Kỵ Sĩ Hành Trình
-
Chương 62: Chuẩn bị trước khi đi
Hai ngày sau, Locke vẫn như trước đó, thu thập trái cây, giết cua muối làm đồ ăn cho hai người, việc cấp bách hiện tại của hắn là khôi phục thực lực và chữa trị thương thế.
Phần lớn thương thế của Locke đều là vết thương ngoài da, nhìn xem dọa người, nhưng sau khi được đấu khí làm dịu đại đa số đều đã chậm rãi khỏi hẳn, chỉ có chỗ ngực gãy mất hai chiếc xương sườn là tương đối nghiêm trọng, cũng may Locke đã trải qua nhiều năm chiến tranh gặp phải vô số vết thương cho nên hắn rất có kinh nghiệm, dùng tay tự nối lại xương sườn cho mình, chỉ là thời gian xương cốt khôi phục tương đối dài mà thôi. Angelina cũng có thể xuống đất tùy ý đi lại, không giống với Locke chỉ cần ăn và vận chuyển đấu khí là có thể khôi phục, Angelina là khôi phục tinh thần lực, trong tình huống không có dược tề, nàng chỉ có thể chậm rãi minh tưởng. Hôm qua, Angelina đã bắt đầu minh tưởng, nhưng đến bây giờ hiệu quả vẫn quá mức bé nhỏ.
"Đáng tiếc dược tề thâm lam mà ta mang theo đều bị thất lạc ở trong xe ngựa, không phải vậy thì tốc độ khôi phục nhất định sẽ rất nhanh." Sau khi tu luyện, Angelina luôn luôn phàn nàn."Hoặc là dược tề xanh thẳm cũng không tệ, a, nếu trước khi đi ta xin giáo viên mấy bình thì tốt."
Sau khi nghe xong, Locke líu cả lưỡi, hóa ra vẫn là không thể so a, ngay cả dược tề như thế nào hắn cũng không biết rõ, Angelina thế mà lại đem dược tề xem như nước uống.
"Ta thích hợp dùng loại dược tề gì?" Locke hỏi Angelina.
Angelina nhìn xem Locke, suy tư một hồi "Kỵ Sĩ mà ~, có thể dùng dược tề thể lực một lần duy nhất, dược tề phẫn nộ cũng được nhưng ta không đề nghị ngươi dùng nó, bởi vì sẽ có chứng di về sau, dược tề Jonhson không tệ, dược tề cô đọng ý chí cũng không tệ, tương đối thích hợp cho người mới nhập môn như ngươi." Angelina nói ra tên của một loạt dược tề, Locke chưa từng nghe qua bất kỳ loại nào.
" Dược tề cát đỏ thì sao?" Đây là loại dược tề mà Joshua đại thúc từng nói cho hắn, một trong những loại dược tề có thể dùng quân công hối đoái ở quân bộ của quân đoàn Hùng Ưng, cũng là một loại dược tề tương đối lôi cuốn, thích hợp cho sĩ quan trung hạ tầng có quân công không nhiều như bọn hắn.
" Dược tề cát đỏ? Chưa từng nghe qua, có tác dụng gì?" Angelina nghi ngờ nói, tại sao có thể có loại dược tề mà nàng chưa từng nghe qua.
"Nghe nói sau khi sử dụng, người dùng có thể tăng cường lực lượng và sức chống cự một hồi." Locke thành thật trả lời, lực lượng và sức chống cự là thủ đoạn trọng yếu nhất trên chiến trường, có thể tăng cường một chút cũng đồng nghĩa với có thể tăng thêm một phần hi vọng sống sót, khó trách các sĩ quan tầng dưới chót đều sẽ lựa chọn loại dược tề này.
"Ta thấy làm sao lại giống dược tề Jonhson như vậy đâu?" Angelina nói, "Nhưng là dược tề Johnson có thể gia tăng vĩnh cửu một bộ phận lực lượng và lực cứng cỏi."
Cho dù không cần động não, Locke cũng biết những loại dược tề có thể gia tăng thuộc tính vĩnh cửu đều rất trân quý, không phải hắn có thể hi vọng xa vời.
"Chờ hai ta còn sống trở về, ta sẽ bảo vương huynh ban thưởng ngươi một đống lớn dược tề, đầy đủ đem ngươi đẩy lên kỵ sĩ thực tập trung cấp." Angelina hoạt bát nói. Locke còn cách kỵ sĩ thực tập trung cấp hai giai vị, huống chi hiện tại hắn cũng chỉ vừa mới đạt tới cấp độ kỵ sĩ thực tập nhập môn không bao lâu, chuyện này xa vời đến nỗi hắn không dám tưởng tượng.
Sau khi biết rõ xung quanh hai người rất có thể có một con cua muối vương đã tấn cấp thành sinh vật ma hóa, chuyện rời đi đã trở thành tất nhiên. Locke đã tru diệt nhiều tộc nhân của con cua vương kia như vậy, sau khi tỉnh lại nó chắc chắn sẽ tìm Locke liều mạng, hiện tại đại khái chính là như Angelina nói, nó đang ngủ đông. Nhưng hai người vẫn quyết định, chờ vết thương và thực lực khôi phục không sai biệt lắm, lập tức rời đi nơi này. Ai biết rõ con cua vương kia có thể đột nhiên từ trạng thái ngủ đông bừng tỉnh, rồi tìm bọn hắn gây sự hay không. Luôn luôn sống bên cạnh tai họa ngầm, hai người ngủ đều ngủ không an ổn.
Nói đến ngủ, tương đối thú vị là, từ sau khi đan xong thảm cỏ, Locke vẫn chưa tiếp tục đan lớn hơn. Mỗi lúc trời tối, hai người vẫn ngủ cạnh nhau, đương nhiên Locke không dám duỗi tay chấm mút như trước đó bởi vì trước đó Angelina vẫn còn đang hôn mê, còn bây giờ nàng đã tỉnh dậy, Locke chưa từng quên nàng là một vị công chúa. Đương nhiên, sau khi ngủ xảy ra chuyện gì, thì Locke mặc kệ, nhiều lần Locke tỉnh lại lúc nửa đêm phát hiện, không phải là cánh tay của mình đang ôm vòng eo Angelina, thì chính là Angelina đang ôm lấy cánh tay hắn.
Angelina từng đỏ mặt, xấu hổ hỏi: "Vì sao ngươi không đan thêm một chút thảm cỏ?"
"Ta không có thời gian a, vừa phải tìm đồ ăn vừa phải khôi phục thương thế." Locke vô tội trả lời.(lươn lẹo vl)
Angelina cắn răng trừng mắt Locke, nhưng cũng chỉ có thể tiếp nhận.
Những ngày này Locke lại làm thêm mấy cái ấm nước, mặc dù trong rừng rậm không thiếu nước, nhưng để đề phòng vạn nhất, Locke chuẩn bị mang theo đủ đầy đủ nước ngọt. Còn đồ ăn, thì Locke đã đem đám cua muối ở bãi cát ven hồ một mẻ hốt gọn, trọn vẹn thu hoạch được tám con. Locke đem bọn nó bóc vỏ rút gân, giội lên một nước mặn trong hồ, đem phơi khô ở lúc giữa trưa nắng chói chang nhất, hắn định đem toàn bộ bọn nó làm thành thịt khô. Làm như vậy sẽ dễ dàng bảo tồn, không dễ bị hư thối. Locke nói như thế với Angelina, từ nhỏ Angelina đã hưởng thụ cơm bưng nước rót, chưa từng nghe qua thịt khô, càng chưa từng nếm qua, đối loại cánh làm kỳ lạ này cảm thấy rất thú vị, tò mò.
Lúc ướp gia vị cho thịt khô, Locke mới chú ý tới, những ngày này hai người bọn hắn phần lớn đều ăn là cua muối, thịt của loại cua này cua tự mang vị muối nồng đậm, có thể bổ sung muối cho hai người bọn họ, nếu sau khi rời đi, bọn hắn ăn xong đám thịt cua này, thì nên từ đâu tìm muối ăn, không có muối thì đại biểu cho không có sức lực, cho nên cuối cùng Locke quyết định múc thêm một bầu nước nước mặn trong hồ.
Còn lại chính là trái cây, bởi vì loại trái cây màu trắng cực giống quả nho chứa lượng nước quá nhiều, không tiện mang theo, cho nên Locke cũng đem bọn nó phơi khô, sau khi bốc hơi nước, thịt quả vốn đầy đặn chỉ còn sót lại một tầng thật mỏng, có lẽ là do ban đầu loại trái cây này đã có hương vị rất nhạt, cho nên sau khi phơi khô, hương vị của nó cũng thường thường, chẳng qua là dễ mang theo, với lại số lượng rất nhiều mới khiến Locke lựa chọn mang theo một chút.
Áo khoác rách rưới của Locke đã bị hắn xé ra, làm thành một cái ba lô giản dị, bên trong chứa thức ăn và nước uống của bọn hắn, chiếc ba lô này rất có khả năng chính là hi vọng còn sống đi ra sơn mạch Bering của bọn hắn. Sau khi bỏ đi áo khoác, nửa người trên của Locke chỉ còn một chiếc áo ba lỗ và áo ngắn, vào sáng sớm mỗi ngày hắn đều có một loại ảo giác sắp bị đông cứng chết, cũng may còn có Angelina làm nguồn nhiệt cho hắn.
Mặc dù quần áo Angelina cũng rách, nhưng ít ra vẫn có thể chống lạnh. Locke có thể chất mạnh hơn Angelina không ít, nhưng hắn cũng cảm thấy lạnh, cho nên mặc dù Angelina mặc quần áo, nhưng nửa đêm nàng thường xuyên bị giá lạnh khiến cho tỉnh ngủ.
Không có cách, còn có nửa tháng nữa là đến mùa đông, lúc này độ chênh lệch nhiệt độ ngày đêm trong ngày cực lớn, Locke vẫn đốt đống lửa nhưng cứ đến nửa đêm là nó sẽ tự dập tắt, nhiệt độ không khí rất rét lạnh khiến Locke không muốn thức dậy nhóm lại. Trong quân doanh, binh sĩ sẽ trùm một tầng vải đay lên bó đuốc rồi giội dầu trơn lên. Hiện tại Locke không có dầu trơn, vải thì còn dễ, đánh liều xé ống quần là được, nhưng dầu trơn mới là quan trọng, đến bây giờ ngoại trừ lũ cua muối và con sói nâu kia, những sinh vật mà Locke thấy qua cũng chỉ có chim bay qua trên trời.
Mấy ngày nay, Angelina học được không ít thứ từ Locke, chí ít hiện tại nàng đã biết tự khâu vá quần áo cho mình, Angelina chính là công chúa vậy mà sẽ học tập tay nghề may vá, xem ra nàng đã trưởng thành không ít.
Chạng vạng tối, Locke lại từ trong rừng trở về, đống trái cây trong ngực là thu hoạch của hắn hôm nay. Angelina đi lên trước nghênh đón Locke, nói thật, mỗi lần Locke rời đi, Angelina đều vô cùng lo lắng trong lòng, lo Locke gặp ngy hiểm, nhưng nàng chỉ có thể cô độc chờ ở trong động quật ven hồ, cũng may nàng còn có thể thông qua minh tưởng để giết thời gian, không phải vậy thì nàng cảm thấy nàng sẽ điên mất.
Mấy ngày nay, thời điểm Angelina vui vẻ nhất chính là thời điểm Locke trở về, cuối cùng cũng có người nói chuyện với nàng, tuy rằng tu luyện ma pháp thường xuyên phải cô độc, nhưng tu luyện ma pháp lại không phải tự bế, Ma Pháp Sư cũng là người, cần giao lưu bình thường.
Hôm nay trong đám đồ ăn mà Locke mang về, có thêm một loại trái cây màu đỏ lớn bằng ngón cái.
"Ta tìm rất lâu, mới phát hiện chủng loại mới này, ngươi xem một chút xem nó có thể ăn sao." Locke nói với Angelina. Hiện tại quan hệ của hai người không phải là bình dân và công chúa, cũng không phải thượng cấp và hạ cấp, mà chỉ vẻn vẹn là hai người xui xẻo đồng mệnh tương liên, lưu lạc trong rừng rậm, cho nên Locke nói chuyện cũng không cố kỵ như lúc ban đầu, có đôi khi còn có thể nói một hai câu đùa giỡn.
Angelina nâng đỡ tóc mai, tiếp nhận trái cây mà Locke đưa tới quan sát. Những ngày này, Locke mang về không ít loại trái cây, nhưng đều không thể ăn, hoặc là ăn sẽ có tác dụng phụ, chỉ có loại trái cây màu trắng giống quả nho là có thể ăn.
Angelina cau mày, quan sát rất lâu, mới không xác định nói: "Đây hình như là một loại vật liệu thi pháp."
" Vật liệu thi pháp?" Locke đối với danh từ mới này cảm thấy rất hứng thú.
"Ừm, Ma Pháp Sư thi pháp thường có lúc cần một chút vật liệu để thi pháp mau lẹ hơn, những vài liệu này chính là vật liệu thi pháp." Angelina giới thiệu đến.
"Thứ này có thể trợ giúp ngươi thi pháp sao?" Locke hào hứng nhìn xem Angelina, sau khi ở chung vài ngày hắn đã biết được Angelina có thể thi triển ba loại ma pháp, còn hưởng thụ thuật sạch sẽ một lần, ma pháp quả nhiên là rất thần kỳ, Locke nghĩ như vậy.
"Đây là quả hỏa vân mang theo rất ít hỏa nguyên tố, có thể giúp thi triển ma pháp hệ hỏa." Angelina nhớ lại rồi nói."Ta, còn chưa thi triển được." Angelina đỏ mặt, nàng vẫn chỉ là ma pháp sư học đồ nhập môn, thi triển được ba loại ma pháp đã rất lợi hại, mặc dù thuật tháp sáng cũng mang theo một chút ma lực hệ Hỏa, nhưng căn bản là không cần đến loại vật liệu thi pháp này.
"Thứ này hẳn là rất trân quý đi." Locke nói sang chuyện khác, hiện tại hắn đối với vật phẩm có thể tăng cường thực lực của mình và tiền bạc cảm thấy rất hứng thú.
"Ừm." Angelina gật gật đầu, dính đến tài liệu thi pháp của Ma Pháp Sư thì không có thứ gì là rẻ tiền.
"Phát, phát..." Locke lải nhải, hôm nay hắn thế nhưng là gặp được một mảnh rừng nhỏ đều có loại trái này, nếu đem tất cả đều hái về...
" Bình thường, xung quanh loại thực vật ma pháp này đều sẽ có sinh vật ma pháp ở lại, ngươi không gặp phải sao?" Angelina nghi ngờ hỏi, mặc dù quả hỏa vân có phẩm giai không cao, nhưng ít ra cũng là thực vật ma pháp, rất nhiều sinh vật ma pháp hệ Hỏa và hệ thổ đều thích ăn nó.
"Ngạch, không gặp." Locke tắt tiếng."Sẽ không lại là ngủ đông đi?" Locke suy đoán.
"Rất có khả năng, ma thú hệ Hỏa và hệ Thổ đều không ưa thích mùa đông, bình thường đều sẽ ngủ đông." Angelina nói."Cũng chỉ có nơi này tới gần rừng rậm Mofi, ma lực nồng hậu dày đặc, mới có khả năng có quả hỏa vân ở mùa đông, bình thường thứ này đều chín vào mùa hè."
"Xem ra vận may của chúng ta rất không tệ, hai con sinh vật ma hóa gặp phải đều ngủ đông." Locke gãi gãi đầu.
"Đúng nha." Angelina cười duyên một tiếng.
"Vậy thứ này có thể ăn sao?" Locke nhìn chằm chằm quả hỏa vân, đột nhiên hỏi.
"Ăn?" Angelina ngẩn ngơ, không xác định đáp: "Hẳn là có thể chứ."
Phần lớn thương thế của Locke đều là vết thương ngoài da, nhìn xem dọa người, nhưng sau khi được đấu khí làm dịu đại đa số đều đã chậm rãi khỏi hẳn, chỉ có chỗ ngực gãy mất hai chiếc xương sườn là tương đối nghiêm trọng, cũng may Locke đã trải qua nhiều năm chiến tranh gặp phải vô số vết thương cho nên hắn rất có kinh nghiệm, dùng tay tự nối lại xương sườn cho mình, chỉ là thời gian xương cốt khôi phục tương đối dài mà thôi. Angelina cũng có thể xuống đất tùy ý đi lại, không giống với Locke chỉ cần ăn và vận chuyển đấu khí là có thể khôi phục, Angelina là khôi phục tinh thần lực, trong tình huống không có dược tề, nàng chỉ có thể chậm rãi minh tưởng. Hôm qua, Angelina đã bắt đầu minh tưởng, nhưng đến bây giờ hiệu quả vẫn quá mức bé nhỏ.
"Đáng tiếc dược tề thâm lam mà ta mang theo đều bị thất lạc ở trong xe ngựa, không phải vậy thì tốc độ khôi phục nhất định sẽ rất nhanh." Sau khi tu luyện, Angelina luôn luôn phàn nàn."Hoặc là dược tề xanh thẳm cũng không tệ, a, nếu trước khi đi ta xin giáo viên mấy bình thì tốt."
Sau khi nghe xong, Locke líu cả lưỡi, hóa ra vẫn là không thể so a, ngay cả dược tề như thế nào hắn cũng không biết rõ, Angelina thế mà lại đem dược tề xem như nước uống.
"Ta thích hợp dùng loại dược tề gì?" Locke hỏi Angelina.
Angelina nhìn xem Locke, suy tư một hồi "Kỵ Sĩ mà ~, có thể dùng dược tề thể lực một lần duy nhất, dược tề phẫn nộ cũng được nhưng ta không đề nghị ngươi dùng nó, bởi vì sẽ có chứng di về sau, dược tề Jonhson không tệ, dược tề cô đọng ý chí cũng không tệ, tương đối thích hợp cho người mới nhập môn như ngươi." Angelina nói ra tên của một loạt dược tề, Locke chưa từng nghe qua bất kỳ loại nào.
" Dược tề cát đỏ thì sao?" Đây là loại dược tề mà Joshua đại thúc từng nói cho hắn, một trong những loại dược tề có thể dùng quân công hối đoái ở quân bộ của quân đoàn Hùng Ưng, cũng là một loại dược tề tương đối lôi cuốn, thích hợp cho sĩ quan trung hạ tầng có quân công không nhiều như bọn hắn.
" Dược tề cát đỏ? Chưa từng nghe qua, có tác dụng gì?" Angelina nghi ngờ nói, tại sao có thể có loại dược tề mà nàng chưa từng nghe qua.
"Nghe nói sau khi sử dụng, người dùng có thể tăng cường lực lượng và sức chống cự một hồi." Locke thành thật trả lời, lực lượng và sức chống cự là thủ đoạn trọng yếu nhất trên chiến trường, có thể tăng cường một chút cũng đồng nghĩa với có thể tăng thêm một phần hi vọng sống sót, khó trách các sĩ quan tầng dưới chót đều sẽ lựa chọn loại dược tề này.
"Ta thấy làm sao lại giống dược tề Jonhson như vậy đâu?" Angelina nói, "Nhưng là dược tề Johnson có thể gia tăng vĩnh cửu một bộ phận lực lượng và lực cứng cỏi."
Cho dù không cần động não, Locke cũng biết những loại dược tề có thể gia tăng thuộc tính vĩnh cửu đều rất trân quý, không phải hắn có thể hi vọng xa vời.
"Chờ hai ta còn sống trở về, ta sẽ bảo vương huynh ban thưởng ngươi một đống lớn dược tề, đầy đủ đem ngươi đẩy lên kỵ sĩ thực tập trung cấp." Angelina hoạt bát nói. Locke còn cách kỵ sĩ thực tập trung cấp hai giai vị, huống chi hiện tại hắn cũng chỉ vừa mới đạt tới cấp độ kỵ sĩ thực tập nhập môn không bao lâu, chuyện này xa vời đến nỗi hắn không dám tưởng tượng.
Sau khi biết rõ xung quanh hai người rất có thể có một con cua muối vương đã tấn cấp thành sinh vật ma hóa, chuyện rời đi đã trở thành tất nhiên. Locke đã tru diệt nhiều tộc nhân của con cua vương kia như vậy, sau khi tỉnh lại nó chắc chắn sẽ tìm Locke liều mạng, hiện tại đại khái chính là như Angelina nói, nó đang ngủ đông. Nhưng hai người vẫn quyết định, chờ vết thương và thực lực khôi phục không sai biệt lắm, lập tức rời đi nơi này. Ai biết rõ con cua vương kia có thể đột nhiên từ trạng thái ngủ đông bừng tỉnh, rồi tìm bọn hắn gây sự hay không. Luôn luôn sống bên cạnh tai họa ngầm, hai người ngủ đều ngủ không an ổn.
Nói đến ngủ, tương đối thú vị là, từ sau khi đan xong thảm cỏ, Locke vẫn chưa tiếp tục đan lớn hơn. Mỗi lúc trời tối, hai người vẫn ngủ cạnh nhau, đương nhiên Locke không dám duỗi tay chấm mút như trước đó bởi vì trước đó Angelina vẫn còn đang hôn mê, còn bây giờ nàng đã tỉnh dậy, Locke chưa từng quên nàng là một vị công chúa. Đương nhiên, sau khi ngủ xảy ra chuyện gì, thì Locke mặc kệ, nhiều lần Locke tỉnh lại lúc nửa đêm phát hiện, không phải là cánh tay của mình đang ôm vòng eo Angelina, thì chính là Angelina đang ôm lấy cánh tay hắn.
Angelina từng đỏ mặt, xấu hổ hỏi: "Vì sao ngươi không đan thêm một chút thảm cỏ?"
"Ta không có thời gian a, vừa phải tìm đồ ăn vừa phải khôi phục thương thế." Locke vô tội trả lời.(lươn lẹo vl)
Angelina cắn răng trừng mắt Locke, nhưng cũng chỉ có thể tiếp nhận.
Những ngày này Locke lại làm thêm mấy cái ấm nước, mặc dù trong rừng rậm không thiếu nước, nhưng để đề phòng vạn nhất, Locke chuẩn bị mang theo đủ đầy đủ nước ngọt. Còn đồ ăn, thì Locke đã đem đám cua muối ở bãi cát ven hồ một mẻ hốt gọn, trọn vẹn thu hoạch được tám con. Locke đem bọn nó bóc vỏ rút gân, giội lên một nước mặn trong hồ, đem phơi khô ở lúc giữa trưa nắng chói chang nhất, hắn định đem toàn bộ bọn nó làm thành thịt khô. Làm như vậy sẽ dễ dàng bảo tồn, không dễ bị hư thối. Locke nói như thế với Angelina, từ nhỏ Angelina đã hưởng thụ cơm bưng nước rót, chưa từng nghe qua thịt khô, càng chưa từng nếm qua, đối loại cánh làm kỳ lạ này cảm thấy rất thú vị, tò mò.
Lúc ướp gia vị cho thịt khô, Locke mới chú ý tới, những ngày này hai người bọn hắn phần lớn đều ăn là cua muối, thịt của loại cua này cua tự mang vị muối nồng đậm, có thể bổ sung muối cho hai người bọn họ, nếu sau khi rời đi, bọn hắn ăn xong đám thịt cua này, thì nên từ đâu tìm muối ăn, không có muối thì đại biểu cho không có sức lực, cho nên cuối cùng Locke quyết định múc thêm một bầu nước nước mặn trong hồ.
Còn lại chính là trái cây, bởi vì loại trái cây màu trắng cực giống quả nho chứa lượng nước quá nhiều, không tiện mang theo, cho nên Locke cũng đem bọn nó phơi khô, sau khi bốc hơi nước, thịt quả vốn đầy đặn chỉ còn sót lại một tầng thật mỏng, có lẽ là do ban đầu loại trái cây này đã có hương vị rất nhạt, cho nên sau khi phơi khô, hương vị của nó cũng thường thường, chẳng qua là dễ mang theo, với lại số lượng rất nhiều mới khiến Locke lựa chọn mang theo một chút.
Áo khoác rách rưới của Locke đã bị hắn xé ra, làm thành một cái ba lô giản dị, bên trong chứa thức ăn và nước uống của bọn hắn, chiếc ba lô này rất có khả năng chính là hi vọng còn sống đi ra sơn mạch Bering của bọn hắn. Sau khi bỏ đi áo khoác, nửa người trên của Locke chỉ còn một chiếc áo ba lỗ và áo ngắn, vào sáng sớm mỗi ngày hắn đều có một loại ảo giác sắp bị đông cứng chết, cũng may còn có Angelina làm nguồn nhiệt cho hắn.
Mặc dù quần áo Angelina cũng rách, nhưng ít ra vẫn có thể chống lạnh. Locke có thể chất mạnh hơn Angelina không ít, nhưng hắn cũng cảm thấy lạnh, cho nên mặc dù Angelina mặc quần áo, nhưng nửa đêm nàng thường xuyên bị giá lạnh khiến cho tỉnh ngủ.
Không có cách, còn có nửa tháng nữa là đến mùa đông, lúc này độ chênh lệch nhiệt độ ngày đêm trong ngày cực lớn, Locke vẫn đốt đống lửa nhưng cứ đến nửa đêm là nó sẽ tự dập tắt, nhiệt độ không khí rất rét lạnh khiến Locke không muốn thức dậy nhóm lại. Trong quân doanh, binh sĩ sẽ trùm một tầng vải đay lên bó đuốc rồi giội dầu trơn lên. Hiện tại Locke không có dầu trơn, vải thì còn dễ, đánh liều xé ống quần là được, nhưng dầu trơn mới là quan trọng, đến bây giờ ngoại trừ lũ cua muối và con sói nâu kia, những sinh vật mà Locke thấy qua cũng chỉ có chim bay qua trên trời.
Mấy ngày nay, Angelina học được không ít thứ từ Locke, chí ít hiện tại nàng đã biết tự khâu vá quần áo cho mình, Angelina chính là công chúa vậy mà sẽ học tập tay nghề may vá, xem ra nàng đã trưởng thành không ít.
Chạng vạng tối, Locke lại từ trong rừng trở về, đống trái cây trong ngực là thu hoạch của hắn hôm nay. Angelina đi lên trước nghênh đón Locke, nói thật, mỗi lần Locke rời đi, Angelina đều vô cùng lo lắng trong lòng, lo Locke gặp ngy hiểm, nhưng nàng chỉ có thể cô độc chờ ở trong động quật ven hồ, cũng may nàng còn có thể thông qua minh tưởng để giết thời gian, không phải vậy thì nàng cảm thấy nàng sẽ điên mất.
Mấy ngày nay, thời điểm Angelina vui vẻ nhất chính là thời điểm Locke trở về, cuối cùng cũng có người nói chuyện với nàng, tuy rằng tu luyện ma pháp thường xuyên phải cô độc, nhưng tu luyện ma pháp lại không phải tự bế, Ma Pháp Sư cũng là người, cần giao lưu bình thường.
Hôm nay trong đám đồ ăn mà Locke mang về, có thêm một loại trái cây màu đỏ lớn bằng ngón cái.
"Ta tìm rất lâu, mới phát hiện chủng loại mới này, ngươi xem một chút xem nó có thể ăn sao." Locke nói với Angelina. Hiện tại quan hệ của hai người không phải là bình dân và công chúa, cũng không phải thượng cấp và hạ cấp, mà chỉ vẻn vẹn là hai người xui xẻo đồng mệnh tương liên, lưu lạc trong rừng rậm, cho nên Locke nói chuyện cũng không cố kỵ như lúc ban đầu, có đôi khi còn có thể nói một hai câu đùa giỡn.
Angelina nâng đỡ tóc mai, tiếp nhận trái cây mà Locke đưa tới quan sát. Những ngày này, Locke mang về không ít loại trái cây, nhưng đều không thể ăn, hoặc là ăn sẽ có tác dụng phụ, chỉ có loại trái cây màu trắng giống quả nho là có thể ăn.
Angelina cau mày, quan sát rất lâu, mới không xác định nói: "Đây hình như là một loại vật liệu thi pháp."
" Vật liệu thi pháp?" Locke đối với danh từ mới này cảm thấy rất hứng thú.
"Ừm, Ma Pháp Sư thi pháp thường có lúc cần một chút vật liệu để thi pháp mau lẹ hơn, những vài liệu này chính là vật liệu thi pháp." Angelina giới thiệu đến.
"Thứ này có thể trợ giúp ngươi thi pháp sao?" Locke hào hứng nhìn xem Angelina, sau khi ở chung vài ngày hắn đã biết được Angelina có thể thi triển ba loại ma pháp, còn hưởng thụ thuật sạch sẽ một lần, ma pháp quả nhiên là rất thần kỳ, Locke nghĩ như vậy.
"Đây là quả hỏa vân mang theo rất ít hỏa nguyên tố, có thể giúp thi triển ma pháp hệ hỏa." Angelina nhớ lại rồi nói."Ta, còn chưa thi triển được." Angelina đỏ mặt, nàng vẫn chỉ là ma pháp sư học đồ nhập môn, thi triển được ba loại ma pháp đã rất lợi hại, mặc dù thuật tháp sáng cũng mang theo một chút ma lực hệ Hỏa, nhưng căn bản là không cần đến loại vật liệu thi pháp này.
"Thứ này hẳn là rất trân quý đi." Locke nói sang chuyện khác, hiện tại hắn đối với vật phẩm có thể tăng cường thực lực của mình và tiền bạc cảm thấy rất hứng thú.
"Ừm." Angelina gật gật đầu, dính đến tài liệu thi pháp của Ma Pháp Sư thì không có thứ gì là rẻ tiền.
"Phát, phát..." Locke lải nhải, hôm nay hắn thế nhưng là gặp được một mảnh rừng nhỏ đều có loại trái này, nếu đem tất cả đều hái về...
" Bình thường, xung quanh loại thực vật ma pháp này đều sẽ có sinh vật ma pháp ở lại, ngươi không gặp phải sao?" Angelina nghi ngờ hỏi, mặc dù quả hỏa vân có phẩm giai không cao, nhưng ít ra cũng là thực vật ma pháp, rất nhiều sinh vật ma pháp hệ Hỏa và hệ thổ đều thích ăn nó.
"Ngạch, không gặp." Locke tắt tiếng."Sẽ không lại là ngủ đông đi?" Locke suy đoán.
"Rất có khả năng, ma thú hệ Hỏa và hệ Thổ đều không ưa thích mùa đông, bình thường đều sẽ ngủ đông." Angelina nói."Cũng chỉ có nơi này tới gần rừng rậm Mofi, ma lực nồng hậu dày đặc, mới có khả năng có quả hỏa vân ở mùa đông, bình thường thứ này đều chín vào mùa hè."
"Xem ra vận may của chúng ta rất không tệ, hai con sinh vật ma hóa gặp phải đều ngủ đông." Locke gãi gãi đầu.
"Đúng nha." Angelina cười duyên một tiếng.
"Vậy thứ này có thể ăn sao?" Locke nhìn chằm chằm quả hỏa vân, đột nhiên hỏi.
"Ăn?" Angelina ngẩn ngơ, không xác định đáp: "Hẳn là có thể chứ."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook