Làm Dâu Nhà Ma
-
Chương 38: Trừ khử!
*****
Ở tiệm mì Tân Quản, Yến Phi vào nhà kho thấy AJ đang đứng suy nghĩ gì đó, bèn lân la đến gần, cất tiếng;
-AJ, nghĩ gì mà bất động vậy? Bộ đêm qua đến giờ cậu vẫn còn mệt à?
AJ sựt tỉnh, quay qua cười:
-Không phải, chỉ đang nghĩ một vài chuyện thôi, Tiểu Phi vào đây có gì không?
-À vẫn như mọi lần, lấy vài thùng khăn giấy…
-AJ đã đem xuống mấy thùng đặt ở dưới chân bàn rồi đấy, Tiểu Phi cứ lấy, đừng với cao kẻo té!
Yến Phi gật đầu:
-Biết rồi, chàng ngốc!!
Nhìn cô gái đang loay hoay cúi xuống lấy mấy cái thùng giấy, đôi mắt AJ ẩn chứa suy nghĩ nào đó…
-Thật lòng? Vậy tại sao cậu không nói hết cho Tiểu Phi biết sự thật?
-Đó là thật lòng của cậu hả? Tôi thà để Tiểu Phi trở về với Du Hạo còn hơn là để cậu ấy ở bên cạnh một kẻ chẳng biết khi nào mới nói thật như cậu!...
Lời nói của Song Song chiếm ngự hết đầu óc AJ, cậu cũng muốn cho Yến Phi biết tất cả sự thật về mình nhưng liệu khi nghe xong cô gái ấy có còn ở lại bên cạnh cậu? AJ sợ, Yến Phi sẽ không chấp nhận, sẽ trở về bên Du Hạo… Tận đáy lòng, AJ vẫn không đủ tự tin nghĩ rằng, trong trái tim của Yến Phi, cậu quan trọng hơn Du Hạo!! Nhưng nếu Song Song nói hết mọi chuyện cho Yến Phi biết thì sao, khi ấy tất cả sẽ vỡ lỡ… lúc đó AJ sẽ khó mà đối mặt với cô gái.
Nghĩ tới nghĩ lui, sau cùng cậu cũng quyết định nói ra sự thật!!
-Tiểu Phi à…- AJ cất giọng, ngập ngừng.
Yến Phi dừng lại, ngước lên hỏi:
-Hả, có chuyện gì?
-AJ muốn nói chuyện này cho Tiểu Phi biết… sự thật thì…
-Tiểu Phi!!- giọng Diễm Quỳnh đột ngột hét lớn.
Cả hai giật mình xoay qua, Diễm Quỳnh đứng chống hông ngay trước cửa.
-Sao hai người lúc nào cũng ở bên nhau thế hả, lại còn cứ xì xầm cái gì đó…
-Được rồi cô nương, có gì không?- Yến Phi chen ngang để ngăn cô bạn lại.
-Mấy thùng khăn giấy chứ gì nữa… tớ chờ lâu quá…
-Rồi, tớ và AJ sẽ mang lên ngay, cậu lên tiệm chờ một chút!
Diễm Quỳnh bước đến, khoanh tay:
-Không, tớ sẽ cùng cậu mang khăn giấy lên tiệm, còn AJ… ra ngoài sử lý mấy thùng mì đi, mau mau!!
Yến Phi thở dài, nhìn sang cậu bạn:
-Chuyện cậu muốn nói để khi khác nhé? Nó có quan trọng lắm không?
AJ lắc đầu:
-Cũng chẳng có gì, hẹn lúc khác sẽ cho Tiểu Phi biết.
AJ lầm lũi cất bước, chưa ra đến cửa thì đã nghe Diễm Quỳnh nói ngay:
-Tiểu Phi, cậu có nghe tin gì chưa… sáng nay người ta lại phát hiện một cái xác nữa đó… lần này cũng giống mấy lần trước, eo ơi, sao giống ma thế nhỉ.
-Ừ, tớ có nghe, đáng sợ thật, không biết chuyện gì đang xảy ra!
-Hay là có tên sát thủ máu lạnh đang xuất hiện ở phố Hoa Đạo? Đã có mấy người chết rồi, không biết có đến lượt mình không nữa…
Diễm Quỳnh run cả người. Con bé thấy rợn tóc gáy với mấy cái việc thế này. AJ, lặng im trong chốc lát với đôi mắt đầy suy tư rồi rời phòng.
Ở tiệm mì Tân Quản, Yến Phi vào nhà kho thấy AJ đang đứng suy nghĩ gì đó, bèn lân la đến gần, cất tiếng;
-AJ, nghĩ gì mà bất động vậy? Bộ đêm qua đến giờ cậu vẫn còn mệt à?
AJ sựt tỉnh, quay qua cười:
-Không phải, chỉ đang nghĩ một vài chuyện thôi, Tiểu Phi vào đây có gì không?
-À vẫn như mọi lần, lấy vài thùng khăn giấy…
-AJ đã đem xuống mấy thùng đặt ở dưới chân bàn rồi đấy, Tiểu Phi cứ lấy, đừng với cao kẻo té!
Yến Phi gật đầu:
-Biết rồi, chàng ngốc!!
Nhìn cô gái đang loay hoay cúi xuống lấy mấy cái thùng giấy, đôi mắt AJ ẩn chứa suy nghĩ nào đó…
-Thật lòng? Vậy tại sao cậu không nói hết cho Tiểu Phi biết sự thật?
-Đó là thật lòng của cậu hả? Tôi thà để Tiểu Phi trở về với Du Hạo còn hơn là để cậu ấy ở bên cạnh một kẻ chẳng biết khi nào mới nói thật như cậu!...
Lời nói của Song Song chiếm ngự hết đầu óc AJ, cậu cũng muốn cho Yến Phi biết tất cả sự thật về mình nhưng liệu khi nghe xong cô gái ấy có còn ở lại bên cạnh cậu? AJ sợ, Yến Phi sẽ không chấp nhận, sẽ trở về bên Du Hạo… Tận đáy lòng, AJ vẫn không đủ tự tin nghĩ rằng, trong trái tim của Yến Phi, cậu quan trọng hơn Du Hạo!! Nhưng nếu Song Song nói hết mọi chuyện cho Yến Phi biết thì sao, khi ấy tất cả sẽ vỡ lỡ… lúc đó AJ sẽ khó mà đối mặt với cô gái.
Nghĩ tới nghĩ lui, sau cùng cậu cũng quyết định nói ra sự thật!!
-Tiểu Phi à…- AJ cất giọng, ngập ngừng.
Yến Phi dừng lại, ngước lên hỏi:
-Hả, có chuyện gì?
-AJ muốn nói chuyện này cho Tiểu Phi biết… sự thật thì…
-Tiểu Phi!!- giọng Diễm Quỳnh đột ngột hét lớn.
Cả hai giật mình xoay qua, Diễm Quỳnh đứng chống hông ngay trước cửa.
-Sao hai người lúc nào cũng ở bên nhau thế hả, lại còn cứ xì xầm cái gì đó…
-Được rồi cô nương, có gì không?- Yến Phi chen ngang để ngăn cô bạn lại.
-Mấy thùng khăn giấy chứ gì nữa… tớ chờ lâu quá…
-Rồi, tớ và AJ sẽ mang lên ngay, cậu lên tiệm chờ một chút!
Diễm Quỳnh bước đến, khoanh tay:
-Không, tớ sẽ cùng cậu mang khăn giấy lên tiệm, còn AJ… ra ngoài sử lý mấy thùng mì đi, mau mau!!
Yến Phi thở dài, nhìn sang cậu bạn:
-Chuyện cậu muốn nói để khi khác nhé? Nó có quan trọng lắm không?
AJ lắc đầu:
-Cũng chẳng có gì, hẹn lúc khác sẽ cho Tiểu Phi biết.
AJ lầm lũi cất bước, chưa ra đến cửa thì đã nghe Diễm Quỳnh nói ngay:
-Tiểu Phi, cậu có nghe tin gì chưa… sáng nay người ta lại phát hiện một cái xác nữa đó… lần này cũng giống mấy lần trước, eo ơi, sao giống ma thế nhỉ.
-Ừ, tớ có nghe, đáng sợ thật, không biết chuyện gì đang xảy ra!
-Hay là có tên sát thủ máu lạnh đang xuất hiện ở phố Hoa Đạo? Đã có mấy người chết rồi, không biết có đến lượt mình không nữa…
Diễm Quỳnh run cả người. Con bé thấy rợn tóc gáy với mấy cái việc thế này. AJ, lặng im trong chốc lát với đôi mắt đầy suy tư rồi rời phòng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook