Kỵ Sĩ Hành Trình
-
Chương 4: Thương nghị ở quán rượu
Sau khi vào cửa,Joshoa đại thúc tùy ý cởi y phục hàng ngày, đặt ở trên kệ áo, ngồi ở một bên trên ghế sa lon. Locke làm theo, đem y phục hàng ngày của mình cất kỹ, ngồi tại một bên khác. Hai nam nhân mặc áo sơmi bằng da của quân đội cũng không có vội vã nói chuyện, Locke đầu tiên là đem bình rượu mở ra, trước cho Joshua đại thúc rót đầy một chén, lại cho tự mình rót đầy một chén, "Đụng" Sau một tiếng cụng ly, hai người uống cạn một ly, sau đó bắt đầu nói tới chính sự.
"Không tệ, ngươi càng ngày càng trầm ổn, xem ra những năm này tiểu tử ngươi tiến bộ không ít." Joshua đại thúc mở miệng nói trước. Thật là khiến người không thể tưởng tượng nổi, người ở bên ngoài xem ra, Joshua vô cùng hào sảng,không tâm cơ, thô kệch vậy mà cũng biết giáo dục một người trầm ổn. Xem ra nam nhân này cũng không phải là giống bề ngoài đơn giản như vậy.
"Joshua đại thúc,ngài lại nói giỡn, ta có điểm trầm ổn ấy đã tính là gì, đều là học tập theo ngài." Locke ngại ngùng nói.
"Ha ha, tiểu tử ngươi đừng kéo! Ta đâu dạy ngươi những thứ này, ta là loại người này sao?" Joshua đại thúc cười mắng. Dứt lời, hai người lại cùng cười ra tiếng.
"Đại thúc, lần này ta có hi vọng tấn thăng sao?" Locke cho hai người lại rót đầy một chén, rốt cục nhịn không được mở miệng hỏi.
"Locke, là ta mang theo ngươi bắt đầu tham gia quân ngũ, hiện tại cũng đã bốn năm, ta là coi ngươi như là con ruột, lần này ngươi tấn thăng ta khẳng định là sẽ giúp ngươi một phen." Joshua đại thúc đối Locke bảo đảm nói, hắn là thật ưa thích chàng trai vừa cơ linh lại có thực lực này.
"Đại thúc, ta tin tưởng ngài!" Locke xác thực tin tưởng Joshua đại thúc, hắn cũng coi Joshua là người thân của mình:"Chẳng qua, có ngài hỗ trợ hẳn là còn chưa đủ đi, đại thúc ngươi cùng ta nói một chút ta cần chuẩn bị cái gì." Locke hỏi.
"Chỉ có một mình ta ủng hộ là không đủ, nhưng là ta sẽ kêu lên lão Carl cũng ủng hộ ngươi, còn lại thì cần chính ngươi đi chuẩn bị." Lão Carl là phó đội trưởng của trung đội bọn họ, nghe nói hắn cùng Joshua đại thúc từng cùng chung hoạn nạn,ở trong mắt người ngoài hắn là một người nghiêm túc,một lão quân nhân, trong mắt hắn dung không được hạt cát, nhưng hắn đối với binh sĩ của mình rất tốt. Ấn tượng của Locke đối với hắn không tệ.
"Vâng, Joshua đại thúc,còn có việc gì thì ngài cứ nói thẳng, ta nghe." Joshua đại thúc hiển nhiên còn có lời muốn nói.
"Lần này tuyển cử hai chỗ ngồi trống đi kia, người có tư cách đề nghị bao gồm: bốn người trung đội trưởng, 6 trung đội phó, đội trưởng đội kỵ binh, đại đội trưởng của chúng ta -Kedozzi Nam Tước, và con trai trưởng của hắn- phó đội trưởng đội kỵ binh -Zoro thiếu gia."Doanh đội bọn hắn bao gồm bốn trung đội bộ binh, cùng một trung đội kỵ binh. Locke gặp qua rất nhiều lần trung đội kỵ binh chiến đấu, nói thật, Locke cảm giác tại địa hình gò đất,đội kỵ binh này có thể khiêu chiến số lượng bộ binh gấp ba bọn hắn. Kiên cố áo giáp, kỵ sĩ trường thương thẳng tắp tăng thêm lực trùng kích của chiến mã khiến cho tuyệt đại đa số bộ binh đều không phải là đối thủ của kỵ binh.
"Lần tuyển cử này, Kedozzi Nam Tước sẽ không tham dự, đội trưởng đội kỵ binh cũng sẽ không, người đề nghị hẳn là chỉ có nhóm 6 người chúng ta cùng Zoro thiếu gia, ta đã cho ngươi kéo hai phiếu,ngươi chí ít còn phải lại kéo hai phiếu nữa." Joshua đại thúc nói với Locke.
" Ta cùng phó trung đội trưởng của trung đội 1 có chút giao tình, phó trung đội trưởng của trung đội thứ 3 và đội trưởng trung đội thứ tư cùng ta không có giao tình gì, mà lại ta nghe nói hai người bọn họ không phải còn đang dưỡng thương sao?" Locke thành thật trả lời cũng hỏi.
"Hừ, trận chiến ác liệt cũng đánh xong, hiện tại chính là lúc vơ vét chất béo, hai tên kia mới dưỡng thương hai tuần lễ liền không nhịn được, đã sớm mang theo thành viên còn sót lại và tân binh mới bổ sung thêm của đội bọn hắn đi "Dạo chơi"." Joshua đại thúc coi nhẹ nói.
"Dạo chơi" là một loại thuật ngữ trong quân đội, ý là đi công chiếm những thôn trang vẫn còn dưới sự thống trị vương quốc Charles, cùng với nói là công chiếm không bằng nói là càn quét, với quy mô lực lượng của thôn trang là phòng ngự không được, không có quân nhân chính quy, đại đa số là dân binh cùng những thôn dân lỗ mãng, thôn lớn thì có một hai trăm người, thôn nhỏ chỉ có mấy chục người, một cái trung đội liền có thể xử lý. Kỳ thật, hai tháng này,tại dưới sự dẫn đầu của Joshua đại thúc, chỉ cần có thời gian thì trung đội bọn hắn cũng đi "Dạo chơi".
Nhiệm vụ của doanh đội bọn hắn chủ yếu là công chiếm những thị trấn còn có chút ít lực lượng phản kháng, mà lại chỉ có thành thị có quy mô thị trấn trở lên mới có thể có thương nhân, phú nông, thậm chí là quý tộc. Kedozzi Nam Tước cùng đội kỵ binh của hắn đối với những thôn trang không chất béo này không hứng thú lắm, chỉ có bốn trung đội bộ binh mới có thể đi vớt thu nhập thêm. Chẳng qua, thương đội của Nam Tước sẽ thu mua vật tư mà các binh sĩ thu được: Nông thôn tổ truyền ngân vòng tay, da lông mà thợ săn trong thôn thu thập, thậm chí những gia súc như ngựa,trâu,lừa,…cũng thu. Còn có chút quần áo giày dép không tệ thì các binh sĩ "Quét đến" cũng sẽ giữ lại tự mình mặc.
Các binh sĩ có ranh giới cuối cùng của mình, chí ít là không đoạt lương thực, cao tầng của quân doanh cũng nghiêm cấm việc này, nhưng nếu là bắt một hai con gà,con vịt cải thiện cơm nước, thì bọn hắn vẫn hay làm như thế. Locke cũng là người nông thôn, lúc đầu hắn là đối với việc ức hiếp dân chúng thấp cổ bé họng này cảm thấy trơ trẽn, nhưng trải qua chiến hỏa hi sinh cùng tử vong, hắn cũng không biết mình đối với mấy người Charles này ôm lấy thái độ gì. Có căm hận cũng có áy náy đối với những bình dân phổ thông bị bọn hắn đi lang thang qua ép cho không còn cách sống yên ổn. Nhưng mà việc này cũng không trở ngại Locke phát tài, hắn cũng cần sinh tồn, cần để cho người trong nhà cùng thủ hạ của hắn sống tốt hơn. Đoạn thời gian trước hầu bao của hắn rất căng, thường xuyên cho nhà gửi tiền, mời thủ hạ uống rượu, dùng chính là tiền mà hắn phát tài khi đó.
"Đại thúc, chúng ta đã sắp một tuần không đi "Dạo chơi", có phải hay không sắp xuất phát?" Trở lại vấn đề chính, Locke hỏi.
"Ừ, đã có quyết định, Nam Tước đại nhân muốn chúng ta cùng đại đội của Kasher Nam Tước ở binh đoàn thứ 7 hợp lực tiến công thành Fareins, đây cũng là nguyên nhân tại sao gần đây muốn tuyển cử ra hai vị trung đội trưởng. Mà lại, kề bên này cũng không thôn nào có chất béo."Thành thị cũng có tường thành cùng sông đào bảo vệ, chỉ dựa vào một đại đội hơn 500 người bọn hắn là rất khó đánh xuống, cho nên lãnh đạo cấp cao thường xuyên lựa chọn cùng quân đội bạn hợp tác, bọn hắn đánh vào lãnh thổ vương quốc Charles được hai tháng, cũng đánh ba trận chiến dịch cấp thành thị, đều là cùng đại đội này hợp tác, Locke đối với công thành chiến cũng có kinh nghiệm. Mặc dù công thành chiến có tỉ lệ thương vong không thấp, nhưng sau khi phá thành thì bọn hắn được ban thưởng rất phong phú,trong ngày phá thành, quân đội cũng ngầm đồng ý các binh sĩ tự mình phát tài, nhường mọi người đối với công thành chiến có dục vọng lớn hơn sợ hãi tử vong. Kỳ thật ngày phá thành mới là lúc các binh sĩ phát tài chủ yếu nhất. Bộ đội của Kasher Nam Tước đã cùng doanh đội bọn hắn hợp tác hai lần.
Hai người vừa uống rượu vừa trò chuyện với nhau,sau một lúc một bình rượu mạch đã cạn đáy. Locke mở bình thứ hai, cho Joshua đại thúc cùng mình rót đầy ly. Joshua đại thúc giơ ly rượu lên uống một ngụm,rồi nói tiếp: “ Phó trung đội trưởng của trung đội thứ nhất cũng là người trấn Mine chúng ta, ta cũng cùng hắn có chút giao tình, ngươi cho hắn đưa nhiều lễ vật, ta lại đi nói một chút, tranh thủ cầm xuống một phiếu này. Còn còn lại ba người kia ta cùng bọn hắn cũng không quen, thậm chí còn không hợp nhau, việc này cần chính ngươi cố gắng". Tại trong quân doanh, ở giữa binh lính vẫn tồn tại không ít việc bẩn thỉu lại càng không cần phải nói giai tầng trung đội trưởng, ngay cả Locke có nhân duyên rất tốt,cũng không dám cam đoan hắn cùng một nửa tiểu đội trưởng trong doanh trại có quan hệ tốt. Biết người biết mặt không biết lòng, đây là lời nói thật.
"Ta đề nghị ngươi theo Zoro thiếu gia bên kia nghĩ biện pháp." Joshua đại thúc nói xong giống như lại nghĩ tới cái gì, nói bổ sung."Ngươi cùng Zoro thiếu gia đều là người trẻ tuổi,từ 18-19 tuổi, có tiếng nói chung, ngươi tìm hắn biểu thị trung thành hoặc là đưa nhiều lễ vật, cố gắng là có thể thành công. Nhưng sau này,người sẽ là người của đại thiếu gia." Kedozzi Nam Tước không chỉ có một đứa con trai, mặc dù vương quốc Faustin thịnh hành chế độ con trai trưởng thừa chế tước vị, nhưng những đứa con trai khác của Nam Tước cũng không phải là không có cơ hội kế thừa tước vị. Theo hắn biết, bây giờ tại quốc nội,người đang tạm thời trợ giúp Nam Tước quản lý lãnh địa chính là con trai thứ hai của hắn.
"Người ta là quý tộc, ta đưa lễ vật gì mới có thể vào mắt hắn a?" Locke bất đắc dĩ nói, "Thôi, ta nghĩ một chút biện pháp đi."
"Ta liền biết rõ là ngươi có biện pháp, ta có khả năng giúp đỡ chỉ có những việc này, còn lại phải dựa vào chính ngươi." Joshua đại thúc vỗ vỗ vai Locke nói.
"Tốt, đại thúc, ta sẽ cố gắng. Đến, uống một chén." Locke nâng chén,một lần nữa cùng Joshua đại thúc chạm cốc.
"Không tệ, ngươi càng ngày càng trầm ổn, xem ra những năm này tiểu tử ngươi tiến bộ không ít." Joshua đại thúc mở miệng nói trước. Thật là khiến người không thể tưởng tượng nổi, người ở bên ngoài xem ra, Joshua vô cùng hào sảng,không tâm cơ, thô kệch vậy mà cũng biết giáo dục một người trầm ổn. Xem ra nam nhân này cũng không phải là giống bề ngoài đơn giản như vậy.
"Joshua đại thúc,ngài lại nói giỡn, ta có điểm trầm ổn ấy đã tính là gì, đều là học tập theo ngài." Locke ngại ngùng nói.
"Ha ha, tiểu tử ngươi đừng kéo! Ta đâu dạy ngươi những thứ này, ta là loại người này sao?" Joshua đại thúc cười mắng. Dứt lời, hai người lại cùng cười ra tiếng.
"Đại thúc, lần này ta có hi vọng tấn thăng sao?" Locke cho hai người lại rót đầy một chén, rốt cục nhịn không được mở miệng hỏi.
"Locke, là ta mang theo ngươi bắt đầu tham gia quân ngũ, hiện tại cũng đã bốn năm, ta là coi ngươi như là con ruột, lần này ngươi tấn thăng ta khẳng định là sẽ giúp ngươi một phen." Joshua đại thúc đối Locke bảo đảm nói, hắn là thật ưa thích chàng trai vừa cơ linh lại có thực lực này.
"Đại thúc, ta tin tưởng ngài!" Locke xác thực tin tưởng Joshua đại thúc, hắn cũng coi Joshua là người thân của mình:"Chẳng qua, có ngài hỗ trợ hẳn là còn chưa đủ đi, đại thúc ngươi cùng ta nói một chút ta cần chuẩn bị cái gì." Locke hỏi.
"Chỉ có một mình ta ủng hộ là không đủ, nhưng là ta sẽ kêu lên lão Carl cũng ủng hộ ngươi, còn lại thì cần chính ngươi đi chuẩn bị." Lão Carl là phó đội trưởng của trung đội bọn họ, nghe nói hắn cùng Joshua đại thúc từng cùng chung hoạn nạn,ở trong mắt người ngoài hắn là một người nghiêm túc,một lão quân nhân, trong mắt hắn dung không được hạt cát, nhưng hắn đối với binh sĩ của mình rất tốt. Ấn tượng của Locke đối với hắn không tệ.
"Vâng, Joshua đại thúc,còn có việc gì thì ngài cứ nói thẳng, ta nghe." Joshua đại thúc hiển nhiên còn có lời muốn nói.
"Lần này tuyển cử hai chỗ ngồi trống đi kia, người có tư cách đề nghị bao gồm: bốn người trung đội trưởng, 6 trung đội phó, đội trưởng đội kỵ binh, đại đội trưởng của chúng ta -Kedozzi Nam Tước, và con trai trưởng của hắn- phó đội trưởng đội kỵ binh -Zoro thiếu gia."Doanh đội bọn hắn bao gồm bốn trung đội bộ binh, cùng một trung đội kỵ binh. Locke gặp qua rất nhiều lần trung đội kỵ binh chiến đấu, nói thật, Locke cảm giác tại địa hình gò đất,đội kỵ binh này có thể khiêu chiến số lượng bộ binh gấp ba bọn hắn. Kiên cố áo giáp, kỵ sĩ trường thương thẳng tắp tăng thêm lực trùng kích của chiến mã khiến cho tuyệt đại đa số bộ binh đều không phải là đối thủ của kỵ binh.
"Lần tuyển cử này, Kedozzi Nam Tước sẽ không tham dự, đội trưởng đội kỵ binh cũng sẽ không, người đề nghị hẳn là chỉ có nhóm 6 người chúng ta cùng Zoro thiếu gia, ta đã cho ngươi kéo hai phiếu,ngươi chí ít còn phải lại kéo hai phiếu nữa." Joshua đại thúc nói với Locke.
" Ta cùng phó trung đội trưởng của trung đội 1 có chút giao tình, phó trung đội trưởng của trung đội thứ 3 và đội trưởng trung đội thứ tư cùng ta không có giao tình gì, mà lại ta nghe nói hai người bọn họ không phải còn đang dưỡng thương sao?" Locke thành thật trả lời cũng hỏi.
"Hừ, trận chiến ác liệt cũng đánh xong, hiện tại chính là lúc vơ vét chất béo, hai tên kia mới dưỡng thương hai tuần lễ liền không nhịn được, đã sớm mang theo thành viên còn sót lại và tân binh mới bổ sung thêm của đội bọn hắn đi "Dạo chơi"." Joshua đại thúc coi nhẹ nói.
"Dạo chơi" là một loại thuật ngữ trong quân đội, ý là đi công chiếm những thôn trang vẫn còn dưới sự thống trị vương quốc Charles, cùng với nói là công chiếm không bằng nói là càn quét, với quy mô lực lượng của thôn trang là phòng ngự không được, không có quân nhân chính quy, đại đa số là dân binh cùng những thôn dân lỗ mãng, thôn lớn thì có một hai trăm người, thôn nhỏ chỉ có mấy chục người, một cái trung đội liền có thể xử lý. Kỳ thật, hai tháng này,tại dưới sự dẫn đầu của Joshua đại thúc, chỉ cần có thời gian thì trung đội bọn hắn cũng đi "Dạo chơi".
Nhiệm vụ của doanh đội bọn hắn chủ yếu là công chiếm những thị trấn còn có chút ít lực lượng phản kháng, mà lại chỉ có thành thị có quy mô thị trấn trở lên mới có thể có thương nhân, phú nông, thậm chí là quý tộc. Kedozzi Nam Tước cùng đội kỵ binh của hắn đối với những thôn trang không chất béo này không hứng thú lắm, chỉ có bốn trung đội bộ binh mới có thể đi vớt thu nhập thêm. Chẳng qua, thương đội của Nam Tước sẽ thu mua vật tư mà các binh sĩ thu được: Nông thôn tổ truyền ngân vòng tay, da lông mà thợ săn trong thôn thu thập, thậm chí những gia súc như ngựa,trâu,lừa,…cũng thu. Còn có chút quần áo giày dép không tệ thì các binh sĩ "Quét đến" cũng sẽ giữ lại tự mình mặc.
Các binh sĩ có ranh giới cuối cùng của mình, chí ít là không đoạt lương thực, cao tầng của quân doanh cũng nghiêm cấm việc này, nhưng nếu là bắt một hai con gà,con vịt cải thiện cơm nước, thì bọn hắn vẫn hay làm như thế. Locke cũng là người nông thôn, lúc đầu hắn là đối với việc ức hiếp dân chúng thấp cổ bé họng này cảm thấy trơ trẽn, nhưng trải qua chiến hỏa hi sinh cùng tử vong, hắn cũng không biết mình đối với mấy người Charles này ôm lấy thái độ gì. Có căm hận cũng có áy náy đối với những bình dân phổ thông bị bọn hắn đi lang thang qua ép cho không còn cách sống yên ổn. Nhưng mà việc này cũng không trở ngại Locke phát tài, hắn cũng cần sinh tồn, cần để cho người trong nhà cùng thủ hạ của hắn sống tốt hơn. Đoạn thời gian trước hầu bao của hắn rất căng, thường xuyên cho nhà gửi tiền, mời thủ hạ uống rượu, dùng chính là tiền mà hắn phát tài khi đó.
"Đại thúc, chúng ta đã sắp một tuần không đi "Dạo chơi", có phải hay không sắp xuất phát?" Trở lại vấn đề chính, Locke hỏi.
"Ừ, đã có quyết định, Nam Tước đại nhân muốn chúng ta cùng đại đội của Kasher Nam Tước ở binh đoàn thứ 7 hợp lực tiến công thành Fareins, đây cũng là nguyên nhân tại sao gần đây muốn tuyển cử ra hai vị trung đội trưởng. Mà lại, kề bên này cũng không thôn nào có chất béo."Thành thị cũng có tường thành cùng sông đào bảo vệ, chỉ dựa vào một đại đội hơn 500 người bọn hắn là rất khó đánh xuống, cho nên lãnh đạo cấp cao thường xuyên lựa chọn cùng quân đội bạn hợp tác, bọn hắn đánh vào lãnh thổ vương quốc Charles được hai tháng, cũng đánh ba trận chiến dịch cấp thành thị, đều là cùng đại đội này hợp tác, Locke đối với công thành chiến cũng có kinh nghiệm. Mặc dù công thành chiến có tỉ lệ thương vong không thấp, nhưng sau khi phá thành thì bọn hắn được ban thưởng rất phong phú,trong ngày phá thành, quân đội cũng ngầm đồng ý các binh sĩ tự mình phát tài, nhường mọi người đối với công thành chiến có dục vọng lớn hơn sợ hãi tử vong. Kỳ thật ngày phá thành mới là lúc các binh sĩ phát tài chủ yếu nhất. Bộ đội của Kasher Nam Tước đã cùng doanh đội bọn hắn hợp tác hai lần.
Hai người vừa uống rượu vừa trò chuyện với nhau,sau một lúc một bình rượu mạch đã cạn đáy. Locke mở bình thứ hai, cho Joshua đại thúc cùng mình rót đầy ly. Joshua đại thúc giơ ly rượu lên uống một ngụm,rồi nói tiếp: “ Phó trung đội trưởng của trung đội thứ nhất cũng là người trấn Mine chúng ta, ta cũng cùng hắn có chút giao tình, ngươi cho hắn đưa nhiều lễ vật, ta lại đi nói một chút, tranh thủ cầm xuống một phiếu này. Còn còn lại ba người kia ta cùng bọn hắn cũng không quen, thậm chí còn không hợp nhau, việc này cần chính ngươi cố gắng". Tại trong quân doanh, ở giữa binh lính vẫn tồn tại không ít việc bẩn thỉu lại càng không cần phải nói giai tầng trung đội trưởng, ngay cả Locke có nhân duyên rất tốt,cũng không dám cam đoan hắn cùng một nửa tiểu đội trưởng trong doanh trại có quan hệ tốt. Biết người biết mặt không biết lòng, đây là lời nói thật.
"Ta đề nghị ngươi theo Zoro thiếu gia bên kia nghĩ biện pháp." Joshua đại thúc nói xong giống như lại nghĩ tới cái gì, nói bổ sung."Ngươi cùng Zoro thiếu gia đều là người trẻ tuổi,từ 18-19 tuổi, có tiếng nói chung, ngươi tìm hắn biểu thị trung thành hoặc là đưa nhiều lễ vật, cố gắng là có thể thành công. Nhưng sau này,người sẽ là người của đại thiếu gia." Kedozzi Nam Tước không chỉ có một đứa con trai, mặc dù vương quốc Faustin thịnh hành chế độ con trai trưởng thừa chế tước vị, nhưng những đứa con trai khác của Nam Tước cũng không phải là không có cơ hội kế thừa tước vị. Theo hắn biết, bây giờ tại quốc nội,người đang tạm thời trợ giúp Nam Tước quản lý lãnh địa chính là con trai thứ hai của hắn.
"Người ta là quý tộc, ta đưa lễ vật gì mới có thể vào mắt hắn a?" Locke bất đắc dĩ nói, "Thôi, ta nghĩ một chút biện pháp đi."
"Ta liền biết rõ là ngươi có biện pháp, ta có khả năng giúp đỡ chỉ có những việc này, còn lại phải dựa vào chính ngươi." Joshua đại thúc vỗ vỗ vai Locke nói.
"Tốt, đại thúc, ta sẽ cố gắng. Đến, uống một chén." Locke nâng chén,một lần nữa cùng Joshua đại thúc chạm cốc.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook