Lãng Quên Hận Thù
Chương 12: Cái ôm bất ngờ

*****..........

Ở dưới cái đèn đường vàng vọt

“Mày diễn quá sâu rồi” người đang nói là người có một khuân mặt khiến người ta phải hút khí, bởi quá đẹp nhưng đâu đó trên khuân mặt có những miếng băng keo cá nhân, trông ra thật là phá hủy hình tượng hoàn mĩ của khuân mặt.

Một người khác khuân mặt như điêu khắc, cánh môi mỏng lạnh bạc, tóc màu cà phê phối với màu của đèn đường làm cậu ta trông cólọt hương vị khác, chỉ thấy môi mỏng nhếch lên, cười như không cười trả lời “tao muốn là sự hoàn mĩ, nhất là trong việc này”

Băng keo cá nhân nhíu mày mở miệng nói “tao thấy..., liệu đây có phải một người, thật khác nhau“.

“Trên đời này còn có thể có hai con người giống nhau như đúc sao, cô ta phải trả giá vì những gì gây ra với anh trai tao, mày đừng cản tao nữa” khuân mặt trầm lạnh như băng đưa ra cái án ác liệt cho ai đó. Cậu ta nói tiếp “À, khi nãy mày tiếp cận cô ta tốt lắm“.

Băng keo cá nhân thở dài nhìn cậu ta lo lắng “đừng để bản thân phải hối hận“.

“Tao chưa bao giờ hối hận”.

Nghe thế băng keo cá nhân trầm mặc bước đi. Trong đêm tối có người ngủ được có người lại không, có chăng cũng chỉ là sự bí ẩn và càng ngày càng bí ẩn hơn.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương