Lạc Lối Trong Men Say - Hạ Giang
-
Chương 10: "Chào chị dâu."
Cuộc đời thật trớ trêu, người đàn ông tôi yêu hơn bốn năm, người đàn ông vừa cắm cho tôi một cái sừng, người đàn ông tôi vừa chia tay lại chính là em trai của Đại Dương người yêu hờ của tôi.
Tôi không nghĩ sẽ không gặp lại Ngọc Thái vì khi yêu anh †a tôi đã chia sẻ cho anh ta biết mọi thứ về tôi. Từ gia đình, bạn bè, công việc, nơi ở, đến những sở thích nhỏ nhất. Tôi đối với anh ta mọi thứ đều rõ ràng nhưng thứ anh ta đáp lại tôi toàn những điều dối trá.
Anh ta nói gia đình anh ta không giàu vì vậy mà hàng tháng lĩnh lương tôi vẫn gửi cho anh ta một ít tiền. Anh ta nói nhà anh ta ở khu phố cổ Hà Nội khá chật hẹp nên không muốn dẫn tôi về nhà vì vậy yêu hơn bốn năm cũng có vài lần anh ta về nước, chúng tôi gặp nhau nhưng anh ta chưa bao. giờ dẫn tôi về nhà. Anh ta cũng chưa từng kể cho tôi về các thành viên trong gia đình của anh ta.
Mặc dù tôi chặn Ngọc Thái trên mọi phương diện nhưng tôi biết chäc chản sẽ gặp lại anh ta vì tôi không có ý định chuyển chỗ ở và chỗ làm, bởi vì ở đó tôi có những người bạn hiểu ý và người sếp cực kỳ tâm lý không phải đi đâu tôi cũng có thể gặp được.
Chỉ không ngờ tôi sớm gặp lại anh ta như vậy, lại còn trong tình cảnh hết sức éo le tôi là bạn gái của anh trai anh ta nữa.
So sánh vẻ bề ngoài của Ngọc Thái và Đại Dương tôi không thấy có nét nào giống nhau cả. Ngọc Thái chỉ cao hơn tôi một chút, anh ta cao khoảng một mét bảy mấy. Còn Đại Dương cao hơn tôi rất n chắc phải gần một mét chín. Vẻ bề ngoài thì Ngọc Thái giống ông Ngọc Hải còn Đại Dương được thừa hưởng gen trội của cả ông Ngọc Hải và bà Mỹ Lệ vì thế về ngoại hình hay ngũ quan anh đều đẹp hơn so với Ngọc Thái.
Ở Ngọc Thái và Đại Dương chỉ có một nét khá giống nhau đó là nụ cười, nhưng vì tôi mới quen Đại Dương chưa được bao lâu. Cũng ít khi thấy anh cười vì vậy khi biết hai người là anh em ruột tôi chỉ có thể dùng một từ để diễn tả đó là sốc.
Thấy Ngọc Thái làm bể chai rượu xong cứ đứng ngẩn ngơ ở đó Ông Ngọc Hải nhẹ nhàng lên tiếng:
"Thôi không tiếc nữa. Con lại ngồi đi để đó lát nữa cô Hà dọn. Chai rượu lần trước con mang về vẫn còn đây này."
Ông Ngọc Hải cầm chai rượu tương tự đưa cho Đại Dương rót vào ly.
"Con xin lỗi vì đã sơ ý ạ." Nói rồi Ngọc Thái đi lại ghế trống bên cạnh tôi ngồi xuống
khiến tôi bị kẹp giữa hai người đàn ông một người yêu mới và một người yêu cũ.
Đại Dương nói với Ngọc Thái:
"Đây là Giang, bạn gái của anh."
Sau đó Đại Dương chỉ tay sang Ngọc Thái nói với tôi:
"Đây là Thái, em trai của anh. Em ấy vừa kết thúc khóa du học tại Anh. Bữa tiệc nhỏ hôm nay tổ chức để chào đón em ấy về nước đó."
Ngọc Thái chủ động vươn tay ra bắt tay với tôi, anh ta còn cố ý bóp tay tôi thật mạnh khiến tôi đau điếng.
"Chào chị dâu."
Mặc dù rất đau nhưng tôi cố nặn ra một nụ cười gượng đáp lại anh ta.
"Chào em."
Ông Ngọc Hải cầm ly rượu giơ lên nói:
"Hôm nay bố mẹ rất vui, thứ nhất là con trai lớn của bố mẹ dẫn người yêu về nhà chơi, thứ hai là con trai út của bố mẹ tốt nghiệp đại học Cambridge về nước. Cả nhà chúng ta cùng nâng ly chúc mừng nào."
Tôi cũng nâng ly lên cụng ly với mọi người. Ngọc Thái còn cố ý cụng vào ly của tôi thật mạnh.
Uống xong ly rượu mừng mọi người cầm đũa lên gắp đồ ăn. Trên bàn toàn là món ăn tôi rất thích. Nếu là bình thường tôi sẽ ăn thử mỗi món một ít để học mót rồi về trổ tài nấu ăn cho Phương Thanh và Quỳnh Chị, tôi có năng khiếu trong việc nấu ăn nên mỗi lần đi ăn nhà hàng hay đi ăn tiệc nếu gặp món ngon tôi chỉ cần nhìn qua là về nhà tôi bắt chước nấu thậm chí có món tôi còn ngon hơn họ. Nhưng hôm nay tôi cứ như bị thứ gì đó chặn ở họng khiến tôi không thể nuốt trôi, cũng không có vị giác gì. Bà Mỹ Lệ thấy tôi không gắp thức ăn thì nói với Đại Dương:
"Con gắp cho Giang ăn đi, chắc con bé ngại chỉ ăn mỗi một món."
Kỳ thực tôi không có hứng ăn nên chỉ gắp mỗi món để gần tôi nhất cho có lệ. Đại Dương ghé sát tai tôi hỏi nhỏ:
"Em thích ăn món gì để anh gắp cho em?”
Tôi chưa kịp nói Ngọc Thái đã gắp vào chén của tôi đầy những món bình thường tôi thích ăn.
Tôi không nghĩ sẽ không gặp lại Ngọc Thái vì khi yêu anh †a tôi đã chia sẻ cho anh ta biết mọi thứ về tôi. Từ gia đình, bạn bè, công việc, nơi ở, đến những sở thích nhỏ nhất. Tôi đối với anh ta mọi thứ đều rõ ràng nhưng thứ anh ta đáp lại tôi toàn những điều dối trá.
Anh ta nói gia đình anh ta không giàu vì vậy mà hàng tháng lĩnh lương tôi vẫn gửi cho anh ta một ít tiền. Anh ta nói nhà anh ta ở khu phố cổ Hà Nội khá chật hẹp nên không muốn dẫn tôi về nhà vì vậy yêu hơn bốn năm cũng có vài lần anh ta về nước, chúng tôi gặp nhau nhưng anh ta chưa bao. giờ dẫn tôi về nhà. Anh ta cũng chưa từng kể cho tôi về các thành viên trong gia đình của anh ta.
Mặc dù tôi chặn Ngọc Thái trên mọi phương diện nhưng tôi biết chäc chản sẽ gặp lại anh ta vì tôi không có ý định chuyển chỗ ở và chỗ làm, bởi vì ở đó tôi có những người bạn hiểu ý và người sếp cực kỳ tâm lý không phải đi đâu tôi cũng có thể gặp được.
Chỉ không ngờ tôi sớm gặp lại anh ta như vậy, lại còn trong tình cảnh hết sức éo le tôi là bạn gái của anh trai anh ta nữa.
So sánh vẻ bề ngoài của Ngọc Thái và Đại Dương tôi không thấy có nét nào giống nhau cả. Ngọc Thái chỉ cao hơn tôi một chút, anh ta cao khoảng một mét bảy mấy. Còn Đại Dương cao hơn tôi rất n chắc phải gần một mét chín. Vẻ bề ngoài thì Ngọc Thái giống ông Ngọc Hải còn Đại Dương được thừa hưởng gen trội của cả ông Ngọc Hải và bà Mỹ Lệ vì thế về ngoại hình hay ngũ quan anh đều đẹp hơn so với Ngọc Thái.
Ở Ngọc Thái và Đại Dương chỉ có một nét khá giống nhau đó là nụ cười, nhưng vì tôi mới quen Đại Dương chưa được bao lâu. Cũng ít khi thấy anh cười vì vậy khi biết hai người là anh em ruột tôi chỉ có thể dùng một từ để diễn tả đó là sốc.
Thấy Ngọc Thái làm bể chai rượu xong cứ đứng ngẩn ngơ ở đó Ông Ngọc Hải nhẹ nhàng lên tiếng:
"Thôi không tiếc nữa. Con lại ngồi đi để đó lát nữa cô Hà dọn. Chai rượu lần trước con mang về vẫn còn đây này."
Ông Ngọc Hải cầm chai rượu tương tự đưa cho Đại Dương rót vào ly.
"Con xin lỗi vì đã sơ ý ạ." Nói rồi Ngọc Thái đi lại ghế trống bên cạnh tôi ngồi xuống
khiến tôi bị kẹp giữa hai người đàn ông một người yêu mới và một người yêu cũ.
Đại Dương nói với Ngọc Thái:
"Đây là Giang, bạn gái của anh."
Sau đó Đại Dương chỉ tay sang Ngọc Thái nói với tôi:
"Đây là Thái, em trai của anh. Em ấy vừa kết thúc khóa du học tại Anh. Bữa tiệc nhỏ hôm nay tổ chức để chào đón em ấy về nước đó."
Ngọc Thái chủ động vươn tay ra bắt tay với tôi, anh ta còn cố ý bóp tay tôi thật mạnh khiến tôi đau điếng.
"Chào chị dâu."
Mặc dù rất đau nhưng tôi cố nặn ra một nụ cười gượng đáp lại anh ta.
"Chào em."
Ông Ngọc Hải cầm ly rượu giơ lên nói:
"Hôm nay bố mẹ rất vui, thứ nhất là con trai lớn của bố mẹ dẫn người yêu về nhà chơi, thứ hai là con trai út của bố mẹ tốt nghiệp đại học Cambridge về nước. Cả nhà chúng ta cùng nâng ly chúc mừng nào."
Tôi cũng nâng ly lên cụng ly với mọi người. Ngọc Thái còn cố ý cụng vào ly của tôi thật mạnh.
Uống xong ly rượu mừng mọi người cầm đũa lên gắp đồ ăn. Trên bàn toàn là món ăn tôi rất thích. Nếu là bình thường tôi sẽ ăn thử mỗi món một ít để học mót rồi về trổ tài nấu ăn cho Phương Thanh và Quỳnh Chị, tôi có năng khiếu trong việc nấu ăn nên mỗi lần đi ăn nhà hàng hay đi ăn tiệc nếu gặp món ngon tôi chỉ cần nhìn qua là về nhà tôi bắt chước nấu thậm chí có món tôi còn ngon hơn họ. Nhưng hôm nay tôi cứ như bị thứ gì đó chặn ở họng khiến tôi không thể nuốt trôi, cũng không có vị giác gì. Bà Mỹ Lệ thấy tôi không gắp thức ăn thì nói với Đại Dương:
"Con gắp cho Giang ăn đi, chắc con bé ngại chỉ ăn mỗi một món."
Kỳ thực tôi không có hứng ăn nên chỉ gắp mỗi món để gần tôi nhất cho có lệ. Đại Dương ghé sát tai tôi hỏi nhỏ:
"Em thích ăn món gì để anh gắp cho em?”
Tôi chưa kịp nói Ngọc Thái đã gắp vào chén của tôi đầy những món bình thường tôi thích ăn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook