Edit: Cult

“Đau.”

“Câm miệng!”

“A Trạch, tớ bị thương mà, cậu sao ác thế.”

“Ai cho cậu lên tiền tuyến, ai cho cậu liều mạng hả?” Lệ Trạch tàn nhẫn quấn chặt vết thương.

“Đừng nóng đừng nóng, không phải chỉ là không cẩn thận sao?”

“Nếu cậu còn dám xuống sâu dưới biển lần nữa, đừng có ỷ vào tớ quan tâm cậu, tớ lập tức viết báo cáo xin chuyển việc.”

“Đừng đừng đừng.” Khi đó Lục Minh nhìn thấy một cái bóng quen thuộc nên đuổi theo, nhưng mà anh đã gặp người đó ở nơi nào rồi? Kết quả là bị một con cá lọt lưới đâm trọng thương.

“A Trạch, chờ tớ… Hạ hỏa hạ hỏa nào, tớ thề lần sau tớ tuyệt đối không mạo hiểm như vậy nữa.”

“Nếu còn tái phạm thì sao?”

“Tái phạm… Thế thì phạt tớ cả đời không có người yêu.”

“Thứ cho tớ nhắc cậu điều này, thiếu tướng Lục đã xem mắt thất bại được 100 lần rồi.”

“Cảm ơn đã nhắc nhở, thiếu tướng Lệ cũng chả kém cạnh gì đâu.”



“Nếu có lần sau nữa, tớ lập tức viết báo cáo.”

“Đừng mà, cậu cũng không phải không biết tớ sợ lạnh, tớ không hề muốn đến cái chỗ núi tuyết đó đâu.”

“Tớ tự đi.”

“Lệ! Trạch! Cậu muốn đánh nhau à?!”

“Hai người các cậu! Đình chỉ, bị thương rồi mà còn không chịu yên tĩnh, đến phòng thí nghiệm của tôi một chuyến.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương