Hai người rời khỏi hang động, Bạch Long Vương rất thân thiết mà giải thích, cái hố cát kia ban ngày sẽ không đưa người vào hang động. Cái hang đầy giáp xác đeo đá kia chỉ có thể vào từ hoàng hôn đến khi rạng sáng.

Quái trong hang sau khi tiêu diệt thì đúng 24 tiếng sau mới xuất hiện lại, ý bảo mỗi ngày chỉ có nhiêu đó mà thôi, ai cướp được thì cướp.

Bạch Long Vương biết được lối vào cũng rất là ngẫu nhiên, một lần trượt chân bị hút vào mới khám phá được. Đương nhiên cái kẻ ích kỉ này vẫn chưa từng kể cho ai khác, kể cả Hồng Liệt được xem là bạn của anh ta.

Ngân Sương bĩu môi, thầm mắng cái tên này đúng là bạn bè xấu xa, có chỗ tốt không thèm nói cho anh em! Thế nhưng cậu lại hoàn toàn bỏ qua việc người này thế mà lại giấu anh em đi nói bí mật này với mình…

Nhìn sư muội thầm mắng mình, Bạch Long Vương cười ha hả, cảm thán đúng là không có ai hoàn hảo, mỹ nhân đối với chuyện tình cảm cũng thật ngu ngơ!

“Kiếm cấp 20 cũng không phải đồ quý giá gì, tôi làm một thanh này để em dùng đỡ thôi, về sau lại làm thanh khác tốt hơn…”

Vừa nói Bạch Long Vương vừa thao tác liên tay, luyện khoáng đổ khuôn gì đó, mỹ nhân đứng một bên nhìn xem đến là mê mẩn. Trò chơi này đúng là đủ thứ hay để xem, trước giờ Ngân Sương cũng không biết người ta làm binh khí như thế nào đâu, hiện tại được nhìn tận mắt thật đúng là mở mang đầu óc.

Một tiếng đồng hồ sau, Bạch Long Vương đặt vào tay Ngân Sương một thanh ngọc kiếm xanh biếc.

Kiếm này không làm từ kim loại, mà thật sự làm hoàn toàn bằng ngọc thạch. Kiếm mang màu xanh ngọc lục bảo, thế nhưng ở dưới ánh trăng lại lộ ra lam quang. Thân kiếm có khắc đồ án hoa sen, nhìn ưu nhã xinh đẹp.

Ngân Sương nhìn thuộc tính một chút liền cảm thấy vui vẻ, đúng là thuộc tính ma pháp chứ không phải vật lý, rất tốt rất tốt! Cái này so với kiếm gỗ của mình còn tốt hơn nhiều.

Cao hứng như vậy đương nhiên phải đem ra thử luôn!

Mỹ nhân nhẹ nhàng vung kiếm, đạo kiếm quang lam sắc vọt ra, như cơn sóng lớn quét ngang không trung.

Gió biển ban đêm thổi qua làm mái tóc đen dài tung bay, chủ nhân kiếm ngọc mượn lực nhảy lên không trung xoay người vung kiếm, tà áo trắng tinh bay phần phật tựa như đóa bạch liên nở rộ.

Trên không trung xuất hiện hàng loạt băng châu, phản quang lấp lánh như mấy vì sao nhỏ. Băng châu còn chưa kịp rơi xuống đất, đã bị thân ảnh trắng tinh xoẹt qua chém vỡ thành hàng vạn bụi phấn lấp lánh.

Ngân Sương lảo đảo đáp xuống đất, vươn tay muốn chạm vào bụi băng trên không trung, khóe miệng nhếch lên, rõ ràng rất hài lòng với binh khí mới của mình.

Một màn này được Bạch Long Vương quay lại, đăng lên tài khoản của mình…

____

Bạch Long Vương_Official: Thử kiếm thôi cũng ra tiên khí!

<clip>

____

Một chiếc clip vỏn vẹn 1 phút 30 giây như thế nào oanh tạc mạng xã hội thì có thể nói sau cũng được, hiện tại nhân vật chính trong clip còn chưa biết mình đã nổi tiếng không thua minh tinh đâu.

“Cảm ơn anh…”

Ngân Sương có chút ngại ngùng, ôm kiếm cảm ơn Bạch Long Vương. Anh ta cười tít mắt, gãi đầu trả lời:

“Không có gì, chỉ là chuyện nhỏ, giúp được em tôi cũng rất vui đó. Chúng ta không phải đồng môn sao? Sư huynh giúp đỡ sư muội là chuyện hiển nhiên rồi.”

Cái tên họ Bạch này…

Vừa mới quên đi một chút họ Bạch đã nhắc tới đồng môn rồi sư huynh sư muội làm Ngân Sương không khỏi cảm thấy thật nguy hiểm. Ở gần thằng cha này thế nào cũng lộ nguyên hình! Tốt nhất là tránh xa họ Bạch này ra!

Ngân Sương mặt xưng mày xỉa quay đầu, hai chữ “sư muội” nghe thật là thất đức quá đi!

“Đúng rồi, sắp tới em có dự định gì không? Cuối tuần này là bảo trì hệ thống, nâng giới hạn cấp độ lên 40 đấy.”

“Thì vẫn đánh quái tích kinh nghiệm thôi…”

“Có muốn cùng nhau đánh phó bản Thủy Thần Cung không? Tôi và Hồng Liệt cũng chuẩn bị tìm người lập đội đi chỗ đó đây. Nghe nói phần thưởng rất là hậu hĩnh đó.”

Thủy Thần Cung là một phó bản cấp có độ khó cao, ít nhất là ở hiện tại. Ngân Sương cũng từng tìm hiểu qua, phó bản này là một cái cung điện năm tầng nằm ở giữa biển. Hiện tại chưa ai có thể chinh phục được cái phó bản này khác.

Sở dĩ khó như vậy là do quái vật bên trong rất mạnh, boss mỗi tầng càng mạnh hơn. Cung điện kia lại có nhiều cạm bẫy chết người, độ khó lại tăng thêm một bậc.

Bản thân chuyện bước vào cung điện đã khó rồi. Mở đầu phó bản người chơi phải ngồi thuyền để tiến vào cung điện, chỉ là trên đường đi có thủy quái dưới biển trồi lên công kích nữa ấy mà… Rất nhiều người phẫn uất cho biết – bọn họ còn chưa đặt chân tới cung điện đã bị diệt đoàn rồi!

Đa số người chơi đều đưa ra kết luận: hiện tại vẫn chưa phải lúc để diệt phó bản này. Có lẽ chờ đến tuần sau mở ra giới hạn cấp độ mới, luyện lên cấp 40 rồi mới có cơ hội qua được phó bản này.

Ngân Sương cũng muốn thử sức một phen, nhưng hiểu được chỉ một mình mình thì không thể nào thắng được. Tìm đoàn đội thì lại không quen ai… Cho nên hiện tại Bạch Long Vương ra đề nghị này nghe thế nào cũng thật hấp dẫn.

Rốt cuộc vẫn là gật đầu đồng ý…

Bạch Long Vương cười hì hì, cảm thấy quả nhiên vị mỹ nhân này thật là dễ dụ!

Trên đường về thành trung tâm, Bạch Long Vương vừa trò chuyện với “sư muội” vừa liên lạc với vài người bạn của mình. Thủy Thần Cung là phó bản cực khó, chỉ ba người đi thì sẽ không cách nào thắng được. Một tổ đội sáu người, vẫn là cần liên hệ một chút xem có ai muốn đi cùng không.

Bạch Long Vương thuận miệng hỏi Ngân Sương có bạn bè nào để rủ đi chung không, mỹ nhân vẫn là lắc đầu tỏ vẻ mình không có bạn bè gì. Tên kiếm sĩ ngoài mặt tỏ vẻ thông cảm, nhưng bên trong thâm tâm lại vui gần chết.

Hồng Liệt đã chờ sẵn trên tầng hai một trà lâu lớn, vừa thấy bạn thân bước vào đã muốn lải nhải một hồi, nhưng nhìn thấy Ngân Sương bước theo sau liền híp mắt nghi ngờ nhìn Bạch Long Vương.

“Hồng Liệt, đây là Ngân Sương. Ngân Sương, đây là Hồng Liệt. Hợp tác vui vẻ.”

Ngân Sương gật đầu với ma pháp sư, tự chọn cho mình cái ghế rồi ngồi xuống. Bộ dạng cao lãnh lại lần nữa đeo lên mặt, không muốn nói chuyện với ai khác.

Thái độ khi đi với mình và khi có người khác khác nhau như vậy, Bạch Long Vương cảm thấy thật vui vẻ.

“Đội hình hiện tại cần một hỗ trợ và một đỡ đòn, tôi đã liên hệ với Kim Lương rồi, hai anh em cậu ta vừa khéo là một đỡ đòn một hỗ trợ.”

Vừa nói Bạch Long Vương vừa rót trà cho Ngân Sương, lại giải thích cho cậu một chút:

“Kim Lương là một người chơi có khả năng chống chịu rất tốt, mà em trai cậu ta tên là Tiểu Sâm lại chuyên hồi máu. Hai người này thao tác rất tốt, đặc biệt Kim Lương so với tôi cũng không kém là bao. Lần giải tân thủ mấy ngày trước do em trai cậu ta không tham gia nên Kim Lương cũng không tham gia nốt, vì vậy ít người biết đến.”

Hồng Liệt ngồi một bên, tay chống cằm nhìn thằng bạn nối khố đang rất lộ liễu mà tán tỉnh con gái nhà người ta… được lắm chứ!

Đội hình sáu người hiện tại đã đủ năm người. Bạch Long Vương là kiếm sĩ có khả năng công kích cao, lại có thể đỡ đòn một chút. Hồng Liệt là ma pháp sư gây sát thương lớn. Hai người Kim Lương và Tiểu Sâm đảm nhận đỡ đòn và phụ trợ. Còn Ngân Sương? Thoạt nhìn thì có vẻ là phái công kích rồi.

Một vị trí trống còn lại, Hồng Liệt đề nghị tìm thêm một hỗ trợ cho chắc ăn. Dù sao trong dội ngũ đã có đến ba người gây sát thương chính rồi.

Ngân Sương ngồi ngẫm nghĩ một chút, quay sang hỏi Bạch Long Vương:

“Tôi gọi bạn đi chung được không?”

Vừa nãy còn nói mình không có bạn, hiện tại liền nói muốn rủ bạn đi chung. Bạch Long Vương nhướn mày, hỏi:

“Bạn em là ai, trình độ như thế nào?”

Ngân Sương cầm tách trà lên hớp một ngụm, rồi thốt ra một cái tên:

“Hồng Hồng Hỏa Hỏa.”

Cái tên này nghe thật là quen thuộc, chẳng phải là vị trí thứ ba trong giải đấu tân thủ sao? Vị này có con rắn lửa tính công kích rất cao, so với Hồng Liệt chỉ có hơn chứ không kém.

Lại nhắc tới vị bại tướng của Hồng Hồng Hỏa Hỏa, vừa nghe đến tên cô nàng anh ta đã méo miệng. Cảm giác thua cuộc bị vả mặt thế nào cũng không dễ chịu.

“Đội chúng ta đã có ba sát thương rồi, thêm một người nữa có quá mỏng rồi không?”

Bạch Long Vương thật lòng là đang lo lắng cho tổ đội, chứ không nghĩ đến việc Hồng Hồng Hỏa Hỏa có quan hệ gì với Ngân Sương hay không.

Ngân Sương liếc mắt, kì thực đã sớm gửi tin cho Hồng Hồng Hỏa Hỏa.

“Không sao cả, có chuyện gì tôi phụ trách.”

Mỹ nhân đã nói đến như vậy, Bạch Long Vương tự kê đá đập chân mình đương nhiên không có cách nào từ chối. Hồng Liệt vẫn là tương đối xa lạ vị trước mặt, thấy bạn mình câm như hến liền thức thời ngậm miệng…

Chưa đầy mười phút sau đã có tiếng bước chân tới gần.

Có người gõ cửa một tiếng, quay qua thì phát hiện một thanh niên tuấn tú lịch sự đang đứng chống nạnh, cười cười nhìn mọi người.

“Kim Lương, tới rồi sao?”

Nghe được tên gọi, Ngân Sương nhướn mày quan sát, cảm thấy cái người vừa cao vừa gầy này không nhìn ra có thể đỡ đòn được. So với anh ta, Bạch Long Vương có vẻ càng vững chãi hơn một chút.

Thế nhưng người ta có câu đừng có trông mặt mà bắt hình dong. Ngân Sương cảm thấy kiến thức của mình vẫn hạn hẹp, nên rất biết điều lựa chọn tin tưởng.

Theo sau Kim Lương là một bạn nhỏ hơi bé người, mặc áo choàng trắng rộng thùng thình. Bạch Long Vương đứng dậy giới thiệu một chút cho Ngân Sương, thì ra cậu bạn nhỏ này chính là phụ trợ tên Tiểu Sâm.

Chờ hai anh em này vào hết rồi, thiếu nữ áo đỏ mới bước chân vào, rất hòa ái mà cười chào mọi người. Hồng Hồng Hỏa Hỏa kì thực vẫn rất là thục nữ, tuy điều khiển rắn hơi đáng sợ lại có tính công kích cao, thế nhưng lúc bình thường vẫn nhìn rất dễ chịu.

Người được Ngân Sương gọi tới đương nhiên là sẽ chạy lại ngồi bên cạnh Ngân Sương rồi! Hai vị mỹ nữ ngồi cạnh nhau thế nào cũng thấy đẹp mắt, một là tuyết liên trên đỉnh núi, một là hoa mai hoa hạnh nhà bên. Mỗi người một vẻ, mười phân vẹn mười.

Kỳ thực Ngân Sương cũng không tính là thân thiết với Hồng Hồng Hỏa Hỏa.

Sau trận đấu bán kết, cả hai có trò chuyện một chút, cảm thấy khá hợp nhau nên thêm bạn bè. Thỉnh thoảng Hồng Hồng Hỏa Hỏa sẽ gởi một chút món ăn hay mấy thứ vật phẩm linh tinh thú vị gì đó cho Ngân Sương, cậu cũng gửi lại mấy thứ thuốc mình làm được.

Hồng Hồng Hỏa Hỏa tính là bạn bè, lại có sức chiến đấu mạnh mẽ, đương nhiên nếu tổ đội còn thiếu người thì Ngân Sương sẽ kéo vào rồi.

Về phần có “mỏng” quá như Bạch Long Vương nói hay không, thì cậu đã có kế hoạch của mình.

Tổ đội 6 người đã hoàn thành, mọi người trước tiên làm quen một chút, lại trao đổi ít kinh nghiệm chiến đấu. Mục đích chủ yếu vẫn là để đồng đội hiểu được mình có thể làm gì, vạch trước chiến lược nhất định, khi vào phó bản sẽ bớt bỡ ngỡ.

Ngân Sương chờ mọi người nói xong, không nói không rằng lôi ra một đống thuốc chia cho mọi người.

Cầm lên mới thấy nào là thuốc tăng giới hạn máu giới hạn lam, tăng phòng thủ, tăng công kích, tăng tránh né,… Đặc biệt mỗi người còn được một viên Phượng Hoàng Đan, sau khi dùng khi bị hạ gục có thể ngay lập tức trùng sinh tại chỗ, giống như phượng hoàng niết bàn tiếp tục chiến đấu.

“Cái này cũng quá quý giá rồi đi?”

Kim Lương cầm viên thuốc màu vàng ánh đỏ trong tay, cảm thấy mỹ nhân đúng là mỹ nhân, đốt tiền cũng thật bạo.

Phượng Hoàng Đan là loại thuốc trung cấp, mua đơn thuốc rất mắc, mà nguyên liệu lại khó tìm. Trên cửa hàng bán rất đắt, người chơi giao dịch càng cao giá hơn. Từ đầu trò chơi tới giờ hiện tại đây là lần đầu tiên bọn họ cầm một viên thế này trên tay.

“Tự làm, không tốn kém.”

Ngân Sương lắc đầu, tiếp tục dặn dò:

“Thứ thuốc này mỗi ngày chỉ có thể dùng một viên, để lúc nguy cấp hẵng dùng. Còn mấy loại thuốc kia tôi có khá nhiều, cứ dùng thoải mái, hết thì bảo tôi sẽ đưa thêm.”

Bạch Long Vương nhìn “sư muội” có vẻ còn bùng cháy sức chiến đấu hơn cả mình, dở khóc dở cười cất thuốc vào hành trang. Xem ra đối với Ngân Sương, việc gì nghiêm túc thì phải cực kì nghiêm túc, dù chỉ là một trò chơi đi chăng nữa.

Sau khi bàn bạc, bọn họ cùng nhau đi đến bến tàu, cũng là nơi tiến vào phó bản Thủy Thần Cung.

Ngoài bến tàu lúc nào cũng đông người, ngoài đi phó bản thì còn có thể ngồi thuyền đi du ngoạn những nơi khác, rất được người chơi yêu thích. Hôm nay cũng không khác, người đi qua lại nhộn nhịp ồn ào, thật là có sức sống.

Trong tổ đội sáu người thì đã có bốn người tham gia giải đấu tân thủ, lại còn thay nhau xếp từ hạng 1 đến hạng 4, tất nhiên sẽ có nhiều người nhận ra.

Đối với việc bị quần chúng vây xem, Bạch Long Vương và Hồng Liệt đã sớm quen. Ngân Sương thì quyết định giả mù giả điếc, tai không nghe mắt không thấy là được. Hồng Hồng Hỏa Hỏa vẫn là người thân thiện nhất, nghe thấy ai gọi mình liền quay sang gật đầu chào.

Để tránh gây hỗn loạn, bọn họ nhanh chóng tiến vào phó bản, còn không biết hiện tại đã có thật nhiều người truyền tin, chỉ còn chờ bọn họ e chề thất bại mà trở ra…

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương