Ký Chủ Thân Thân! Dậy Ngay Đi!
-
Chương 42
Thanh Hoà cùng Từ Mặc liếc nhau, ngay lập tức chạy tới gần lan can nhìn ra phía bên ngoài.
Lưới an toàn trống không, dự báo thời tiết nói đêm nay thời tiết chuyển xấu, tuy rằng không có hay không sẽ có mưa, nhưng cũng không thể hoàn toàn bỏ qua khả năng trời sẽ mưa.
Hiện tại sóng biển dập dờn tạo ra nữa bọt sóng, một tầng sóng đè lên một tầng sóng, cái gì cũng nhìn không thấy.
Nhìn thấy có người nhảy xuống biển không chỉ có một mình Dương Khả, chẳng qua là bị tình huống đột phát này dọa đến sửng sốt, vài giây sau phản ứng lại mới đều hoảng loạn mà đi tìm giáo thụ, chỉ chốc lát sau bên ngoài lan can liền vây quanh một vòng học sinh.
"Bên trái mạn thuyền có người rơi xuống nước!" Đại phó ở boong tàu bên khác, vừa chạy đến vừa rống to bọn học sinh: "Không cần tới gần lan can bên ngoài! An toàn thủ tục các ngươi chưa học hay sao! Đều cho ta tránh xa lan can một chút!!"
Chiếc thuyền lập tức lái qua hướng bên phải, thuyền viên triển khai đuôi thuyền, tận tất cả khả năng làm cho đuôi thuyền cùng với cánh quạt sẽ không làm bị thương thương người bị rơi xuống nước, cảnh báo có người rơi xuống nước cũng cùng đó vang lên.
Sau một lát, đại phó cùng thuyền viên giải cứu được người bị rơi xuống nước.
Giáo thụ cũng ngay lập tức đi đến, bác sĩ trên thuyền lại xem xét kiểm tra.
Rất mừng vì ngay lập tức được giải cứu nhanh chóng, cho nên cũng chỉ bị sặc uống vào vài ngụm nước biển.
Do sự việc xảy ra như thế, nên giáo thụ cùng đại phó cũng chung ý mà bắt dừng thực tập vào hôm nay.
Ngày hôm sau sẽ quay trở lại bờ, thực tập tạm thời dừng lại do vài hôm nữa có thể sẽ có bão.
Bọn họ cũng không có ý kiến gì.
Người đã được an toàn cứu lên thì rất mừng rồi, chưa kể hôm sau quay lại đất liền được chơi vài bữa.
Hệ thống bay lại đáp trên vai Thanh Hoà nói.
[Hệ thống: Ký chủ thân thân...]
[Thanh Hoà: Ân, đúng như ngươi nghĩ như thế.]
Trước khi hệ thống nói hết lời, Thanh Hoà cũng biết nó muốn nói gì.
Bọn họ có manh mối của nhiệm vụ rồi.
[Thanh Hoà: Khuya nay chúng ta sẽ thử đi điều tra tình hình.
Hiện tại đi về phòng, tắm rửa nghỉ ngơi cho buổi tối.]
[Hệ thống: Hảo lạp.]
Vào bồn tắm ngồi ngâm bồn, Thanh Hoà cũng hoà hoãn lại, nhớ đến chuyện khi chiều Dương Khả cùng Từ Mặc nói.
Nghĩ hiện tại cũng không có gì làm, nên mở điện thoại lên, đăng nhập đi vào trang diễn đàn kéo xuống phía dưới, Thanh Hoà thực mau liền tìm tới rồi cái thiệp được nói đến.
A, ngươi tò mò tại sao có tín hiệu à? Đương nhiên, hệ thống hân hạnh tài trợ mặc dù là ko được can thiệp, nhưng chỉ là chút việc nhỏ như có tín hiệu là việc bình thường.
Hệ thống thấy Thanh Hoà mở điện thoại, nó dừng lại việc nghịch xà phòng, trôi lềnh bềnh lại chỗ Thanh Hoà, ngó đầu cùng xem.
Tiêu đề của trang bài viết là "Có hay không anh hùng đem hải khoa tiểu Izumi ca từ trong vũng lầy tình yêu cứu vớt ra tới? Ta mau không nhìn được" trang bài viết ước chừng có đến hai mươi lăm trang.
Nhìn đến đây, Thanh Hoà hồi ức lại sự việc lần trước Hội học sinh đại chiến với Phòng Giáo Vụ náo loạn muốn hơn cả cái học kỳ, cái trang bài viết có nhiệt độ cao nhất hình như cũng chỉ có hai mươi trang nhỉ?
Hệ thống nhìn thấy tiêu đề, mặc dù không có kêu kêu quát quát như hồi nãy, nhưng là vẫn dùng ánh mắt đầy sát khí nhìn tiêu đề, nếu ánh mắt có thể giết người cách không khí, thì có lẽ hiện tại cái trang diễn đàn có những người trong đây bình luận có thể là đều bị ánh mắt của nó đâm thành cái sàng mất.
Thanh Hoà nhìn xuống hệ thống: Ân, tức giận hệ thống cũng thật đáng yêu, nhìn nó không hề có cảm giác sợ hãi mà lại quái đáng yêu.
Cái mặt này đi uy hiếp người khác cũng không hề có một chút lực sát thương nào đâu, có khi còn bị sờ sờ đầu cho kẹo ăn.
Chọc chọc hệ thống, Thanh Hoà tiếp tục xem trang bài viết, nghĩ đến đánh giá Từ Mặc nói mấy người này trình độ bệnh tâm thần có thể so với ba mươi cái Dương Khả, làm Thanh Hoà sinh ra một chút do dự.
Hắn có nên xem hay không.
Hắn rõ ràng sự lợi hại của Dương Khả, toàn trường học có thể tìm được như Dương Khả như vậy nhân tài đã thật không dễ dàng, ba mươi cái...!Cái kia nó xuất sắc đến tình độ gì a.
Thanh Hoà nhấn mở trang bài viết.
[Đầu tiên thanh minh, bản thân không phải là tên theo dõi cuồng, chỉ là ở vào cuối tuần đi về nhà phát hiện chính mình vừa lúc cùng Hoà ca ở tại cùng cái tiểu khu.
Căn cứ đối Hoà ca năm phần mười khát khao cùng năm phần mười giống như trên, trước tiên báo cho sự thật như sau.
Bản thân tư tưởng thập phần chính trực, thái độ cực kỳ đoan chính, làm người khiêm tốn lễ phép.
Người mắng ta sẽ bị ta theo quản lý mạng tìm đến ký túc xá, sau cùng ngươi trực tiếp phân rõ trái phải, cho nên mong mọi người thủ hạ lưu tình!]
"Vô nghĩa thật nhiều a đồng học, ngươi lại không bắt đầu nội dung chính, ta liền phải đi đến ký túc xá gõ ngươi cửa phòng nga."
"Đáng giận, như thế nào sẽ có người ở mở bài viết liền bắt đầu sử dụng thủ đoạn này a! Xem ta cái này biểu tình!!!"
Kế tiếp là mười mấy cái biểu tình hành động liên hoàn oanh tạc.
Một lát sau thấy được chủ bài viết đăng lên vài tấm ảnh chụp.
Đa số hình ảnh không phải rõ ràng cho lắm, có vài tấm ánh sáng không tốt, nhưng hình chụp nhân vật chính như cũ phi thường rõ ràng, nhất là gương mặt cùng cặp mắt xanh lục của hắn.
Nhìn ra được, chủ bài viết đúng là cùng Thanh Hoà ở tại cùng cái tiểu khu, bối cảnh xung quanh đều rất quen mắt, tất cả đều là mỗi ngày đều sẽ nhìn thấy bồn hoa, cây cảnh này này kia kia.
Đa số là chỉ riêng một mình hắn, như là nói chuyện điện thoại cười vui vẻ, hay cùng Diệp Liên hoặc Diệp Tịch ra ngoài mua vật phẩm, shopping.
Có tấm hình là hắn cõng cặp sách chạy như điên, bởi vì tốc độ chạy quá nhanh chụp lại hình thậm chí còn xuất hiện tàn ảnh, phía sau Diệp Tịch trong tay bữa sáng của hắn, đứng ở tại chỗ không nhúc nhích.
Thanh Hoà: "..." Cái này, hôm đó hệ thống cùng hắn ngủ quên, đến khi cả hai cùng giật mình tỉnh giấc thì sắp trễ giờ rồi.
Lúc đó cũng gấp quá Diệp Tịch ở đằng sau kêu hắn cũng không nghe thấy, đến khi về nghe Diệp Tịch nói lại hắn mới biết.
Đâu có ngờ rằng bị chụp lại mà đăng lên đây a!
[Hệ thống: Ngao ngao ngao, có người chụp lén ngài lạp, ký chủ thân thân!]
Hệ thống ngo ngoe rục rịch mà nói.
[Hệ thống: Mặc dù hề thống có nói cố gắng không can thiệp thế giới này lạp.
Nhưng là, cần phải bảo vệ quyền riêng tư của ký chủ thân thân ngài lạp!]
[Hệ thống: Ngài có muốn hay không hệ thống sẽ đi hack vào trang này, xoá toàn bộ nó a thuận tiện sẽ cho thêm vài con virus hắc hắc hắc!]
"Dừng lại a ngươi, không phải là không thể xen vào thế giới này quá đà à.
Tìm đường chết là sao a! Cũng chỉ là vài bức hình thôi, bọn họ cũng không xâm nhập quá vào đời sống chúng ta." Thanh Hoà ngay lập tức đè lại cái đầu nhỏ của nó, ngăn lại nguy cơ cả hai sẽ bị thế giới ý thức đuổi ra khỏi thế giới.
Hệ thống nghe thế cũng héo héo mà dừng lại.
Thanh Hoà tiếp tục lật xem.
Có lẽ là bởi vì trong khoảng thời gian này khoa bọn họ cần đi thực tập, nên ảnh chụp trên bài viết có mấy ngày không có thêm, chỉ còn lại có một đám có thể so với ba mươi cái Dương Khả xôn xao thảo luận.
"Ta rất tò mò chủ bài viết có phải hay không tại trong bụi cỏ ở trước cửa nhà của Hoà ca, phóng viên bọn họ yêu cầu nhân tài như ngươi."
"Nói thật, khi nào có thể tiếp tục cập nhật thêm hình mới a?"
"Chủ bài viết cũng muốn biết, nhưng là thời gian này hải khoa đang đi thực tập a!"
"Chủ bài viết của năm trước: Lại không có người yêu, ta sẽ chết.
Chủ bài viết hiện tại: Lại nhìn không đến Hoà ca cùng đại ca ca, ta sẽ chết."
"Hữu nghị nhắc nhở một chút, chủ bài viết như vậy ngươi có thể bị cáo là bịa đặt ai.
Sao, bất quá Hoà ca cũng không giống như là người sẽ để ý loại chuyện này."
...
Cuối cùng phía dưới là trả lời mới nhất của chủ bài viết.
"Liền tính Hoà ca đem ta cáo lên toà án, ta cũng chỉ sẽ bởi vì xâm phạm riêng tư mà nhận hết nhục mạ, mà không phải bịa đặt! Mặt đỏ tim đập chẳng lẽ là ta bịa đặt sao! Ghép cặp Hoà ca cùng đại ca ca chẳng lẽ chỉ có mình ta, các ngươi dám nói các ngươi không có ở trong tối mà ghép cặp!"
Thanh Hoà đặt xuống di động, đem chính mình vùi vào nước ấm.
Cảm giác không biết nên khóc hay nên cười đi qua, phía trước vấn đề lại hiện lên.
Vì cái gì có như vậy nhiều người cảm thấy ta là đang yêu đương, đó là ta ca a! Là ca ca ruột thịt từ trong bụng mẹ a! Các ngươi còn ghép cặp, có giỏi thì đến trước mặt ta mà nói a!
Hệ thống cũng thấy đến, nó ý chí chiến đấu sục sôi, dự định chiến ba trăm sáu mươi lăm hiệp với mấy người trên đó.
Hên hắn phát hiện sớm nên chặn nó lại dừng cương trước bờ vực.
Thanh Hoà che mặt mà thở dài: Thật là..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook