Lãnh Địa Tại Mạt Thế
-
Chương 21: Đã Đến Lúc Thể Hiện Ra Bản Lãnh Của Lãnh Địa
Lộ Tiểu Bằng và một vài bạn học đều sững sờ.
" Đây là cái gì? Nó có phải là một loại ma thú có vẻ ngoài kỳ lạ?! "
" Nó cũng có thể là một sự sáng tạo của công nghệ kĩ thuật? Kỷ nguyên của người máy đã đến rồi?!"
" Công nghệ kĩ thuật có thể tạo ra những con robot tiên tiến như vậy? Hãy nhìn hai con quái vật sắt đó. Chúng di chuyển rất trơn tru, không có quỹ đạo cố định và các khớp tay của chúng cũng rất linh hoạt. Chúng tiên tiến hơn nhiều so với những con robot đang được phát triển trước khi thế giới tận thế. Bây giờ nhiều vật liệu mới đã được phát hiện, và một số công nghệ nhất định đã phát triển nhanh chóng, vẫn không thể tạo ra một robot như vậy ... Vì vậy, chỉ có một sự thật, đây phải là khả năng của một người thức tỉnh có kĩ năng kì lạ! "
" Người thức tỉnh kĩ năng!"
Có người thấp giọng nói
Số lượng những người có kĩ năng cực kì hiếm, và họ là sự tồn tại của truyền thuyết, thậm chí một số người sống sót thậm chí còn không nghe nói về những người có kĩ năng.
Những kĩ năng đặc biệt mà người có khả năng sở hữu cường đại mạnh mẽ, hoặc kỳ lạ, bao quát toàn diện.
Sự tồn tại của những người này dường như được sinh ra để đánh vỡ chứng minh của những nhà khoa học, bất kể là năng lực nào, dường như đều có khả năng xuất hiện.
Nếu đó là kiệt tác của người có năng lực, bọn hắn cảm thấy cũng không khó chấp nhận.
…………
Hoàng hôn như nước.
Khu nghỉ mát này đang hoàn tất những công việc chưa hoàn tất, Lộ Tiểu Bằng thỉnh thoảng nhìn thấy những người sống sót đang bận rộn, và nhiều loại kia thần kì người máy.
Sau khi được những người sống sót ở đây phát hiện và xác định được danh tính của họ, Lộ Tiểu Bằng và một vài bạn học đã quyết định sống ở đây trước.
Lý do rất đơn giản, ở đây, bọn họ có thể lấy thông qua làm việc để đổi thức ăn
Trong những ngày tận thế khi, lương thực vô cùng khan hiếm, công sức làm việc bỏ ra có thể được đền đáp xứng đáng. Khi biết phần thưởng không chỉ là thức ăn đầy đủ, mà thậm chí là thành tích tốt, và khả năng có được thịt, tất cả đều mở mắt và liếm miệng trong vô thức.
Trước đây rất khó khăn, lương thực bị hạn chế, không thể đủ ăn.
Lộ Tiểu Bằng cảm thấy được hẳn là vì lý do này, hắn không có đánh qua con ma thú sói.
Giờ ăn tối sắp tới, hắn vô cùng mong chờ, bởi vì thức ăn, hắn làm việc chăm chỉ, kéo hàng chục xe vận chuyển đá vụn, riết rồi quen.
Trên quảng trường nhỏ trước khu biệt thự.
Chính giữa là bức tượng bán thân phụ nữ Hy Lạp cổ đại cao, với đường cong theo phong cách riêng của Hy Lạp cổ đại.
Sự chú ý của Lộ Tiểu Bằng không phải ở bức tượng bán thân, mà là trước mặt anh ta. Nhiều tảng đá chất thành đống tạo thành những ngọn đồi.
Quảng trường nhỏ ban đầu trống có vẻ hơi đông đúc và lộn xộn.
Lộ Tiểu Bằng nhìn thấy những người sống sót khác, họ là những "người cũ" trong hầm trú ẩn.
Hắn ta bước tới để chào và hỏi, " Anh có biết chúng ta vận chuyển những viên đá này để làm gì không?"
Người sống sót cũng đang đẩy một chiếc xe chở đá, hắn ta lắc đầu, " Cái này không rõ ràng cho lắm, quản việc này nhiều làm gì? Mỗi ngày có đồ ăn thức uống là tốt rồi. "
Hắn nhận ra Lộ Tiểu Bằng là người mới thức tỉnh hôm nay, suy nghĩ một hồi nói: " Có lẽ giám đốc Đường đang có ý định xây dựng gì đó, ai biết được, nhưng giám đốc Đường nhất định phải có kế hoạch của riêng mình."
" Chẳng lẽ hắn muốn xây một bức tường đất sao? Như vậy cũng không tệ. Ít nhất cũng cảm thấy an toàn hơn, nhưng bức tường đất không thể ngăn được nhiều ma thú, trừ phi là xây bức tường thành . Nghe nói là nơi trú ẩn lớn đã xây dựng tường thành, nó hết sức an toàn. "
“Đúng vậy a.” Người sống sót cũng cảm thấy, “ Chỉ là những hầm trú ẩn lớn tốn rất nhiều nhân lực và vật lực để xây tường thành, có nhiều thiết bị quy mô lớn khác nhau. Không cần phải suy nghĩ về những hầm trú ẩn nhỏ. Chúng ta có thể chỉ vẽ trên vật liệu này. Tốt nhất, hãy xây dựng một tuyến phòng thủ đơn giản. "
" Đừng lo lắng, có Giám đốc Đường và 1 ít cao thủ, đám ma thú bình thường sẽ không uy hiếp được nơi trú ẩn"
Ngược lại là an ủi Lộ Tiểu Bằng người thức tỉnh.
" Cao thủ..."
Lộ Tiểu Bằng cũng rất tò mò.
Giám đốc Đường hắn cũng không có nhìn thấy
Hắn đã từng thấy một nam nhân cường tráng như tòa tháp, người này cho hắn cảm giác áp chế rất mạnh, nghe nói người này chính là cánh tay trái của Giám đốc Đường, cũng không biết hắn mạnh đến mức nào.
Chỉ là Lộ Tiểu Bằng vẫn là lo lắng cho sự an toàn của nơi trú ẩn.
Nơi này đã bị làn sóng ma thú tấn công, như vậy, có hay không lần nữa sẽ gặp thú triều lần nữa?
Sẽ rất nguy hiểm khi nghỉ ngơi vào ban đêm?
Giám đốc Đường mấy người thực lực mạnh mẽ, nhưng bản thân nơi trú ẩn không được kiên cố, cũng không có khả năng canh gác.
Hắn nói ra nỗi lo lắng trong lòng, nhưng người sống sót mỉm cười, " Một đêm, chúng tôi bị tấn công bởi một con ma thú, nhưng hãy đoán xem? 1 vị cao thủ từ trên trời lao xuống đem con ma thú giẫm nát bét, liền ma thú loại sát thủ cũng bị vị cao thủ kia trực tiếp giết chết. "
" Giám đốc Đường đã từng nói chỉ cần ở trong khu biệt thự là có thể bình an vô sự. Trước kia tôi không tin, nhưng bây giờ thì tin rồi. Đương nhiên, tôi cũng hy vọng nơi này có thể xây dựng phòng tuyến chống lại ma thú. Với nhân lực ít ỏi như chúng ta, cũng chỉ có thể từ từ mà thôi. "
Lộ Tiểu Bằng gật đầu, đây quả thực là nơi ẩn núp trong tình trạng khó khăn, hiện tại chỉ có thể trông chờ dùng mấy viên đá này xây tường đất kiên cố.
Lúc này, tiếng la hét vang lên từ cửa khu biệt thự.
Trần Hải Bình từ bên trong đi ra, cầm loa nói: " Tất cả chú ý, bây giờ mọi người lui ra vạch vàng bên ngoài, lặp lại lần nữa, mọi người lui ra ngoài vạch vàng phía bên ngoài. "
Lộ Tiểu Bằng sững sờ nhìn trên mặt đất, quả nhiên có một đường màu vàng kéo dài từ bên hông quảng trường nhỏ ở lối ra khu biệt thự ra hai bên, như muốn bao vây toàn bộ khu biệt thự.
Đây là muốn làm gì?
…………
Lâu đài, tầng cao nhất ban công
Đường Vũ dựa vào mép hàng rào chạm khắc, uy phong chậm rãi đi tới.
Đứng ở đây, với ánh sáng mờ ảo của buổi hoàng hôn, hắn có thể nhìn bao quát toàn bộ khu biệt thự.
Lâu đài từ lâu đã khác với mô hình bỏ túi hai tầng ban đầu, nó đã được nâng cấp lên thành lâu đài cấp 2, không chỉ có diện tích rộng, lâu đài từ 2 tầng trở thành 5 tầng, trông rất ngoạn mục.
Điều mà Đường Vũ coi trọng nhất không phải là sự thay đổi của lâu đài, mà là phạm vi lãnh thổ.
Phạm vi cấp 2 lãnh địa lấy lâu đài làm trung tâm, bao phủ hầu hết làng nghỉ dưỡng xuống phía dưới, trực tiếp lan dần lên vùng núi phía bắc. Thông qua bản đồ lãnh thổ, Đường Vũ cũng có thể nhìn thấy mặt khác của khối vách đá, còn nhiều kẻ thù màu đỏ xuất hiện. Hãy chỉ, đó là dãy núi bên trong có ma hóa thú.
Bên trong núi rừng có nhiều nguy hiểm rình rập hơn. Không chỉ có ma thú, còn có những con động vật trước khi tận thế, chúng bị ảnh hưởng màn sương đỏ ảnh hưởng tiến hóa thành ma thú, vẫn còn số ít không có tiến hóa ngược lại cạnh tranh sống sót khốc liệt, phát sinh biến dị... còn gọi là dị thú.
Trừ cái đó ra, sau tận thế cỏ cây điên cuồng sinh trưởng, những thứ không rõ nối tiếp nhau xuất hiện, coi như xuất hiện 1 số khu vực kì dị nguy hiểm, Đường Vũ cũng sẽ không thấy lạ, nhưng những nơi đó càng phức tạp và khó lường, liền có khả năng xuất hiện 1 chút đồ tốt. Trước đó, Vương Thái ngẫu nhiên phát hiện ra khu mỏ khoáng sản Nguyên Tinh nằm trên ngọn núi.
Hắn cũng cử La Triết và Y Liên vào núi để khám phá, cho ra kết luận rằng có nhiều ma thú trong núi hơn thế giới bên ngoài, địa hình phức tạp. Vẫn còn một chặng đường dài để khai thác mỏ Nguyên Tinh này.
" Bây giờ chúng ta phải tập trung vào phát triển lãnh thổ trước."
Lãnh thổ hiện tại cho dù có sức chiến đấu cao cấp, lúc bình thường cũng chỉ có thể đảm bảo an toàn ở thời kì đầu.
Được biết mấy ngày trước hắn đã bị Ma triều tấn công, Đường Vũ cũng lo lắng mình sẽ lại bị Ma triều tấn công lần nữa.
Vào thời điểm này, các tòa nhà lãnh thổ thưa thớt, khu vực này hầu hết đã đổ nát, còn tồi tệ hơn cả một nơi trú ẩn nhỏ tồi tệ nhất, chưa kể đến sự phát triển của một lãnh thổ nên trông như thế nào.
Đường Vũ mở bảng thuộc tính và ánh mắt của anh ta rơi vào việc xây dựng bức tường phòng thủ - bức tường thành.
" Đã đến lúc thể hiện ra bản lĩnh của Lãnh Địa."
" Đây là cái gì? Nó có phải là một loại ma thú có vẻ ngoài kỳ lạ?! "
" Nó cũng có thể là một sự sáng tạo của công nghệ kĩ thuật? Kỷ nguyên của người máy đã đến rồi?!"
" Công nghệ kĩ thuật có thể tạo ra những con robot tiên tiến như vậy? Hãy nhìn hai con quái vật sắt đó. Chúng di chuyển rất trơn tru, không có quỹ đạo cố định và các khớp tay của chúng cũng rất linh hoạt. Chúng tiên tiến hơn nhiều so với những con robot đang được phát triển trước khi thế giới tận thế. Bây giờ nhiều vật liệu mới đã được phát hiện, và một số công nghệ nhất định đã phát triển nhanh chóng, vẫn không thể tạo ra một robot như vậy ... Vì vậy, chỉ có một sự thật, đây phải là khả năng của một người thức tỉnh có kĩ năng kì lạ! "
" Người thức tỉnh kĩ năng!"
Có người thấp giọng nói
Số lượng những người có kĩ năng cực kì hiếm, và họ là sự tồn tại của truyền thuyết, thậm chí một số người sống sót thậm chí còn không nghe nói về những người có kĩ năng.
Những kĩ năng đặc biệt mà người có khả năng sở hữu cường đại mạnh mẽ, hoặc kỳ lạ, bao quát toàn diện.
Sự tồn tại của những người này dường như được sinh ra để đánh vỡ chứng minh của những nhà khoa học, bất kể là năng lực nào, dường như đều có khả năng xuất hiện.
Nếu đó là kiệt tác của người có năng lực, bọn hắn cảm thấy cũng không khó chấp nhận.
…………
Hoàng hôn như nước.
Khu nghỉ mát này đang hoàn tất những công việc chưa hoàn tất, Lộ Tiểu Bằng thỉnh thoảng nhìn thấy những người sống sót đang bận rộn, và nhiều loại kia thần kì người máy.
Sau khi được những người sống sót ở đây phát hiện và xác định được danh tính của họ, Lộ Tiểu Bằng và một vài bạn học đã quyết định sống ở đây trước.
Lý do rất đơn giản, ở đây, bọn họ có thể lấy thông qua làm việc để đổi thức ăn
Trong những ngày tận thế khi, lương thực vô cùng khan hiếm, công sức làm việc bỏ ra có thể được đền đáp xứng đáng. Khi biết phần thưởng không chỉ là thức ăn đầy đủ, mà thậm chí là thành tích tốt, và khả năng có được thịt, tất cả đều mở mắt và liếm miệng trong vô thức.
Trước đây rất khó khăn, lương thực bị hạn chế, không thể đủ ăn.
Lộ Tiểu Bằng cảm thấy được hẳn là vì lý do này, hắn không có đánh qua con ma thú sói.
Giờ ăn tối sắp tới, hắn vô cùng mong chờ, bởi vì thức ăn, hắn làm việc chăm chỉ, kéo hàng chục xe vận chuyển đá vụn, riết rồi quen.
Trên quảng trường nhỏ trước khu biệt thự.
Chính giữa là bức tượng bán thân phụ nữ Hy Lạp cổ đại cao, với đường cong theo phong cách riêng của Hy Lạp cổ đại.
Sự chú ý của Lộ Tiểu Bằng không phải ở bức tượng bán thân, mà là trước mặt anh ta. Nhiều tảng đá chất thành đống tạo thành những ngọn đồi.
Quảng trường nhỏ ban đầu trống có vẻ hơi đông đúc và lộn xộn.
Lộ Tiểu Bằng nhìn thấy những người sống sót khác, họ là những "người cũ" trong hầm trú ẩn.
Hắn ta bước tới để chào và hỏi, " Anh có biết chúng ta vận chuyển những viên đá này để làm gì không?"
Người sống sót cũng đang đẩy một chiếc xe chở đá, hắn ta lắc đầu, " Cái này không rõ ràng cho lắm, quản việc này nhiều làm gì? Mỗi ngày có đồ ăn thức uống là tốt rồi. "
Hắn nhận ra Lộ Tiểu Bằng là người mới thức tỉnh hôm nay, suy nghĩ một hồi nói: " Có lẽ giám đốc Đường đang có ý định xây dựng gì đó, ai biết được, nhưng giám đốc Đường nhất định phải có kế hoạch của riêng mình."
" Chẳng lẽ hắn muốn xây một bức tường đất sao? Như vậy cũng không tệ. Ít nhất cũng cảm thấy an toàn hơn, nhưng bức tường đất không thể ngăn được nhiều ma thú, trừ phi là xây bức tường thành . Nghe nói là nơi trú ẩn lớn đã xây dựng tường thành, nó hết sức an toàn. "
“Đúng vậy a.” Người sống sót cũng cảm thấy, “ Chỉ là những hầm trú ẩn lớn tốn rất nhiều nhân lực và vật lực để xây tường thành, có nhiều thiết bị quy mô lớn khác nhau. Không cần phải suy nghĩ về những hầm trú ẩn nhỏ. Chúng ta có thể chỉ vẽ trên vật liệu này. Tốt nhất, hãy xây dựng một tuyến phòng thủ đơn giản. "
" Đừng lo lắng, có Giám đốc Đường và 1 ít cao thủ, đám ma thú bình thường sẽ không uy hiếp được nơi trú ẩn"
Ngược lại là an ủi Lộ Tiểu Bằng người thức tỉnh.
" Cao thủ..."
Lộ Tiểu Bằng cũng rất tò mò.
Giám đốc Đường hắn cũng không có nhìn thấy
Hắn đã từng thấy một nam nhân cường tráng như tòa tháp, người này cho hắn cảm giác áp chế rất mạnh, nghe nói người này chính là cánh tay trái của Giám đốc Đường, cũng không biết hắn mạnh đến mức nào.
Chỉ là Lộ Tiểu Bằng vẫn là lo lắng cho sự an toàn của nơi trú ẩn.
Nơi này đã bị làn sóng ma thú tấn công, như vậy, có hay không lần nữa sẽ gặp thú triều lần nữa?
Sẽ rất nguy hiểm khi nghỉ ngơi vào ban đêm?
Giám đốc Đường mấy người thực lực mạnh mẽ, nhưng bản thân nơi trú ẩn không được kiên cố, cũng không có khả năng canh gác.
Hắn nói ra nỗi lo lắng trong lòng, nhưng người sống sót mỉm cười, " Một đêm, chúng tôi bị tấn công bởi một con ma thú, nhưng hãy đoán xem? 1 vị cao thủ từ trên trời lao xuống đem con ma thú giẫm nát bét, liền ma thú loại sát thủ cũng bị vị cao thủ kia trực tiếp giết chết. "
" Giám đốc Đường đã từng nói chỉ cần ở trong khu biệt thự là có thể bình an vô sự. Trước kia tôi không tin, nhưng bây giờ thì tin rồi. Đương nhiên, tôi cũng hy vọng nơi này có thể xây dựng phòng tuyến chống lại ma thú. Với nhân lực ít ỏi như chúng ta, cũng chỉ có thể từ từ mà thôi. "
Lộ Tiểu Bằng gật đầu, đây quả thực là nơi ẩn núp trong tình trạng khó khăn, hiện tại chỉ có thể trông chờ dùng mấy viên đá này xây tường đất kiên cố.
Lúc này, tiếng la hét vang lên từ cửa khu biệt thự.
Trần Hải Bình từ bên trong đi ra, cầm loa nói: " Tất cả chú ý, bây giờ mọi người lui ra vạch vàng bên ngoài, lặp lại lần nữa, mọi người lui ra ngoài vạch vàng phía bên ngoài. "
Lộ Tiểu Bằng sững sờ nhìn trên mặt đất, quả nhiên có một đường màu vàng kéo dài từ bên hông quảng trường nhỏ ở lối ra khu biệt thự ra hai bên, như muốn bao vây toàn bộ khu biệt thự.
Đây là muốn làm gì?
…………
Lâu đài, tầng cao nhất ban công
Đường Vũ dựa vào mép hàng rào chạm khắc, uy phong chậm rãi đi tới.
Đứng ở đây, với ánh sáng mờ ảo của buổi hoàng hôn, hắn có thể nhìn bao quát toàn bộ khu biệt thự.
Lâu đài từ lâu đã khác với mô hình bỏ túi hai tầng ban đầu, nó đã được nâng cấp lên thành lâu đài cấp 2, không chỉ có diện tích rộng, lâu đài từ 2 tầng trở thành 5 tầng, trông rất ngoạn mục.
Điều mà Đường Vũ coi trọng nhất không phải là sự thay đổi của lâu đài, mà là phạm vi lãnh thổ.
Phạm vi cấp 2 lãnh địa lấy lâu đài làm trung tâm, bao phủ hầu hết làng nghỉ dưỡng xuống phía dưới, trực tiếp lan dần lên vùng núi phía bắc. Thông qua bản đồ lãnh thổ, Đường Vũ cũng có thể nhìn thấy mặt khác của khối vách đá, còn nhiều kẻ thù màu đỏ xuất hiện. Hãy chỉ, đó là dãy núi bên trong có ma hóa thú.
Bên trong núi rừng có nhiều nguy hiểm rình rập hơn. Không chỉ có ma thú, còn có những con động vật trước khi tận thế, chúng bị ảnh hưởng màn sương đỏ ảnh hưởng tiến hóa thành ma thú, vẫn còn số ít không có tiến hóa ngược lại cạnh tranh sống sót khốc liệt, phát sinh biến dị... còn gọi là dị thú.
Trừ cái đó ra, sau tận thế cỏ cây điên cuồng sinh trưởng, những thứ không rõ nối tiếp nhau xuất hiện, coi như xuất hiện 1 số khu vực kì dị nguy hiểm, Đường Vũ cũng sẽ không thấy lạ, nhưng những nơi đó càng phức tạp và khó lường, liền có khả năng xuất hiện 1 chút đồ tốt. Trước đó, Vương Thái ngẫu nhiên phát hiện ra khu mỏ khoáng sản Nguyên Tinh nằm trên ngọn núi.
Hắn cũng cử La Triết và Y Liên vào núi để khám phá, cho ra kết luận rằng có nhiều ma thú trong núi hơn thế giới bên ngoài, địa hình phức tạp. Vẫn còn một chặng đường dài để khai thác mỏ Nguyên Tinh này.
" Bây giờ chúng ta phải tập trung vào phát triển lãnh thổ trước."
Lãnh thổ hiện tại cho dù có sức chiến đấu cao cấp, lúc bình thường cũng chỉ có thể đảm bảo an toàn ở thời kì đầu.
Được biết mấy ngày trước hắn đã bị Ma triều tấn công, Đường Vũ cũng lo lắng mình sẽ lại bị Ma triều tấn công lần nữa.
Vào thời điểm này, các tòa nhà lãnh thổ thưa thớt, khu vực này hầu hết đã đổ nát, còn tồi tệ hơn cả một nơi trú ẩn nhỏ tồi tệ nhất, chưa kể đến sự phát triển của một lãnh thổ nên trông như thế nào.
Đường Vũ mở bảng thuộc tính và ánh mắt của anh ta rơi vào việc xây dựng bức tường phòng thủ - bức tường thành.
" Đã đến lúc thể hiện ra bản lĩnh của Lãnh Địa."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook