"Luke, thằng ranh lười kia, còn chưa mặc quần áo tử tế hả? Nếu như còn không đi xuống, ta liền để cho con cởi truồng đi tham gia vũ hội tốt nghiệp đấy." Robert - Greyson ngồi trên ghế lái rộng rãi, thò đầu ra ngoài hướng lên trên lầu hô một tiếng, giọng nói lớn giống như làm cho vách kính trên lầu đều rung lên vậy.

Một lát sau, một tiếng hô không nhỏ hơn tiếng hô vừa rồi của ông ta bao nhiêu vang lên trên từ trên lầu: "W! T! F! ?" (Oát dờ hợi-clgt?)

Robert lập tức nổi trận lôi đình, nhảy xuống khỏi ghế lái chiếc F150, bước nhanh vọt vào bên trong căn nhà nhỏ.

Sau đó, chính là một trận tiếng leo lầu uỳnh uỵch, sau đó lại là tiếng xô cửa rầm rầm.

"Này, Luke, nhóc làm sao thế?" Tiếng hô to của Robert vang lên lần nữa, sau đó lại có một giọng nữ vang lên.

Một phút sau, Robert cõng một thiếu niên từ trong nhà vọt ra, đằng sau là một người phụ nữ trung niên mang theo vẻ mặt hốt hoảng, trong tay còn dắt theo một đứa bé trai năm tuổi.

"Catherine, tự em lái xe dẫn Joseph đi theo nhé, trên đường cẩn thận, không nên gấp." Robert chỉ hơi quay đầu, vội vã dặn dò người phụ nữ trung niên kia một câu, liền đặt thiếu niên phía sau kia nằm xuống vị trí ghế sau, mình thì cực nhanh chui vào vị trí lái.

Sau khi khởi động xe, tiếng động cơ xe Ford vang lên ầm ầm, cực nhanh xông lên đường cái, mau chóng lái đi.

. . .

Một ngày sau, Luke từ trong hôn mê tỉnh lại.

Nhìn trần nhà ở trên đỉnh đầu, hắn sững sờ trong chốc lát, mới nhớ lại chuyện xảy ra trước đó, lập tức cảm xúc dâng trào.

Nhưng hắn lập tức đè xuống loại tâm tình này, mau chòng nhìn xung quanh một chút, phát hiện ra nơi này là phòng bệnh trong bệnh viện.

Trong phòng bệnh trừ hắn, chỉ có Claire đang co quắp ngủ rất say ở trên ghế sô pha cách đó không xa.

Trông thấy Claire, hắn lập tức nhẹ nhàng thở ra.

Đứa em họ này của mình đang ở nơi này, nghĩ đến thì hẳn là Robert đưa mình tới đây.

Lại lưu ý tới động tĩnh xung quanh, phát hiện ra chung quanh dường như là không có ai đi lại, bây giờ hẳn đã là đêm khuya, trong bệnh viện hoàn toàn yên tĩnh.

Lúc này Luke mới nhắm hai mắt lại, ở trong lòng tha thiết kêu gọi: "Ra đi, hệ thống."

Sau đó. . . Không có phản ứng.

Mẹ nó chứ đây là hệ thống quái quỷ gì đây!

Luke nhịn xuống tâm tư muốn há miệng mắng to, một lần nữa tha thiết kêu gọi: "Ra đi, hệ thống ba ba!"

Sau đó. . . Vẫn không có phản ứng gì cả.

Luke: ". . . Hệ thống con trai?"

"Hệ thống siêu việt!"

"Hệ thống ngu si?"

Được a, vẫn không hề có phản ứng gì.

Luke thầm mắng ở trong lòng: Hệ thống rách nát này, tốt xấu gì mày cũng cho tao một cái giao diện, hoặc là giao diện thuộc tính gì đó chứ? Giả bộ chết như vậy thì là kiểu gì đây?

Vừa mới nghĩ như vậy, trong đầu liền hiện ra một vài số liệu.

Khác hẳn với bảng biểu mà lúc trước hắn tưởng tượng ra, những số liệu này trực tiếp xuất hiện ở trong đầu hắn, đều không cần nhìn, bởi vì căn bản là không có bảng biểu gì cả.

Người sử dụng Luke (biệt danh Luke - Coulson)

Lực lượng 12

Nhanh nhẹn 11

Trí lực 12

Đẳng cấp 0

Kinh nghiệm 0

Điểm tích lũy 0

Sau đó. . . Không còn sau đó.

Luke tức giận đến sắp phát khùng, thật sự là muốn lôi cái hệ thống này ra đánh cho một trận, đáng tiếc là ngay cả cái hệ thống đồng nát này giấu ở đâu hắn cũng không biết.

Về phần lai lịch của Luke, còn phải nhắc tới thời điểm từ mười ba năm trước đây.

Khi đó vào một ngày nào đó, Luke đột nhiên tỉnh lại, phát hiện ra mình trở thành một đứa trẻ da trắng, một đứa trẻ năm tuổi tên là Luke - Coulson.

Không cần quá nhiều xoắn xuýt, hắn liền từ chỗ hệ thống hiểu rõ được, mình cũng không phải là sau khi xuyên việt đoạt xá thay đổi linh hồn, thằng nhóc Luke này chính là hắn.

Chỉ là vì hệ thống có yêu cầu nhất định với đại não, đến năm năm tuổi mới tự động kích hoạt, đồng thời đem ký ức đã có trước đây của hắn tìm trở về.

Khi đó, hắn tỉnh tỉnh mê mê trong năm năm mới biết được, mình ở kiếp trước cũng không phải là người của thế giới này.

Ở kiếp trước hắn là một người Trung Quốc, tuy tầm thường nhưng cũng bình an sống đến ba mươi tuổi, mỗi ngày đều ở trong một công ty nào đó làm một nhân viên văn phòng.

Mỗi tháng lĩnh được một phần tiền lương đủ ăn cơm rồi ngồi chờ chết, cũng không có gì quá đặc thù.

Sau đó, một buổi đêm nào đó hắn ở trong nhà xem phim Mỹ rồi ngủ thiếp đi, bên trong bộ phim Mỹ kia vừa vặn chiếu đến một tập có một vụ án xảy ra ở một vùng nông thôn ở Mỹ.

Nhìn thấy cảnh sắc xinh đẹp cùng với không gian rộng lớn ở trên TV kia, lúc ấy hắn liền lẩm bẩm, nói nếu như có thể sinh hoạt ở nơi đó liền tốt.

Về sau, ký ức về thế giới kia liền không còn.

Hiển nhiên, từ đêm đó sau khi hắn thiếp đi, liền không biết tại sao lại đi tới Mỹ ở thế giới này, lại còn biến thành một đứa bé.

Ký ức trước lúc năm tuổi vẫn còn tồn tại, không hề khác gì những đứa bé bình thường khác, chuyện nên nhớ kỹ đều nhớ, ký ức ở thời điểm còn quá nhỏ liền không có.

Nhưng mà, hắn biết Mỹ ở nơi này cũng không phải là quốc gia ở kiếp trước.

Bởi vì ở kiếp trước đã là năm 2018, ở thế giới này hắn lại sinh năm 1985.

Một chứng cứ càng lớn hơn là, tổng thống đương nhiệm của nước Mỹ ở thế giới này lại là một người phụ nữ năm mươi bảy tuổi gốc Latin, tên là Michelle.

Mặc dù Luke không quan tâm nhiều tới các đời tổng thống Mỹ, nhưng hắn biết, trong các đời tổng thống của nước Mỹ ở kiếp trước chưa từng xuất hiện ai mang giới tính nữ, cũng chưa từng xuất hiện ai mang gốc Mỹ Latinh, càng không có nữ tổng thống gốc Mỹ Latinh.

Cho nên, tình huống của hắn cũng không phải là linh hồn xuyên việt trở về hơn hai mươi năm trước, mà là hoàn toàn xuất hiện ở một thế giới song song khác.

Đối với chuyện này, Luke cảm thấy rất phức tạp.

Hắn từng có hi vọng, nơi này là thế giới ở kiếp trước, như thế hắn liền có thể một lần nữa tìm tới dượng mẹ cùng các chị của hắn, nhưng khi đó không biết dượng mẹ cùng các chị của mình có thể tiếp nhận một đứa con đứa em là người da trắng hay không.

Nhưng sự thật đã nói cho hắn biết, hắn không trở về được.

Làm một thanh niên Phật hệ ở kiếp trước, Luke rất nhanh liền từ bỏ loại xoắn xuýt vô vị này.

Thứ nhất là hắn không nghĩ ra biện pháp để trở về, thứ hai là dượng mẹ còn có các chị gái chiếu cố, chỉ hi vọng là mình biến mất sẽ không làm cho bọn họ quá mức thương tâm, mặc dù đó là chuyện không có khả năng.

Hơn mười năm trôi qua, Luke cũng dần dần buông ra xoắn xuýt ở kiếp trước, trở thành một người Mỹ sinh trưởng ở địa phương.

Đối với hoàn cảnh lớn lên của mình, hắn vẫn là muốn mắng vài câu.

Vì sao những người xuyên việt khác động một chút liền xuyên việt thành con con của tập đoàn lớn, hoặc là ở trong những thành thị lớn như là New York kia, hắn lại không hiểu thấu xuyên việt đến khu vực nông thôn Mỹ chim không thèm ị?

Kể từ năm năm tuổi sau khi hắn tỉnh lại, liền sinh hoạt ở một thành phố nhỏ tên là Nox ở bang Texas. . . Trong một thị trấn nhỏ.

Cư dân ở thị trấn tên là Shackelford này chỉ có hơn hai ngàn người, nhân khẩu tối đa chỉ bằng quy mô một cái thôn nhỏ ở Trung Quốc trong kiếp trước của hắn.

Nhưng tương phản chính là, nơi này lớn lạ thường, chỉ cần ra khỏi thị trấn, lái xe mấy chục phút liền không nhìn thấy một gia đình nào chính là trạng thái bình thường.

Có thể để cho hắn sinh sống mười ba năm ở vùng thôn quê nghèo đói này, đồng thời đợi đến thời điểm tốt nghiệp trung học, hoàn toàn là bởi vì hắn. . . Là một người có hệ thống trên người.

Từ thời điểm năm tuổi khi thanh tỉnh mà bắt đầu, hắn liền biết mình có một hệ thống.

Nhưng hệ thống này lại hoàn toàn không có phản ứng gì, nó liền giống như một tảng đá, không có bất cứ động tĩnh gì, nhưng hắn lại có thể cảm nhận được xác thực là nó có tồn tại.

Uhm, cụ thể tồn tại ở chỗ nào, hắn cũng không biết.

Hắn không hề nói chuyện này với bất cứ ai, bởi vì như vậy sẽ chỉ để cho Robert cùng Catherine cho rằng hắn mắc bệnh tâm thần.

Hơn nữa, hệ thống truyền đến một tin tức để cho hắn biết, nó sẽ chính thức kích hoạt sau khi hắn thành niên.

Đối với chuyện này, Luke cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.

Hệ thống nhất định phải giả chết, hắn còn có biện pháp nào?

Hắn gọi hệ thống dượng, ông nội, cụ nội cũng không chỉ một lần, sau khi không có phản ứng lại tự tìm đường chết gọi là hệ thống con con, con con rùa … cũng là chuyện thường ngày, nhưng nó chính là sừng sững bất động.

Hệ thống của nhân vật chính của những tiểu thuyết khác, không phải là có trí khôn thì chính là trí tuệ nhân tạo, tính cách còn có thể là lạnh lùng, xấu bụng, ngạo kiều, nói nhiều, bẩn tính, lúc không có chuyện còn có thể nói chuyện phiếm chơi.

Hắn đạt được hệ thống này căn bản cũng không phải là trí tuệ nhân tạo gì đó, hoàn toàn chính là một cỗ máy thiểu năng, không phải thế thì không có cách nào giải thích được việc nó không hề có một chút phản ứng nào như thế.

Cứ như vậy, Luke dần dần lớn lên, đọc sách, đến hôm nay là thời điểm có vũ hội tốt nghiệp trung học, cũng là sinh nhật mười tám tuổi của hắn.

Ngay ở thời điểm hắn thay lễ phục ở trên lầu, chuẩn bị đi tham gia vũ hội tốt nghiệp trung học buổi tối, hệ thống đột nhiên phát ra một tin tức: Kiểm tra được túc chủ đã trưởng thành, hệ thống chính thức kích hoạt, mười giây sau bắt đầu đồng bộ!

"WTF? !" Luke chỉ kịp quát to một tiếng.

Hắn còn chưa nghĩ ra nên làm cái gì, trong đầu liền truyền đến cảm giác đau đớn kịch liệt, mắt lập tức tối sầm lại, cơ chế bảo hộ cơ thể bắt đầu vận hành, để cho hắn thành công hôn mê.

Sau khi Robert xông lên lầu, đã nhìn thấy Luke nằm ở trên sàn nhà, bất tỉnh nhân sự.

Sau đó, hắn được Robert đưa đến bệnh viện, sau một ngày hôn mê liền tỉnh lại.

Giờ phút này, bên người chỉ có Claire đang ngủ say, vừa vặn để cho hắn tìm hiểu.

Hệ thống, chính là thứ cần tìm hiểu kia!

Cảm thụ của hắn trong những năm này, liền giống như là một người đã sớm biết được mình đạt được một lượng di sản lớn, nhưng cần rất nhiều năm sau mới có thể nhận lấy.

Uhm, nói như vậy kỳ thật cũng không sai.

Hệ thống này chính là di sản của hắn ở kiếp trước lưu lại cho kiếp này.

Dài dằng dặc mười ba năm, Luke chờ đợi chính là giờ phút này.

Sau khi tỉnh lại, hắn mới hiểu rõ vì cái gì hệ thống sẽ chir kích hoạt sau khi thành niên.

Bởi vì hệ thống cần đồng bộ với linh hồn của hắn, hoàn thành ràng buộc linh hồn, mà thân thể vị thành niên của hắn trước đó, đặc biệt là đại não không chịu nổi xung kích lúc đồng bộ, rất dễ dàng bị tử vong.

Trong lòng Luke chỉ có thể thầm mắng!

Muốn đồng bộ thì cũng phải cho ta biết sớm một chút chứ! Sớm một ngày không được à? Hệ thống thiểu năng này thế mà chỉ cho hắn mười giây đếm ngược, sau đó trực tiếp khởi động.

Lần này thì hay rồi, hắn bị đưa vào bệnh viện không nói, vũ hội tốt nghiệp cũng không thể tham gia.

Xui xẻo hơn là, bạn gái hiện tại của hắn là Himena lại muốn khiêu vũ cùng với hắn, sau khi bị hắn cho leo cây, không biết là hắn có thể bị con mèo rừng nhỏ kia cào chết hay không.

Nhưng mà, đó đều là những vấn đề về sau mới cần phải xoắn xuýt, bây giờ lực chú ý của hắn vẫn đang ở trên hệ thống.

Nhưng mà hệ thống thiểu năng này lại một lần nữa đột phá trí tưởng tượng của hắn, thiểu năng đến không có cách nào hình dung nổi.

Đã chính thức kích hoạt, đồng bộ, thế mà vẫn là bộ dạng giả chết kia.

Căn bản là không có bảng giao diện, nhắc nhở thuộc tính gì đó cũng không có, chỉ có mấy số liệu lẻ loi trơ trọi.

Luke nhịn không được mắng to trong lòng: Hệ thống, tốt xấu gì mày cũng nên có một cái tên chứ? Chẳng lẽ mày vừa thiểu năng, vừa là cô nhi?

Trong lòng vừa mắng xong, hệ thống lại đột nhiên có động tĩnh.

Hệ Thống Thám Tử Siêu Cấp!

Sau đó. . . Không còn sau đó.

Luke đều không còn khí lực để tiếp tục tức giận với hệ thống thiểu năng này nữa.

Hắn bình tĩnh lại, bắt đầu nghiên cứu hệ thống này.

Mặc dù hắn một mực ở trong lòng mắng hệ thống cho ra cái bảng kia không có tác dụng quái gì, nhưng kỳ thật vẫn có một chút tác dụng.

Dùng logic đơn giản liền có thể suy đoán ra, nếu như hệ thống đã cấp ra số liệu, vậy theo lẽ thường thì những số liệu này chính là có thể tăng lên.

Từ lực lượng, nhanh nhẹn, trí tuệ ba loại thuộc tính thân thể nhìn lại, Luke có thể đánh giá ra, số liệu của hệ thống cũng không hề thiểu năng giống như bản thân nó.

Giá trị mặc định trung bình của ba loại thuộc tính mà hệ thống đánh giá người bình thường là 10, mà của Luke là lực lượng 12, nhanh nhẹn 11, trí lực 12.

Nói cách khác, lực lượng của hắn so với trình độ bình quân của người bình thường cao hơn một chút, đây có lẽ là bởi vì đại đa số người nơi này đều quen thuộc lao động ngoài trời, học sinh cũng thích tiến hành vận động.

Luke thậm chí còn theo trào lưu, định kỳ đi theo mấy tên điên cuồng tập luyện thể hình trong lớp đi tập luyện.

Đương nhiên, người ta là yêu thích, hắn thuần túy chính là chơi đùa, bởi vậy số liệu thuộc tính lực lượng của hắn chỉ cao hơn trình độ bình quân một chút, đạt tới 12.

Nhanh nhẹn 11, nghĩ đến là do hắn cũng không tiến hành huấn luyện tập trung vào, bởi vậy chỉ cao hơn một chút so với trình độ bình quân.

Trí lực 12, lại là thói quen ở kiếp trước, hắn không được tính là học bá, nhưng cũng không phải là loại học cặn bã, so với mấy tên tứ chi phát triển nhưng trong đầu không có gì kia, 12 điểm trí lực này của hắn coi như cũng đạt tiêu chuẩn.

Ba loại thuộc tính cơ sở không có đặc biệt đột xuất, nhưng cũng không có loại nào yếu, chính là không biết hệ thống có thể tăng lên mấy loại số liệu này hay không.

Tiếp theo là ba loại số liệu đẳng cấp 0, kinh nghiệm 0, điểm tích lũy 0 kia.

Điều này nói rõ, hắn ở bên trong hệ thống này là có đẳng cấp, còn có thể thu hoạch được kinh nghiệm cùng điểm tích lũy.

Cụ thể cần bao nhiêu kinh nghiệm để thăng cấp, còn có điểm tích lũy đẳng cấp để làm cái gì, chỉ có thể chậm rãi nếm thử, chí ít là hệ thống này sẽ không phải là không dùng được.

Nghiên cứu nửa ngày, Luke một lần nữa bắt đầu thăm dò.

"Hệ thống đại gia, ngài trả lời chút xem, làm sao để thăng cấp?"

"Kinh nghiệm? Ta đương nhiên biết là phải có kinh nghiệm, nhưng làm sao lấy được kinh nghiệm?"

"Nhiệm vụ? Ở đâu?"

"Con mẹ nó! Ngươi còn dám nói ngươi không bị thiểu năng? Nhất định phải để ta ép ngươi, ngươi mới cho nhận nhiệm vụ? Ngươi quả nhiên là một cỗ máy thiểu năng."

Luke thử đi thử lại dò xét rốt cục đã kích phát hệ thống có động tĩnh, bên trên khu vực không có bảng kia rốt cục thêm ra một nhóm tin tức.

Nhiệm vụ: Trở thành cảnh sát chính thức.

Thời hạn: Một tháng.

Ban thưởng: Kinh nghiệm 10, điểm tích lũy 10.

Lúc Luke nhận được tin tức này, kém chút liền muốn đứng lên lại quỳ xuống —— thật sự là tạ ơn ngài nha! Hệ thống đại gia.

Quả nhiên, hệ thống này cũng có tác dụng!

Quả nhiên, hắn có thể được đến kinh nghiệm cùng điểm tích lũy.

Nhưng một lát sau, Luke từ bên trong cao hứng lại cảm thấy xoắn xuýt.

Con mẹ nó đây là hệ thống đồng nát gì chứ!

Hắn đã đọc không ít tiểu thuyết, thể loại hệ thống cũng đọc nhiều.

Công năng cụ thể không nói, nhưng đại đa số hệ thống có thể chia ra làm mấy loại.

Loại thứ nhất là hệ thống thần bí, cung cấp cho người sở hữu ma pháp, võ công, tu tiên, siêu năng lực đều hẳn là loại này.

Loại thứ hai là hệ thống thiên về khoa kỹ, cung cấp đồ vật có vũ khí khoa học kỹ thuật, cường hóa gen, chiến hạm các loại.

Thứ ba loại là loại hệ thống hiện thực, ví dụ như làm minh tinh hay làm nhà khoa học, người xấu, người tốt các loại đều hẳn là thể loại này.

Bên trong loại thứ ba, thỉnh thoảng sẽ xen lẫn vào năng lực cùng vật phẩm của hai loại hệ thống trước, nhưng vẫn lấy hiện thực làm chủ.

Luke đương nhiên là rất muốn có được loại hệ thống thứ nhất.

Đồ vật thần bí, vĩnh viễn là luôn thần bí mà có sức hấp dẫn.

Tiếp theo, loại khoa học kỹ thuật cũng được, dù sao khoa học kỹ thuật đạt tới độ cao nhất định, kỳ thật cũng không hề kém hơn so với loại thần bí.

Loại thứ ba là lựa chọn cuối cùng.

Thực sự không được, đi làm một minh tinh, hoặc là làm một đại tác gia, hay đổi nghề đi làm biên kịch, làm quản lý gì đó kỳ thật cũng không tệ.

Hoặc là làm một nhà khoa học, trở thành một chuyên gia khoa học kỹ thuật giàu có, như thế cũng vẫn được.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương