30

Ánh chiều tà dần dần hạ xuống, hai đạo thân ảnh dựa sát vào nhau, mười ngón tay đan chặt, dần dần đi xa.

Mặt trời lặn kéo dài bóng dáng hai người, tiếng gió cuốn theo cuộc nói chuyện miên man của hai người, âm thanh dần dần mơ hồ.

Tịch Không đại sư có ân với chúng ta, trước khi hắn tọa hóa, mọi người không thể quấy rầy hắn nữa.

Được.

“Sau này chàng phải làm minh quân, ta sẽ luôn ở bên chàng, chúng ta không bao giờ tách ra nữa.”

“Được”

“Tang nhi......”

“Làm sao vậy?”

“Tang nhi......”

“Ta ở đây.”

“Nàng ở đây, thật tốt. “

“Ta cũng vậy.”

(Hết)

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương