Chương 3
Sau khi xã giao một vòng, Vân Họa ngồi trên ghế sofa một bên, ung dung nhấm nháp rượu.
Còn bạn trai của cô, người đàn ông nổi bật nhất đám đông, đang giao tiếp với khách khứa, ung dung tự tại.
Ánh mắt vô tình chạm nhau, Vân Họa bĩu môi, bày ra vẻ giận dỗi đáng yêu, chờ người đàn ông của mình đến dỗ dành.
Nhưng mà, cô không đợi được Giang Thiếu Diễn lại gần.
Giang Thiếu Diễn dùng thìa gõ vào ly thủy tinh, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người có mặt.
Vân Họa chống cằm, híp mắt đầy hy vọng nhìn anh ta.
“Mọi người, hôm nay là sinh nhật của Vân Họa, tôi có vài lời muốn nói.
”
Giang Thiếu Diễn đột nhiên dời mắt khỏi người Vân Họa, hướng về phía góc khuất, nơi có người phụ nữ mặc chiếc váy xanh nhạt đang đứng.
Vân Họa cũng nhìn theo, nụ cười trên môi cô lập tức cứng đờ.
“Hôm nay thực ra cũng là sinh nhật của Thục Nghi, Thục Nghi và Vân Họa cùng ngày sinh nhật, nhưng mà bao nhiêu năm qua, cô ấy chưa từng một lần được trải qua sinh nhật thực sự của chính mình.
”
“Giang Thiếu Diễn——”
Vân Họa lập tức đứng bật dậy khỏi ghế sofa, đôi mắt đẹp sắc bén nhìn chằm chằm anh: “Anh có ý gì?”
Thế nhưng, người đàn ông trước đây luôn chiều theo ý cô, lúc này lại như biến thành một người khác, không chỉ phớt lờ sự tức giận của cô, mà còn từng bước, từng bước đi về phía Vân Thục Nghi ở góc khuất.
Vân Thục Nghi nắm chặt góc váy, kinh ngạc lại bất ngờ nhìn anh ta.
Trong đám người bắt đầu có tiếng xì xào bàn tán.
Lúc này, Giang Thiếu Diễn đột nhiên trước mặt mọi người, hướng về Vân Thục Nghi lấy ra chiếc nhẫn, quỳ một gối xuống.
Vân Họa ngây người, toàn thân vô lực ngồi phịch xuống ghế sofa.
"Thục Nghi, anh đã suy nghĩ rất kỹ rồi.
Trong lòng anh, người anh thật sự yêu là em, người anh muốn cùng chung sống cả đời cũng là em, cho nên, anh muốn xin em hãy kết hôn với anh.
Làm vợ anh, quãng đời còn lại, anh sẽ bảo vệ em chu toàn, sẽ không để bất kỳ ai bắt nạt em.
Thục Nghi, em đồng ý chứ?"
Vân Thục Nghi che miệng, nước mắt âm thầm rơi xuống.
"Em đồng ý! "
Cô đưa tay ra, Giang Thiếu Diễn đeo lên ngón tay trắng nõn của cô một chiếc nhẫn kim cương cỡ lớn.
Là kim cương xanh mà Vân Họa thích.
Bạn trai của cô, lại đem chiếc nhẫn vốn thuộc về cô, đeo lên tay người phụ nữ mà cô chán ghét nhất trên đời này.
Vân Họa không thể chịu đựng nổi sự sỉ nhục này nữa, bưng ly rượu lên, tức giận tiến lên, hất thẳng ly rượu vang đỏ vào mặt Giang Thiếu Diễn, lại hung hăng, cho Vân Thục Nghi một cái tát.
"Đủ rồi Vân Họa, đừng có quá đáng.
"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook