Kỷ Linh Thần Quân
-
Chương 101: Đan phương Phân Thân đan
Hắn dẫn theo đoàn quân rời khỏi nơi này, chiến đấu vẫn như cũ, Ma Đao Lang viễn công, Thụ Yêu phòng ngự, Minh Viên lên tuyến đầu. Kỷ Linh cũng chờ một con thú yếu bớt rồi thay thế bản thân vào để luyện khả năng thực chiến cùng năng lực phản ứng.
Kỷ Linh xông lên chiến đấu, một đâm xuyên đầu, một con tà vật khác đánh tới lập tức Kỷ Linh xoay người tay trái chộp thẳng đầu tà vật đó rồi bóp nát. Lại một con tà vật nữa cào sau lưng Kỷ Linh, vừa lúc hắn xoay người làm bộ trảo của nó cào lên ngực, xé rách áo hắn.
Kỷ Linh lại đánh nổ đầu của con tà vật đó, sau đó lại sử dụng thần thức cảnh giác với những còn tà vật xung quanh đánh lén hắn. Quả không sai, lập tức xuất hiện đám tà vật cùng đánh tới, Kỷ Linh xoay người, một cước đạp vỡ thân thể tà vật.
Một chưởng cùng một quyền đánh thẳng hướng đầu hai con tà vật khác. Nhưng khả năng phản ứng không kịp nhiều người quần công như vậy, đồng thời còn bị mấy động tác ảnh hưởng đến tốc độ phản ứng.
Kỷ Linh bị đánh một trảo lên người cũng chỉ bị xước da nhẹ. Kỷ Linh nhìn về phía tà vật kia rồi đánh chết nó. Kỷ Linh nhìn lại quay trở về trong đội hình. Bản thân hắn không có quá nhiều kỹ nghệ chiến đấu, chỉ có thể chiến đấu lâu dài tích lũy. Không phải chỉ kinh qua một hai trận là có được kinh nghiệm so với người hơn chục trận.
Thời gian trôi qua một ngày, lò nung đã hoàn thành, Kỷ Linh cùng đám người cũng phải ngủ ở bên ngoài, nhưng đều là trên cây. Ban đêm có không ít muối nhưng đều bị Viên Long đuôi đi. Dù sao cũng chỉ là muỗi con, có nhiều đến mấy cũng không thế làm Viên Long khó chịu. Hắn cũng đã đạt đến Tà Yêu Vương nhiều năm nên không cần ngủ cũng được.
Còn về phía Lôi Kiếm cùng Hải Giao đều đã độ kiếp thành công, có hai người hỗ trợ cũng chẳng có gì là khó khăn cả. Bọn họ cũng đã tại đại dương rộng lớn ngoài kia chiêu thu đệ tử trong thế lực, cho bọn chúng phương pháp tu luyện, ít nhất là đến cảnh giới Tà Yêu Vương.
Kỷ Linh cũng đã khai thông được bốn đoạn kinh mạch nên chỉ cần nghỉ ngơi một chút lại tranh thủ đột phá toàn bộ kinh lạc trong một ngày là hoàn thành, có thể dựa theo pháp môn trong Tà công luyện đến Tà Đồ.
Kỷ Linh vừa đột phá, cảm giác tinh thần toàn thân sảng khoái, tất cả mệt mỏi lẫn muộn phiền đều tan biến hết. Hắn mở mắt nhìn lên trời cao, đồng thời cũng chú ý xem ở bên trong thế giới thức hải đã có tinh cầu nào hoàn thành hay chưa.
Vừa mới tiến vào, Kỷ Linh nhìn về phía tinh cầu đầu tiên, toàn thân nó đen kịt, có một loại khí thức tà ác nhè nhẹ lẫn quen thuộc tản ra. Khí thức quen thuộc đó là của hắn, hắn từng dính tới nó, nhưng hắn không biết sao nó lại xuất hiện trên tinh cầu này.
Kỷ Linh nội thị toàn bộ tinh cầu thì phát hiện hạch tâm của nó có một quả cầu lửa, trung tâm cầu lửa đó lại có một khỏa tà tinh. Kỷ Linh lấy một khối tà tinh ra rồi đưa tới trước mặt tinh cầu kia. Một loại hấp lực sinh ra, đem khỏa tà tinh kia hút vào sâu trong tinh cầu làm khí tức tà ác kia nồng thêm chút.
Kích thước khỏa tà tinh ở trung tâm tinh cầu cũng không có phát triển, nhưng đã thay đổi hình dạng.
Khỏa thứ ba, thứ tư,… Tròn một vạn khỏa tà tinh đưa vào trong tinh cầu làm tà tinh biến hình đủ loại, sông, núi, cây, cỏ,… thuần một màu đen kịt, khí tức tà ác đó lại càng thêm mãnh liệt, có khả năng tương đương với cảnh giới Tà Tướng.
Kỷ Linh đặt chân lên tinh cầu, bầu trời tối om cùng với vô số tinh thần vây quanh. Kỷ Linh thân làm chủ nhân, phất tay một cái, trời xanh mây trắng xuất hiện, chẳng qua là không có mặt trời chiếu sáng. Mà mặt trời hẳn liên quan tới hỏa, hắn lại không am hiểu hỏa đạo nên không thể tạo ra được mặt trời.
- Cục than nóng trở thành mặt trời thì sao? Không được… - Kỷ Linh suy nghĩ.
Nếu để cục than nóng thành mặt trời, vậy cũng không đủ ánh sáng để vạn vật sinh trưởng với rất nhiều tinh cầu xung quanh nữa.
Kỷ Linh lại ngồi suy ngẫm.
- Linh Vương, tượng đất của ngài đã xong. – Bỗng một thanh âm nữ tính kèm theo phần già nua gọi hắn.
Kỷ Linh từ trong thức hải của mình trở ra, nhìn về bà lão tầm sáu mươi trước mắt này. Vẻ mặt hiền hậu nhìn về bức tượng lẫn bản thân hắn làm hắn nhớ bà ngoại hắn, ngoại hình bé nhỏ tóc bạc phơ, chỉ là năm hắn tròn hai mươi đã mất.
Kỷ Linh hai tay nhận lấy bức tượng, trong tâm gọi Vũ Cơ xuất hiện.
- Vũ Cơ!
- Tướng công, chàng gọi thiếp có chuyện gì nha… - Vũ Cơ nhõng nhẽo xuất hiện, hai tay đung đưa trông cũng rất đáng yêu.
- Đây là thân thể mới của ngươi. – Kỷ Linh nhìn vào tượng đất trước mắt làm bà lão kia không hiểu sao Linh Vương lại nhìn vào nó lâu như vậy.
- Chẳng lẽ… - Lão nghĩ gì đó nhưng lập tức gạt bỏ đi, lão không dám nghĩ cũng như không được phép nghĩ lung tung về Linh Vương.
- Bức tượng đất này? Trông thật xấu. – Vũ Cơ bĩu môi chê bai.
- Ngươi không phải muốn ở cạnh ta sao? Nếu không đồng ý thì thôi đi. – Kỷ Linh lắc đầu.
Mà bà lão kia cũng không nghe thấy đối thoại giữa Kỷ Linh cùng Vũ Cơ, thấy Kỷ Linh lắc đầu, còn tưởng rằng bản thân làm không tốt, vội quỳ xuống cúi đầu.
- Xin Linh Vương trừng phạt, lão biết tay nghề lão chưa được tốt, xin Linh Vương trách tội.
Kỷ Linh bất ngờ nhìn lại bà lão đó, thấy lão quỳ cũng vội vàng đỡ dậy.
- Đừng, tay nghề lão không tốt thì ai có thể làm được việc nữa. Ta lắc đầu là nghĩ về một chuyện trước kia mà thôi.
Kỷ Linh bịa ra một cái lý do để giải nghi cho bà lão. Xác thực là tay nghề lão rất tốt, từng đường nét rất sinh động, linh hoạt lẫn mịn màng, tạo hình so với nữ nhân đẹp nhất trên đảo cũng tương đồng vô cùng.
- Không. – Vũ Cơ vẫn bĩu môi không chịu.
- Không phải ngươi muốn làm thê thiếp của ta sao? Ngươi không có thân thể thì sao có thể kết đôi với ta? – Kỷ Linh giải thích lý do. Dù sao Vũ Cơ cùng thường xuyên gọi hắn là tướng công, dùng cái này để uy hiếp nàng cũng rất tốt.
Vũ Cơ suy nghĩ một hồi cũng thấy đúng, lập tức lắc đầu phản bác:
- Không đúng, trở thành đấy sét rồi thì làm sao có thể thành vợ thành chồng với chàng được.
Kỷ Linh bị dồn vào thế bí, nhưng có hệ thống, hắn có thể đổ lỗi cho hệ thống.
- Ta tự nhiên có biện pháp để ngươi chính thức thành người, không phải có hệ thống sao?
Vũ Cơ lại nghĩ thêm một lúc cũng gật đầu, nàng cũng biết hệ thống tồn tại, nên không hề do dự tiến vào bên trong.
- Tướng công, ta không thể cử động.
Vũ Cơ kêu gào nhưng bà lão trước mặt lại không thể nghe thấy được.
Kỷ Linh cũng suy tư, một con người hoàn chỉnh cần thân cùng hồn. Vũ Cơ là khí linh, tương đương với linh hồn, thân thể hiện tại cũng đã có là đất nung này đây… Sau một hồi suy nghĩ, hắn lập tức nhớ ra, cần có động lực hay năng lượng để hoạt động.
So sánh một cái máy tính với hắn thì linh hồn là nút khởi động, thân thể là vỏ ngoài, còn linh kiện bên trong là nội tạng.
- Đúng! Còn thiếu duy nhất là nội tạng. – Kỷ Linh vỡ lẽ, rồi lại trầm tư. Lấy đâu ra nội tạng?
- Có thể dùng máu, theo thời gian trôi qua sẽ tự động được hệ thống sinh sôi ra nội tạng cùng phát triển thành trẻ sơ sinh và phát triển như người thường. – Bỗng hệ thống lên tiếng làm Kỷ Linh gật đầu lại suy nghĩ.
Đây quả thực làm hắn vô cùng khó nghĩ, bản thân hắn cũng bị rung động nhẹ, mà hắn biết mình đã mất zin… Hắn vô tình nhìn về bà lão trước mặt hỏi:
- Lão đã có con gái chưa? – Kỷ Linh hỏi.
- Bẩm ngài, lão thân đây sống cô độc, chồng con chẳng có, nhìn mấy đứa trẻ trên đảo vui vẻ lớn lên cũng đã rất vui rồi. – Bà lão đáp.
- Lão cho ta xin một giọt máu lên bức tượng này rồi… ba ngày sau lại chỗ ta rồi lại nhận đi vậy. – Kỷ Linh nói với bà lão để bà lão giật mình ngạc nhiên nhưng cũng gật đầu đồng ý, vẻ mặt bà vui sướng rời đi để Kỷ Linh cũng vui vẻ lây.
Kỷ Linh nhìn về phía lão rời đi lại nhìn vào bức tượng trước mặt, Vũ Cơ đã không còn phát ra thanh âm nào nữa như đã bắt đầu ngủ say để chuẩn bị tân sinh. Hắn cũng không còn để ý tới nữa mà chờ đợi thông báo của hệ thống.
- Chúc mừng túc chủ hoàn thành nhiệm vụ, ban thưởng Vũ Cơ kề bên cùng bảy ngàn chiến công.
Còn trận chiến trước đó mà Kỷ Linh trải qua cũng đã nhận được một vạn một ngàn chiến công. Năng lực của hắn cùng đám thú càng mạnh thì quãng đường đi được càng xa, kiếm được càng nhiều chiến công.
Kỷ Linh nhìn vào bên trong chợ phiên, cũng đã qua ngày mới nên hắn vào kiểm tra xem có gì cần mua là phải thôi.
Bên trong có một thanh đao, một thanh kiếm, cấp bậc lần lượt là Tà Tướng nhị trọng và Tà Tướng lục trọng với giá một ngàn chiến công cùng ngàn rưỡi chiến công.
Hắn cũng không có mua xuống, dù sao thì hắn không có cần hiện tại.
Hai phần dược liệu luyện đan.
Một tấm đan phương là Phân Thân đan, có thể tạo ra phân thân thứ hai và chỉ sử dụng được một lần. Phần dược liệu bao gồm một trăm lẻ một căn Đoản Cốt Trúc, một quả Huyết Động Tâm, tám căn Trường Cốt Mộc, sáu chục cân cơ nhục, hai chục lít huyết tương, cùng mười ngàn căn Thiết Mạch Đằng.
Ngoài ra thì trong lúc phục dụng còn cần một bộ da để tạo ngoại hình. Giá cũng không hề rẻ chút nào, năm ngàn chiến công. Kỷ Linh không chút do dự mua xuống. Dù sao thì dược liệu này cũng không dễ dàng gì, máu cùng thịt có thể lấy từ đám Tà Yêu, Trường Cốt Mộc, Thiết Mạch Đằng cùng Đoản Cốt Trúc, hẳn là có thể tìm được trong thế giới này.
Nếu không thì lại phải bỏ một lượng lớn chiến công để mua xuống.
Kỷ Linh xông lên chiến đấu, một đâm xuyên đầu, một con tà vật khác đánh tới lập tức Kỷ Linh xoay người tay trái chộp thẳng đầu tà vật đó rồi bóp nát. Lại một con tà vật nữa cào sau lưng Kỷ Linh, vừa lúc hắn xoay người làm bộ trảo của nó cào lên ngực, xé rách áo hắn.
Kỷ Linh lại đánh nổ đầu của con tà vật đó, sau đó lại sử dụng thần thức cảnh giác với những còn tà vật xung quanh đánh lén hắn. Quả không sai, lập tức xuất hiện đám tà vật cùng đánh tới, Kỷ Linh xoay người, một cước đạp vỡ thân thể tà vật.
Một chưởng cùng một quyền đánh thẳng hướng đầu hai con tà vật khác. Nhưng khả năng phản ứng không kịp nhiều người quần công như vậy, đồng thời còn bị mấy động tác ảnh hưởng đến tốc độ phản ứng.
Kỷ Linh bị đánh một trảo lên người cũng chỉ bị xước da nhẹ. Kỷ Linh nhìn về phía tà vật kia rồi đánh chết nó. Kỷ Linh nhìn lại quay trở về trong đội hình. Bản thân hắn không có quá nhiều kỹ nghệ chiến đấu, chỉ có thể chiến đấu lâu dài tích lũy. Không phải chỉ kinh qua một hai trận là có được kinh nghiệm so với người hơn chục trận.
Thời gian trôi qua một ngày, lò nung đã hoàn thành, Kỷ Linh cùng đám người cũng phải ngủ ở bên ngoài, nhưng đều là trên cây. Ban đêm có không ít muối nhưng đều bị Viên Long đuôi đi. Dù sao cũng chỉ là muỗi con, có nhiều đến mấy cũng không thế làm Viên Long khó chịu. Hắn cũng đã đạt đến Tà Yêu Vương nhiều năm nên không cần ngủ cũng được.
Còn về phía Lôi Kiếm cùng Hải Giao đều đã độ kiếp thành công, có hai người hỗ trợ cũng chẳng có gì là khó khăn cả. Bọn họ cũng đã tại đại dương rộng lớn ngoài kia chiêu thu đệ tử trong thế lực, cho bọn chúng phương pháp tu luyện, ít nhất là đến cảnh giới Tà Yêu Vương.
Kỷ Linh cũng đã khai thông được bốn đoạn kinh mạch nên chỉ cần nghỉ ngơi một chút lại tranh thủ đột phá toàn bộ kinh lạc trong một ngày là hoàn thành, có thể dựa theo pháp môn trong Tà công luyện đến Tà Đồ.
Kỷ Linh vừa đột phá, cảm giác tinh thần toàn thân sảng khoái, tất cả mệt mỏi lẫn muộn phiền đều tan biến hết. Hắn mở mắt nhìn lên trời cao, đồng thời cũng chú ý xem ở bên trong thế giới thức hải đã có tinh cầu nào hoàn thành hay chưa.
Vừa mới tiến vào, Kỷ Linh nhìn về phía tinh cầu đầu tiên, toàn thân nó đen kịt, có một loại khí thức tà ác nhè nhẹ lẫn quen thuộc tản ra. Khí thức quen thuộc đó là của hắn, hắn từng dính tới nó, nhưng hắn không biết sao nó lại xuất hiện trên tinh cầu này.
Kỷ Linh nội thị toàn bộ tinh cầu thì phát hiện hạch tâm của nó có một quả cầu lửa, trung tâm cầu lửa đó lại có một khỏa tà tinh. Kỷ Linh lấy một khối tà tinh ra rồi đưa tới trước mặt tinh cầu kia. Một loại hấp lực sinh ra, đem khỏa tà tinh kia hút vào sâu trong tinh cầu làm khí tức tà ác kia nồng thêm chút.
Kích thước khỏa tà tinh ở trung tâm tinh cầu cũng không có phát triển, nhưng đã thay đổi hình dạng.
Khỏa thứ ba, thứ tư,… Tròn một vạn khỏa tà tinh đưa vào trong tinh cầu làm tà tinh biến hình đủ loại, sông, núi, cây, cỏ,… thuần một màu đen kịt, khí tức tà ác đó lại càng thêm mãnh liệt, có khả năng tương đương với cảnh giới Tà Tướng.
Kỷ Linh đặt chân lên tinh cầu, bầu trời tối om cùng với vô số tinh thần vây quanh. Kỷ Linh thân làm chủ nhân, phất tay một cái, trời xanh mây trắng xuất hiện, chẳng qua là không có mặt trời chiếu sáng. Mà mặt trời hẳn liên quan tới hỏa, hắn lại không am hiểu hỏa đạo nên không thể tạo ra được mặt trời.
- Cục than nóng trở thành mặt trời thì sao? Không được… - Kỷ Linh suy nghĩ.
Nếu để cục than nóng thành mặt trời, vậy cũng không đủ ánh sáng để vạn vật sinh trưởng với rất nhiều tinh cầu xung quanh nữa.
Kỷ Linh lại ngồi suy ngẫm.
- Linh Vương, tượng đất của ngài đã xong. – Bỗng một thanh âm nữ tính kèm theo phần già nua gọi hắn.
Kỷ Linh từ trong thức hải của mình trở ra, nhìn về bà lão tầm sáu mươi trước mắt này. Vẻ mặt hiền hậu nhìn về bức tượng lẫn bản thân hắn làm hắn nhớ bà ngoại hắn, ngoại hình bé nhỏ tóc bạc phơ, chỉ là năm hắn tròn hai mươi đã mất.
Kỷ Linh hai tay nhận lấy bức tượng, trong tâm gọi Vũ Cơ xuất hiện.
- Vũ Cơ!
- Tướng công, chàng gọi thiếp có chuyện gì nha… - Vũ Cơ nhõng nhẽo xuất hiện, hai tay đung đưa trông cũng rất đáng yêu.
- Đây là thân thể mới của ngươi. – Kỷ Linh nhìn vào tượng đất trước mắt làm bà lão kia không hiểu sao Linh Vương lại nhìn vào nó lâu như vậy.
- Chẳng lẽ… - Lão nghĩ gì đó nhưng lập tức gạt bỏ đi, lão không dám nghĩ cũng như không được phép nghĩ lung tung về Linh Vương.
- Bức tượng đất này? Trông thật xấu. – Vũ Cơ bĩu môi chê bai.
- Ngươi không phải muốn ở cạnh ta sao? Nếu không đồng ý thì thôi đi. – Kỷ Linh lắc đầu.
Mà bà lão kia cũng không nghe thấy đối thoại giữa Kỷ Linh cùng Vũ Cơ, thấy Kỷ Linh lắc đầu, còn tưởng rằng bản thân làm không tốt, vội quỳ xuống cúi đầu.
- Xin Linh Vương trừng phạt, lão biết tay nghề lão chưa được tốt, xin Linh Vương trách tội.
Kỷ Linh bất ngờ nhìn lại bà lão đó, thấy lão quỳ cũng vội vàng đỡ dậy.
- Đừng, tay nghề lão không tốt thì ai có thể làm được việc nữa. Ta lắc đầu là nghĩ về một chuyện trước kia mà thôi.
Kỷ Linh bịa ra một cái lý do để giải nghi cho bà lão. Xác thực là tay nghề lão rất tốt, từng đường nét rất sinh động, linh hoạt lẫn mịn màng, tạo hình so với nữ nhân đẹp nhất trên đảo cũng tương đồng vô cùng.
- Không. – Vũ Cơ vẫn bĩu môi không chịu.
- Không phải ngươi muốn làm thê thiếp của ta sao? Ngươi không có thân thể thì sao có thể kết đôi với ta? – Kỷ Linh giải thích lý do. Dù sao Vũ Cơ cùng thường xuyên gọi hắn là tướng công, dùng cái này để uy hiếp nàng cũng rất tốt.
Vũ Cơ suy nghĩ một hồi cũng thấy đúng, lập tức lắc đầu phản bác:
- Không đúng, trở thành đấy sét rồi thì làm sao có thể thành vợ thành chồng với chàng được.
Kỷ Linh bị dồn vào thế bí, nhưng có hệ thống, hắn có thể đổ lỗi cho hệ thống.
- Ta tự nhiên có biện pháp để ngươi chính thức thành người, không phải có hệ thống sao?
Vũ Cơ lại nghĩ thêm một lúc cũng gật đầu, nàng cũng biết hệ thống tồn tại, nên không hề do dự tiến vào bên trong.
- Tướng công, ta không thể cử động.
Vũ Cơ kêu gào nhưng bà lão trước mặt lại không thể nghe thấy được.
Kỷ Linh cũng suy tư, một con người hoàn chỉnh cần thân cùng hồn. Vũ Cơ là khí linh, tương đương với linh hồn, thân thể hiện tại cũng đã có là đất nung này đây… Sau một hồi suy nghĩ, hắn lập tức nhớ ra, cần có động lực hay năng lượng để hoạt động.
So sánh một cái máy tính với hắn thì linh hồn là nút khởi động, thân thể là vỏ ngoài, còn linh kiện bên trong là nội tạng.
- Đúng! Còn thiếu duy nhất là nội tạng. – Kỷ Linh vỡ lẽ, rồi lại trầm tư. Lấy đâu ra nội tạng?
- Có thể dùng máu, theo thời gian trôi qua sẽ tự động được hệ thống sinh sôi ra nội tạng cùng phát triển thành trẻ sơ sinh và phát triển như người thường. – Bỗng hệ thống lên tiếng làm Kỷ Linh gật đầu lại suy nghĩ.
Đây quả thực làm hắn vô cùng khó nghĩ, bản thân hắn cũng bị rung động nhẹ, mà hắn biết mình đã mất zin… Hắn vô tình nhìn về bà lão trước mặt hỏi:
- Lão đã có con gái chưa? – Kỷ Linh hỏi.
- Bẩm ngài, lão thân đây sống cô độc, chồng con chẳng có, nhìn mấy đứa trẻ trên đảo vui vẻ lớn lên cũng đã rất vui rồi. – Bà lão đáp.
- Lão cho ta xin một giọt máu lên bức tượng này rồi… ba ngày sau lại chỗ ta rồi lại nhận đi vậy. – Kỷ Linh nói với bà lão để bà lão giật mình ngạc nhiên nhưng cũng gật đầu đồng ý, vẻ mặt bà vui sướng rời đi để Kỷ Linh cũng vui vẻ lây.
Kỷ Linh nhìn về phía lão rời đi lại nhìn vào bức tượng trước mặt, Vũ Cơ đã không còn phát ra thanh âm nào nữa như đã bắt đầu ngủ say để chuẩn bị tân sinh. Hắn cũng không còn để ý tới nữa mà chờ đợi thông báo của hệ thống.
- Chúc mừng túc chủ hoàn thành nhiệm vụ, ban thưởng Vũ Cơ kề bên cùng bảy ngàn chiến công.
Còn trận chiến trước đó mà Kỷ Linh trải qua cũng đã nhận được một vạn một ngàn chiến công. Năng lực của hắn cùng đám thú càng mạnh thì quãng đường đi được càng xa, kiếm được càng nhiều chiến công.
Kỷ Linh nhìn vào bên trong chợ phiên, cũng đã qua ngày mới nên hắn vào kiểm tra xem có gì cần mua là phải thôi.
Bên trong có một thanh đao, một thanh kiếm, cấp bậc lần lượt là Tà Tướng nhị trọng và Tà Tướng lục trọng với giá một ngàn chiến công cùng ngàn rưỡi chiến công.
Hắn cũng không có mua xuống, dù sao thì hắn không có cần hiện tại.
Hai phần dược liệu luyện đan.
Một tấm đan phương là Phân Thân đan, có thể tạo ra phân thân thứ hai và chỉ sử dụng được một lần. Phần dược liệu bao gồm một trăm lẻ một căn Đoản Cốt Trúc, một quả Huyết Động Tâm, tám căn Trường Cốt Mộc, sáu chục cân cơ nhục, hai chục lít huyết tương, cùng mười ngàn căn Thiết Mạch Đằng.
Ngoài ra thì trong lúc phục dụng còn cần một bộ da để tạo ngoại hình. Giá cũng không hề rẻ chút nào, năm ngàn chiến công. Kỷ Linh không chút do dự mua xuống. Dù sao thì dược liệu này cũng không dễ dàng gì, máu cùng thịt có thể lấy từ đám Tà Yêu, Trường Cốt Mộc, Thiết Mạch Đằng cùng Đoản Cốt Trúc, hẳn là có thể tìm được trong thế giới này.
Nếu không thì lại phải bỏ một lượng lớn chiến công để mua xuống.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook