Ký Sự Hồi Quy
-
Chapter 81
"…”
"Thật tuyệt nếu anh có thể đáp ứng yêu cầu của tôi. Tôi thật sự không cố ý bắt anh làm điều này cho tôi, nhưng anh cứ khăng khăng …”
Có vẻ như tôi không hề nghe nhầm yêu cầu của cô ấy.
Tôi không muốn liên quan đến mối quan hệ lãng mạn nào giữa hai người cả. Tuy nhiên, lạ là tôi thấy đấy là điều hiển nhiên khi tự hỏi sao cô ấy lại muốn điều này.
"Kể từ lúc nào mà…?”
"Lúc nào không quan trọng… Chỉ là Park Deokgu không thể biến mất khỏi tâm trí tôi…”
Là do họ có những đặc điểm giống nhau sao?
"Một lần nọ tôi đã gặp cậu ấy ở nhà hàng. Cậu ấy nhìn tôi một cách rất thờ ơ, nhưng đôi mắt đó… Tôi đã luôn nghĩ tới cậu ấy kể từ lúc đó.”
‘Ôi trời ơi ‘
Tôi cảm thấy khá xấu hổ khi lắng nghe chuyện tình cảm của Hwang Jeong-yeon. Tuy nhiên, cô ấy từng nói rằng cổ thích những anh chàng to lớn, nên tôi đoán đây cũng là điều dễ hiểu.
Nhìn nhận một cách khách quan, Hwang Jeong-yeon là một cô gái rất xinh đẹp. Cô ấy đem lại một bầu không khí nhẹ nhàng có thể làm cho mọi người cảm thấy thư giãn. Mái tóc dài của cổ được buộc lên, vắt qua vai, nụ cười của cổ thì khẽ khàng và nhẹ nhàng. Tôi cảm thấy có điều gì đó khác lạ ở cô ấy. Đồng thời, tôi không thể tin rằng Park Deokgu chỉ mất mười giây để chiếm được trái tim của người phụ nữ này.
Trong khi đó, tôi phải tốn kha khá thời gian để khiến Jung Hayan có tình cảm với tôi. Cảm giác có chút xấu hổ khi phải thừa nhận điều đó, nhưng tôi biết tôi phải chấp nhận nó thôi.
"Tôi chắc chắn sẽ tìm ra cách.”
"Ah…Tôi nghĩ cậu ấy là một người tốt, và là người tôi có thể tin tưởng. Tôi nghĩ chúng tôi sẽ rất hợp nhau, anh không nghĩ thế sao? Nếu anh có thể giúp tôi…”
"…”
"Ah, nhưng đổi lại, tôi cũng rất mong được giúp đỡ anh! Tôi sẽ không can thiệp vào nghiên cứu của anh!"
"Đừng lo. Tôi sẽ giữ lời. Tuy nhiên, cô có rất nhiều thứ phải làm đó”
"Cảm ơn, tất nhiên rồi!”
Nhờ đó tôi đã có cho mình một trợ lý đắc lực.
Không quan trọng liệu Park Deokgu và Hwang Jeong-yeon có trở thành người yêu của nhau hay không, nhưng tôi nghĩ đây là cơ hội tuyệt vời dành cho họ. Tôi biết Park Deokgu sẽ phản ứng tương tự nếu tôi khen ngợi cô ấy trước mặt cậu ấy vì cậu ấy hoàn toàn tin tưởng tôi.
Từ điều này, tôi kết luận rằng cái giá phải trả là hợp lý. Trong bất cứ trường hợp nào, tôi sẽ chẳng mất gì khi cố gắng chơi trò mai mối. Nếu họ đến được với nhau, Park Deokgu có lẽ sẽ không còn loanh quanh trong xưởng của tôi nữa, và tôi sẽ có thể thực hiện nghiên cứu của mình trong yên bình.
"Vậy, bắt đầu thôi, tiến sĩ”
"Làm việc thôi nào, trợ lý”
Chúng tôi bắt đầu làm việc cùng nhau.
Một ít thời gian đã trôi qua…
"Anh có tìm thấy cái gì sử dụng được không?"
"Vẫn chưa. Nhưng không có nghĩa là sẽ không có, sớm thôi."
Tôi không cố gắng tạo ra bất cứ thứ gì có thể gọi là mang tính cách mạng. Sau cùng, tôi đang sử dụng phương pháp của Jung Hayan và tái tạo lại nó cho phù hợp với phong cách của mình.
Tôi cần cái này để tăng chỉ số và tìm cho mình công việc mới. Tôi đã cố gắng tăng chỉ số của mình khi bắt đầu nghiên cứu, nhưng tiến độ bị chậm lại khi chúng tôi bước sang lần thử nghiệm thứ hai. Giống như trước đây, hiệu quả của việc tăng chỉ số bằng cách sử dụng chất xúc tác đã bắt đầu giảm xuống.
"Ý anh là sao?"
“Giống như những gì tôi đã nói lần trước, tôi đang cố gắng xem liệu thuật giả kim có thể nén và duy trì phép thuật trong một chất xúc tác hay không, và liệu có cách nào để khai thác thông tin di truyền với loại phép thuật này hay không.”
"Ah tôi hiểu rồi…"
“Linh cảm của cô về việc tạo dựng và thiết kế câu thần chú có vẻ đúng. Tuy nhiên, điều đó có nghĩa là sẽ khó đạt được kết quả tương tự thông qua thuật giả kim. Jung Hayan thực sự là một thiên tài…"
Tuy nhiên, những điều ban đầu tôi thấy vô lý đã dần trở nên có nghĩa.
Giờ tôi đã hiểu tại sao Jung Hayan được gọi là thiên tài. Sáng kiến của cô ấy có thể phân nhánh thành những lý thuyết mới. Sức mạnh ma thuật được lưu trữ trong chất xúc tác ưa thích của cô ấy lớn đến mức tác dụng của nó có thể mở ra một ngành nghiên cứu mới trong học viện phép thuật.
"Câu thần chú rất độc đáo."
Phương pháp sắp xếp ma lực của cô, thứ tự xây dựng tháp ma thuật và cách thực hiện của cô đều được thực hiện một cách tinh tế.
Không giống như Hwang Jeong-yeon, người có trí tuệ giúp tăng cường trí nhớ, trí tuệ của Jung Hayan có khuynh hướng cải tiến và nâng cao phép thuật một cách tự nhiên.
‘Cô ấy là một thiên tài.’
Giờ thì tôi đã biết tại sao Kim Hyunsung lại có vẻ bị ám ảnh bởi Jung Hayan đến vậy.
Với những suy nghĩ trong đầu, tôi tiếp tục nghiên cứu của mình.
Việc loay hoay tìm câu trả lời khiến tôi mất ngủ nhiều đêm, thậm chí có lần tôi còn dám bỏ bữa. Hwang Jeong-yeon cũng làm như vậy. Mặc dù cô ấy không giúp được gì nhiều trong những khía cạnh khác, nhưng sự có mặt của cô ấy cũng đủ để giải thích những khía cạnh mà tôi đang gặp khó khăn.
[Trí tuệ tăng thêm 1.]
[Trí tuệ tăng thêm 1.]
Mặc dù sự tiến bộ của tôi diễn ra chậm chạp, nhưng tôi cảm thấy rất vui khi biết rằng mình đã đạt đến một mức độ nào đó.
Vào thời điểm chỉ số thông minh của tôi đã vượt quá 50, tôi đã bắt đầu hiểu cơ chế hoạt động của sự gia tăng trí thông minh là như thế nào.
Đầu tiên là việc tiếp thu hoặc hiểu biết những kiến thức mới. Thứ hai là thiền sâu. Nâng cao trí tưởng tượng của một người, say mê thử nghiệm, đánh giá lại lý thuyết và liên tục đọc sách - tất cả những điều này đã giúp xây dựng trí tuệ của một người.
Cũng giống như việc Park Deokgu liên tục tập tạ để tăng cường sức mạnh, tôi liên tục nạp kiến thức để tăng cường trí tuệ cho bản thân.
“Đã lâu rồi kể từ lúc tôi dọn phòng cho anh, Kiyoung.”
“Ồ, xin đừng dọn dẹp những thứ xung quanh tôi. Có rất nhiều dữ liệu mà tôi chưa sắp xếp."
"Được rồi. Tại sao anh không ngủ thêm một chút nữa?"
“Không, tôi không muốn cắt đứt tiến trình của mình.”
Tất nhiên, Hwang Jeong-yeon nói có lý. Cả căn phòng và không gian làm việc của tôi đã bắt đầu giống như một bãi rác. Tất cả dữ liệu tôi sắp xếp đã bắt đầu chồng chất thêm lần nữa, không gian di chuyển thực sự không còn nhiều.
Nhìn thấy các tài liệu giáo dục nằm rải rác trên giường của tôi chắc hẳn trông giống như một cảnh thú vị, nhưng thực tế nó không thú vị. Nghiên cứu liên tục thật là buồn chán.
Mặc dù một cánh cửa cơ hội đã đến với tôi, nhưng không có gì đảm bảo rằng nó sẽ mở ra cho tôi, và chỉ điều đó thôi cũng làm tăng thêm sự lo lắng của tôi. Tuy nhiên, tôi không có lựa chọn nào khác ngoài việc tiếp tục.
Ngay cả tại thời điểm này, tôi biết các đồng đội trong nhóm của tôi đang cố gắng hết sức để tiến bộ. Tôi phải bắt kịp trước khi bị bỏ lại quá xa.
Đồng thời, tôi biết Kim Hyunsung sẽ không bỏ rơi tôi ngay cả khi điều đó xảy ra. Đây là việc của riêng tôi. Việc tôi bị tụt lại phía sau là điều đương nhiên nếu tôi không có đủ sự nỗ lực để cải thiện bản thân. Và theo một cách nào đó, Kim Hyunsung đã hướng tôi đi đúng hướng - tôi không muốn bản thân chỉ là một thành viên bình thường trong đội
Hiện tại, tôi buộc phải bám sát kế hoạch của mình.
“Này, anh Kiyoung. Làm thế nào để anh sử dụng phép thuật của anh?"
"Ah. Những người khác nhau có cách sử dụng phép thuật khác nhau. Trong trường hợp của tôi, tôi xây dựng Tháp Phép thuật. Jung Hayan cũng làm điều tương tự, ngoại trừ việc tháp của cô ấy giống như một tháp canh xoay. Nó giống như tập hợp tất cả các bộ phận cần thiết và xây dựng nên một cái gì đó."
"Tôi hiểu những gì anh đang nói."
“Nó thực sự phức tạp hơn những thứ khác. Tôi không biết nhiều về những lĩnh vực khác, vì vậy tôi nghĩ phần khó nhất là tìm ra di truyền phù hợp."
“Chỉ giải thích thứ tự một cách đơn giản đã có vẻ phức tạp…Sẽ rất căng thẳng nếu phải chuyển sang sử dụng vòng tròn ma thuật.”
“Đó thực sự chỉ là một thao tác đơn giản…Tất cả những gì cô phải làm là tận dụng thời gian của mình một cách khôn ngoan.”
Đây có vẻ như là một sự liên tưởng đơn giản về vòng tròn trên bề mặt, nhưng có chút khác biệt. Tôi biết mình sẽ sớm đạt được kết quả với nghiên cứu của mình, nhưng tôi đang mất kiên nhẫn.
Đã một tháng trôi qua nhưng Kim Hyunsung và những người khác vẫn chưa trở về.
‘Chắc hẳn họ phải chịu đựng nhiều lắm…’
Có lẽ nhu yếu phẩm mà họ mang theo không đủ cho chuyến đi. Biết được tình trạng của họ trước khi rời đi, tôi biết họ sẽ gặp khó khăn trong việc giải quyết rắc rối của mình.
Jung Hayan hàng đêm lệ sẽ tuôn rơi, và Kim Ye-ri, nếu không nhận được hàng loạt mệnh lệnh của Kim Hyunsung, sẽ bắn tên sai hướng. Park Deokgu thậm chí có thể trở lại thành kẻ hèn nhát.
Mặt khác, Sun Hee-young sẽ hành động bình thường, nhưng vì cô ấy sẽ chịu trách nhiệm trong việc dẫn dắt nhóm, cả đội sẽ cảm thấy hụt hẫng. Tôi cảm thấy tốt hơn một chút khi biết rằng mình không phải là người duy nhất gặp khó khăn.
Một chút thời gian nữa trôi qua.
Tại thời điểm này, tôi đã dần bắt đầu hiểu được phép thuật của Jung Hayan, và chỉ số thông minh của tôi đã vượt quá 60. Cá nhân tôi thấy đây là một thành tích khiến tôi rất hài lòng.
‘Các kết quả tự hiển thị.’
"Đúng thế, chúng ta đang dần đạt đến mục tiêu mình đề ra về cấp độ trí tuệ."
"Ah. Xin chúc mừng. Hôm nay nghỉ ngơi một chút thì sao?"
"Không không. Tốt hơn là nên nghỉ ngơi sau khi tôi đã đạt được mục tiêu của mình."
Sau một khoảng thời gian dài cống hiến hết sức cho sự tiến bộ của mình, tôi bắt đầu tự hỏi bản thân những câu hỏi mà tôi biết sẽ giúp tôi đạt được mục tiêu của mình. Lần này, nó không phải về sự thật ẩn giấu của ma thuật.
Đúng hơn, tôi đã bắt đầu suy nghĩ về sự thay đổi công việc mà tôi đang hướng tới.
Làm thế nào Jung Hayan có thể đạt được những sáng tạo tiên tiến như vậy nếu không có kinh nghiệm từ trước?
Tôi đã biết câu trả lời.
Jung Hayan đã có được một công việc trước khi cô ấy đi săn. Tôi không bận tâm về việc làm thế nào cô ấy có được nó. Cô ấy có lẽ hiểu bản thân mình nhiều hơn tôi hiểu chính mình và đã sử dụng tốt những kiến thức này.
Tôi cũng đang cố gắng làm như vậy.
‘Tôi phải hiểu được nó…’
Ngoài việc phân tích, mô tả và sắp xếp dữ liệu, tôi cần hiểu mọi thứ đang diễn ra trong đầu mình. Tôi biết tôi đã đi đúng hướng trong việc này.
Tôi bắt đầu tự hỏi nhiều câu hỏi hơn vì điều này. Những câu hỏi ‘Tại sao?’ luôn hiện diện. Vì vậy, tôi bắt đầu tìm kiếm sự thật bị che giấu, thay vì kết quả hiển thị.
Tôi tưởng tượng thử nghiệm và sau đó cố gắng xác định lý do tại sao nó không thành công, nghe có vẻ phức tạp nhưng thật ra điều này không khó. Sau tất cả, tôi đã có một trợ lý rất đắc lực ở bên cạnh.
Thêm vào đó, tôi cũng đã giảm được vài cân.
‘Dù sao đó cũng không phải là một cảm giác tồi tệ…’
Tại sao tôi lại như thế, trong khi tôi cảm thấy mình đã khám phá ra một phần quan trọng trong quá trình tiến bộ của mình?
Tôi không đi tìm câu trả lời hoàn hảo cho mục tiêu của mình. Một mảnh ghép nhỏ cũng đủ rồi.
Sự thay đổi các đặc điểm di truyền, giá trị thông tin và sức mạnh ma thuật đã ảnh hưởng đến cá thể như thế nào? Phép thuật hiện diện trong cá thể được biến đổi là hoàn chỉnh hay không hoàn chỉnh?
Chúng tôi đã không ngừng thử nghiệm với DNA sợi và chúng tôi vẫn không biết loại vi rút nào có thể giết chết một số quái vật và tại sao một gen cụ thể lại không chấp nhận loại vi rút trên.
Không thứ gì trong số những thông tin nhỏ nhặt này được làm rõ, nhưng có một điều chắc chắn.
Chúng tôi đang dần tìm ra câu trả lời.
"Lần này anh cần gì?"
“Tôi cần chất xúc tác từ Khu rừng Kinh hoàng, nhờ cô đó.”
Tôi còn lâu mới tìm ra câu trả lời và tôi biết không thông minh đến vậy. Tôi thậm chí không phải là một nhà khoa học, và tôi không biết bất cứ điều gì về gen và những thứ tương tự.
Tuy nhiên, tôi thấy toàn bộ quá trình tìm kiếm câu trả lời rất vui.
"Anh hẳn rất tận hưởng điều này."
"Không đâu."
[Trí tuệ tăng thêm 1.]
“Nó có vui không? Tôi thấy nó thật thú vị".
"Không đâu. Thành thật mà nói, tôi thấy nó thật nhàm chán".
[Trí tuệ tăng thêm 1.]
"Anh đang nói dối."
[Trí tuệ tăng thêm 1.]
Khi thời gian trôi qua, tôi bắt đầu tiến bộ hơn nữa.
[Bạn đã khám phá ra một công việc mới.]
Kết quả mà tôi hy vọng cuối cùng cũng đã đến.
"Phù."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook