Lặng Lẽ Đi Về Phía Hướng Nam
-
Chương 3: Thăm Dò
Editor: Candiee
Ngày hôm sau, việc đầu tiên Tô Xảo Xảo làm khi thức dậy là xem điện thoại, trong lòng có chút chờ mong Thẩm Hướng Nam sẽ gửi cho cô một tin nhắn. Khi nhìn thấy ba chữ đơn giản “Chào buổi sáng”, Tô Xảo Xảo giả vờ bình tĩnh, gửi lại “Chào buổi sáng”, nhưng thật ra nội tâm cô đang thầm vui mừng.
Bên này Thẩm Hướng Nam, từ lúc buổi sáng gửi cho Tô Xảo Xảo một tin nhắn vẫn luôn chờ đối phương trả lời, đợi hai ba tiếng đồng hồ vẫn không thấy thông báo nhắc nhở, anh tự hỏi liệu tin nhắn của mình có phải quá đơn giản không, làm đối phương không nhấc nổi hứng thú. Đang nghĩ ngợi có nên nói điều gì khác nữa không, liền nhận được tin nhắn từ Tô Xảo Xảo gửi đến “Chào buổi sáng”.
“Em vừa mới ngủ dậy à?”
Tô Xảo Xảo nhìn khung chat “Đối phương đang gõ tin nhắn”, trong lòng cảm thấy ấm áp.
“Đúng vậy, ngày hôm qua ngủ quá muộn, may mà hôm nay là thứ bảy không cần đi học. Nhưng thật ra anh dậy khá sớm.”
“Không còn cách nào khác, trước khi đi làm, dù sao cũng phải ăn sáng.”
“Ha ha ha ha, anh cực khổ rồi. Bây giờ không phải là giờ anh đang làm việc sao?”
“Buổi trưa có một tiếng nghỉ giải lao, công việc cũng không bận lắm.”
“À, anh ăn cơm chưa?”
“Đã ăn xong rồi, đừng nói chuyện với anh nữa, em cũng nhanh dậy ăn cơm đi.”
“Đúng lúc em cũng hơi đói, em rời giường trước đây, buổi tối cùng nhau chơi game.”
“Được, tan làm anh liền tới tìm em.”
Vì vậy, Tô Xảo Xảo đợi cả một buổi chiều, chờ Thẩm Hướng Nam tan làm. Trong lúc đó, cũng đánh mấy trận, nhưng đồng đội thực lực yếu, Tô Xảo Xảo tức giận đến mức gửi tin nhắn phàn nàn với Thẩm Hướng Nam một chút.
Thẩm Hướng Nam lớn hơn 4 tuổi Tô Xảo Xảo, ở trong mắt anh, lời phàn nàn này của Tô Xảo Xảo có chút đáng yêu, khóe miệng không tự giác nhếch lên.
“Đừng tức giận, đừng tức giận, em đừng đánh một mình, chờ anh tan làm rồi cùng nhau đánh, đem thắng lợi trở về!”
“Anh mấy giờ tan làm?”
“5 giờ.”
“Được.”
Tô Xảo Xảo nhìn thấy thời gian vẫn còn sớm, cầm điện thoại nằm ở trên giường xem video, xem một hồi thì ngủ thiếp đi. Lúc tỉnh dậy, bên ngoài trời đã tối rồi, Thẩm Hướng Nam gửi cho cô một tin nhắn, nói rằng đợi cô ở hẻm núi.
Tô Xảo Xảo lập tức đăng nhập trò chơi, nhìn thấy Thẩm Hướng Nam đã lên được 20 phút, liền gửi ra lời mời. Thẩm Hướng Nam đồng ý, trò chơi lập tức mời Tô Xảo Xảo vào phòng chờ. Trong lúc chơi hai người đều không bật micro, chỉ thỉnh thoáng nhắn tin, nhưng lại rất ăn ý, giành chiến thắng rất suôn sẻ. Cứ như vậy hai người đánh hết một tuần, buổi chiều chủ nhật, Tô Xảo Xảo phải trở về trường học.
“Em phải trở về trường học, nữa tháng nữa em không thể chơi game được.”
“Nửa tháng, lâu như vậy a, nhưng em vẫn nên lấy việc học làm trọng, chăm chỉ học tập, chờ em có kỳ nghỉ lại chơi tiếp.”
“Trong nửa tháng đó, nếu đẳng cấp anh cao lên thì không thể chơi với em nữa đó?”
“Sẽ không đâu, anh rất thích đồ ăn, cần em dẫn anh đi mới được.”
“Ha ha ha ha ha, được, chờ em nghỉ sẽ dẫn anh đi! Em phải đi học đây, tạm biệt.”
“Tạm biệt.”
Hai tháng sau đó, Tô Xảo Xảo ngoại trừ đi học ở trường, ngày nghỉ ở nhà sẽ cùng Thẩm Hướng Nam chơi game, nói chuyện phiếm. Từ từ, Tô Xảo Xảo nảy sinh cảm giác ỷ lại vào Thẩm Hướng Nam, nhưng cô không dám nói cho anh biết, mãi cho đến buổi chiều trước khi trở lại trường hôm nay.
“Lại nửa tháng nữa không thể chơi game với anh, em có chút luyến tiếc đấy.” Tô Xảo Xảo nửa đừa nữa thật nói một câu. Năm phút trôi qua, đối phương không có trả lời, lúc này Tô Xảo Xảo mới cảm thấy vô cùng hối hận.
Mà bên này sau khi Thẩm Hướng Nam nhận được tin nhắn, trái tim bắt đầu đập loạn xạ, nhưng khi đối mặt với Tô Xảo Xảo nhỏ hơn mình 4 tuổi, trong lòng lại cảm thấy một chút tội lỗi. Cân nhắc nửa ngày, Thẩm Hướng Nam mới đáp lại.
“Anh cũng cảm thấy luyến tiếc.”
Câu nói ái muội không rõ này làm mặt Tô Xảo Xảo đỏ bừng, ở trong phòng, cô có thể nghe được rõ ràng tiếng tim đập thình thịch của mình.
“Luyến tiếc không có người dẫn anh thăng cấp.”
Trong lúc nội tâm Tô Xảo Xảo không thể bình tĩnh lại, Thẩm Hướng Nam gửi thêm một câu như vậy. Tô Xảo Xảo có chút thất vọng, nhưng cô vẫn nói theo lời của người kia.
“Khoan, em đối với anh chính là công cụ kiếm điểm sao?”
Không đợi Thẩm Hướng Nam trả lời, Tô Xảo Xảo nói: “Là em đã dẫn anh đi, anh chỉ có thể đợi đến nửa tháng sau.”
Thẩm Hướng Nam xóa tin nhắn đã gõ, chỉnh sửa lại một lần nữa, gửi đi.
“Được, đợi em quay lại.”
Tin nhắn đã xóa: Anh chỉ muốn cùng em ghi điểm.
Ngày hôm sau, việc đầu tiên Tô Xảo Xảo làm khi thức dậy là xem điện thoại, trong lòng có chút chờ mong Thẩm Hướng Nam sẽ gửi cho cô một tin nhắn. Khi nhìn thấy ba chữ đơn giản “Chào buổi sáng”, Tô Xảo Xảo giả vờ bình tĩnh, gửi lại “Chào buổi sáng”, nhưng thật ra nội tâm cô đang thầm vui mừng.
Bên này Thẩm Hướng Nam, từ lúc buổi sáng gửi cho Tô Xảo Xảo một tin nhắn vẫn luôn chờ đối phương trả lời, đợi hai ba tiếng đồng hồ vẫn không thấy thông báo nhắc nhở, anh tự hỏi liệu tin nhắn của mình có phải quá đơn giản không, làm đối phương không nhấc nổi hứng thú. Đang nghĩ ngợi có nên nói điều gì khác nữa không, liền nhận được tin nhắn từ Tô Xảo Xảo gửi đến “Chào buổi sáng”.
“Em vừa mới ngủ dậy à?”
Tô Xảo Xảo nhìn khung chat “Đối phương đang gõ tin nhắn”, trong lòng cảm thấy ấm áp.
“Đúng vậy, ngày hôm qua ngủ quá muộn, may mà hôm nay là thứ bảy không cần đi học. Nhưng thật ra anh dậy khá sớm.”
“Không còn cách nào khác, trước khi đi làm, dù sao cũng phải ăn sáng.”
“Ha ha ha ha, anh cực khổ rồi. Bây giờ không phải là giờ anh đang làm việc sao?”
“Buổi trưa có một tiếng nghỉ giải lao, công việc cũng không bận lắm.”
“À, anh ăn cơm chưa?”
“Đã ăn xong rồi, đừng nói chuyện với anh nữa, em cũng nhanh dậy ăn cơm đi.”
“Đúng lúc em cũng hơi đói, em rời giường trước đây, buổi tối cùng nhau chơi game.”
“Được, tan làm anh liền tới tìm em.”
Vì vậy, Tô Xảo Xảo đợi cả một buổi chiều, chờ Thẩm Hướng Nam tan làm. Trong lúc đó, cũng đánh mấy trận, nhưng đồng đội thực lực yếu, Tô Xảo Xảo tức giận đến mức gửi tin nhắn phàn nàn với Thẩm Hướng Nam một chút.
Thẩm Hướng Nam lớn hơn 4 tuổi Tô Xảo Xảo, ở trong mắt anh, lời phàn nàn này của Tô Xảo Xảo có chút đáng yêu, khóe miệng không tự giác nhếch lên.
“Đừng tức giận, đừng tức giận, em đừng đánh một mình, chờ anh tan làm rồi cùng nhau đánh, đem thắng lợi trở về!”
“Anh mấy giờ tan làm?”
“5 giờ.”
“Được.”
Tô Xảo Xảo nhìn thấy thời gian vẫn còn sớm, cầm điện thoại nằm ở trên giường xem video, xem một hồi thì ngủ thiếp đi. Lúc tỉnh dậy, bên ngoài trời đã tối rồi, Thẩm Hướng Nam gửi cho cô một tin nhắn, nói rằng đợi cô ở hẻm núi.
Tô Xảo Xảo lập tức đăng nhập trò chơi, nhìn thấy Thẩm Hướng Nam đã lên được 20 phút, liền gửi ra lời mời. Thẩm Hướng Nam đồng ý, trò chơi lập tức mời Tô Xảo Xảo vào phòng chờ. Trong lúc chơi hai người đều không bật micro, chỉ thỉnh thoáng nhắn tin, nhưng lại rất ăn ý, giành chiến thắng rất suôn sẻ. Cứ như vậy hai người đánh hết một tuần, buổi chiều chủ nhật, Tô Xảo Xảo phải trở về trường học.
“Em phải trở về trường học, nữa tháng nữa em không thể chơi game được.”
“Nửa tháng, lâu như vậy a, nhưng em vẫn nên lấy việc học làm trọng, chăm chỉ học tập, chờ em có kỳ nghỉ lại chơi tiếp.”
“Trong nửa tháng đó, nếu đẳng cấp anh cao lên thì không thể chơi với em nữa đó?”
“Sẽ không đâu, anh rất thích đồ ăn, cần em dẫn anh đi mới được.”
“Ha ha ha ha ha, được, chờ em nghỉ sẽ dẫn anh đi! Em phải đi học đây, tạm biệt.”
“Tạm biệt.”
Hai tháng sau đó, Tô Xảo Xảo ngoại trừ đi học ở trường, ngày nghỉ ở nhà sẽ cùng Thẩm Hướng Nam chơi game, nói chuyện phiếm. Từ từ, Tô Xảo Xảo nảy sinh cảm giác ỷ lại vào Thẩm Hướng Nam, nhưng cô không dám nói cho anh biết, mãi cho đến buổi chiều trước khi trở lại trường hôm nay.
“Lại nửa tháng nữa không thể chơi game với anh, em có chút luyến tiếc đấy.” Tô Xảo Xảo nửa đừa nữa thật nói một câu. Năm phút trôi qua, đối phương không có trả lời, lúc này Tô Xảo Xảo mới cảm thấy vô cùng hối hận.
Mà bên này sau khi Thẩm Hướng Nam nhận được tin nhắn, trái tim bắt đầu đập loạn xạ, nhưng khi đối mặt với Tô Xảo Xảo nhỏ hơn mình 4 tuổi, trong lòng lại cảm thấy một chút tội lỗi. Cân nhắc nửa ngày, Thẩm Hướng Nam mới đáp lại.
“Anh cũng cảm thấy luyến tiếc.”
Câu nói ái muội không rõ này làm mặt Tô Xảo Xảo đỏ bừng, ở trong phòng, cô có thể nghe được rõ ràng tiếng tim đập thình thịch của mình.
“Luyến tiếc không có người dẫn anh thăng cấp.”
Trong lúc nội tâm Tô Xảo Xảo không thể bình tĩnh lại, Thẩm Hướng Nam gửi thêm một câu như vậy. Tô Xảo Xảo có chút thất vọng, nhưng cô vẫn nói theo lời của người kia.
“Khoan, em đối với anh chính là công cụ kiếm điểm sao?”
Không đợi Thẩm Hướng Nam trả lời, Tô Xảo Xảo nói: “Là em đã dẫn anh đi, anh chỉ có thể đợi đến nửa tháng sau.”
Thẩm Hướng Nam xóa tin nhắn đã gõ, chỉnh sửa lại một lần nữa, gửi đi.
“Được, đợi em quay lại.”
Tin nhắn đã xóa: Anh chỉ muốn cùng em ghi điểm.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook