Một bao thuốc lá Hồng Tháp Sơn. Một ống thuốc hạ sốt. Một ngồi bồn cầu thổn thức, một ngoài WC đập cửa nát tay. Ba ngày dưỡng mông sinh hoạt, trên cơ bản thập phần hài hòa.

Vừa mở mắt liền chửi nhau, ngủ trưa dậy cũng chửi nhau, tranh WC đến ồn ào.

“Hạ Tiểu Sơn cái tên xử nam, lúc trước chắc chỉ đưa mông cho người ta cắm đúng không? Đâm vào mà không biết bôi trơn hả? Còn mẹ nó không mang bao! Bạn tình vô số nữa, đừng nói là đã dính chôm chôm nha?”

“Bạn tình đều là người có kinh nghiệm, nên súng to của tôi rất thoải mái, làm đau tiểu cúc dại của ngài thật tình xin lỗi! Mau lau cái mông cao quý của ngài cho sạch rồi đi ra đi, tôi đau bụng muốn chết rồi!”

Đến ngày hôm sau Giản Minh tan tầm trở về, Rilakkuma gặp HelloKitty, nhất thời đồng bệnh tương liên mà cùng thổn thức. Nhị vị tráng sĩ chặt cúc song song ngồi trên giường Hạ Tiểu Sơn hút thuốc, mặt mày ảo não trao đổi kinh nghiệm dưỡng mông.

“Cậu mua sai thuốc hạ sốt rồi, cái đó là chữa nội khoa, cậu phải mua thuốc bôi ngoài ấy, nhét thẳng vào phía sau.”

“Mua đại theo lời đứa bạn bán thuốc, đâu có thể đi hỏi thẳng người ta đau đít xài thuốc gì.”

“Đồ ngu, cậu nói ba cậu bị trĩ, mua cho lão xài là được.”

“Hạ Tiểu Sơn kinh nghiệm phong phú ha, ỷ sức làm bừa, hủy cúc vô số?”

“Cút mẹ đi, tôi chỉ mới đi mua lần đầu.”

“A a a a đúng là cái thứ vứt đi, để tôi xuống lầu mua thuốc cho. Nhà ngươi đi nấu cháo cho lão tử mau, lão tử hiện tại ăn gì uống gì, nhà ngươi đều phải hoàn toàn phụ trách.”

“Tôi có nhận phụ trách cậu à, tôi chỉ biết nấu mì tôm! Còn nói gì xuống lầu, cái eo bé tí như người mẫu của cậu run rẩy vậy nhắm đi nổi không? Dùng đại thuốc của tôi đi, ngày mai trở về lại mua – không, đừng có đút thẳng vào đít vậy chứ, lấy ra ngón tay rồi xoa!”

Giản Minh chịu đựng mông nóng rực thuốc, đỡ eo đong gạo rửa rau, nghĩ đến vị bên trong phòng khách kia suốt ngày trạch ở trong nhà, mà kỹ năng làm việc nhà lại còn thua cả bạn cùng phòng phế thải, tim thật đau!

“Lát nữa cậu rửa chén đó, Hạ Tiểu Sơn!”

“Được rồi, từ lúc tôi vào ở đến nay, cậu đã rửa lần nào sao?!”

Giản Minh tuy rằng không phải cung Xử Nữ, lại rất ưa sạch sẽ, không thèm rửa bát, không thèm cọ bồn cầu, xách túi rác xuống lầu cũng phải lót cái khăn giấy vào tay. Nội tâm ưa sầu, bề ngoài nhã nhặn, ăn nói khéo léo, giao hữu rộng khắp.

Hạ Tiểu Sơn lại là một tên loàng xoàng trời sinh, việc bẩn việc thối một tay hắn làm, vừa làm vừa hát. Không tham dự xã giao đại chúng, gặp người không quen là giả câm, gặp người quen là nói thẳng không vòng vo, thường xuyên đắm chìm trong thế giới riêng, thường xuyên nằm trên sô pha vừa sờ lông chân vừa phiêu du tiên giới.

Về thói quen sinh hoạt của bọn họ lại càng là trống đánh xuôi, kèn thổi ngược. Giản Minh mỗi ngày ngồi trong công ty gõ bàn phím, ngẫu nhiên còn phải tăng ca thâu đêm, vừa bật máy tính lên liền theo thói quen thấy xương cổ đau, cho nên về nhà trừ việc phải tăng ca ra thì quyết không đụng vào máy tính dù nó là cần câu cơm. Hạ Tiểu Sơn một năm trước bỏ việc, hóa thân thành tiêu chuẩn trạch nam, rời khỏi máy tính nửa giờ liền tim đập nhanh thở dốc, một ngày không chơi trò chơi thì ngủ cũng không ngon. Giản Minh lúc không tăng ca trên cơ bản mười một giờ lên giường ngủ, sáu giờ chạy bộ buổi sáng, mỗi tuần hai lần đến phòng tập thể thao, bơi lội leo núi, chơi golf đánh cầu. Hạ Tiểu Sơn giờ giấc điên đảo, mặt trời mọc mới ngủ, mặt trời lặn là dậy, phương thức rèn luyện thân thể là tối thứ sáu đến câu lạc bộ đánh Muay Thái – từng quyền đánh vào da thịt, dã man vô cùng.

Nói đến hứng thú đam mê, chắc chắn có thể nói từ tối đến sáng. Giản Minh thích ăn rau, Hạ Tiểu Sơn thích ăn thịt. Giản Minh thích đi bar uống rượu, Hạ Tiểu Sơn thích chơi game. Giản Minh thích nữ anh thư thông minh tháo vát thời trang, Hạ Tiểu Sơn thích thiếu nữ váy trắng dài văn thơ tươi tắn – đó là lúc hắn còn đang giả bộ là thẳng nam. Giản Minh tinh trung ái quốc, tin tưởng chính phủ tin tưởng Đảng, Hạ Tiểu Sơn đúng là đồ phản động, thường xuyên phát biểu luận điệu hoang đường, ham thích văn học thời chiến. Chuyện không thể nhịn nhất là, Giản Minh cảm thấy Dương Mịch tuy rằng chưa thể nói là mĩ nữ tuyệt thế nhưng vẫn rất dễ nhìn, Hạ Tiểu Sơn lại cảm thấy cô ấy xấu đến mức không kềm chế được, cằm giống như KFC ướp ngũ vị hương, còn lên mạng mua một cái ổ cắm điện hình lỗ mũi của Dương Mịch.

Hai người năm đó ở chung mới vài ngày liền liệt đối phương vào danh sách “Chỉ có thể là bạn cùng phòng, không thể thâm giao”, sinh hoạt cực kì tránh chạm mặt nhau, thời gian tìm hiểu nhau không có, tự nhiên hình thành ngăn cách. Giản Minh cũng từng thích qua một nam sinh, theo lý như vậy vẫn chưa tính là cong, kinh nghiệm không đủ, cũng chưa từng hoài nghi Hạ Tiểu Sơn lôi thôi thô cứng kia là gay. Hạ Tiểu Sơn ngược lại có một đôi mắt hoả nhãn kim tinh phát hiện gay, ngay từ đầu đã có ý muốn thử, tắm rửa trần như nhộng giễu qua giễu lại trước mặt Giản Minh để khoe dáng vóc, thấy người kia nhìn không chớp mắt, gặp biến không sợ hãi, sau lại mang bạn gái về, lúc này mới hậm hực từ bỏ.

Cả hai đều nghĩ rằng mình ở cùng đối phương chưa được ba tháng sẽ tan cửa nát nhà, vậy mà cũng bình an vô sự qua được một năm. Đến lúc kí tiếp hợp đồng thuê năm thứ hai, Giản Minh còn do dự muốn chuyển đến ở cùng bạn gái lúc ấy, sau này bởi vì một chuyện nhỏ mà cô ấy lại cố tình gây sự, ngẫm lại vẫn là Hạ Tiểu Sơn tốt hơn.

Hạ Tiểu Sơn tất nhiên tốt hơn. Làm một bữa cơm, anh nấu, Hạ Tiểu Sơn rửa bát. Làm một bàn đồ ăn, anh chọn rau cần, Hạ Tiểu Sơn chọn thịt, anh chọn mộc nhĩ, Hạ Tiểu Sơn chọn thịt, anh chọn dưa chuột, Hạ Tiểu Sơn chọn thịt…… Cuối tuần tổng vệ sinh, anh lau cửa sổ, Hạ Tiểu Sơn chà bồn cầu. Đi dạo siêu thị, anh lấy nguyên liệu nấu ăn, Hạ Tiểu Sơn lấy nhu yếu phẩm. Thời gian nhàn hạ, anh xem TV, Hạ Tiểu Sơn chơi trò chơi — không cần giành điều khiển với ai, không bị ai chiếm băng thông mạng, quả thật hạnh phúc, ai trải qua mới thông hiểu nổi.

Hơn nữa trừ bỏ chuyện hút thuốc, bọn họ còn có duy nhất một cái đam mê, xem điện ảnh. Bất quá cũng có chút khác nhau, cũng có thể cãi nhau đến mức vung tay đấm, tỉ như phim kinh dị, Giản Minh thích xem tâm lý sợ hãi, Hạ Tiểu Sơn thích xem máu me tanh tưởi. Phim hành động, Giản Minh thích xem Hollywood, Hạ Tiểu Sơn thích xem Lý Tiểu Long. Phim chiến tranh, Giản Minh thích xem điệp viên tính kế, Hạ Tiểu Sơn thích xem súng máy bắn đùng đùng đùng đùng …… Giản Minh cảm thấy nữ chính quá tuyệt, Hạ Tiểu Sơn nhất định cảm thấy nữ phụ thanh thuần hơn, Giản Minh cảm thấy nam chính rất ưu nhã phong độ, Hạ Tiểu Sơn nhất định cảm thấy nam phụ tuyệt đối nam tính gợi cảm…… Không thể nói, nói ra đều là huyết cùng lệ! Cũng không thể hảo hảo mà làm bằng hữu!

Đầy khinh thường cùng ghét bỏ đối phương như vậy, bọn họ vẫn thường xuyên ở nhà hoặc cùng ra rạp coi phim, thời điểm tần suất cao một tuần có thể tới hai ba lần. Bạn gái của Giản Minh còn vì vậy mà ăn dấm chua, Giản Minh thay vì dạo phố đợi cô mua sắm, lại cùng Hạ Tiểu Sơn đi xem phim trong lúc cô mua sắm, hai cẩu nam nam một người ôm bỏng ngô một người ôm chai coca, vội vàng xun xoe ra rạp chiếu phim dứt khoát chói mù đôi mắt ngà ngọc của cô!

Nay cũng không khác gì, bởi vì dưỡng mông phải ở nhà mất ba ngày, Giản Minh tối nay nằm trên sôpha chơi di động, đột nhiên bật dậy.

“Hạ Tiểu Sơn! Xem phim không?!”

“Không xem! Đánh phó bản!”

“Cậu không phải vẫn chờ xem [ Người máy biến hình – Transfomer 4] sao?! Tối nay 12h chiếu suất đầu! đi hay không đi!”

“Phắc! Chờ tôi giết boss! ba giây!”

Trước khi đi ra ngoài phải theo thông lệ kiểm tra cửa nẻo một phen.

“Cậu cầm chìa khóa đi, tôi lười tìm.”

“Cậu mang tiền đi, lần trước là tôi trả rồi.”

“Làm như tôi thèm quỵt cậu? Giản đại soái hôm nay sẽ cho tên bần nông như cậu coi rạp imax 3D âm thanh vòng nhé!”

“Đợi đã……”

Hạ Tiểu Sơn chạy vào phòng, nhét hellokitty vào túi. Giản Minh thập phần khinh bỉ, “Cậu còn muốn đem cái thứ này vào rạp chiếu phim?”

“Thì sao? Cậu khá hơn chắc?”

“Không khá cũng không mang, dọa người!”

“A, cậu cứ làm bộ đi! Phim này hai tiếng rưỡi, có chết tự chịu.”

Giản Minh quen thói áo mũ chỉnh tề, ra vẻ đạo mạo, ra vẻ thường ngày thành quen rồi. Vừa vào thang máy vừa vụng trộm kẹp mông, tự cảm thấy cũng được mà.

Kết quả Hạ Tiểu Sơn miệng thối lắm, phim chiếu được nửa giờ Giản Minh liền chống đỡ không nổi, nhúc nha nhúc nhícn trên ghế ngồi, dùng bên mông nào ngồi đều cảm thấy không thể chịu được.

“…… Tôi đi WC.”

Hạ Tiểu Sơn kéo tay anh lại, “Mới nửa giờ, thận yếu vậy à?”

“Yếu con khỉ, vội đi thả cớt đấy được chưa.”

Hạ Tiểu Sơn lấy hellokitty dưới mông đưa qua,“Được rồi cho cậu mượn, lấy ngồi một lát đi.”

“……”

“Dùng nửa tiếng đưa lại tôi, mỗi người nửa tiếng.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương