Mars ngừng không nhắc tới chủ đề không thích hợp nữa, vừa đi, vừa đeo găng tay cao su lên, đến bên giường inox dùng để khám nghiệm thi thể, nghiêng đầu nhìn về phía Luke: "Cậu trai, cậu xác định là mình không có vấn đề gì đấy chứ?"

Luke bình tĩnh gật gật đầu.

Hắn cũng không phải là không có cảm giác gì, mà là làm cảnh sát, tất nhiên là về sau sẽ phải tiếp xúc với những chuyện này, dù gì thì hắn cũng phải quen thuộc.

Nguyên nhân cái chết của Michelle có khả năng rất lớn là do chết đuối, lại được phát hiện rất sớm.

Dưới sự so sánh, hắn tình nguyện lần thứ nhất tận mắt nhìn thấy đối tượng bị khám nghiệm thi thể là loại này, mà không phải mấy loại càng buồn nôn hơn khác.

Tấm vải trắng bị kéo ra, nhưng chỉ kéo tới ngực, Mars cẩn thận xem xét đầu thi thể ở dưới ánh đèn.

Đầu tiên ông ta cầm một thứ giống như một cái lược, chải lên trên tóc Michelle.

"Trên tóc không có dị vật gì rõ ràng."

Buông cái lược kia xuống, ông ta lại dùng tay đảo tóc mấy lần, cẩn thận lục xem một lần.

"Đầu không có vết thương nào."

Sau đó bắt đầu hướng xuống.

"Cổ không có vết tích bàn tay hoặc dây thừng."

Sau đó chính là các bộ vị bị làm mờ ở trong những bộ phim pháp y.

Luke giữ im lặng, chỉ là vẫn chăm chú nhìn. . . Động tác của Mars.

Hắn cũng không phải là người biến thái, đương nhiên là sẽ không nổi lên ý nghĩ xấu đối với thân thể người chết, đây vốn không phải là phim truyền hình, đang nằm ơ đó chính là một thi thể thực sự.

Hắn là đang quan sát quá trình Mars khám nghiệm.

Mặc dù hắn sẽ không đi làm pháp y, nhưng dù sao thì làm cảnh sát cũng cần phải hiểu một chút thường thức của ngành pháp y.

Từ tóc đến chân, Mars kiểm tra xong phía chính diện, nói với Robert một tiếng, Robert sớm đã đeo găng tay cao su lập tức tiến lên hỗ trợ, đem Michelle lật lại.

Mars lại kiểm tra từ trên xuống dưới một lần nữa, lắc đầu: "Có thể lật lại rồi. Không có ngoại thương rõ ràng."

Robert đem thân thể kia chỉnh lại: "Ông kiểm tra hạ bộ thử xem, trước khi cô ta chết có hành vi giao cấu hay không."

Mars lại liếc nhìn Luke một cái: "Cậu xác định?"

Robert: "Xác định." Nhưng ông lại lập tức quay đầu sang phía Luke nói: "Cháu đứng sang bên kia đi."

Luke vẫn không lên tiếng, yên lặng đổi lại vị trí đứng.

Chỗ này là gần vị trí đầu Michelle, hiển nhiên cũng không phải là Robert không quan tâm tới hắn.

Mars chỉ kiểm tra trong chốc lát, ngẩng đầu: "Nạn nhân trước khi chết từng có hành vi quan hệ, uhm, hơn nữa. . . Đối phương còn lưu lại một đống lớn sản phẩm."

Robert liếc mắt: "Vậy thì ưu tiên giám định tác giả của đám sản phẩm này đi. Có thể phán đoán nguyên nhân cái chết được chưa?"

Mars: "Chờ đã."

Lại là một trận kiểm tra, không bao lâu sau ông ta nói ra: "Hẳn là tử vong do bị ngạt thở."

Robert nhíu mày, không lên tiếng.

Mars không thú vị liếc mắt nhìn ông: "Nhưng lá phổi của cô ta không có nước. Cho nên, không phải là cô ta bị chết đuối. Ha ha, cậu lại phải bận rộn rồi."

Robert bất đắc dĩ thở dài một tiếng.

Bình thường mà nói, tử vong do ngạt thở cũng có mấy loại nguyên nhân, ngâm nước và bị thít cổ là hai loại thường thấy nhất.

Phần cổ bị thít, sẽ lưu lại vết tích của dây thừng hoặc tay ở trên cổ.

Chết đuối thì khẳng định là phổi sẽ bị nước vào.

Thi thể của Michelle được phát hiện ở trong nước, nhưng phổi lại không có nước, trên cổ cũng không có vết tích, nếu trong chuyện này không có vấn đề mới là lạ.

Robert đã làm cảnh sát nhiều năm như vậy rồi, gần như là đã rõ ràng được đây là bị giết.

Mà chuyện này cũng mang ý nghĩa, ông phải mau chóng phá án.

Thị trấn phát tiền lương cho đám cảnh sát bọn họ, chính là muốn những lúc như thế này nhanh chóng tra rõ chân tướng, duy trì trật tự.

Lúc này Mars đã bắt đầu kiểm tra phần mặt của Michelle, một lát sau, ông ta dùng một cái kẹp nhỏ từ trong lỗ mũi gắp ra mấy thứ đồ vật nhỏ màu trắng.

Robert nheo mắt lại: "Là thứ gì thế?"

Mars không lên tiếng, lại kiểm tra miệng Michelle một lát, một lần nữa dùng cái kẹp nhỏ kia gắp ra mấy thứ đồ vật nhỏ màu trắng kia nữa.

Lúc này ông ta mới mở miệng: "Được rồi, mặc dù báo cáo chính thức phải đợi rất lâu nữa mới có, nhưng bây giờ tôi đã có thể nói cho cậu nó là cái gì. Đây là lông, là loại dùng để nhồi vào trong gối đầu hoắc đệm. Mà bọn chúng lại xuất hiện trong xoang mũi và miệng của người chết, cậu hẳn là đã rõ ràng ý nghĩa rồi đi."

Robert gật đầu: "Biết rồi. Tôi đi về trước đây, nếu có phát hiện mới, hoặc có báo cáo khám nghiệm thi thể, thì gọi điện thoại cho tôi."

Nói xong, ông gọi Luke, rời khỏi phòng.

Luke đi theo đằng sau, lúc vừa định ra cửa, lại nghe thấy Mars mở miệng nói: "Cậu gì, a, Luke, cậu cũng không tệ lắm, còn thú vị hơn Robert nhiều, lần sau rảnh thì đến nơi này của tôi chơi a."

Luke quay đầu lại, cười gật đầu: "Cảm ơn đã khích lệ. Nếu có cơ hội, cháu sẽ tới." Nói xong phất tay ra hiệu cáo biệt, đóng cửa phòng khám nghiệm thi thể lại.

Mars ở bên trong hơi sửng sốt một chút, lập tức cười cười: "Tính cách này. . . Không hề giống Robert a? Chẳng lẽ, thật sự không phải là con ruột?"

Nói xong, ông ta cười lắc đầu, tiếp tục bắt đầu làm việc.

Xe cảnh sát một lần nữa gào thét chạy trở về.

Robert vừa lái xe, vừa nói: "Có ý nghĩ gì không?"

Luke: "Bị giết?"

Robert: "Chuyện này còn cần cháu nói sao? Chuyện khác thì sao?"

Luke nghĩ đến một cảnh tượng mình nhìn thấy tối hôm qua, trong lòng có chút động, ngoài miệng lại nói: "Bị giết do bị ghen tuông?"

Robert khẽ gật đầu: "Có khả năng này, còn gì nữa không?"

Luke lắc đầu: "Chuyện khác thì chưa nghĩ ra."

Robert ha ha: "Thật không còn gì nữa?"

Luke thở dài một tiếng: "Được rồi, Michelle có một người bạn trai chính thức ở trường, chính là đội trưởng đội bóng bầu dục George Joshua ở trong trường."

Robert ồ một tiếng: "Cháu có quen biết cậu ta không? Có quen với Michelle không?"

Luke: "Đều không quen. Nhưng mà Himena là đội viên đội cổ vũ, Michelle lại là đội trưởng đội cổ vũ, cho nên cháu biết một chút tình huống của cô ta."

Robert: "Tình huống khác thì sao?"

Luke im lặng trong chốc lát, mới tiếp tục nói: "Michelle cũng có liên hệ tương đối thân mật với hai đội viên khác của đội bóng bầu dục."

Robert liếc mắt: "A?"

Luke than nhẹ một tiếng: "Cô ấy cũng đã chết rồi, cháu không muốn nói tới những chuyện này. Nhưng bây giờ cô ấy cũng không phải là ngoài ý muốn bị chết đuối, cháu không thể giấu diếm tình huống này nữa."

Robert chẹp chẹp miệng: "Thanh niên bây giờ. . . Thực là biết chơi. Nhớ lúc trước, lúc ta còn học trung học. . . Ách, uhm, hồi ta học trung học rất thuần khiết."

Luke ha ha.

Trước khi nói nhảm, có thể đem kỹ thuật diễn lúng túng kia của chú luyện trước một chút được không? Chí ít cũng không cần thể hiện ra vẻ chột dạ rồi!

Có lẽ là vẻ khinh bỉ trong mắt hắn quá rõ ràng, Robert thẹn quá hoá giận: "Thằng ranh này, nhìn cái gì vậy, ta còn đang phải lái xe. A, không đúng, mẹ nó chứ ta mới là Boss, vì sao luôn là ta phải lái xe?"

Nói xong, ông ra két một tiếng dừng xe ở bãi cỏ ven đường: "Cháu sang đây lái xe đi."

Luke bất đắc dĩ, mở cửa lái phụ, vòng qua đầu xe ngồi lên ghế lái, Robert thì vòng sang đến ngồi lên trên tay lái phụ.

Luke đóng cửa xe, thắt chặt dây an toàn: "Cháu vẫn chưa có bằng lái nữa! Đây chính là không có bằng lái sao?"

Robert cười nhạo: "Vậy để cho cảnh sát viết hóa đơn phạt cho cháu đi."

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương