Mấy tay súng phách lối kia lập tức bị làm cho giật nảy mình, cũng bắt đầu tìm kiếm công sự để che chắn tránh né.

Trước đó bọn họ ỷ vào súng nhiều người mạnh, lại bắt nạt đối thủ không có hỏa lực nặng, mới dám đĩnh đạc đứng ở trên đường đánh tới như vậy.

Kết quả là bên phía người ta cũng có hỏa lực nặng.

Một băng đạn bắn ra, kém chút đã bắn trúng hai người.

Đó chính là súng trường nha, ăn một phát đạn sẽ mất nửa cái mạng.

Theo Selina bắt đầu khai hỏa, đồng thời còn không ngừng di chuyển thay đổi vị trí, đối phương đã không còn dám tiếp tục huênh hoang, chỉ có thể phối hợp với nhau, vừa áp chế cô vừa thay phiên tiến lên.

Đồng thời với thời điểm Selina khai hỏa, Luke cũng cực nhanh vọt ra ngoài.

Với lợi thế lực lượng mạnh mẽ và sự nhanh nhẹn, hắn hành động cấp tốc mà có hiệu suất cao, hơn nữa động tĩnh còn rất nhỏ.

Rất nhanh hắn đã xuyên qua căn hộ sát vách, dựa vào góc phòng, cực nhanh nhìn xuống động tĩnh của trận giao chiến bên cạnh.

Bây giờ, trước mặt hắn là một con đường có bề rộng khoảng chừng mười lăm mét.

Thứ gì ở Texas cũng lớn, đường xá ở đây cũng rất rộng.

Nếu như hắn cứ vọt thẳng ra ngoài, không cẩn thận sẽ bị những tay súng kia bắn chết ở giữa đường.

Hắn đã thấy được đại khái, phe đối phương chí ít cũng có tám người, hơn nữa kinh nghiệm chiến đấu cũng không kém.

Tính chất liền mạch của hỏa lực rất tốt, đều bảo trì ở trạng thái hai người thay đạn, sáu người khai hỏa.

Đồng thời, hắn còn chú ý tới có một người vẫn chưa khai hỏa, chỉ trốn ở sau xe tải nơi góc đường.

Sự uy hiếp của người này rất lớn.

Tròng mắt của Luke đảo lòng vòng, cực nhanh liếc nhìn xung quanh một vòng, nhặt một viên đá cuội tròn vo bên trong một chậu hoa gần đó lên.

Trong tay hắn ước lượng một chút, trọng lượng cũng có vẻ phù hợp, có chút trầm trầm trong tay nhưng cũng không được tính là đặc biệt nặng.

Chờ đúng thời cơ, bỗng nhiên hắn dùng sức ném viên đá cuội trong tay về phía chiếc xe tải kia, trong miệng còn hô to: "Fire in the hole!"

Đám tay súng bên kia đều vô ý thức ngừng lại, nhưng trong đêm tối, không có ai có thể trông thấy một viên đá cuội từ trên trời giáng xuống.

Nhưng mà viên đá cuội kia lại được ném về phía chiếc xe tải, bịch một tiếng nện lên trên kính chắn gió, lại từ từ văng ra ngoài, nện lên trên một vật gì đó bằng kim loại, phát ra một trận tiếng loong coong.

Đám tay súng đều cảm thấy hoảng hốt: WTH! ? (Cái quái gì thế) Cảnh sát trong thị trấn này còn mang theo lựu đạn trong người sao? Mấy người chắc chắn đây không phải là đặc công đấy chứ?

Tiếng súng lập tức dừng lại, đám tay súng đều lần lượt bổ nhào qua các công sự che chắn ở xung quanh nằm sấp xuống.

Sau đó. . . Không có động tĩnh gì cả.

Sau động tĩnh vừa rồi, Luke đã trông thấy phản ứng của những tay súng kia, đặc biệt là tên trốn bên cạnh xe tải kia bị dọa cho lập tức nằm bò xuống, lăn vào trong gầm xe tải, Luke lập tức bộc phát ra lực lượng toàn thân, đột nhiên từ bên đường vọt ra, hai giây đã vọt sang đường, nhào vào trong sân nhà ông Bill.

Đám tay súng chờ vài giây nhưng vẫn không nghe thấy tiếng nổ, đã lập tức rõ ràng là bọn mình bị người cho ăn thịt lừa.

Không thể trách bọn họ đần được, bởi vì do bọn họ đã từng trải qua chiến đấu quá mức tanh máu, đã từng thấy bao nhiêu đồng bạn, bao nhiêu đối thủ bị lựu đạn nổ chết rồi.

Bởi vậy, bọn họ mới có thể nhạy cảm như vậy.

Hơn nữa, nơi này chính là Texas, một trong những tiểu bang có súng ống phổ biến nhất của Mỹ, cũng là một trong những bang có số lượng binh sĩ nhiều nhất, ai dám cam đoan những cựu binh kia không cầm về mấy quả lựu đạn giấu trong nhà.

Luke mới hoàn thành hành động qua đường, đã nghe thấy nơi xa lại một lần nữa truyền đến một tràng tiếng súng, hai mắt của hắn híp lại: Đây là. . . Phương hướng nhà mình?

Đến cùng là đám người kia cử bao nhiêu người tới? Thế mà lại đồng thời triển khai tấn công cả ba địa điểm.

Nhưng mà, Luke cũng không hề hấp tấp.

Robert là ai? Là cựu binh từng chiến đấu 8 năm ở nước ngoài, kinh nghiệm và kỹ thuật cực kỳ đáng tin cậy.

Hơn nữa cũng không phải chỉ là cô đơn một mình ông ta, trừ hai người bọn Luke, trong thị trấn còn có tám nhân viên cảnh sát dưới tay có thể điều động bất cứ lúc nào, chính diện chiến đấu với một hai chục tay súng cũng không có vấn đề gì.

Bởi vậy nên Luke cũng sẽ không luống cuống tay chân giống như Selina.

Hắn cũng không vội vã khai hỏa, mà là tiếp tục chờ đợi.

Chiến đấu bộc phát rất đột nhiên.

Từ lúc hai người bị xe tải đụng cho đến bây giờ, tổng cộng lại cũng chưa tới ba phút.

Mà vì để che giấu tự thân, tiểu đội FBI và nhân viên cảnh sát trong thị trấn chỉ đóng ở mấy vị trí trọng yếu trong thị trấn chờ lệnh, sau khi xảy ra chiến đấu mới có thể chạy đến.

Tính theo diện tích của thị trấn, nhiều nhất trong vòng năm phút, chi viện sẽ đến.

Quả nhiên, ngay lúc đám tay súng kia đang thẹn quá thành giận đứng lên, bắt đầu điên cuồng xạ kích về vị trí chỗ Selina trốn, một chiếc Chevrolet SUV nhanh chóng lao đến.

Nó không bật đèn, thân xe bên trong đêm tối đen kịt cũng không thể trông thấy được.

Lúc xe còn cách đám tay súng khoảng hơn 100m nữa, xe lập tức dừng lại ở ven đường, bốn đặc vụ võ trang đầy đủ cực nhanh nhảy xuống, trong tay không phải là súng lục, tất cả đều là súng tự động và súng tiểu liên.

Bọn họ không kêu gọi đầu hàng, cũng không vội vã nổ súng, mà là dựa vào các loại tạp vật bên đường yểm hộ, nhanh chóng tiến lên.

Đương nhiên là FBI không ngu xuẩn giống như trong phim ảnh, lái thẳng xe tới gần chiến trường kêu gọi đầu hàng, như thế thì AK trong tay đám tay súng sẽ tuyệt đối có thể bắn cho cả xe lẫn người thành tổ ong.

Mãi đến tận lúc nhóm đặc vụ tiếp cận trong khoảng cách 50m, đám tay súng bên kia mới phát hiện ra bọn họ, căn bản là không có bất cứ chút do dự nào, bốn tên tay súng lập tức quay họng súng sang, hung mãnh khai hỏa về phía bốn đặc vụ kia.

Lúc này, bên kia mới truyền đến một tiếng hô to: "FBI, mấy người đã bị bao vây, bỏ vũ khí xuống, lập tức đầu hàng!"

Luke nhếch miệng cười một tiếng.

Đây cũng không phải là FBI ngu xuẩn, mà là đang làm thủ tục.

Sau khi cho thấy thân phận, chỉ cần phía đối phương có một người còn chưa hạ súng xuống, vậy bọn họ sẽ có thể tùy ý khai hỏa.

Với tư cách là ngành chấp pháp, đương nhiên là cần phải làm đủ thủ tục.

Ví dụ như lúc cảnh sát New York phá án phá cửa, vào cửa cũng cao giọng hô một tiếng: NYPD! (Đồn cảnh sát New York)

Vừa là dọa nạy, cũng là cho thấy thân phận của người chấp pháp, cảnh cáo người trong nhà, nếu có bất kỳ hành động chống cự nào đều là làm trái luật, bị đánh chết tại chỗ thì cũng chỉ có thể tự nhận là mình không may.

Đám tay súng này đã hung tàn thành tính, là đám tội phạm giết người như ngóe ở Mexico, bốn đặc vụ FBI vừa mới tới cũng là người đã trải qua huấn luyện, phối hợp cực kỳ thuần thục, vũ khí trang bị cũng không rơi vào thế hạ phong.

Song phương cách nhau 30-40m giao chiến kịch liệt.

Selina vừa lúc ở vị trí hình thành góc chín mươi độ so với đặc vụ FBI, vây công đám tay súng kia, làm cho bọn họ cực kỳ khó chịu.

Ánh mắt của Luke lấp lóe, vẫn không khai hỏa, thân hình chớp động, lại một lần nữa đi vòng ra sau nhà ông Bill, lại trèo lên tường bên cạnh con đường nhỏ nơi xe tải lao ra lúc trước.

Hắn cũng không vội vã nhảy xuống, mà là dùng sự nhanh nhẹn vượt qua người thường của mình, khom người di chuyển ở trên đầu tường.

Ở trên cao nhìn xuống, từ sau nhìn lại, rốt cục hắn đã thấy rõ toàn bộ tình huống của nhóm tay súng này.

Chiếc xe tải đụng vào xe của hắn thật ra là một chiếc xe rác, hơn nữa trên đầu xe rác trừ một người đang không ngừng ra mệnh lệnh kia, trong buồng điều khiển còn có một người lái xe nữa.

Thêm tám tay súng ở phía ngoài, nhóm tập kích này tổng cộng có mười người.

Dựa theo phán đoán của Chris, nhóm tay súng này có khoảng chừng 20, 30 người, vậy ở nhà Selina và nhà mình chắc cũng có khoảng từ 5 tới 10 tay súng.

Bên phía bọn họ cả FBI và nhân viên cảnh sát, cũng có hơn hai mươi người, thực lực cũng không yếu hơn so với đối phương bao nhiêu.

Hơn nữa, bọn họ là phe phòng thủ, chỉ cần kéo dài thêm, nhiều nhất là trong vòng một giờ thì cảnh sát thành phố Knox cũng sẽ chạy tới.

Khi đó đám người này muốn chạy cũng sẽ khó khăn.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương