Lâm Mộc Báo Thù
-
829: “chúng Mày Đợi Đấy Cho Tao”
Lý Phong vừa dứt lời, Hứa Hạo Nhiên lập tức phanh lại.
“Kít!”
Hệ thống phanh của chiếc xe địa hình này rất tốt.
Chiếc xe đang lao nhanh dừng lại ngay lập tức.
Trương Gia Lương kêu lên một tiếng thảm thiết.
Sau đó ông ta lăn liên tục hơn chục mét dưới mặt đất.
Trước khi Trương Gia Lương kịp bò dậy, Lý Phong lại nói.
“Đạp chân ga”.
Hứa Hạo Nhiên tuyệt đối tin tưởng Lý Phong.
Lý Phong bảo cậu ta làm gì, cậu ta tuyệt đối sẽ không có chút nghi ngờ hay do dự nào cả.
“Brừm!”
“Brừm!”
Tiếng động cơ xe như tiếng hổ gầm.
Con quái vật thép khổng lồ này tiếp tục lao về phía Trương Gia Lương.
Trong mắt Trương Gia Lương, xe địa hình càng lúc càng to.
Trương Gia Lương sợ hãi!
Hoảng loạn!
Ông ta căn bản không có thời gian để tránh!
“Á á á!!
Anh ta đột nhiên kêu lên một tiếng thảm thiết.
Đưa hai tay ra che mắt.
“Phanh xe”.
Ngay khi Lý Phong vừa dứt lời, chiếc xe địa hình này lại lập tức dừng lại.
Hệ thống phanh mạnh mẽ đã khiến con quái vật khổng lồ bằng thép này dừng lại ngay trước mặt Trương Gia Lương.
Run rẩy!
Cơ thể của Trương Gia Lương không ngừng run rẩy.
Quá đáng sợ!
Khoảnh khắc vừa nãy, hơi thở của cái chết bao trùm một cách mạnh mẽ!
Nỗi sợ hãi trước cái chết đó khiến Trương Gia Lương vẫn chưa thể hồi phục tinh thần lại được.
Ngoại trừ cơ thể không ngừng run rẩy, đũng quần của ông ta đã ướt sũng.
Chất lỏng màu vàng đục chảy xuống đất.
Lúc này, Lý Phong quay đầu nhìn Hứa Hạo Nhiên hỏi.
“Bây giờ em đã biết nên phanh như thế nào chưa?”
Hứa Hạo Nhiên gật đầu lia lịa.
Sau khi trải qua hai lần này, cậu ta đã xây dựng được sự tự tin nhất định.
Cậu ta cảm nhận được một cách rõ ràng rằng mình có thể điều khiển được chiếc xe địa hình khổng lồ này.
“Bây giờ đi thôi!”
Hứa Hạo Nhiên quay đầu xe lại.
Nhưng lần này, không ai trong số đám một trăm người đó dám xông lên, khoe khoang sức mạnh, chặn đầu xe của bọn họ lại.
Trơ mắt nhìn Hứa Hạo Nhiên lái xe đi.
Ngô Đức Khải vốn dĩ đã nắm chặt vật cứng ngắc của mình, chuẩn bị chơi đủ trò với Hứa Mộc Tình, bây giờ giương mắt nhìn chiếc xe đó rời đi, nghiến răng căm hận!
“Đồ chó má! Chúng mày nghĩ như vậy là xong rồi à?”
“Chúng mày đợi đấy cho tao”.
“Không có nguyên liệu nấu ăn, để tao chống mắt lên xem chúng mày mở nhà hàng kiểu gì?”
“Đến lúc đó, tao sẽ bắt chúng mày quỳ rạp rồi cầu xin trước mặt tao!”
“Để con đàn bà đó liếm từng bộ phận trên cơ thể tao như một con chó!”
Trên đường lớn, Hứa Hạo Nhiên chăm chú lái xe.
Lý Phong và Hứa Mộc Tình bây giờ đã ngồi ở hàng ghế sau.
Khuôn mặt Hứa Mộc Tình hiện lên vẻ buồn bã, lông mày khẽ cau lại.
“Chồng à, bây giờ các công ty cung cấp nguyên liệu ở thủ đô đều không chịu hợp tác với chúng ta”.
“Không có nguyên liệu thì làm sao chúng ta mở cửa hàng được đây?”
Kết quả, Lý Phong nói một câu khiến Hứa Mộc Tình cạn lời: “Trực tiếp đến chợ rau mua rau không phải là được rồi sao”.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook