Làm Nữ Phụ? Xin Lỗi Đây Không Rảnh!
-
Chương 7: Chuẩn bị trở về
Thời gian thấm thoát trôi qua, còn một tháng nữa Bảo Yết sẽ bay về nước V. Cô đã hoàn thành xuất sắc chương trình học của mình ở Zodiac lấy được bằng thạc sĩ về quản trị kinh doanh. Cô đồng thời là một hiện tượng đối với rất nhiều nước. Giờ đây không ai là không biết người thừa kế của tập đoàn Empire nổi tiếng thế giới là một thiên tài trong rất nhiều lĩnh vực, đặc biệt là toán học và vật lí,là một chuyên viên máy tính xuất sắc đã cho ra đời nhiều ứng dụng gây sốt trên toàn thế giới. nhiều nước đôi khi còn mời cô về viết một số chương trình bảo mật của mình
Nhưng mà có một điều họ không biết, cô tạo ra các chương trình đó cho chính phủ các nước nhưng đồng thời cô lấy không ít từ họ. Số là cô quá rảnh rỗi nên hack máy tính chủ hệ thống quân sự của Khối liên minh FSN – khối liên minh của 5 cường quốc lớn nhất trên thế giới, do một chút bất cẩn nên bị phát hiện, tuy nhiên với khả năng của mình thì không một ai có thể dò ra được cô cả. Buồn cười ở chỗ các nước này biết được tin tức về một thiên tài là cô đây liền nhờ cô truy tìm kẻ đã đột nhập máy tính chủ. Lợi dụng cơ hội này cô tạo một lỗ thủng trên tường lửa của hệ thống, kèm theo đó sử dụng một con vi rút có tên Thieves, nó sẽ tự tạo các vi rút con bám ở những lỗ hổng trên các tường lửa mà Bảo Yết đã tạo sẵn, nhiệm vụ của những con vi rút nhỏ này chính là lấy cắp dữ liệu từ những lỗ hổng trên tường lửa và che dấu chúng. Như vậy thì sau này Bảo Yết muốn lấy cắp bất cứ dữ liệu gì cũng đều đơn giản hơn nhiều. Vậy nên bây giờ nhờ Thieves mà Bảo Yết có một hệ thống thông tin khổng lồ trên khắp thế giới mà không ai có được. Như cô luôn quan niệm, thông tin chính là quyền lực, có thông tin thì ta sẽ dễ dàng nắm bắt mọi thứ hơn.Thieves là một trong ba con vi rút mà Bảo Yết ưng ý nhất. Cô mất rất nhiều năm để tạo ra chúng, ba con vi rút với ba mục đích: lấy dữ liệu, chiếm quyền kiểm soát và........phá hoại. (=_=!!!).
Hôm nay, Bảo Yết muốn đi chơi đâu đó, muốn rủ thêm Hàn Tử và Lê Dương nhưng bọn họ đều bận chuẩn bị cho kì thi tháng của trường sắp tới nên không đi được. Chán nản nên cô đành lê bước đi một mình vậy. Trên đường, người người đều đổ mắt về phía Bảo Yết. Một cô gái rất xinh đẹp với hai chiếc tai mèo đang không ngừng vẫy vẫy vì thích thú.WHAT? Tai mèo? Xin hãy bình tĩnh để mỗ tui đây lần nữa nhảy vào giải thích với mọi người.
Hai cái tai mèo trên đầu Bảo Yết bây giờ chính là các thành tựu để đời nhất cô mà tui đã nhắc đến trong vài chương trước đó – Silver Knight. Silver Knight chế tạo ra tổng cộng có ba món: một đôi tai mèo, một chiếc đuôi mèo và một đôi kính áp tròng trong suốt. Tai và đều đều được Bảo Yết sử dụng công nghệ mô sinh học khiến chúng trông như thật, có màu bạch kim giống màu tóc cô. Cũng với công nghệ này mà chúng khi được gắn trên người cô liền liên kết như một bộ phận của cơ thể vậy, có thể điều khiển bởi não bộ. Thậm chí cũng sẽ cử động theo phản ứng đối với cảm xúc của người đeo. Hai chiếc tai mèo có bộ nhớ lên tới hàng trăm Gb, lưu trữ rất nhiều chương trình quan trọng của Bảo Yết, trong đó có bộ ba vi rút. Thêm nữa, mỗi khi Bảo Yết muốn thực hiện công việc gì chúng sẽ đọc mệnh lệnh được đưa ra từ não bộ và thực hiện. Chiếc đuôi thì có khả năng bắt mọi loại tín hiệu từ radio cho đến sóng điện thoại, sóng vô tuyến, internet; đặc biệt mỗi khi bắt được bất kì tín hiệu nào đều có thể kết nối không dây với tất cả thiết bị nào đang nhận tín hiệu đó.Còn lại đôi kính áp tròng có nhiệm vụ như một chiếc màn hình hiển thị mọi thứ cô yêu cầu. Vậy nên Silver Knight chính như một siêu máy tính bỏ túi có thể mang bên người, với đôi tai mèo làm thân máy, kính áp tròng làm màn hình và chiếc đôi làm dây dẫn.
Silver Knight là vật bất ly thân của của cô, lúc nào cũng mang bên mình. Nổi tiếng khắp thế giới, Bảo Yết được mọi người nhớ đến với đặc điểm nhận dạng là luôn cosplay như một miêu nữ. Qủa thực thì hình dạng của nó với cái tên được đặt thì không liên quan đến nhau lắm nhưng với tất cả tính năng mà nó có thể thực hiện thì đặt tên đó cũng không hề sai.
Quay lại với lúc nãy, Bảo Yết đi dạo phố hết ngắm chỗ này lại soi chỗ kia. Gần 7 năm nay cô toàn chỉ lo học, thỉnh thoảng đi chơi với Hàn Tử, Lê Dương nên ở cái đất nước M này cô cũng không biết gì nhiều lắm. Một tháng nữa là về rồi nên Bảo Yết cô phải chơi thả ga mới được. Đi lâu la rồi cũng đến trưa, bụng Bảo Yết đang không ngừng kêu lên nên cô quyết định bước vào một nhà hàng gần đấy. Nhà hàng này khá yên tĩnh lại rất sang trọng nên Bảo Yết rất vừa ý. Chọn một bàn gần bên cửa sổ tầng hai:
-Cho hỏi quý khách muốn dùng gì ạ?
-Cho tôi một phần súp tôm hùm, một phần bít tết, một phần sa lát, một đĩa bánh ngọt tráng miệng và ly vang đỏ.
-Vâng! Xin quý khách chờ một lát!
Trong lúc chờ đợi đồ ăn của mình, Bảo Yết thả hồn mình nhìn ra ngoài cửa sổ. Đang tận hưởng cảm giác yên tĩnh thì có một giọng nói vang lên làm cô thập phần khó chịu.
-Vị tiểu thư này, không phiền nếu tôi ngồi đây chứ?
Bảo Yết dùng cặp mắt khó chịu nhìn cái người vừa làm phiền cô. Hắn là một người đàn ông rất điển trai, khuôn mặt tuấn tú cương nghị như một vị thần cao cao tại thượng. Người đó đang mặc bộ vest màu đen, bộ vest làm tôn lên dáng người khỏe khoắn, cao ráo của hắn. Có chút ngạc nhiên với vẻ đẹp của hắn nhưng rồi nhanh chóng thu hồi cảm xúc, Bảo Yết trưng ra bộ mặt hơi khó chịu nói:
-Không phải trong nhà hàng vẫn còn bàn sao?
-Tôi không biết mắt cô như thế nào nhưng thực sự là tất cả các bàn đều đã kín rồi, còn mỗi bàn của tiểu thư còn chỗ. Nếu không phải vì tôi đang vội thì tôi cũng không muốn làm phiền tiểu thư như vậy.
-Không thể nào! Lúc tôi bước vào đây nhà hàng này còn nhiều chỗ mà!!!
-Không tin thì tiểu thư có thể tự mình nhìn đi!
Nói rồi người đàn ông đó tránh mình ra để Bảo Yết nhìn. Ể!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Rõ ràng lúc vào vắng lắm mà sao giờ lại đông đến nỗi kiến cũng không chui lọt thế này.
-Nếu đã thấy rõ rồi xin tiểu thư đừng làm khó tôi nữa!
Xí! Hắn nói cứ như là cô đang bắt nạt hắn vậy ý! Dù sao người ta đã nói đến thế thì cô cũng không thể bắt bẻ gì nữa
-Vậy mời anh ngồi! Cứ tự nhiên!
Nghe vậy người đàn ông đó liền ngồi xuống kêu phục vụ gọi món. Một lát sau đồ ăn được gọi của của cả cô và hắn liền được mang ra. Cái gì? Cô là người gọi món trước nhưng đồ ăn của hai người lại đem ra cùng một lúc là sao? Nhìn lại người phục vụ đó là nữ Thiên Yết thầm nghĩ chẳng lẽ đẹp trai nên đãi ngộ khác??????? (mỗ tui: bó tay với chị luôn). Hai người bắt đầu dùng bữa, không ai nói với nhau câu gì, không khí dần trở nên ngột ngạt nên Bảo Yết lên tiếng trước:
-Anh tên gì?
-Mạc Nhật Nữ
-Anh bao nhiêu tuổi?
-25
-Có người yêu chưa?
-Chưa
-Sở thích là gì?
-Không cần nói
-Sở ghét là gì?
-Không cần nói
-Tại sao lại không nói?
-Không muốn nói
-Có ai nói với anh là nói chuyện với anh rất khó chịu chưa?
-Chưa. Cô là người đầu tiên!
-Mặt anh luôn lạnh thế này sao?
-Cô có thấy là cô hỏi quá nhiều ko?
-Có thể, vậy tôi sẽ hỏi nốt câu cuối. Anh có nhận thấy tên anh rất đàn bà ko?
Câu hỏi vừa được nêu ra Nhật Nữ lập tức dừng công việc ăn uống lại, ngước mắt lên nhìn cô gái có hai cái tai mèo đang không ngừng vẫy vẫy, miệng không ngừng tủm tỉm cười vô cùng giảo hoạt. Bây giờ hắn mới để ý nhìn kĩ cô. Cô gái với mái tóc bạch kim, khuôn mặt tựa thiên sứ nổi bật nhất là đôi mắt màu xanh dương. Qủa thật một cô gái rất xinh đẹp!
-Cô thấy có hơi bất lịch sự khi nói ra câu đấy không?
-Không!
-Tôi chịu thua cô rồi!
-Tôi biết!
-Tôi đã ăn xong, cô cứ tiếp tục dùng bữa!
-Đi thong thả! Không tiễn!
Nhật Nữ thanh toán xong liền rời đó, bỏ lại Bảo Yết vẫn đang ngồi cười một mình; nụ cười rất đẹp nhưng không hiểu sao lại khiến người ta nổi da gà. Bước ra khỏi nhà hàng Nhật Nữ quay đầu nhìn lên tầng hai chỗ Bảo Yết vẫn đang ngồi. Nhớ lại cuộc đối thoại hơi vô duyên lúc nãy, hắn bỗng nở một nụ cười trong lòng thầm nghĩ “Một cô gái rất đặc biệt. Hi vọng chúng ta có duyên gặp lại“. nói xong Nhật Nữ quay lưng và bước về phía một chiếc xe đang đợi sẵn và rời đi. Không một ai biết được cuộc đời của họ sau này còn dây dưa đến như thế nào! Duyên phận của thực rất kì diệu.
�[&�L��
Nhưng mà có một điều họ không biết, cô tạo ra các chương trình đó cho chính phủ các nước nhưng đồng thời cô lấy không ít từ họ. Số là cô quá rảnh rỗi nên hack máy tính chủ hệ thống quân sự của Khối liên minh FSN – khối liên minh của 5 cường quốc lớn nhất trên thế giới, do một chút bất cẩn nên bị phát hiện, tuy nhiên với khả năng của mình thì không một ai có thể dò ra được cô cả. Buồn cười ở chỗ các nước này biết được tin tức về một thiên tài là cô đây liền nhờ cô truy tìm kẻ đã đột nhập máy tính chủ. Lợi dụng cơ hội này cô tạo một lỗ thủng trên tường lửa của hệ thống, kèm theo đó sử dụng một con vi rút có tên Thieves, nó sẽ tự tạo các vi rút con bám ở những lỗ hổng trên các tường lửa mà Bảo Yết đã tạo sẵn, nhiệm vụ của những con vi rút nhỏ này chính là lấy cắp dữ liệu từ những lỗ hổng trên tường lửa và che dấu chúng. Như vậy thì sau này Bảo Yết muốn lấy cắp bất cứ dữ liệu gì cũng đều đơn giản hơn nhiều. Vậy nên bây giờ nhờ Thieves mà Bảo Yết có một hệ thống thông tin khổng lồ trên khắp thế giới mà không ai có được. Như cô luôn quan niệm, thông tin chính là quyền lực, có thông tin thì ta sẽ dễ dàng nắm bắt mọi thứ hơn.Thieves là một trong ba con vi rút mà Bảo Yết ưng ý nhất. Cô mất rất nhiều năm để tạo ra chúng, ba con vi rút với ba mục đích: lấy dữ liệu, chiếm quyền kiểm soát và........phá hoại. (=_=!!!).
Hôm nay, Bảo Yết muốn đi chơi đâu đó, muốn rủ thêm Hàn Tử và Lê Dương nhưng bọn họ đều bận chuẩn bị cho kì thi tháng của trường sắp tới nên không đi được. Chán nản nên cô đành lê bước đi một mình vậy. Trên đường, người người đều đổ mắt về phía Bảo Yết. Một cô gái rất xinh đẹp với hai chiếc tai mèo đang không ngừng vẫy vẫy vì thích thú.WHAT? Tai mèo? Xin hãy bình tĩnh để mỗ tui đây lần nữa nhảy vào giải thích với mọi người.
Hai cái tai mèo trên đầu Bảo Yết bây giờ chính là các thành tựu để đời nhất cô mà tui đã nhắc đến trong vài chương trước đó – Silver Knight. Silver Knight chế tạo ra tổng cộng có ba món: một đôi tai mèo, một chiếc đuôi mèo và một đôi kính áp tròng trong suốt. Tai và đều đều được Bảo Yết sử dụng công nghệ mô sinh học khiến chúng trông như thật, có màu bạch kim giống màu tóc cô. Cũng với công nghệ này mà chúng khi được gắn trên người cô liền liên kết như một bộ phận của cơ thể vậy, có thể điều khiển bởi não bộ. Thậm chí cũng sẽ cử động theo phản ứng đối với cảm xúc của người đeo. Hai chiếc tai mèo có bộ nhớ lên tới hàng trăm Gb, lưu trữ rất nhiều chương trình quan trọng của Bảo Yết, trong đó có bộ ba vi rút. Thêm nữa, mỗi khi Bảo Yết muốn thực hiện công việc gì chúng sẽ đọc mệnh lệnh được đưa ra từ não bộ và thực hiện. Chiếc đuôi thì có khả năng bắt mọi loại tín hiệu từ radio cho đến sóng điện thoại, sóng vô tuyến, internet; đặc biệt mỗi khi bắt được bất kì tín hiệu nào đều có thể kết nối không dây với tất cả thiết bị nào đang nhận tín hiệu đó.Còn lại đôi kính áp tròng có nhiệm vụ như một chiếc màn hình hiển thị mọi thứ cô yêu cầu. Vậy nên Silver Knight chính như một siêu máy tính bỏ túi có thể mang bên người, với đôi tai mèo làm thân máy, kính áp tròng làm màn hình và chiếc đôi làm dây dẫn.
Silver Knight là vật bất ly thân của của cô, lúc nào cũng mang bên mình. Nổi tiếng khắp thế giới, Bảo Yết được mọi người nhớ đến với đặc điểm nhận dạng là luôn cosplay như một miêu nữ. Qủa thực thì hình dạng của nó với cái tên được đặt thì không liên quan đến nhau lắm nhưng với tất cả tính năng mà nó có thể thực hiện thì đặt tên đó cũng không hề sai.
Quay lại với lúc nãy, Bảo Yết đi dạo phố hết ngắm chỗ này lại soi chỗ kia. Gần 7 năm nay cô toàn chỉ lo học, thỉnh thoảng đi chơi với Hàn Tử, Lê Dương nên ở cái đất nước M này cô cũng không biết gì nhiều lắm. Một tháng nữa là về rồi nên Bảo Yết cô phải chơi thả ga mới được. Đi lâu la rồi cũng đến trưa, bụng Bảo Yết đang không ngừng kêu lên nên cô quyết định bước vào một nhà hàng gần đấy. Nhà hàng này khá yên tĩnh lại rất sang trọng nên Bảo Yết rất vừa ý. Chọn một bàn gần bên cửa sổ tầng hai:
-Cho hỏi quý khách muốn dùng gì ạ?
-Cho tôi một phần súp tôm hùm, một phần bít tết, một phần sa lát, một đĩa bánh ngọt tráng miệng và ly vang đỏ.
-Vâng! Xin quý khách chờ một lát!
Trong lúc chờ đợi đồ ăn của mình, Bảo Yết thả hồn mình nhìn ra ngoài cửa sổ. Đang tận hưởng cảm giác yên tĩnh thì có một giọng nói vang lên làm cô thập phần khó chịu.
-Vị tiểu thư này, không phiền nếu tôi ngồi đây chứ?
Bảo Yết dùng cặp mắt khó chịu nhìn cái người vừa làm phiền cô. Hắn là một người đàn ông rất điển trai, khuôn mặt tuấn tú cương nghị như một vị thần cao cao tại thượng. Người đó đang mặc bộ vest màu đen, bộ vest làm tôn lên dáng người khỏe khoắn, cao ráo của hắn. Có chút ngạc nhiên với vẻ đẹp của hắn nhưng rồi nhanh chóng thu hồi cảm xúc, Bảo Yết trưng ra bộ mặt hơi khó chịu nói:
-Không phải trong nhà hàng vẫn còn bàn sao?
-Tôi không biết mắt cô như thế nào nhưng thực sự là tất cả các bàn đều đã kín rồi, còn mỗi bàn của tiểu thư còn chỗ. Nếu không phải vì tôi đang vội thì tôi cũng không muốn làm phiền tiểu thư như vậy.
-Không thể nào! Lúc tôi bước vào đây nhà hàng này còn nhiều chỗ mà!!!
-Không tin thì tiểu thư có thể tự mình nhìn đi!
Nói rồi người đàn ông đó tránh mình ra để Bảo Yết nhìn. Ể!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Rõ ràng lúc vào vắng lắm mà sao giờ lại đông đến nỗi kiến cũng không chui lọt thế này.
-Nếu đã thấy rõ rồi xin tiểu thư đừng làm khó tôi nữa!
Xí! Hắn nói cứ như là cô đang bắt nạt hắn vậy ý! Dù sao người ta đã nói đến thế thì cô cũng không thể bắt bẻ gì nữa
-Vậy mời anh ngồi! Cứ tự nhiên!
Nghe vậy người đàn ông đó liền ngồi xuống kêu phục vụ gọi món. Một lát sau đồ ăn được gọi của của cả cô và hắn liền được mang ra. Cái gì? Cô là người gọi món trước nhưng đồ ăn của hai người lại đem ra cùng một lúc là sao? Nhìn lại người phục vụ đó là nữ Thiên Yết thầm nghĩ chẳng lẽ đẹp trai nên đãi ngộ khác??????? (mỗ tui: bó tay với chị luôn). Hai người bắt đầu dùng bữa, không ai nói với nhau câu gì, không khí dần trở nên ngột ngạt nên Bảo Yết lên tiếng trước:
-Anh tên gì?
-Mạc Nhật Nữ
-Anh bao nhiêu tuổi?
-25
-Có người yêu chưa?
-Chưa
-Sở thích là gì?
-Không cần nói
-Sở ghét là gì?
-Không cần nói
-Tại sao lại không nói?
-Không muốn nói
-Có ai nói với anh là nói chuyện với anh rất khó chịu chưa?
-Chưa. Cô là người đầu tiên!
-Mặt anh luôn lạnh thế này sao?
-Cô có thấy là cô hỏi quá nhiều ko?
-Có thể, vậy tôi sẽ hỏi nốt câu cuối. Anh có nhận thấy tên anh rất đàn bà ko?
Câu hỏi vừa được nêu ra Nhật Nữ lập tức dừng công việc ăn uống lại, ngước mắt lên nhìn cô gái có hai cái tai mèo đang không ngừng vẫy vẫy, miệng không ngừng tủm tỉm cười vô cùng giảo hoạt. Bây giờ hắn mới để ý nhìn kĩ cô. Cô gái với mái tóc bạch kim, khuôn mặt tựa thiên sứ nổi bật nhất là đôi mắt màu xanh dương. Qủa thật một cô gái rất xinh đẹp!
-Cô thấy có hơi bất lịch sự khi nói ra câu đấy không?
-Không!
-Tôi chịu thua cô rồi!
-Tôi biết!
-Tôi đã ăn xong, cô cứ tiếp tục dùng bữa!
-Đi thong thả! Không tiễn!
Nhật Nữ thanh toán xong liền rời đó, bỏ lại Bảo Yết vẫn đang ngồi cười một mình; nụ cười rất đẹp nhưng không hiểu sao lại khiến người ta nổi da gà. Bước ra khỏi nhà hàng Nhật Nữ quay đầu nhìn lên tầng hai chỗ Bảo Yết vẫn đang ngồi. Nhớ lại cuộc đối thoại hơi vô duyên lúc nãy, hắn bỗng nở một nụ cười trong lòng thầm nghĩ “Một cô gái rất đặc biệt. Hi vọng chúng ta có duyên gặp lại“. nói xong Nhật Nữ quay lưng và bước về phía một chiếc xe đang đợi sẵn và rời đi. Không một ai biết được cuộc đời của họ sau này còn dây dưa đến như thế nào! Duyên phận của thực rất kì diệu.
�[&�L��
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook