Kỹ Sư Có Bánh Răng Là Vợ Bác Sĩ
...
Lịch ra mắt
115
Lượt xem
Đang tiến hành
Trạng thái
5
Tổng chương hiện tại
Thể loại
Giới thiệu
Tác giả FADDIST
-- Thể loại: Đam Mỹ - Giới thiệu
CP: Tosakan (Gun) x Sarawut (Bar)
------------
Tôi và P’ có một điểm chung.
TOSA = Tossakan
SARA = Sarawut
Tên của chúng tôi được kết nối bởi chữ SA.
Cuộc sống của tôi và P’ được kết nối bởi dây bánh răng.
Giới thiệu
Tôi không rõ trường có tổ chức hoạt động mừng kì nghỉ lễ giống nhau hay không. Nhưng năm nay là năm bận rộn đối với các học sinh năm 3 trung học. Thân là đàn anh, tôi phải phân công việc cho các nhân viên bố trí sân khấu, lại còn phải phối hợp với các đàn anh năm cuối.
Những dải ruy-băng màu trắng, đỏ và xanh lá nối liền với nhau treo trên cửa sổ, những bông hoa rực rỡ được chọn để trang trí. Năm 3 đang bận rộn với đám dụng cụ để phục vụ cho câu lạc bộ diễn xuất.
Đây không phải là sự kiện có quá nhiều người tham dự. Nó cũng không phải là sự kiện thể thao quan trọng nhất của học sinh. Nó chỉ đơn giản là sự kiện mừng giáng sinh dành cho học sinh và giáo viên. Chỉ là hơi phức tạp thôi...
--------------------
"Bar, nhanh lên còn đi luyện tập nữa." - Ai đó lớn giọng gọi Sarawut, người đang bận rộn trang trí sân khấu. Anh ta quay đầu lại và càu nhàu.
"Không phải do mày à? Dan, mày biết sẽ xảy ra chuyện như này, biết là tao phải trang trí sân khấu, phải đón tiếp đàn em, tao còn phải đi tập luyện cho hội bơi nữa. Mày không thay đổi kế hoạch luyện tập, lại còn ở đó lắm mồm, không tìm người tới giúp tao đi."
"Vì mày đáng yêu. Gọi đàn em của mày tới giúp sắp xếp đi." - Dan vừa nói vừa nhìn mấy người đang bận rộn trong khán phòng.
"Chút nữa là xong rồi, bảo đàn anh đợi tao nửa tiếng, không thì cứ tập luyện trước đi." - Bar vừa nói vừa ngửa mặt lên nhìn trần nhà, thương tiếc cho khoảng thời gian quý báu đang trôi qua.
"Này...! Này nhóc kia! Đang làm gì đó, không thấy bên này đang cần giúp hả? Đứng đần ra đấy làm gì?" - Dan gọi 3 cậu nhóc lạ mặt . Nó nhìn 3 nhóc đang đi tới sân khấu với ánh mắt sáng như sao.
Bar không có hứng thú với chúng, hiện tại anh chỉ thấy mệt.
Anh biết bạn anh muốn làm gì.
Được rồi, đừng đem đến phiền phức cho tao....
"Đi bảo với PView là Ai Bar phải sắp xếp sân khấu, 30 nữa mới tới luyện tập được, hiểu chưa?" - Dan nói với 3 nhóc. Bar nhìn 3 đứa với ánh mắt thương hại nghĩ thầm: Tao biết ngay sẽ thế mà.
"Mày sai tụi nó nhưng tụi nó có biết PView là ai không đã?" - Bar xoa bóp cánh tay đã mỏi lừ.
"PView là đàn anh đẹp trai thuyết trình trong ngày Quốc ngữ Thái Lan." - Dan nói với một cậu nhóc.
"Hiểu rồi P’." - Cậu nhóc bên cạnh đáp lời.
"Vậy em cần nói gì?"
"Bảo PView cứ luyện tập trước đi, nửa tiếng sau P Bar sẽ tới."
"Tốt lắm. Vừa dễ thương vừa đáng yêu."
"Đừng trêu chọc cậu ấy, P." - Cậu bé vẫn luôn giữ im lặng nãy giờ lên tiếng.
"Ồ? Giữ kĩ ghê. Mới năm nhất thôi đó. Tao năm ba còn chưa có ai này. Nhưng nhìn nhóc này mà xem, không hỗ trợ nhưng mà rất biết chăm sóc đó. Đừng nói là hai đứa quen nhau từ nhỏ nhé."
Thật là lãng phí thời gian.
"Bọn em phải đi rồi. Bọn em sẽ chuyển lời cho P’." - Cậu nhóc nói.
"Ôi!" - Bar hét lên đột ngột. Dan lập tức nhìn sang bạn mình nhưng không nhanh bằng cậu nhóc gầy nhỏ bên cạnh. Cậu ta cầm lấy tay Bar lên kiểm tra.
"Mày sao vậy?" - Dan hỏi.
"Tao đang cắt ruy băng... không may kéo đâm vào tay." - Bar nói với bạn mình.
"Thằng quần! Nhanh đi băng lại đi. Mày còn định làm tiếp nữa hả." - Dan nói.
"Tao sắp xong rồi, tao muốn hoàn thành nốt." - Bar đáp.
"P’ không thể." - Cậu nhóc gầy nhỏ đang nắm tay Bar phản đối.
"Nhưng tao không cảm thấy đau, không cần lo đâu."
"Không... Đây là tấm vải trắng, nếu P’ còn tiếp tục nó sẽ bị bẩn đó."
Thằng nhóc chết tiệt!
Bar rất muốn hét vào mặt thằng nhóc mềm mỏng này, nhưng anh không làm thế, anh cảm thấy bực bội.
Từ chiều qua tới hôm nay, vận đen cứ bám lấy Sarawut không tha. Anh phải một mình sắp xếp sân khấu rồi tự cắt vào tay mình, lại làm cả MC, cuối ngày còn phải luyện tập cho cuộc thi bơi trong khu vực.
Lễ Giáng Sinh?
Là cái ngày mà sáng sớm thì anh phải sửa soạn làm MC, buổi chiều thì rửa mặt bằng nước trong hồ bơi.
Ngôi trường này tận dụng triệt để Sarawut rồi!
------------
Một nhóm học sinh dừng chân trước bể bơi của trường. Đôi mắt của cậu bé cao lớn nhìn chằm chằm vào chàng trai đang ẩn hiện dưới làn nước và khẽ thở dài.
"Đó là đàn anh trang trí sân khấu hôm qua phải không?" - Beam hỏi bạn mình.
"Uhm ... Sao anh ấy có thể bơi được? Anh ấy không thấy đau tay à?" - Cậu nhóc nhỏ nhất lên tiếng.
"Ây, sao mày nhìn không chớp mắt thế? Sắc mặt anh ấy trắng lắm à?" - Beam quay sang hỏi người bạn đang đứng cạnh.
"Ừ ... trắng ."
--------------------
Câu chuyện của 6 năm trước là như vậy. Nếu nói đây là điểm khởi đầu thì không phải. Nghĩ kĩ thì khi đó, họ thậm chí còn không biết tên nhau.
------------------------
Đại học K.
"Em muốn theo đuổi anh." - Cậu nhóc mỉm cười, tay gãi gãi cổ. Anh quay lại nhìn đám bạn đang há hốc mồm, muốn hỏi tụi nó thằng nhóc này là ai. Tụi bạn chỉ im lặng, nháy mắt với anh.
"Mày muốn theo đuổi ai?" - Không nhận được câu trả lời từ bạn bè, anh quyết định hỏi đứa trẻ trước mặt.
"Em muốn theo đuổi anh." - Thằng nhóc lặp lại, kèm theo nụ cười ngọt ngào.
"Theo đuổi ... tao?"
"Vâng, là P ."
"..."
"Em thật sự rất thích anh."
--------------------
Từ giây phút kia...
Em đã thích anh rồi.
Thân mời các bạn đọc tiếp - SSTRUYEN
-- Thể loại: Đam Mỹ - Giới thiệu
CP: Tosakan (Gun) x Sarawut (Bar)
------------
Tôi và P’ có một điểm chung.
TOSA = Tossakan
SARA = Sarawut
Tên của chúng tôi được kết nối bởi chữ SA.
Cuộc sống của tôi và P’ được kết nối bởi dây bánh răng.
Giới thiệu
Tôi không rõ trường có tổ chức hoạt động mừng kì nghỉ lễ giống nhau hay không. Nhưng năm nay là năm bận rộn đối với các học sinh năm 3 trung học. Thân là đàn anh, tôi phải phân công việc cho các nhân viên bố trí sân khấu, lại còn phải phối hợp với các đàn anh năm cuối.
Những dải ruy-băng màu trắng, đỏ và xanh lá nối liền với nhau treo trên cửa sổ, những bông hoa rực rỡ được chọn để trang trí. Năm 3 đang bận rộn với đám dụng cụ để phục vụ cho câu lạc bộ diễn xuất.
Đây không phải là sự kiện có quá nhiều người tham dự. Nó cũng không phải là sự kiện thể thao quan trọng nhất của học sinh. Nó chỉ đơn giản là sự kiện mừng giáng sinh dành cho học sinh và giáo viên. Chỉ là hơi phức tạp thôi...
--------------------
"Bar, nhanh lên còn đi luyện tập nữa." - Ai đó lớn giọng gọi Sarawut, người đang bận rộn trang trí sân khấu. Anh ta quay đầu lại và càu nhàu.
"Không phải do mày à? Dan, mày biết sẽ xảy ra chuyện như này, biết là tao phải trang trí sân khấu, phải đón tiếp đàn em, tao còn phải đi tập luyện cho hội bơi nữa. Mày không thay đổi kế hoạch luyện tập, lại còn ở đó lắm mồm, không tìm người tới giúp tao đi."
"Vì mày đáng yêu. Gọi đàn em của mày tới giúp sắp xếp đi." - Dan vừa nói vừa nhìn mấy người đang bận rộn trong khán phòng.
"Chút nữa là xong rồi, bảo đàn anh đợi tao nửa tiếng, không thì cứ tập luyện trước đi." - Bar vừa nói vừa ngửa mặt lên nhìn trần nhà, thương tiếc cho khoảng thời gian quý báu đang trôi qua.
"Này...! Này nhóc kia! Đang làm gì đó, không thấy bên này đang cần giúp hả? Đứng đần ra đấy làm gì?" - Dan gọi 3 cậu nhóc lạ mặt . Nó nhìn 3 nhóc đang đi tới sân khấu với ánh mắt sáng như sao.
Bar không có hứng thú với chúng, hiện tại anh chỉ thấy mệt.
Anh biết bạn anh muốn làm gì.
Được rồi, đừng đem đến phiền phức cho tao....
"Đi bảo với PView là Ai Bar phải sắp xếp sân khấu, 30 nữa mới tới luyện tập được, hiểu chưa?" - Dan nói với 3 nhóc. Bar nhìn 3 đứa với ánh mắt thương hại nghĩ thầm: Tao biết ngay sẽ thế mà.
"Mày sai tụi nó nhưng tụi nó có biết PView là ai không đã?" - Bar xoa bóp cánh tay đã mỏi lừ.
"PView là đàn anh đẹp trai thuyết trình trong ngày Quốc ngữ Thái Lan." - Dan nói với một cậu nhóc.
"Hiểu rồi P’." - Cậu nhóc bên cạnh đáp lời.
"Vậy em cần nói gì?"
"Bảo PView cứ luyện tập trước đi, nửa tiếng sau P Bar sẽ tới."
"Tốt lắm. Vừa dễ thương vừa đáng yêu."
"Đừng trêu chọc cậu ấy, P." - Cậu bé vẫn luôn giữ im lặng nãy giờ lên tiếng.
"Ồ? Giữ kĩ ghê. Mới năm nhất thôi đó. Tao năm ba còn chưa có ai này. Nhưng nhìn nhóc này mà xem, không hỗ trợ nhưng mà rất biết chăm sóc đó. Đừng nói là hai đứa quen nhau từ nhỏ nhé."
Thật là lãng phí thời gian.
"Bọn em phải đi rồi. Bọn em sẽ chuyển lời cho P’." - Cậu nhóc nói.
"Ôi!" - Bar hét lên đột ngột. Dan lập tức nhìn sang bạn mình nhưng không nhanh bằng cậu nhóc gầy nhỏ bên cạnh. Cậu ta cầm lấy tay Bar lên kiểm tra.
"Mày sao vậy?" - Dan hỏi.
"Tao đang cắt ruy băng... không may kéo đâm vào tay." - Bar nói với bạn mình.
"Thằng quần! Nhanh đi băng lại đi. Mày còn định làm tiếp nữa hả." - Dan nói.
"Tao sắp xong rồi, tao muốn hoàn thành nốt." - Bar đáp.
"P’ không thể." - Cậu nhóc gầy nhỏ đang nắm tay Bar phản đối.
"Nhưng tao không cảm thấy đau, không cần lo đâu."
"Không... Đây là tấm vải trắng, nếu P’ còn tiếp tục nó sẽ bị bẩn đó."
Thằng nhóc chết tiệt!
Bar rất muốn hét vào mặt thằng nhóc mềm mỏng này, nhưng anh không làm thế, anh cảm thấy bực bội.
Từ chiều qua tới hôm nay, vận đen cứ bám lấy Sarawut không tha. Anh phải một mình sắp xếp sân khấu rồi tự cắt vào tay mình, lại làm cả MC, cuối ngày còn phải luyện tập cho cuộc thi bơi trong khu vực.
Lễ Giáng Sinh?
Là cái ngày mà sáng sớm thì anh phải sửa soạn làm MC, buổi chiều thì rửa mặt bằng nước trong hồ bơi.
Ngôi trường này tận dụng triệt để Sarawut rồi!
------------
Một nhóm học sinh dừng chân trước bể bơi của trường. Đôi mắt của cậu bé cao lớn nhìn chằm chằm vào chàng trai đang ẩn hiện dưới làn nước và khẽ thở dài.
"Đó là đàn anh trang trí sân khấu hôm qua phải không?" - Beam hỏi bạn mình.
"Uhm ... Sao anh ấy có thể bơi được? Anh ấy không thấy đau tay à?" - Cậu nhóc nhỏ nhất lên tiếng.
"Ây, sao mày nhìn không chớp mắt thế? Sắc mặt anh ấy trắng lắm à?" - Beam quay sang hỏi người bạn đang đứng cạnh.
"Ừ ... trắng ."
--------------------
Câu chuyện của 6 năm trước là như vậy. Nếu nói đây là điểm khởi đầu thì không phải. Nghĩ kĩ thì khi đó, họ thậm chí còn không biết tên nhau.
------------------------
Đại học K.
"Em muốn theo đuổi anh." - Cậu nhóc mỉm cười, tay gãi gãi cổ. Anh quay lại nhìn đám bạn đang há hốc mồm, muốn hỏi tụi nó thằng nhóc này là ai. Tụi bạn chỉ im lặng, nháy mắt với anh.
"Mày muốn theo đuổi ai?" - Không nhận được câu trả lời từ bạn bè, anh quyết định hỏi đứa trẻ trước mặt.
"Em muốn theo đuổi anh." - Thằng nhóc lặp lại, kèm theo nụ cười ngọt ngào.
"Theo đuổi ... tao?"
"Vâng, là P ."
"..."
"Em thật sự rất thích anh."
--------------------
Từ giây phút kia...
Em đã thích anh rồi.
Thân mời các bạn đọc tiếp - SSTRUYEN
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook