”
“Cô hình như tính sai rồi.” Lâm Phàm cười khổ nói : “Cô kiểm tra lại lần nữa đi?”
Liễu Vân Nhi nhìn Lâm Phàm, nhìn kĩ lại người con trai này, nghiêm túc hỏi : “Anh biết tôi đang làm gì sao?”
Đây...
Cũng không phải là nghiên cứu về bom nguyên tử, làm giống y như thật vậy.
“Nó không chỉ là một phép tính gần đúng đoạn nhiệt để tính toán hạt trong V=Ae^(-r^2/a^2)vấn đề bên trong mặt cắt tán xạ sao. ”Lâm Phàm tức giận nói:“Khối lượng một hạt là m, trong vận động bài xích thế V=Ae^(-r^2/a^2), sử dụng phép gần đúng đoạn nhiệt để tìm tiết diện tán xạ vi phân để xác định một hằng số nhân.”
Nghe được đoạn nói này, Liễu Vân Nhi sững sờ trong vài giây, đợi khi cô ấy phản ứng lại, phát hiện người con trai trước mắt, đang cắt miếng bít tết, Liễu Vân Nhi ngay tức khắc hoài nghi bản thân vừa nãy có phải xuất hiện ảo giác hay không.
Lần nữa mở ra quyển sổ tay của mình, xem lại quy trình tính toán trên dưới, lần này Liễu Vân Nhi hết sức cẩn thận, kết quả… thật vẫn là giống những gì người con trai trước mắt vừa nói, trong một quy trình tính toán của mình, xuất hiện tính toán sai lầm, từ đó làm cho xuất hiện đáp án cuối cùng sai lệch.
“Anh làm thế nào vậy?” Liễu Vân Nhi nghiêm túc hỏi.
“Tôi?”
“Làm quản lí cho một thư viện, công việc tạm thời thôi.” Lâm Phàm thản nhiên nói: “Tiền lương không cao lắm, trừ đi bảo hiểm xã hội đại khái lương tầm ba nghìn đồng, mà tôi cũng không nhà không xe, trước mắt mướn một căn nhà trọ ở bên ngoài, một tháng tầm một nghìn hai, tổng kết lại thì…hai người chúng ta không thích hợp.”
Liễu Vân Nhi nhíu mày, nghiêm túc nói: “Tôi không có hỏi cái này...tôi hỏi tại sao anh biết được vấn đề về tán xạ cơ.”
Lâm Phàm đặt con dao đang xiên thịt xuống, cầm lên miếng khăn giấy bên cạnh, nhẹ nhàng lau mép một cái, rất tùy ý nói: “Đây không phải là một câu hỏi khó, ở đâu ra nhiều cái tại sao thế...không phải con người tôi khoác lác, cô chẳng qua chỉ cần dùng công thức tính toán biên độ tán xạ, thật ra vẫn có cách giải quyết khác.”
“Công thức tích phân Gauss.”
“Anh muốn nói cái này phải không?”Liễu Vân Nhi không có biểu cảm gì nói: “Quy trình tính toán có vài chỗ phức tạp.”
“...”
“Phức tạp?”
“Không phức tạp đâu.”Lâm Phàm cười ha ha lại nói: “Đưa giấy bút đây!”
Liễu Vân Nhi nhìn Lâm Phàm, sau đó đem quyển sổ tay và bút của chính mình, đưa tới trước mặt hắn.
Sau khi nhận lấy giấy và bút,
Lâm Phàm bắt đầu quá trình tính toán của chính mình, đồng thời đem máy tính trong điện thoại đổi thành chế độ tính toán khoa học, cứ như vậy…mở ra quá trình tính toán như nước chảy mây trôi, mà một màn này tương đối chấn động với Liễu Vân Nhi.
Không tới ba phút,
Lâm Phàm dùng công thức tích phân Gauss, cho ra tương đồng với mặt cắt tán xạ vi phân của Liễu Vân Nhi, mà thời gian hắn tiêu hao ngắn hơn nhiều.
“Đây!”
“Tôi đi làm nhé.”
Đem bút và giấy đưa cho Liễu Vân Nhi, Lâm Phàm vội vàng rời đi, đợi khi Liễu Vân Nhi hồi thần lại, sớm đã không thấy bóng dáng.
Anh ta...
Vậy mà làm quản lí thư viện?
Mà vẫn còn là tạm thời?
Liễu Vân Nhi lâm vào mơ màng, Lâm Phàm dễ dàng giải quyết vấn đề về tán xạ, khiến thế giới quan của Liễu Vân Nhi xuất hiện một chút sụp đổ, khi nào mà một quản lí thư viện tạm thời, lại không mất nhiều sức, giải quyết vấn đề tán xạ của lượng tử cơ học.
Có điều Liễu Vân Nhi cũng không nóng lòng muốn hiểu rõ về con người Lâm Phàm này, dù sao trên tay có số điện thoại của hắn, dù gì cũng có thể tìm được hắn.
Sau đó, Liễu Vân Nhi định rời khỏi nhà hàng, đang lúc cô rời bàn đứng dậy chưa đi được mấy bước, nhân viên phục vụ sau lưng bỗng nhiên gọi cô lại.
“Chị!”
“Chị vẫn chưa thanh toán ạ.”
Liễu Vân Nhi sửng sốt một lát, cô tưởng rằng Lâm Phàm thanh toán rồi, kết quả… là cô nghĩ nhiều rồi.
Đến quầy thu ngân, Liễu Vân Nhi mở mã wechat lên trả tiền, cô nhớ rằng mình chỉ gọi một phần mì ống thịt bò kiểu Ý, đại khái tầm 78 đồng, nhưng mà… trên kia lại hiện rõ bị trừ 200 đồng.
“Tôi chỉ gọi một phần mì ống thịt bò kiểu Ý, đại khái chưa đến 80 đồng, tại sao trừ tôi 200?”Liễu Vân Nhi chất vấn với vẻ mặt không thay đổi.
“Thưa quý cô là như vậy ạ”
“Bạn đi cùng với ngài, cũng là quý ông ngồi đối diện ngài, anh ấy chưa trả tiền ạ.”
Nhất thời, mặt Liễu Vân Nhi đen rồi, thằng nhóc tên Lâm Phàm kia, không chỉ bỏ trốn, mà còn dính líu đến lừa đảo!,
Dịch : Mi Yu
Phong Thủy Teams
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook