Lãnh Cung Công Chúa Làm Ruộng Ký
-
Chương 8: Tên tiểu tử
Làm giàu , làm giàu , làm giàu a ! Ăn thịt , ăn thịt , ăn thịt a ! Nàng không nghĩ cả đời làm Thổ Nữu , nàng muốn dốc lòng thành tài a ... kiếm tiền thật nhiều , thật nhiều cho đến khi đếm tiền tay chuột rút mới chịu a.....
Nghĩ đến cuộc sống tương lai tốt đẹp , Thẩm Tư Tư suy nghĩ đến thất thần . Cho đến khi lấy lại tinh thần đi ra ngoài , sắc trời đã bắt đầu chuyển tối , nàng sửng sốt , vội vàng ra khỏi cánh rừng .
Lúc đi ra , thấy Đại Bảo mang theo Nhị Bảo cùng Tam Bảo đang sốt ruột hướng bên này mà tìm , khi nhìn đến nàng mới nhẹ nhàng thở ra , nói : " Thổ Nữu , sao giờ này ngươi mới đi ra ? Ta còn nghĩ ngươi đã bị sói hoang ăn thịt ."
Nhị Bảo không nói chuyện , Tam Bảo vội la lên : " Dâu rừng ngươi hái đâu ? Cho ta ăn một chút có được không ? "
Thẩm Tư Tư trừng mắt liếc hắn một cái , hung ác nói : " Đã ăn hết rồi , ngươi muốn à ? Một nam hài tử mà miệng thì tham ăn ! "
Tam Bảo ủy khuất nhìn nàng .
Rõ ràng nàng so với bọn hắn đều nhỏ hơn , không biết vì sao đều bị nàng trấn áp trong lòng bàn tay , rõ ràng nàng là muội muội , lại làm cho bọn họ luôn có cảm giác như là tỷ tỷ khi dễ đệ đệ .
Thẩm Tư Tư nhất thời lương tâm trỗi dậy nói : " Không có hái dâu rừng , quên đi , Tam Bảo , Nhị Cẩu Tử kia đem đến canh cá thì ngươi uống luôn đi ."
Tam Bảo đầu co rụt lại , ngập ngừng nói : " Sớm đã uống hết rồi ." Thấy Thẩm Tư Tư trừng mắt nhìn bản thân , vội vàng nói : " Cùng lắm thì lần sau ta cho ngươi uống thôi , huống hồ tại ngươi không trở lại , ta sợ canh cá nguội lạnh uống không ngon thôi ....ngươi hiện tại cũng cho ta uống rồi , lần sau .... lần sau....."
Lần sau như thế nào cũng không dám nói , Thẩm Tư Tư tiến lên vỗ vỗ một chút qua đầu của hắn , hào phóng nói : " Không cần uống canh cá của ngươi , yên tâm đi , về nhà ."
Tâm tình của Thẩm Tư Tư vô cùng tốt , hiện tại nàng có không gian nơi tay , canh cá tất cả đều là mây bay , đều không là gì , ha ha...
Vì thế , Thẩm Tư Tư đi phía trước , Đại Bảo , Nhị Bảo , Tam Bảo đi phía sau , một hàng bốn người theo đường nhỏ mà trở về nhà , rất xa nhìn lại có cảm giác như là con dê nhỏ dẫn mấy con dê lớn đi , người trong thôn nhìn thấy liên tiếp quay đầu nhìn lại , nhịn không được thầm nói : " Thổ Nữu nhìn thật là giống một tên tiểu tử , nhà bọn họ ba đứa con trai , thế nào mà bị một tiểu nha đầu khi dễ đây ? "
Mặc kệ người trong thôn nói thầm như thế nào , ba đứa con trai của Chung gia quả thật là sợ Thẩm Tư Tư . Tiểu nha đầu này tuy nhỏ , nhưng ý đồ xấu lại nhiều , ăn mệt nhiều lần cũng học ngoan , càng về sau thì thói quen càng nghe lời tiểu nha đầu này ... Thói quen thành tự nhiên a ! Thói quen thật là đáng sợ a !
Đại Bảo , Nhị Bảo , Tam Bảo nhìn chằm chằm Thẩm Tư Tư đi phía trước mà nghi hoặc , không rõ nàng tại sao vào núi một chuyến mà tâm tình lại tốt như vậy , nhưng mà bọn họ cũng không dám hỏi bậy , sợ Thẩm Tư Tư bạo phát lên rất là khủng bố ....
Bình thường bọn họ bị đánh cũng không dám đánh trả lại , bởi vì thủ đoạn của Thẩm Tư Tư trả thù thì rất là nhiều , kỳ thực bị nàng đánh cũng không đau lắm , nhưng nam hài tử mười tuổi cũng sợ mất mặt này nọ ... Thật sự là kì diệu , bị muội muội đánh , bị người ta nhìn thấy thì thật là mất mặt ,.... Cho nên , trên cơ bản là họ không dám chọc muội muội .
Cũng không phải là chưa từng phản kháng qua , giống như là Nhị Bảo đã từng bắt qua rắn , trùng đến dọa nàng . Nhưng mà muội muội hắn là một người quái dị ... Nữ hài tử khác nếu bị như vậy đã liên tục hét chói tai , tiếng khóc vang tận trời .
Còn nàng thì ngược lại còn nói cho bọn họ biết rắn này nấu làm sao , ăn thế nào mới ngon , còn trùng thì có thể muối ăn , ăn tươi ... bọn họ nghe xong lông tóc đều dựng đứng , sau đó mọi người đều khôn ra . Những nam hài tử ở trong thôn sau này cũng không dám làm gì trêu nàng .... Thậm chí có đôi khi xuất môn đều nghe lệnh của nàng
Nghĩ đến cuộc sống tương lai tốt đẹp , Thẩm Tư Tư suy nghĩ đến thất thần . Cho đến khi lấy lại tinh thần đi ra ngoài , sắc trời đã bắt đầu chuyển tối , nàng sửng sốt , vội vàng ra khỏi cánh rừng .
Lúc đi ra , thấy Đại Bảo mang theo Nhị Bảo cùng Tam Bảo đang sốt ruột hướng bên này mà tìm , khi nhìn đến nàng mới nhẹ nhàng thở ra , nói : " Thổ Nữu , sao giờ này ngươi mới đi ra ? Ta còn nghĩ ngươi đã bị sói hoang ăn thịt ."
Nhị Bảo không nói chuyện , Tam Bảo vội la lên : " Dâu rừng ngươi hái đâu ? Cho ta ăn một chút có được không ? "
Thẩm Tư Tư trừng mắt liếc hắn một cái , hung ác nói : " Đã ăn hết rồi , ngươi muốn à ? Một nam hài tử mà miệng thì tham ăn ! "
Tam Bảo ủy khuất nhìn nàng .
Rõ ràng nàng so với bọn hắn đều nhỏ hơn , không biết vì sao đều bị nàng trấn áp trong lòng bàn tay , rõ ràng nàng là muội muội , lại làm cho bọn họ luôn có cảm giác như là tỷ tỷ khi dễ đệ đệ .
Thẩm Tư Tư nhất thời lương tâm trỗi dậy nói : " Không có hái dâu rừng , quên đi , Tam Bảo , Nhị Cẩu Tử kia đem đến canh cá thì ngươi uống luôn đi ."
Tam Bảo đầu co rụt lại , ngập ngừng nói : " Sớm đã uống hết rồi ." Thấy Thẩm Tư Tư trừng mắt nhìn bản thân , vội vàng nói : " Cùng lắm thì lần sau ta cho ngươi uống thôi , huống hồ tại ngươi không trở lại , ta sợ canh cá nguội lạnh uống không ngon thôi ....ngươi hiện tại cũng cho ta uống rồi , lần sau .... lần sau....."
Lần sau như thế nào cũng không dám nói , Thẩm Tư Tư tiến lên vỗ vỗ một chút qua đầu của hắn , hào phóng nói : " Không cần uống canh cá của ngươi , yên tâm đi , về nhà ."
Tâm tình của Thẩm Tư Tư vô cùng tốt , hiện tại nàng có không gian nơi tay , canh cá tất cả đều là mây bay , đều không là gì , ha ha...
Vì thế , Thẩm Tư Tư đi phía trước , Đại Bảo , Nhị Bảo , Tam Bảo đi phía sau , một hàng bốn người theo đường nhỏ mà trở về nhà , rất xa nhìn lại có cảm giác như là con dê nhỏ dẫn mấy con dê lớn đi , người trong thôn nhìn thấy liên tiếp quay đầu nhìn lại , nhịn không được thầm nói : " Thổ Nữu nhìn thật là giống một tên tiểu tử , nhà bọn họ ba đứa con trai , thế nào mà bị một tiểu nha đầu khi dễ đây ? "
Mặc kệ người trong thôn nói thầm như thế nào , ba đứa con trai của Chung gia quả thật là sợ Thẩm Tư Tư . Tiểu nha đầu này tuy nhỏ , nhưng ý đồ xấu lại nhiều , ăn mệt nhiều lần cũng học ngoan , càng về sau thì thói quen càng nghe lời tiểu nha đầu này ... Thói quen thành tự nhiên a ! Thói quen thật là đáng sợ a !
Đại Bảo , Nhị Bảo , Tam Bảo nhìn chằm chằm Thẩm Tư Tư đi phía trước mà nghi hoặc , không rõ nàng tại sao vào núi một chuyến mà tâm tình lại tốt như vậy , nhưng mà bọn họ cũng không dám hỏi bậy , sợ Thẩm Tư Tư bạo phát lên rất là khủng bố ....
Bình thường bọn họ bị đánh cũng không dám đánh trả lại , bởi vì thủ đoạn của Thẩm Tư Tư trả thù thì rất là nhiều , kỳ thực bị nàng đánh cũng không đau lắm , nhưng nam hài tử mười tuổi cũng sợ mất mặt này nọ ... Thật sự là kì diệu , bị muội muội đánh , bị người ta nhìn thấy thì thật là mất mặt ,.... Cho nên , trên cơ bản là họ không dám chọc muội muội .
Cũng không phải là chưa từng phản kháng qua , giống như là Nhị Bảo đã từng bắt qua rắn , trùng đến dọa nàng . Nhưng mà muội muội hắn là một người quái dị ... Nữ hài tử khác nếu bị như vậy đã liên tục hét chói tai , tiếng khóc vang tận trời .
Còn nàng thì ngược lại còn nói cho bọn họ biết rắn này nấu làm sao , ăn thế nào mới ngon , còn trùng thì có thể muối ăn , ăn tươi ... bọn họ nghe xong lông tóc đều dựng đứng , sau đó mọi người đều khôn ra . Những nam hài tử ở trong thôn sau này cũng không dám làm gì trêu nàng .... Thậm chí có đôi khi xuất môn đều nghe lệnh của nàng
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook