Làm Thần Thám Trong Thế Giới Điện Ảnh
-
Chương 29
Nói đến đây, Chris dừng lại một chút, sau đó lại dùng giọng nói càng nặng nề hơn: "Hơn nữa, còn có hai đặc vụ của chúng tôi bị mất tích."
Ba người bọn Robert nghe được hít vào hơi khí lạnh: "Bọn này điên rồi sao?"
Gia tộc Carlos bị cảnh sát và FBI chú ý tới còn chưa nói, bọn họ còn là con buôn dược phẩm cấm, như thế còn sẽ bị cục phòng chống ma túy để mắt tới nữa.
Quan trọng hơn nữa chính là, bọn họ lại dám giết cảnh sát, giết đặc vụ FBI, đây thật sự là chơi lớn rồi!
Bị dính líu vào hai tội danh này, ở nước Mỹ thì tuyệt đối chính là chuyện không may.
Tội thứ nhất là dám gây thù hằn với cảnh sát địa phương, ai cũng sẽ không tha thứ cho một băng đảng giết cảnh sát có thể tùy ý hoạt động trong địa bàn của mình.
Tội danh còn lại sẽ để cho cơ cấu có quyền lực cao nhất trên phạm vi cả nước là FBI này theo đuổi không bỏ.
Chuyện này cũng để cho ba người bọn Robert hiểu rõ, vì cái gì mà bọn chúng mới chỉ bị bắt hai tên chân chạy, bị tịch thu một kg hàng, thế mà băng Greyhound đã chạy đến gây sự.
Đám mắc bệnh tâm thần này, ngay từ đầu đã đạp lên con đường tới địa ngục rồi.
Chỉ là trước khi bọn chúng chết, vừa lúc lại đối mặt với bọn Robert và Luke mà thôi.
Robert: "Được rồi, tôi đã biết quyết tâm của các anh. Người của tôi đã xử lý Francesco, vậy khẳng định là sẽ không có khả năng yên bình được, nói ra kế hoạch của các anh đi."
Chris: "Không thể để lộ ra toàn bộ chi tiết, nhưng đội của chúng tôi sẽ giám sát con đường ra vào thị trấn nhỏ này, nếu bọn họ đến nơi này, chúng tôi sẽ có thể biết được tin tức. Khi đó, các anh chỉ cần xuất hiện ở địa điểm thích hợp, phối hợp với chúng tôi thì sẽ có thể một mẻ hốt gọn bọn chúng."
Robert nhíu mày suy nghĩ, phát hiện ra kế hoạch này xác thực là rất đơn giản, nhưng cũng rất thực dụng.
Giống như là vây cứ điểm đánh viện binh ở trên chiến trường, hàng ngàn năm trước đã được dùng, cho tới bây giờ vẫn còn dùng tốt.
Chỉ cần đối phương muốn chạy tới trả thù, thì khẳng định là sẽ phải tới Shackelford.
Thủ đoạn giám sát của FBI tiên tiến hơn gấp nhiều lần so với đồn cảnh sát trong thị trấn bọn họ, người cũng rất nhiều, có thể phát hiện ra đối phương trước khi chúng tới đây trả thù, như vậy thì bọn họ sẽ có thể thong dong ứng đối.
Như thế thì sẽ không xuất hiện tình cảnh giống như mấy ngày trước, người ta trực tiếp chạy đến cửa nhà Robert bắt người, còn kém chút đã thành công.
Nói trắng ra, đó chính là FBI ỷ vào tài nguyên sung túc ở trong tay, muốn xóa sổ gia tộc Carlos điên khùng kia thì cũng không phải là chuyện quá khó khăn.
Robert: "Các anh có bao nhiêu người? Chúng tôi phải làm gì để phối hợp hành động với các anh?"
Đối mặt với loại gia tộc điên cuồng như gia tộc Carlos, ông cũng không muốn bởi vì vấn đề công lao mà sinh ra tranh chấp với đối phương, trực tiếp nói thẳng bên mình là bên phối hợp, có địa vị phụ thuộc.
So với sự an nguy của người nhà, Robert cũng không quan tâm tới chút ấy công lao, nếu như ông quan tâm tới công lao cũng sẽ không đến nơi này làm một vị cảnh sát trưởng, còn làm trong thời gian hơn mười năm qua.
Chris im lặng một lát, mới nói: "Chúng tôi sẽ giữ bí mật phối trí nhân viên, nhưng xin tin tưởng tôi, lực lượng của chúng tôi đủ để đối phó với 20 tên tội phạm được trang bị vũ trang. Nhân viên cảnh sát các anh chỉ cần chuẩn bị sẵn sàng, đến thời điểm thích hợp thì chúng tôi sẽ cung cấp tình báo cho các anh, tranh thủ một mẻ hốt gọn đám người đột kích."
Trong lòng Robert hiểu rõ.
Ít nhất thì tiểu đội FBI này cũng có mười người, hơn nữa còn là đội ngũ được trang bị kỹ càng, phối hợp thành thạo, nếu không thì anh ta cũng không dám mở miệng nói lời huênh hoang kiểu này.
Tăng thêm mười nhân viên cảnh sát trong đồn cảnh sát thị trấn phụ trợ, chỉ cần gia tộc Carlos không một lần sai ba mươi, năm mươi người tới, hành động lần này cũng sẽ không xảy ra vấn đề gì lớn.
"Vậy được rồi, hành động lần này sẽ nghe theo các anh sắp xếp. Nhưng mà, lúc sắp xếp cho hai người bọn họ hành động, nhất định là phải có mặt tôi." Robert chỉ sang hai người bọn Luke bên cạnh.
Luke là người nhà của ông, Selina là nhân viên lâu năm của ông, họ lại còn phải đảm nhiệm nhiệm vụ mồi nhử nguy hiểm nhất, ông không thể nào không quan tâm được.
Chris đồng ý mà không có chút do dự nào: "Đây là việc nên làm."
Robert đã sảng khoái nhường ra quyền chủ đạo như vậy, nếu như anh ta lại đòi tiến thêm một bước nữa, cũng quá là không biết lễ phép.
Mặc dù cảnh sát địa phương có nghĩa vụ hỗ trợ FBI phá án, nhưng trên thực tế, có rất ít nhân viên FBI ra ngoài làm việc mà không biết điều, đại đa số thời điểm bọn họ càng muốn đạt được cảnh sát địa phương toàn lực ủng hộ hơn, công lao bị chia ra một bộ phận cũng không sao.
Bằng không thì cảnh sát địa phương không những không phối hợp với bọn họ, trái lại còn ngáng chân, lúc đó bọn họ sẽ rất khó làm việc.
Loại thổ địa này, ở đâu cũng đều khó chơi cả.
Chris cũng là người lão luyện, kỳ thật thì anh ta rất giống Robert.
Lý lịch của hai người tương đối tương tự, đều đã từng phục vụ trong quân đội, đều là sau khi kết thúc nhiệm vụ mấy năm ở nước ngoài rồi mới về nước.
Chỉ là Robert lựa chọn về nhà lấy vợ sinh con, an tâm sống qua ngày.
Chris lại có tinh thần phát triển sự nghiệp rất mạnh, tiến vào FBI.
Nhưng chuyện đó cũng không ảnh hưởng tới tác phong quân nhân của hai người.
Chris chỉ dùng mấy câu đã nói rõ ràng nhiệm vụ của hai người bọn Luke.
Nhiệm vụ này cũng rất đơn giản, tất cả đều làm như bình thường.
Nên đi tuần tra thì đi tuần tra, đến giờ tan tầm thì tan tầm.
Nhưng khi hai người huấn luyện cũng không thể tiếp tục đi tới những địa điểm dễ dàng bị phục kích nữa, về nhà cũng không được tùy ý đi dạo lung tung.
Tuyến đường hành động của hai người cũng không thể tùy ý giống như lúc trước nữa, cần phải lựa chọn tuyến đường hoạt động cẩn thận, bảo đảm sẽ không để bản thân rơi vào hoàn cảnh mà những người khác khó có thể nhanh chóng chi viện.
Đồng thời, trong phiên trực thì tốt nhất là hai người nên mặc áo chống đạn, vũ khí đạn dược cũng nhất định phải được tăng thêm.
Cụ thể phải thao tác như thế nào, đó chính là chuyện của hai người bọn họ, Chris chỉ phụ trách nhắc nhở.
Robert đưa tiễn hai đặc vụ ra ngoài xong, lúc trở lại nói cho viên cảnh sát trực ban đánh ra một phần văn bản, sau đó vung bút ký tên lên trên, rôi ném nó sang cho Luke: "Tự mình đưa tới kho vũ khí, chú phê chuẩn cho các cháu có thể điều động hỏa lực nặng ở bên trong."
Mắt của Selina sáng rực: "Có thể mang theo RPG chứ?"
Mặt Robert không thay đổi nhìn cô ta một cái: "Cháu cho rằng nơi này là Trung Đông hay là Afghanistan? Cùng lắm là mỗi người một khẩu súng tự động, súng lục tự mình lấy thêm một khẩu nữa, chuyện khác thì thôi đi. Đây chỉ là đối phó với băng nhóm xã hội đen, không phải là phần tử khủng bố."
Luke cười gật đầu, lôi Selina đi.
Chờ hai người ra ngoài xong, Robert thở dài một tiếng, lẩm bẩm nói: "Quái gì thế, cho rằng ta không muốn cấp trang bị tốt cho bọn bây sao? Ta còn muốn phê chuẩn cho chúng mầy một chiếc xe bọc thép, nhưng nơi này có sao?"
Ba ngày sau, vẫn không có chuyện gì xảy ra.
Chỉ là thời gian Luke và Selina xuống xe đã ít đi rất nhiều, nếu như không cần thiết, hai người sẽ tuyệt đối không xuống xe.
Texas vào giữa hè, hai người còn phải mặc áo chống đạn, loại cảm giác “thoải mái” kia cũng không cần phải kể.
Chỉ có ngồi ở trong xe, mở lớn điều hoà không khí, mới có thể miễn cưỡng sống qua ngày.
Trong xe cảnh sát, cũng có thêm hai khẩu súng hỏa lực nặng.
Selina lựa chọn M4A1, Luke lại lựa chọn một khẩu shotgun Remington, hắn không có tự tin quá lớn đối với kỹ thuật bắn của mình, chọn một loại hung khí cận chiến là được.
Tiểu đội FBI bên kia cũng truyền tới tin tình báo.
Quả nhiên là gia tộc Carlos đủ điên cuồng, đã bắt đầu điều động nhân thủ.
Từ tình báo của FBI đến xem, bọn họ đã đại khái điều động khoảng mười người từ bên Mexico tới, đều là những tên già dặn thủ đoạn hung tàn kinh nghiệm phong phú.
Tiếp đó, băng nhóm Greyhound bên này cũng có động tĩnh, có vẻ là cũng sẽ phái ra một số người hỗ trợ hành động.
Chris đã trao đổi với Robert nhiều lần, một lần nữa thống nhất ý kiến.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook