Làm Trà Xanh Ở Trường Quý Tộc Anh Quốc
-
8: Giáo Thảo Lên Sân Khấu
Thiện Sơ giả vờ nhìn Jeff đầy cảm kích.
Đôi mắt cậu lớn lên đào hoa, long lanh như ngậm nước, lúc nào cũng vô cùng động lòng người.
Bị Thiện Sơ nhìn chăm chú như vậy, cảm xúc cuồng nhiệt trong lòng Jeff hưng phấn trỗi dậy: Quá đẹp, tên nhóc này thật sự quá đẹp.
Nhất định mình phải chiếm trọn ánh nhìn của cậu ta.
Thiện Sơ chậm rãi dời mắt đi, muốn nói lại thôi.
Jeff hỏi: "Làm sao vậy? Có điều gì khó nói sao?"
"Vừa nãy hai người họ bảo rằng do tiểu thư Emily phái đến" Thiện Sơ nhàn nhạt nói "Điều này khiến tôi cảm thấy kì quái."
"Tiểu thư Emily?" Jeff vờ như không biết tình hình "Sao lại là cô ấy?"
"Tôi cũng không tin được.
Tôi cơ bản không có đắc tội với cô ấy.
Hơn nữa là danh môn thục nữ, coi như tôi không cẩn thận làm phật lòng, cô ấy không nên tính toán mới đúng." Thiện Sơ nói "Cho nên tôi nghĩ nhất định có hiểu lầm gì đấy."
Jeff khựng lại, nói: "Nhất định là có uẩn khúc, để tôi giúp cậu hỏi thăm một chút!"
"Vậy thì cảm ơn cậu." Thiện Sơ mỉm cười nói.
Jeff chợt cau mày: "Có lời này, chắc là không nên nói ra..."
Thiện Sơ hỏi: "Có gì mà không thể nói?"
Jeff nhân tiện nói: "Quả thực tiểu thư Emily có chút kiêu ngạo.
Nếu như cô ấy thật sự không vui, có thể là bởi vì sự việc xảy ra lần trước tại trang viên của bá tước Grey.
Nếu đã biết trước như thế, tôi khuyên cậu đừng đến đấy nữa, hạn chế đụng độ cùng cô ấy, dẫn đến hiểu lầm không đáng có."
Jeff để Emily mang danh bắt nạt Thiện Sơ, chính là muốn một người nổi bật như Thiện Sơ không dám đặt chân đến trang viên bá tước một lần nào nữa.
Hắn không thích bảo bối mình để ý cũng đang tỏa sáng rực rỡ trong mắt người khác.
Hơn nữa, Jeff mơ hồ cảm thấy được bá tước Grey đối xử với Thiện Sơ quá tốt.
Jeff suy bụng ta ra bụng người, nghĩ thầm: Có ai không thích đứa nhỏ đẹp đẽ như vậy chứ? Chỉ sợ bá tước Grey cũng nhìn trúng vẻ ngoài của cậu ấy.
Tuy nhiên Jeff không biết rằng bá tước Grey đối đãi tốt với Thiện Sơ không phải vì nhan sắc của cậu.
Bá tước Grey chưa bao giờ trầm mê sắc đẹp, nhưng hắn quả thật rất say mê các vấn đề chính trị.
Trong mắt bá tước Grey, kẻ yếu Thiện Sơ chính là một cái bánh bao.
Bởi vậy, sau khi Thiện Sơ nộp đơn tình nguyện, rất nhanh đã được thông qua, cũng được gọi đi phỏng vấn.
Mội thứ vô cùng thuận lợi, Thiện Sơ nhanh chóng có được vị trí cậu muốn.
Không phải lần đầu bá tước Grey tổ chức hoạt động công ích.
Cũng thường xuyên tổ chức, trên thực tế hắn đã quản lý một tổ chức phi lợi nhuận của riêng mình ------ nói theo một cách khác, bá tước Grey là "người sáng lập".
Nhưng vì hắn chưa thành niên nên tổ chức này vẫn lấy trên danh nghĩa của công tước phu nhân, thực tế vẫn là bá tước Grey vận hành.
Tổ chức phi lợi nhuận này được gọi là "quỹ hội của bá tước Grey", phòng làm việc được sắp xếp ở gần học viện Athens.
Lần đầu tiên đến văn phòng, Thiện Sơ vô cùng ngạc nhiên, phát hiện phòng làm việc nằm trong một tòa nhà cao cấp.
Lại nói có rất ít tổ chức phi lợi nhuận quy mô nhỏ chọn vị trí như vậy.
Thiện Sơ tán gẫu với trợ lý: "Tiền thuê ở đây rất đắt nhỉ?"
Trợ lý cười nói: "Cả khu này đều thuộc gia sản của bá tước Grey."
"..." Thiện Sơ cảm thấy mình là một người có tiền, nhưng trước mặt giai cấp địa chủ quý tộc thối tha thì thật sự là thằng khố rách áo ôm.
Cơ mà văn phòng cũng không lớn, hơn nữa cũng chỉ có hai, ba nhân viên thường trực.
Bình thường không có việc gì cần phải làm, chỉ khi nào bá tước Grey muốn tổ chức hoạt động, mới tập hợp tình nguyện viên lâm thời cùng nhau làm việc.
Cho nên văn phòng cũng không lớn, vừa vặn, vừa bước vào là một không gian lập phương, đi vào trong là phòng hội nghị và phòng tiếp khách.
Còn một gian phòng khác có thể quan sát cảnh đẹp của cả thành phố ------ chính là phòng làm việc của bá tước Grey.
Bá tước Grey là học sinh, ngày thường phải lên lớp, cho nên rất ít khi đến.
Nhưng mỗi ngày vẫn luôn được quét tước vô cùng sạch sẽ.
Trợ lý dẫn Thiện Sơ tiến vào văn phòng, Thiện Sơ liền nhìn thấy bá tước Grey, Emily cùng một người phụ nữ trưởng thành đang ngồi ở đấy.
Người phụ nưc này là trưởng phòng Nina, bình thường đều phòng làm việc đều do cô ta quản lý.
Nina khách khí chào hỏi cùng Thiện Sơ.
Mà Emily thì lại không thể nào khách khí như vậy, trên mặt hiện vẻ khó chịu: "Sao lại để hắn gia nhập? Không phải là do Brighton nhờ vả đấy chứ?"
Thiện Sơ đang muốn nói, liền cảm nhận được ánh mắt của bá tước Grey.
Đôi mắt bá tước Grey xanh thẳm hướng về phía cậu, còn chớp hai lần, tựa như muốn phóng thích mị lực như phóng điện, nhưng thật ra chỉ đơn thuần là liếc mắt ra hiệu với cậu.
Thiện Sơ liền ngậm miệng lại.
Nina đứng lên, nói rằng: "Cậu ấy là do tôi tuyển vào."
Emily ngẩn người: "Cô tuyển? Sao lại thế..."
"Có lẽ là trùng hợp, thì ra mọi người quen nhau." Nina nói, "Tôi thấy hồ sơ của cậu ấy trên mạng, sau khi sắp xếp phỏng vấn thấy cậu ấy rất thích hợp với điều kiện, nên tuyển cậu ấy vào."
Emily miễn cưỡng im lặng.
Thiện Sơ đã hiểu rõ tại sao bá tước Grey lại để mình ứng tuyển trên mạng.
Hơn nữa, bá tước Grey còn để Nina nói giúp cậu, cũng xem như là bảo vệ Thiện Sơ.
Thiện Sơ nhập học Athens lâu như vậy, đây, hiếm khi nhìn thấy thiện ý đến từ "quyền quý".
Nếu như là Jeff, hắn nhất định không làm như vậy.
Jeff sẵn sàng lạm dụng chức vụ sắp xếp cho Thiện Sơ đến bên cạnh hắn.
Nếu có người nghi hoặc, Jeff sẽ nói: "Tôi yêu thích Thiện Sơ, nguyện ý cho cậu ấy vị trí này!".
------- thoạt nhìn là bảo vệ Thiện Sơ cẩn thận, nhưng thật ra là ném cậu vào đống lửa.
—— Đây chính là đãi ngộ kiếp trước của Thiện Sơ trong hội học sinh.
Jeff nhiều lần khai mào đố kỵ, địch ý của người khác dành cho Thiện Sơ.
Dẫn dắt họ xa lánh cậu, thề muốn làm bốn phía của Thiện Sơ chỉ toàn là kẻ thù, cuối cùng chỉ có thể dựa vào Jeff, Jeff mới hài lòng vui vẻ.
Thiện Sơ khe khẽ lắc đầu, như muốn vứt bỏ mớ suy nghĩ lung tung.
Emily ngoài mặt không hài lòng với Thiện Sơ, nhưng cũng không thể làm gì.
Bởi vì Nina vì "Giải quyết việc công" nên mới tuyển Thiện Sơ, toàn bộ quá trình rất rõ ràng, vẻ mặt Nina cũng không thẹn với lòng.
Cán cân trong lòng Emily cũng nghiêng về đáp án Thiện Sơ không dựa vào quan hệ.
Dù sao cậu ta có thể nhận học bổng mà học ở học viện Athens, chắc chắn cũng có chút năng lực.
Cơ mà điều này cũng không ngăn Emily chán ghét cậu.
Emily thong thả nói: "Được, nếu là quyết định của Nina, tôi cũng không có dị nghị." Emily hất cằm lên, kiêu ngạo nói với Thiện Sơ: "Hạng mục lần này vô cùng quan trọng, cậu là người mới, phải làm việc cho tốt, hỏng việc tôi sẽ không bỏ qua cho cậu."
"Tôi đã hiểu." Thiện Sơ trả lời.
Bá tước Grey giữ Thiện Sơ lại, một mình dặn dò cậu vài câu vài câu phổ thông, chính là kêu cậu hãy yên tâm mà tham dự hoạt động.
Chỉ là từ nhỏ bá tước Grey đã tinh thông lối nói chuyện nghệ thuật đến mức có thể nói mấy lời bình thường một cách chân tình thực cảm¹, khiến người nghe như đang tắm mình trong gió xuân.
¹ Tình cảm chân thành.
Thiện Sơ nói cảm ơn với bá tước Grey: "Cảm ơn ngài để để tôi tham gia hoạt động lần này..."
"Đừng nói như vậy." Bá tước Grey mỉm cười, "Cậu đáp ứng đủ điều kiện nên mới được tuyển vào.
Cậu không cần biết ơn tôi, mà hãy biết ơn sự ưu tú của mình."
Thiện Sơ vừa nghiêm túc lên lớp học tập, vừa tham dự hạng mục công ích của bá tước Grey.
Nhưng cậu chỉ được làm mấy chuyện vụn vặt.
Mới đầu cậu cũng làm rất đàng hoàng, nhưng sau đó không nhịn được mà tìm Nina để nói chuyện.
Đương nhiên, sau khi tạo mối quan hệ khá tốt với Nina, cậu lựa chọn một thời điểm thích hợp để nói.
Cho nên Nina cũng nghiêm túc cân nhắc yêu cầu của cậu, một lát sau hỏi: "Nếu như việc này cần cậu và Emily cùng hợp tác thì sao?"
Thiện Sơ không nói hai lời, đáp ứng ngay: "Không thành vấn đề.
Tôi vẫn luôn rất kính nể tiểu thư Emily, tôi tin rằng làm việc cùng cô ấy có thể học hỏi được nhiều điều."
Nhìn thấy Thiện Sơ sảng khoái như vậy, Nina cũng có hơi bất ngờ: "Được rồi, vậy tôi thông báo với Emily một chút."
Emily nghe nói Thiện Sơ muốn làm việc cùng mình, trong lòng rất là không vui.
Nhưng cô không muốn từ chối Nina, bất đắc dĩ đồng ý.
Khi cô nàng lải nhải chuyện này với bạn thân, bạn thân lại nói: "Cứ để cậu ta làm việc chung cũng được mà! Sao cậu không nhân cơ hội này dạy dỗ cậu ta ý?"
Emily được nhắc nhở, vẻ mặt tỉnh ngộ: "Đúng vậy, tớ có thể chỉnh cậu ta!"
Hoạt động bá tước Grey muốn làm lần này là đấu giá từ thiện, Emily phụ trách công việc vô cùng quan trọng ----- chuẩn bị vật đấu giá.
Thật ra tìm kiếm vật phẩm đấu giá phù hợp không hề dễ dàng ---- nhưng đối với đại tiểu thư như Emily lại đơn guản không tưởng.
Cô nàng chỉ cần tìm đến người thân bạn bè, dựa vào danh tiếng khiến bọn họ quyên góp mấy món đồ không còn dùng nữa, thậm chí là đồ vật lên đến trăm vạn.
Có mặt mũi bối cảnh, khỏe cả người.
Vừa vặn cuối tuần có một buổi tiệc tối, Emily dự tính đến yến tiệc tìm người quen để hoàn thành việc này.
Emily đưa Thiện Sơ theo không có mục đích gì khác ngoài muốn làm cho Thiện Sơ phải xấu hổ.
Emily cố ý không nói cho Thiện Sơ dress code của buổi tiệc, chỉ cho mỗi cái địa chỉ, khiến cho cậu đúng giờ phải xuất hiện tại đây.
Cô nàng suy đoán, lĩnh vực này Thiện Sơ không có kiến thức, chắc chắn không biết cách ăn mặc, không chừng đang lúc đến nơi mặt mày xám như tro.
Emily trưng diện lễ phục xinh đẹp, ngồi limo đến hội trường, kéo tay bạn thân cười hì hì.
Bạn thân che miệng nói: "Cậu nghĩ Thiện Sơ sẽ mặc gì đến?"
"Có thể là H&M?" Emily nhoẻn miệng cười.
"Ôi trời, cậu cũng đừng có nói ra như thế!" Bạn thân buồn cười nói, "Nói ra chỉ ngại có mùi nghèo túng trong miệng."
Hai người đang lặng lẽ kề tai nói nhỏ, chợt nghe người khác thảo luận nói: "Đứa bé Châu Á kia là ai? Trưởng thành thật đẹp mắt."
Emily cùng bạn thân chỉ nói: "Bọn họ chắc là đang nhắc đến Thi Tiêu Nại?"
Thi Tiêu Nại, giáo thảo của học viện Athens.
Nhắc đến "Chàng trai châu Á đẹp đẽ", phản ứng đầu tiên của cô nàng chính là Thi Tiêu Nại.
Nhưng mà, hai người họ tưởng tượng một chút: Không đúng, nếu như đúng là Thi Tiêu Nại thì sao mọi người không nhận ra được?
Thi Tiêu Nại là nhân vật nổi tiếng ở đây.
Tất cả mọi người đều biết anh.
Hai người nhìn theo ánh mắt của mọi người, thấy người tới thế mà lại là Thiện Sơ.
Thiện Sơ một thân dùng màu tím Mohair may cắt thành tây trang cổ điển, bên trong mặc áo sơ mi cách điệu thêu hoa văn màu trắng làm từ bông vải.
Cả người cậu toát ra một loại khí chất đặc biệt.
vì vừa thon gầy lại trắng như tuyết, tăng thêm vài phần tinh xảo quý khí.
Ăn mặc phong độ hòa cùng khí chất, không một ai cảm thấy cậu là một tên nhà nghèo.
Thời điểm Emily nhìn thấy cậu cũng sợ ngây người, không dám tin vào mắt mình.
Vẻ mặt Thiện Sơ thản nhiên, nở nụ cười dương dương tự đắc, chậm rãi đi về phía cô, nói: "Chào buổi tối, tiểu thư Emily."
Cô bạn thân nghi hoặc nhìn Emily: "Hai cậu quen nhau à?"
Emily mím mím môi, ép khóe miệng thành một độ cong cứng ngắc: "Đây là Thiện Sơ mà mình thường nhắc đến, là trợ thủ tổ chức tìm cho tới."
Bạn thân lấy làm kinh hãi: "Cậu, cậu chính là Thiện Sơ?"
Cô không nghĩ tới cái người tên Thiện Sơ...lại đẹp mắt như vậy.
Nhìn thấy trong mắt bạn thân lóe lên kinh diễm, Emily càng thêm phẫn hận.
Ánh sáng trong mắt chợt lóe, không biết nghĩ đến điều gì, liền nói: "Cậu biết Thi Tiêu Nại không?"
"Là anh chàng đẹp trai nổi tiếng ở trường sao?" Thiện Sơ hỏi.
"Đúng, chính là hắn." Emily nói, "Cậu ấy học cùng trường với cậu, cùng là người Trung, xem ra có rất nhiều điểm chung để nói.
Như vậy đi, đợi chút nữa tôi dẫn cậu đến gặp cậu ấy.
Cậu thử đề xuất với cậu ấy quyên tặng bộ sưu tập cho chúng ta bán đấu giá xem.
Đây coi như là nhiệm vụ của tôi giao cho cậu."
Emily nói nhẹ nhàng, nhưng trên thực tế, việc này nhất định không dễ dàng, không thì cũng sẽ không giao cho Thiện Sơ đảm nhiệm.
Thế nhưng Thiện Sơ tựa như không có quyền từ chối, cậu cũng vui vẻ đáp ứng.
Emily đưa Thiện Sơ lên khu khách quý ở tầng hai.
Không ăn uống linh đình như tầng một, khu khách quý trên tầng hai hiển nhiên yên tĩnh hơn rất nhiều, vì rất ít người có thể lên đây.
Mà trong số ít người ở nơi này, Thi Tiêu Nại lại càng thêm bắt mắt.
Người này an tĩnh ngồi trên sofa.
Hắn là con lai, ngũ quan có cảm giác lập thể như tượng Hy Lạp, lông mi phủ trên đôi mắt thâm thúy.
Đôi mắt thiên về hình dáng châu Âu, nhưng con ngươi lại là màu đen đặc trưng của người châu Á, mang theo vài phần sắc thái thần bí.
Làn da trắng nõn của hắn là đặc điểm người Caucasus, nhưng mái tóc đen nhánh như mực.
Giống như rất nhiều nghệ thật gia khác, hắn thích để tóc dài, tùy tiện búi lên, mang một cảm giác trung tính, không phân biệt vẻ đẹp nam nữ.
Hắn không có mặc phục trang, một thân áo choàng tơ lụa, thoạt nhìn như đồ ngủ, song nhìn kỹ thì bộ đồ vẫn tương đối đáng để tìm hiểu.
Hắn tùy ý nằm trên ghế sofa, hỏi: "Tiểu thư Emily, đồ cô mặc không giống hàng hóa trên thị trường.
Làm chỗ nào thế?"
Emily ưỡn ngực: "Thị trường không có bán, đây là đặt may tư nhân."
"Ý của tôi là, " âm thanh của Thi Tiêu Nại lười biếng, "Dáng vẻ của người không giống đang dùng hàng hiệu, không biết là lấy từ thùng rác nào?"
Sắc mặt Emily nhất thời thay đổi, buồn bực nói: "Cậu đừng có nói hươu nói vượn, đây là dựa trên lễ phục của phu nhân W mà chỉnh sửa!"
Thi Tiêu Nại nói: "Cô chắc chứ? Có khi nào cô đem túi nhựa làm váy giống ohu nhân W rồi trùm lên người không?"
Dường như Emily bị chọc giận muốn thăng tại chỗ, nhưng cô nàng vốn biết Thi Tiêu Nại là người như thế nào, cũng không làm gì được hắn.
Cô cố nén tức giận, thủ thỉ với Thiện Sơ: "Cậu mau qua nói với hắn chuyện quyên tặng đi."
Cô tin rằng Thiện Sơ có thể nhẫn nại, hoặc là không thể chịu đựng được nữa mà đắc tội Thi Tiêu Nại..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook