Ký Sự Hồi Quy
-
Chapter 52
Không phải bạn cứ là người nghèo thì đồng nghĩa với việc bạn là người tốt. Nếu chỉ vì bạn nghèo khổ, điều đó không có nghĩa bạn là người tốt (1)
[Bạn đã tìm thấy một công thức mới.]
[Đã chế tạo thành công bình máu cơ bản.]
[Trí tuệ +1.]
[Kết hợp "Nến Độc" và "Chất dẫn Máu". Bạn đã thành công kết hợp chất xúc tác mới.]
[Trí tuệ +1.]
[Kết hợp "thảo mộc thải độc" và "tinh chất ma thuật". Bạn đã thành công kết hợp chất xúc tác mới.]
[Kết hợp "Cỏ Độc" và "Orc Molar". Kết hợp chất xúc tác mới thất bại.]
Giả kim thuật cũng không khó đến thế. Tất nhiên, điều đó không có nghĩa là những giả định được tìm thấy trong công nghệ không áp dụng được cho công việc của tôi. Thời gian sử dụng vòng tròn ma thuật tổng hợp, loại vòng tròn ma thuật sẽ khác nhau tùy theo vật liệu cho mỗi chất xúc tác, lượng ma lực đi vào vòng tròn ma thuật và sự kết hợp giữa chất xúc tác và vật liệu…
Phải xét trên mọi khía cạnh, am hiểu và vận dụng linh hoạt chúng. Nó gợi cho tôi nhớ về những lần thí nghiệm nhiều hơn bất cứ thứ gì. Song song đi kèm với các cuộc thí nghiệm khả năng thất bại cao là điều tất yếu.
Đây là lý do tại sao người ta phải thận trọng khi nói đến thuật giả kim.
Vàng được dùng trong thí nghiệm như một nguyên liệu cần thiết, điều đó thật sự tốn kém, các giả định khác nhau đã được đưa ra cho các cuộc nghiên cứu trên lý thuyết về chế tạo thuốc hoặc kết hợp chất xúc tác.
Dựa vào các giả định đó, một cuộc thí nghiệm ảo được tiến hành và các nhà khoa học dựa trên kết quả của cuộc thí nghiệm để quyết định khi nào là thời điểm thích hợp để phát động đợt tấn công.
Về bản chất, đây là cách các nhà giả kim thuật đã thực hiện thuật giả kim của họ.
Tuy nhiên, loại phương pháp này không mấy phù hợp với tôi.
Tại sao? Bởi vì tôi có rất nhiều tiền để tiêu xài.
Để chìm đắm trong thế giới của vô vàn các cuộc thí nghiệm kết hợp giữa chất xúc tác và độc dược, tôi đã phải lên kế hoạch dùng chúng một cách hợp lý vào các cuộc thí nghiệm ảo. Tôi sẽ xóa bỏ những rào cản mà những lý thuyết và giả thuyết đã được đưa ra và chỉ tập trung vào kết quả nhận được theo lập luận của riêng tôi.
Như lẽ đương nhiên, tôi cũng phải cân nhắc đến trường hợp kết quả của tôi với nhà giả kim thuật bình thường sẽ có sự khác nhau, bởi vì những nhà giả kim thuật này thực hành một chất xúc tác hiếm trước khi thử bất cứ điều gì khác.
[Thất bại.]
[Thất bại.]
[Thất bại.]
'Chết tiệt'
Tôi biết tôi không nên lãng phí thời gian của mình vào việc tìm lý do của sự thất bại trong việc kết hợp giữa các chất xúc tác. Thay vào đó, tôi phải tập trung vào việc mình có thể đảo ngược các thất bại này như thế nào.
[Thành công.]
Tôi không rõ chính xác bao nhiêu phần trăm, nhưng tôi có thể phỏng đoán rằng khoảng một nghìn lượng vàng đã bị tôi tiêu xài chỉ trong tuần qua. Tuy nhiên, điều đó không đồng nghĩa với việc tôi đổ không số vàng của mình vào con số không.
Điều này không được chú ý ngay lập tức, nhưng các công thức chế tạo thuốc bán trên thị trường như được mặc định cài sẵn trong đầu tôi, và hơn hết, tôi có thể tăng chỉ số trí tuệ và phép thuật của mình.
Nói cách khác, tôi có thể mua chỉ số của mình với số vàng tôi được cấp.
Khi tôi định đổ vàng một lần nữa vào bộ giả kim thuật của mình, tôi nghe thấy một giọng nói phát ra từ bên ngoài.
“Oppa”
“ À, vào đi. Đừng quên khử trùng bằng các đồ tạo tác nhé”
“ Dạ”
Cánh cửa mở ra, tôi thấy cả Park Deokgu và Jung Hayan. Không mấy ngạc nhiên khi thấy mấy cái túi trên tay họ, tôi có thể đoán tại sao họ lại tới đây.
“ Tại sao lại mang nó đến đây? Những thành viên khác trong hội đã quyết định sẽ giúp tôi sắp xếp hành lý rồi. Tôi cũng đã thanh báo với nhân viên sảnh chờ, nên lần sau không cần phải tự mang nó đến đây đâu.”
“ À không. Nếu chúng em không làm thế, thì chúng em không có cớ để gặp Hyung. Em không biết tại sao khi chúng ta sống chung cùng một tầng nhưng không mấy gặp được nhau. Em đặt hành lý của anh xuống đây nhé?”
“ Ừ, cậu để nó ở đấy đi. Cảm ơn nhé Deokgu.”
“ À vâng có gì to tát đây ạ.”
“ Ồ Oppa. Anh đã ăn chưa thế?”
“ À “
Khẽ giật mình, tôi quay lại nhìn thời gian. Tôi đã quá mải mê vào công việc đến nỗi quên mất là nhiều giờ đồng hồ đã trôi qua.
“ Ôi… Anh bận bịu nhiều việc quá …”
“ À. Vậy đi ăn cùng bọn em luôn nhé!”
“ Nghe hay đấy!”
Tôi mỉm cười trước biểu cảm phấn khích của hai người bọn họ. Ngồi nghỉ tay một lát, tôi quay qua kiểm tra hành lý. Dường như những đồ vật tôi đặt đều có ở đây rồi.
“ Tiện thể cho em hỏi, anh đã đặt đống đồ này ở đâu vậy?”
“ Đó là chất xúc tác cho mỗi thuật giả kim”
“ Ồ. Đây là thuốc anh làm hả … Anh có thể cứu người chết bằng cái này không?”
“ Không đâu. Nó chỉ chữa lành những vết thương nhẹ thôi. Ồ Hayan! Đừng động vào mấy thứ ở đó và cũng đừng uống nó nhé”
“ Vâng … vâng …”
“ Em không có một tý kiến thức nào về thuật giả kim cả, nên … Anh đang chế tạo gì thế?”
“ À … hiện tại …”
“ Hmmm?”
“ Anh đang cố kiếm tiền”
Tôi không muốn cười trước sự bối rối trên khuôn mặt của cả hai khi nghe câu trả lời của tôi. Song, những gì tôi nói là sự thật.
Tiền là thứ quan trọng nhất đối với tôi. Như một lẽ đương nhiên, tôi muốn kiếm nhiều tiền như việc tôi sử dụng chúng vậy. Nếu tôi muốn đầu tư một cách thông minh, tôi phải kiếm được thật nhiều tiền.
Sau tất cả, không chỉ có Kim Hyungsung đầu tư cho tôi. Mà cả Cha Hee-ra.
Tôi đã gửi cho cô ấy một danh sách, hiển nhiên là tôi vẫn hữu dụng đối với cô ấy.
Những gì tôi đang làm tất nhiên là bí mật. Park Deokgu và Jung Hayan không cần biết về nó.
“ Thêm nữa, mấy ngày nay Hyungsung đang làm gì thế?”
“ Vẫn thế thôi ạ. Em nghĩ lâu lắm rồi em không gặp Hyungsung “
“ Chúng em có luyện tập chung lúc ở trung tâm huấn luyện nhưng mà sau buổi luyện tập, cậu ấy luôn chạy đến khu ổ chuột trong khi trên tay vẫn còn đang dính máu”
“ Hả?”
“ Ồ. Tuy em biết mình là một người đàn ông tốt bụng nhưng cũng phải công nhận cậu ấy như một thiên thần ý nhỉ? Em không hiểu công việc tình nguyện cậu ấy đang làm là gì nhưng cũng được một tuần kể từ khi cậu ấy bắt đầu làm rồi .. trời. Có vẻ như vừa tốt lại vừa xấu.”
“ Ý cậu là cậu ta định làm thế mỗi ngày à?”
“ Có lẽ thế. À! Em nghĩ có vài lần em cũng nghe về truyền thuyết địa ngục mới … Dù sao đi nữa, Hyungsung đã đi khắp thành phố này và dường như đang tìm kiếm ai đó hoặc có lẽ là một thông tin gì đó. Có một thứ chắc chắn, đó là Kim Hyungsung thật sự rất tốt.”
“ Tình nguyện?”
Tất nhiên rồi, rất hợp với cậu ấy.
Tôi nghĩ rằng cậu ấy sẽ phát hiện ra tài năng mới của bản thân, nhưng dường như nó tốn nhiều thời gian hơn tôi kỳ vọng. Nếu chúng tôi có thể tuyển người nhanh chóng hơn, thì không có lý do gì để phải làm công việc tình nguyện ở đó.
“Em không biết anh nghĩ thế nào về những người ở đó, nhưng đôi khi lo lắng cũng không giải quyết được vấn đề gì cả.”
“ Sao cơ?”
Tôi cảm giác như sắp có việc tồi tệ gì đó chuẩn bị xảy ra.
“ Chúng ta thử đến đó một lần được không?”
Có vẻ như sẽ không có gì quá tồi tệ xảy ra đâu.
Dù sao thì công việc của tôi cũng đã bước vào giai đoạn cuối, và tôi thực sự tò mò về những gì mà các thành viên trong nhóm của tôi đang làm.
Nhìn vẻ mặt của Park Deokgu và Jung Hayan, tôi ra quyết định.
“Tôi cũng nên đi thử một lần xem sao…”
"Huh? Thật sao?"
“Anh hơi tò mò. Anh tự hỏi khu ổ chuột sẽ như thế nào. "
"Chà, đi với em nào, Oppa."
"Có phải như vậy không?"
"Vâng … vâng”
Park Deokgu có vẻ muốn đi nhưng cậu ấy lo lắng liệu điều đó có làm hỏng khoảng thời gian riêng của tôi và Hayan hay không. Tôi thầm cười trong lòng và quay lại phía Jung Hayan.
“ Vậy chúng ta đi luôn nhé? Sẵn sàng chưa Hayan?”
“ Vâng, rồi ạ”
Thật tuyệt vời khi bắt đầu và làm bất cứ điều gì chúng tôi đã lên kế hoạch sẵn ngay tại chỗ. Tôi thậm chí không có cơ hội khám phá nhiều vì tôi quá bận rộn, thế nên điều này thật tuyệt.
Leo lên xe ngựa, rồi họ đưa chúng tôi đến nơi, tôi nắm tay Jung Hayan. Cô ấy trông cực kì tích hào hứng đến nỗi có thể thấy vầng hào quang xung quanh cô ấy. Cảm giác như chúng tôi đang tận hưởng một chuyến tham quan thành phố.
Phong cảnh những nơi chúng tôi đi qua trông đều thật thú vị. Tuy cảm giác vui thích không kéo dài bao lâu.
Khi chiếc xe chậm rãi lăn bánh, khung cảnh cũng thay đổi theo từ hào nhoáng và hùng vĩ sang tồi tàn và ảm đạm. Ngay cả bản thân người đánh xe cũng cảm thấy bầu không khí thay đổi đến khó chịu, trông anh ta có vẻ không thoải mái. Không khí ở đây quá ẩm ướt.
"Tại sao cậu lại đến nơi này?" Người đánh xe không thể không hỏi.
"Không có gì đặc biệt cả. Thực ra, tôi đến thành phố chưa được bao lâu. Tôi tò mò không biết xung quanh nơi này như thế nào. ”
"Ah. Có vẻ như cậu đã nhận được một lời đề nghị từ hội với những điều kiện tốt. ”
“Haha. Thật là xấu hổ, nhưng đúng là thế. "
Khi tôi nhìn thấy một người đàn ông trẻ đi bộ trên vỉa hè. Anh ta vừa đi vừa cúi đầu, nhưng tôi có thể thấy vẻ mặt lo lắng của anh ta khi nhìn chúng tôi. Chẳng lẽ anh ấy sợ chúng tôi bất thình lình tấn công anh ấy chăng?
Những người sống ở đây chẳng lẽ là những người từ chối nhận bất kỳ lời đề nghị nào của hội sao? Hay nói đơn giản là họ quá sợ hãi khi tham gia một cuộc thi?
Chúng tôi không thể biết hoàn cảnh của từng người mà chúng tôi đi qua, nhưng có một điều chắc chắn - đây là một nơi rất bất hạnh.
“Bầu không khí hơi khác so với Quảng trường phía Tây, Oppa.”
"Huh. Em cũng cảm thấy điều đó à? ” Bây giờ tôi cảm thấy thực sự lo lắng. Chiếc xe ngựa đưa chúng tôi đi khắp nơi, như thể tôi và Jung Hayan đang phô trương sự phân hóa đẳng cấp của của mình với những người ở khu ổ chuột.
Tuy nhiên, tôi cũng biết chắc rằng sẽ không có ai dám tấn công chúng tôi. Cho dù đó có phải vì sợ hãi hay việc họ biết chúng tôi đang ở trong hội và mạnh hơn họ, tất cả sự do dự đều hiện rõ trên khuôn mặt của họ.
Tình huống khá đáng sợ khi Jung Hayan và tôi bước xuống xe. Tôi chắc chắn rằng mình đã bao quanh bảo vệ cô ấy trong sự lo lắng, vì tôi lo lắng không biết những người này có thể làm gì.
Ngay sau đó, tôi bắt gặp hình ảnh một người phụ nữ mặc quần áo xa xỉ với những người mặc quần áo rách rưới bẩn thỉu vây quanh cô ấy.
[Kiểm tra cửa sổ trạng thái và cấp độ tài năng của người chơi Sun Hee-young]
[Tên-Hee-young Sun]
[Tiêu đề- Vị thần bị ruồng bỏ]
[Tuổi-32]
[Báo cáo-Tình nguyện viên lý tưởng]
[Công việc thầy tu của Sun-Cấp Anh hùng]
[Hiệu ứng nghề nghiệp-Tiếp thu kiến thức thần lực ]
[Hiệu ứng nghề nghiệp-tiếp thu kiến thức trung cấp của thần lực]
[Sức chứa]
[Sức mạnh -30 / Giới hạn tăng trưởng: Bình thường trở xuống]
[Nhanh nhẹn-28 / Giới hạn tăng trưởng: Bình thường trở lên]
[Máu -30 / Giới hạn tăng trưởng: Anh hùng trở xuống]
[Trí tuệ-45 / Giới hạn tăng trưởng: Anh hùng trở lên]
[Độ bền-32 / Giới hạn tăng trưởng: Hiếm hoặc ít hơn]
[May mắn-45 / Giới hạn tăng trưởng: Anh hùng trở lên]
[Thánh-69 / Giới hạn tăng trưởng: Huyền thoại trở lên]
[Trang thiết bị]
[không]
[Tài năng-Kẻ cầu xin Thần linh]
[Đánh giá chung-Không quá lời khi nói rằng cô ấy sinh ra để trở thành một linh mục. Sự khác biệt giữa cô ấy và Lee Kiyoung, một tay chơi bẩn, cũng rất rõ ràng. Xin đừng nghĩ đến việc tiếp cận cô ấy một cách tình cờ. Không giống như Lee Kiyoung, cô ấy là một người trong sạch.]
Với thông tin này, tôi chắc chắn sẽ dành nhiều sự quan tâm và tập trung vào người phụ nữ này hơn.
‘Mhh…’
Tôi mở to mắt. Người phụ nữ này có những chỉ số thần thánh chỉ có trong truyền thuyết.
Đáng ngạc nhiên là cô ấy làm tôi nhớ đến Jung Hayan.
Tôi bắt gặp Kim Hyunsung giữa đám đông. Nhưng, anh ấy không phải là trung tâm của sự chú ý. Đúng hơn là Sun Hee-young.
Tôi nhận thấy rằng trang phục và lá cờ của Sun Hee-young rất khác nhau. Tôi không biết Kim Hyunsung định làm gì, nhưng có một điều chắc chắn - cô ấy có lẽ là mục tiêu dự định của anh ấy.
Sẽ có người thắc mắc rằng tại sao nhiều người lại vây quanh cô ấy. Nhưng đối với một người có nhiều kĩ năng như của tôi, lý do quá rõ ràng.
“ À, mọi người đang cố thuê cô ấy sao?”
Tôi khá chắc là như thế.
Có vẻ như tài năng mà Kim Hyunsung nhắm đến lần này không phải chỉ có một mình anh ta nhắm đến. Tài năng đó tất cả mọi người đều khao khát.
Thật là sốc khi một người có tầm vóc như Sun Hee-young lại không bị ảnh hưởng, nhưng nhìn lại cô ấy thì đúng như vậy. Từ đó, tôi hiểu tại sao Kim Hyunsung lại đến nơi này thường xuyên, và tại sao có nhiều thành viên trong tộc không liên quan đến công việc tình nguyện nhưng vẫn đến nơi này.
Mọi người đều bận bịu với việc giả vờ tốt đẹp. Cảnh những người tình nguyện cố gắng thu hút ánh nhìn của cô ấy khá đáng xem.
“ Vị thánh của kẻ bị ruồng bỏ? '
Trong mắt tôi, họ giống như những con lợn không muốn làm việc mà chỉ vì tư lợi. Nếu có một điều tôi không ngờ tới, đó là Jung Hayan cũng có cùng quan điểm với tôi.
"Họ trông giống như những con lợn đang cố gắng nịnh bợ."
"Ừ. Hyung! Họ trông… Họ trông giống như những con lợn! ”
Không giống như giọng trầm của tôi, giọng nói to của Jung Hayan đã thu hút sự chú ý của những người xung quanh.
'Chết tiệt…'
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook