Ba tháng sau, thôn Thu Ngữ

Tin tức về chuyện Đạm thành thất thủ không hề hạ xuống, nỗi sợ hãi bắt đầu lan tràn từng ngôi nhà trong thôn nhỏ nên ngày càng có nhiều người rời khỏi thôn Thu Ngữ.

Móng vuốt của thiết kỵ Yên quốc có thể vươn tới nơi này bất cứ lúc nào, vì mạng sống, bọn họ không thể không rời bỏ ruộng nương, rời bỏ quê hương đã sinh sống nhiều năm.

Hôm qua, ngay cả trưởng thôn cũng đã đi rồi, mà hôm nay, Tôn đại thẩm ở phòng bên cạnh Tống Diệp cũng thu dọn đồ đạc.

Tống Diệp giúp đỡ đưa túi hành lý của bà lên xe lừa.

Trước khi Tôn đại thẩm đi còn không quên khuyên Tống Diệp một câu: “Diệp ca nhi, ngươi cũng mau đi đi, ngươi đến thôn Thu Ngữ này cũng không đến một năm, vướng bận ở đây cũng không nhiều, mau đến nơi khác tìm đường sống đi."

Nói xong còn liếc mắt nhìn cả thôn trống rỗng: “Lần này đi rồi cũng không biết còn có thể trở về không..."

Dứt lời, đôi mắt của bà đã đầy nước mắt.

Bà biết lần ly biệt này rất có thể sẽ không có cách nào trở về nữa, cho dù có một ngày trở về, thôn Thu Ngữ cũng đã hoàn toàn thay đổi, không còn là thôn Thu Ngữ trước kia nữa rồi.

......

Lại qua nửa tháng, Tống Diệp rốt cục trở thành người cuối cùng thủ thôn.

Trong thôn, ngoại trừ hắn thì không có ai bất kỳ ai nữa, kể cả vật nuôi.

Cả thôn trống rỗng im lặng, cảm giác ngay cả gió thổi qua cũng mang theo một hơi thở bi thương.

Nhưng Tống Diệp vẫn mở quán trà của hắn ra như ngày thường, chỉ là có thể sẽ chảng còn ai đến uống trà nữa.

Hắn ngồi ở một cái bàn trống, tự rót cho mình một chén trà.

Mà hệ thống game hình như cũng đã phát hiện thôn Thu Ngữ không còn ai cho nên nhiệm vụ tân thủ cũng rất đơn giản.

Nửa tháng nay hầu như mỗi ngày đều kích hoạt nhiệm vụ này, nói cách khác, hệ thống game cũng biết hắn đã trở thành người duy nhất thủ thôn.

Nhưng hôm nay, bên ngoài làng lại bỗng có một người quen.

Tống Diệp thấy hắn ta xuất hiện cũng cảm thấy kinh ngạc: “Triệu bộ khoái, sao ngươi còn chưa đi?”

"Ta là bộ khoái huyện nha, đương nhiên phải đi cuối cùng, có điều...“ Triệu bộ khoái nói: “Hôm nay ta cũng phải đi rồi, phải theo huyện lệnh đến kinh đô Lạc thành.“

Nói xong hắn ta nhìn một vòng thôn, hỏi:

"Mọi người trong thôn đã đi hết rồi chứ?"

Tống Diệp đáp: “Đã đi hết rồi!”

"Chỉ còn lại một mình ngươi à?"

Tống Diệp cười cười: “Ừm, chỉ còn lại ta không đi!”

"Ngươi biết rõ ở đây sẽ mất mạng nhưng thật sự không có ý định đi sao?"

Tống Diệp vẫn là câu nói kia: “Ừm, không đi!”

Triệu Chí thở dài, bởi vì hắn ta biết dù có khuyên thế nào cũng không thể khuyên được Tống Diệp rời khỏi nơi này, hết thảy lời nói đều ở trong tiếng thở dài này.

Trong mắt Triệu Chí Cao, chuyện Tống Diệp ở lại đây không chịu rời đi chính là vì chờ Tần Khê Yquay về, cho dù hắn biết mình sẽ chết cũng muốn ở đây chờ nàng.

Cho nên Triệu Chí Cao vẫn cảm thấy, Tống Diệp chính là một kẻ si tình không thể cứu chữa!

Tuy Triệu Chí Cao một đại lão thô lỗ nhưng hắn ta cũng biết tình yêu chính là một cái đầm lầy, ai đã lỡ kẹt vào đó thì người ngoài rất khó kéo lên được.

“Uống xong chén trà này ta thật sự phải đi thôi!”

Nói xong, Triệu Chí Cao giơ chén trà trước mặt lên uống một hơi cạn sạch.

"Có muốn thêm một chén nữa không?" Tống Diệp hỏi:

Triệu Chí Cao đẩy cái chén rỗng qua, nói: “Chén miễn phí này để lại cho lần gặp mặt sau đi!”

Nói xong, hắn ta xoay người rời đi.

Lúc đi đến cửa thôn, hắn đột nhiên ngửa đầu cao giọng nói: “Diệp ca nhi, chờ ta từ kinh thành trở về nhất định sẽ đến thăm ngươi!”

'Nếu ngươi còn sống!’ Câu cuối cùng này hắn ta không nói ra.

Sau khi Triệu Chí Cao đi, Tống Diệp liền mang một cái ghế ngồi ở cửa thôn, hắn phải ngồi ở đây một canh giờ để hoàn thành nhiệm vụ [thủ thôn] hôm nay.

Một canh giờ chừng hai tiếng đồng hồ, lúc cảm thấy nhàm chán, Tống Diệp liền mở [Gia viên] của game ra để giết thời gian.

[Gia viên] là một không gian tồn tại trong thức hải của người chơi, Tống Diệp chỉ cần đưa ý thức vào thì có thể tự do du ngoạn bên trong.

Bên trong gia viên có một cây cọc mộc nhân, là để kiểm tra sát thương và sức mạnh của người chơi.

Dù sao, người chơi cũng thực sự cần phải có một thước đo để có thể hiểu rõ thực lực của mình chứ.

Ngoài ra, bên cạnh cọc mộc nhân còn có một bảng đối chiếu sát thương, chỉ số bên trên có thể để tu chân giả các cảnh giới khác nhau biết được, khi xuất toàn lực công kích có thể tạo thành giá trị sát thương bao nhiêu.

Tuy rằng Tống Diệp không cách nào tiến hành tu chân, nhưng thông qua một ít tư liệu giới thiệu ở giao diện game cũng có thể hiểu sơ về đẳng cấp cảnh giới của tu chân giả trong Huyền Doanh đại lục này.

Huyền Doanh đại lục có hai phương pháp tu hành chủ yếu là tiên tu và ma tu, còn thể tu và kiếm tu cũng chỉ là những nhánh nhỏ từ đó.

Tiên tu cùng ma tu đều có phân chia cảnh giới của mình. Tổng cộng có chín đại cảnh.

Trong đó, sáu đại cảnh đầu tiên của tiên tu chính là: Ngưng Thể cảnh, Trúc Cơ cảnh, Đoái Cốt cảnh, Thông Huyền cảnh, Khâu Linh cảnh, Phá Không cảnh.

Sau đó là ba đại cảnh được gọi là "tiên tôn tam cảnh" gồm: Bất Diệt Chi Cảnh, Thánh Nguyên Cảnh, và Đế Hồn Cảnh

Tương ứng, ma tu cũng có sáu đại cảnh là: Thực Thân Cảnh, Luyện Hồn Cảnh, Bá Linh Cảnh, Hắc Huyền Cảnh, Ma Nguyên Cảnh, Hóa Ma Cảnh.

Sau đó là ba đại cảnh được xưng là "Ma Tôn Tam Cảnh" là: Hỗn Nguyên Thần Ma Cảnh, Huyền Tôn Thiên Ma Cảnh, Đế Tôn Nguyên Ma Cảnh.

Tống Diệp hiện tại thông qua gia tăng điểm thuộc tính mà không ngừng nâng cao giá trị khí huyết của mình, thật ra cũng thuộc giai đoạn "ngưng thể" của tiên tu, bởi vì Ngưng Thể Cảnh chú ý việc rèn luyện thân thể phách, ngưng luyện căn cốt, xây dựng nền tảng căn cơ tu chân.

Tống Diệp hiện giờ đã ở cấp 43, thuộc tính như sau:

Đương nhiên hắn muốn kiểm tra thử thực lực của mình bây giờ rốt cục đã đạt tới trình độ gì rồi.

Vì thế, hắn lấy ra thiết kiếm tân thủ, sử dụng kỹ năng duy nhất có thể dùng [Thiên Băng Địa Liệt trảm] bổ về phía cọc mộc nhân kia.

Cọc mộc nhân sau khi bị Tống Diệp bổ một kích thì lập tức nhảy ra một chỉ số sát thương "75.000 điểm.”

Tống Diệp nhanh chóng tra bảng so sánh sát thương kia, trong đó, điểm chuẩn sát thương của tiên tu Thông Huyền cảnh là 70.000 điểm.

Nói cách khác một tiên tu giả cảnh giới Thông Huyền cảnh xuất toàn lực công kích cái cọc mộc nhân này, có thể đánh ra 70.000 sát thương mới tính là một Thông Huyền cảnh đủ tư cách.

Mà lục sát thương của Tống Diệp là 75.000 điểm, đã đủ để so với một tu chân giả Thông Huyền cảnh rồi.

Tống Diệp có thể có thực lực như bây giờ đều dựa vào sự kiên trì của hắn mà ra, hơn chín tháng hoàn thành ba mục tiêu nhiệm vụ không ngơi nghỉ ngày nào, mỗi ngày đều nắm chắc lấy được điểm thuộc tính.

Đương nhiên, cũng nhờ có ba yêu thú cao cấp mà Tần Khê Y cho hắn, nếu không có điểm kinh nghiệm của ba yêu thú cao cấp này thì giờ Tống Diệp cũng đạt nổi cấp 43 rồi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương