Tương Vương đã từng là vị vương gia đức cao vọng trọng nhất Ly quốc, nhưng không biết vì chuyện gì mà đã đắc tội với hoàng đế Lý Thần đời trước, sau đó liền bị giam lỏng.

Đến nay đã bị giam lỏng mười lăm năm.

Mà quan hệ của công chúa Di An đương triều là Lý Tú Linh với vị thúc thúc Tương Vương này vẫn rất tốt, lúc Lý Thần còn tại vị, Lý Tú Linh đã từng nhiều lần thỉnh cầu phụ thân thả Tương Vương, nhưng cuối cùng đều bị cự tuyệt.

Nhưng giờ đây, hoàng đế đương triều của Ly quốc Lý Cần Thế lại là người nghe lời vị tỷ tỷ Lý Tú Linh này nhất, Lý Tú Linh lại mới vừa lập công lớn, vì vậy khi Lý Tú Linh khải hoàn hồi kinh, đã xin hoàng đế đệ đệ thả tự do cho Tương Vương, Lý Càn Thế không nghĩ nhiều liền đồng ý yêu cầu này.

Chỉ là, đất phong nơi Tương Vương ở khi trước có rất nhiều người ủng hộ, Lý Càn Thế lo lắng Tương Vương vì bị giam cầm nhiều năm mà sinh hận với triều đình, nếu giờ thả về đất phong ban đầu, sợ rằng sẽ trở thành mầm họa cho triều đình sau này.

Lý Càn Thế cũng nói cho tỷ tỷ nghe nỗi lo âu này, Lý Tú Linh liền đề nghị sắp xếp cho Tương Vương một tòa vương phủ mới ở Yến Thành mới xây, để ông ta an hưởng tuổi già tại Yến Thành.

Lý Cần Thế rất nhanh đã đáp ứng đề nghị của Lý Tú Linh, chờ Yến Thành xây xong, vương phủ cũng hoàn thành, liền thả Tương Vương rời kinh vào sống trong vương phủ tại Yến Thành.

Mà Lý Tú Linh lại giao việc xây dựng vương phủ ở Yến Thành cho Hoàng Phủ thế gia xử lý, ngoài ra, còn giao quyền quản lý một con phố lớn nhất cho Hoàng Phú thế gia.

Bản thân Lý Tú Linh là trưởng nữ hoàng gia, tất nhiên cũng am hiểu thuật đề hoàng quyền hành, làm sao có thể để một mình Mộ Dung thế gia thống trị Yến Thành chứ.

Vì vậy, nàng mới lén lút tìm Hoàng Phủ thế gia, để Hoảng Phủ thế gia cũng thờ một chân vào Yến Thành, chế hành Mộ Dung thế gia.

Mộ Dung Cảnh Thiên thấy người của Hoàng Phủ thế gia xuất hiện ở đây tất nhiên cũng đã hiểu là triều đình đã xếp bọn họ ở cùng nhau, cho Hoảng Phủ thế gia vào Yến Thành để quản thúc họn họ.

"Thì ra nơi này sẽ là phủ đệ mới của Tương Vương." Mộ Dung Cảnh Thiên cố tình lộ ra nụ cười ung dung nói: "Từ trước đến giờ ta vẫn luôn rất kinh ngưỡng với Tương Vương, sau này Yến Thành có Tương Vương tọa trấn chính là phúc khí của Yến Thành!"

Hoàng Phủ Khiếu Vân nói: "Cảnh Thiên huynh, ta cũng vô cùng kính ngưỡng Tương Vương như ngươi, thật ra ta mới vừa từ Lạc Thành trở về, lúc ở Lạc Thành ta đã đến bái phỏng Tương Vương rồi."

"Nói thật cho ngươi biết, Tương Vương rất yêu thích ta, hắn nói với ta, Khiếu Vân à, ngươi quả thực là một nhân tài, nếu có thể làm con rể của bản vương thì quá tốt rồi."

"Đây chính là nguyên văn của Tương Vương, ta cũng không có thêm mắm dặm muối, à đúng rồi, thiếu chút nữa quên mất, các người còn không biết thật ra Tương Vương còn có một nữ nhi nhỉ, ha ha ha ha!"

Hoàng Phủ Khiếu Vân nói xong liền càn rỡ mà cười lớn.

Mộ Dung Cảnh Thiên bọn họ đúng thật là không biết, hóa ra Tương Vương còn có một người nữ nhi.

Thế nhân chỉ biết đến nay Tương Vươngvẫn chưa thành gia lập thất, dưới gối không có con cái.

"Tương vương còn nói, sau này sẽ đưa quận chúa đến ở Yến Thành, đến lúc đó bản công tử liền có cơ hội gặp mặt trao đổi nhiều hơn với quận chúa rồi, đúng rồi, còn có một việc lại suýt quên nới với các người."

Hoàng Phú Khiếu Vân nói xong đi đến một tòa đại trạch đang xây dựng bên cạnh: "Nơi này chính là phủ đệ mới của ta ở Yến Thành!"

Phủ đệ mới của hắn ngay sát vương phủ mới của Tương Vương, rõ ràng là dự định gần quan hưởng lộc!

Mộ Dung Cảnh Thiên lại cũng cười ha ha theo nói: "Khiếu Vân huynh, dù là Tương Vương yêu thích ngươi nhưng người mà vị quận chúa kia chọn trúng lại không nhất định là ngươi, ta sợ một phen khổ tâm của ngươi cuối cùng lại là mất công lấy giỏ trúc đi múc nước thôi!"

"Ta thấy Cảnh Thiên huynh rất không tin tưởng vào tài học và tướng mạo của ta nhỉ!" Hoàng Phủ Khiếu Vân vừa nói vừa nhẹ nhàng lay động chiết phiến.

Mộ Dung Cảnh Thiên liền nói: "Không sai, từ trước đến nay ta đều cho rằng ngươi chỉ là tướng mạo bình thường, tài học bình thường thôi!"

Sắc mặt Hoàng Phủ Khiếu Vân nháy mắt trầm xuống, nhưng rất nhanh lại nở nụ cười: "Không biết, gần đây Cảnh Thiên huynh có lưu ý đến "Bảng Công Tử Thất Quốc" không, Hoàng Phủ Khiếu Vân ta gần đây thăng lên hạng mười lăm rồi đấy."

"Mà tên của Mộ Dung Cảnh Thiên ngươi lại xếp hạng thứ hai mươi bảy, người xếp hạng thứ hai mươi bảy sao lại có tư cách soi mói bình phẩm người xếp hạng trên hắn được!"

"Hừ, cái gì mà Bảng Công Tử Thất Quốc, ngươi xếp hạng thứ mười lăm thì rất đáng gờm à!" Mộ Dung Tinh vẫn luôn im lặng không lên tiếng giờ không nhịn được mà mở miệng nói: "Ta thấy chẳng qua là ngươi lén lút đem ngân lượng mua xếp hạng thôi!"

"Ha ha ha!" Hoàng Phủ Khiếu Vân gấp chiết phiến, ngửa mặt lên trời cười to mấy tiếng: "Bản công tử không đấu khẩu cùng phụ nhân như ngươi này, ngươi nên học tập vị tiểu mỹ nhân bên cạnh này đi, lúc nam nhân nói chuyện, nữ nhân tốt nhất là nên ngậm miệng!"

Hoàng Phủ Khiếu Vân nói xong ánh mắt rơi lên người Mộ Dung Thanh Dật.

So với Mộ Dung Tinh bên cạnh, Mộ Dung Thanh Dật thật sự là xinh đẹp hơn rất nhiều.

Nhưng có vẻ tính cách Mộ Dung Thanh Dật khá là ngại ngùng hướng nội, lúc phát hiện Hoàng Phủ Khiểu Vân đang nhìn ngắm nàng, mặt liền trở nên đỏ chót, đồng thời càng cúi đầu thấp hơn.

"Được rồi, bản công tử cáo từ trước, chờ sau này Yến Thành chính thức xây dựng xong, chúng ta còn có nhiều cơ hội tiếp xúc nữa!" Hoàng Phủ Khiếu Vân nói xong, mang theo đám tì nữ của hắn, nghênh ngang mà rời khỏi.

Hoàng Phủ Khiếu Vân vừa rời khỏi, Mọ Dung Tinh liền trút giận lên người Mộ Dung Thanh Dật: "Mộ Dung Thanh Dật, vừa rồi ngươi giả bộ thục nữ làm cái gì, tại sao không giúp ta mắng cái tên Hoàng Phủ Khiếu Vân kia, không phải là ngươi lén lúc thích hắn đấy chứ, hừ, quả nhiên ngươi cũng giống y như mẫu thân ngơi!"

Mộ Dung Thanh Dật bị nàng mắng cho một trận cũng không dám phản bác, trái lại chủ động nhận sai nói: "Xin lỗi, Tinh tỷ tỷ"

Mộ Dung Cảnh Thiên vội vùng giữ Mộ Dung Tinh, khuyên nhủ: "Được rồi, không nên cãi nhau ở đây, có chuyện gì trở về hẵng nói!"

Lúc này, Tống Diệp vẫn luôn ở quán trà phía xa yên lặng ăn dưa, đã có thể rõ ràng nhìn ra, thân phận của Mộ Dung Thanh Dật trong đám bọn hắn xác thực rất thấp, thậm chí còn không bằng một tỳ nữ!

...

U Minh gian vực

Bên trong U Minh gian vực rộng lớn vô ngần, trong đó có ba ngàn tiểu thế giới.

Muốn tìm một người trong U Minh vực giống như mò kim đáy bể vậy, mà Tần Huyền Khê lại sợ nếu có động tĩnh quá lớn, Địch Tiên nghe thấy chút gió thổi cỏ lay thì sẽ chạy mất, cho nên nàng không cho môn đồ thủ hạ tiến vào U Minh gian vực, chỉ có mình nàng vào bên trong.

Nhưng Tần Huyền Khê đã một thân một mình khổ tìm mấy tháng lại không phát hiện chút tung tích nào của Địch Tiên.

Tần Huyền Khê đi trên mặt biển giẫm đất bằng.

Đột nhiên, nàng dùng chân khí hóa kiếm, phóng kiếm khí vào mặt biển, hai chân bước lên thân kiếm, lấy kiếm làm thuyền phi nhanh trên mặt biển vô tận.

Như vậy, lại qua mấy ngày.

Tần Huyền Khê vẫn đứng trên thuyền kiếm, lang thang trên mặt biển vô tận.

Nàng cũng không rõ Địch Tiên có ở nơi này không, chỉ là ôm thái độ thử một lần mà thôi.

Nhưng đột nhiên, nàng nghe thấy một đoạn giai điệu vô cùng quen thuộc, mà giai điệu này là được thổi ra từ sáo.

Đồng tử nàng đột nhiên trợn to, là Địch Tiên!

Chỉ có Địch Tiên mới có thể thổi ra loại từ khúc này!

=====

Góc thông báo nhỏ

Khuyến mãi đồng giá 15 TLT/chương tới chương 80, mọi người ủng hộ mình nhé, sau khi đẩy KP cứ Ib Cinnie để nhận được mã KM ạ ^^

...

Mã KM 10% khi mua từ 200 chương (99757869)

Code 10% khi đẩy từ 10 KP (không giới hạn số chương phải mua)

Code 20% khi đẩy từ 30 KP (không giới hạn số chương phải mua)

Code 30% khi đẩy từ 50 KP (không giới hạn số chương phải mua)

Code 50% khi đẩy từ 100 KP (không giới hạn số chương phải mua)

Code 30% khi đề cử + review sơ lược về truyện (không giới hạn số chương phải mua)

=>Mọi người cứ review chân thật cảm nhận của mình nhé, tất cả góp ý đều là đóng góp để team cải thiện hơn, đồng thời cũng là tham khảo để những tình iu khác cân nhắc xem truyện có hợp khẩu vị không, tránh mất phí vô cớ ạ

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương