*tên chương ban đầu là 打了小的来个老 - đả liễu tiểu đích lai cá lão: ý nói trẻ con đánh nhau thì người lớn thường xen vào, con mình đánh con người ta thì được, nhưng con mình bị đánh lại thì giãy nảy lên không chịu
***
Nửa năm trước Hyuga Shinshū khiêu chiến Fūhi, kết quả thảm bại đến mức tiểu ra quần, khiến hắn suốt thời gian qua bị không biết bao nhiêu người chế giễu, ở trong gia tộc Hyuga càng là áp lực trầm trọng.

Tin tức Hyuga Shinshū khai nhãn lập tức rơi vào tay Tông gia, các trưởng lão Tông gia vì chuyện này cãi cọ ỏm tỏi suốt nửa tháng, cuối cùng quyết định cứ khắc chú ấn ‘cá chậu chim lồng’ lên trán hắn trước, bề ngoài hoa mỹ là vì đề phòng Byakugan thiên tài của tộc Hyuga rơi vào tay Ninja nước địch, nhưng kỳ thật bên trong chỉ đơn giản là lo sợ thiên phú của hắn quá cao, về sau khó bề kiểm soát.

Hyuga Shinshū nào biết này đó, hắn một mực nghĩ rằng, nếu không tại Fūhi thì sẽ không xảy ra tất cả chuyện này.

Vì thế hắn càng ngày càng căm ghét Fūhi hơn.

Hyuga Shinshū đưa tay sờ trán, dẫu chú ấn đã bị băng đô che đi, nhưng lại chẳng thể che được lồng giam trong lòng hắn.

Nửa năm này, hắn cắn răng chịu đựng dư luận điên cuồng tu luyện, Nhu quyền đã luyện đến tám chưởng, khiến cha hắn Hyuga Điền cũng phải kinh hãi, thầm than nếu không phải hắn sinh ra ở Phân gia, hắn chắc chắn sẽ là một thiên tài, được tộc trưởng Hyuga bồi dưỡng!
"Khốn kiếp!" Hyuga Shinshū nhìn Fūhi nơi xa, siết chặt nắm đấm, trước đó hắn còn tự tin có thể chiến thắng Fūhi, nhưng hiện tại, niềm tin ấy bắt đầu vỡ vụn.

Giữa sân, hai chân Uchiha Ochina run rẩy, ánh mắt nhập nhòe, chiến ý như tuyết dưới mặt trời, nhanh chóng tan rã.

‘Ngay cả nhẫn thuật nó cũng không dùng, nhưng đã khiến mình rơi vào đường cùng như thế này, khốn nạn, khốn nạn!’
Uchiha Ochina há miệng lại không thể nói được gì, hắn đảo mắt nhìn quanh, phát hiện toàn bộ đám đông đều đang nhìn hắn, vô số ánh mắt nhìn hắn, nhưng lại không giống nhìn người chiến thắng, mà giống như đang nhìn một thằng hề, thương hại, chế giễu, khinh thường, hoặc là dửng dưng.


Trước đó, hắn từng muốn toàn trường hãy nhìn hắn, còn bây giờ, hắn chỉ nghĩ thà tất cả mọi người xem mình như không khí còn hơn.

"Uchiha Fūhi, mày, mày..." Hắn chỉ vào Fūhi, lại không biết nên nói gì để vớt vát danh dự.

Fūhi hai tay đút túi quần, cúi đầu, nghiêm túc nói: "Nếu muốn nhận thua, thì lập tức xin lỗi bác Might Dai ngay tại đây, còn không, ta sẽ chơi trò quyết đấu này với ngươi đến cùng!"
"Mày, mày đừng có tưởng bở!" Uchiha Ochina đỏ mặt tía tai, gân cổ cãi "Tao mà nhận thua với mày á, nằm mơ đi!"
"Thế à, tiếc nhỉ!" Fūhi nhón mũi chân một chút, cũng lười phí lời, thân hình hóa tàn ảnh lao tới nhanh như cắt, "Mộc Diệp Toàn Phong!"
Cước pháp cuốn gió cuồn cuộn, tàn nhẫn giáng vào thắt lưng Uchiha Ochina.

Ầm!
"A!!!"
Uchiha Ochina bị đá bay không khác gì một cái bao cát, lăn lông lốc trên mặt đất hơn mười vòng, hắn đau đến mức trợn mắt há mồm, sau đó dứt khoát nằm đó giả vờ bất tỉnh.

Đám đàn em của hắn lập tức vọt vào.

"Uchiha Fūhi, cùng là tộc nhân Uchiha với nhau, lại còn đồng trang lứa, mày dám xuống tay nặng thế à!"
"Ngữ như mày không xứng với họ Uchiha!"
"Anh em lên, đánh nó!"
Này là nghĩ hai, à không sáu đánh một không chột cũng què.


Fūhi không ngờ đồng bọn của Uchiha Ochina gấu chó đến thế, quyết đấu trước bàn dân thiên hạ mà dám chơi hội đồng.

Thất thần giây lát, bọn ranh con kia đều đã gừ gừ gừ xông lên, ngay sau đó bị Fūhi lấy tốc độ nhanh hơn đạp bay.

"A!"
"Á!"
"Gá!"
"Ối!"
"Oái!"
"Hự!"
Cũng không biết cố ý hay vô tình, sáu thằng đàn em đều ngã chồng chất trên lưng Uchiha Ochina.

Mà mặt thằng bị đè lúc này đã không khác màu gan heo là mấy, khóe mắt điên cuồng co giật, sắp không được nhịn nổi nữa mà chửi đổng, nhưng bây giờ mà mở mắt ra chắc chắn sẽ bị đám đông chế nhạo chết mất, cho nên chỉ có thể nghẹn một cục tức siêu to khổng lồ giả ngất tiếp!
"Đủ rồi!"
Bỗng từ cổng trường truyền đến một tiếng quát phẫn nộ, nháy mắt sau đó liền xuất hiện thân ảnh một người đàn ông cao lớn, hắn phất nhẹ tay một cái, núi người đè trên lưng Uchiha Ochina lập tức ngã lăn, rú lên đau đớn.

"Uchiha Fūhi, đối xử với đồng tộc ác nghiệt như vậy, ngươi quá máu lạnh." Người này vừa mở miệng liền chụp mũ Fūhi tới tấp "Sharingan của tộc Uchiha xưa nay là huyết kế giới hạn mạnh nhất, ngươi lại từ bỏ* để đi luyện thể thuật, thậm chí còn dùng thể thuật đánh đập đồng tộc, ha, ngươi, muốn sỉ nhục dòng họ Uchiha sao!!!"

(*nguyên văn là 舍本求末 - xá bản cầu mạt: bỏ gốc lấy ngọn)
Fūhi nheo mắt nhìn kẻ mới xuất hiện này, hắn mặc áo có tộc huy Uchiha, thái độ lại trắng trợn bao che cho Uchiha Ochina, ái chà chà, Fūhi khinh thường cười mỉa: "Đến khéo quá, ông hẳn là cha của Uchiha Ochina nhỉ? Đúng là nhà dột từ nóc!"
"Láo toét!" Uchiha Kanohoshi quát một tiếng, đồng tử của hắn bất chợt biến đổi kỳ lạ, một đôi mắt đẫm máu có hai câu ngọc đột ngột xuất hiện, gắt gao nhìn chằm chằm Fūhi, "Ngươi, muốn chết phải không!"
Đám học sinh xung quanh vừa thấy đôi mắt kia liền sợ tới mức thét chói tai, theo bản năng bỏ chạy tán loạn.

"Sharingan song câu ngọc, là người của Đội cảnh vệ Làng Lá sao." Sarutobi Asuma sắc mặt âm trầm, "Nơi này là Học viện Ninja, tay của Đội cảnh vệ kéo cũng quá dài rồi đó."
Asuma nhìn quanh, trong lòng vừa lo sợ vừa nghi hoặc, từ lúc quyết đấu đến giờ cũng đã rất lâu rồi, nhưng không thấy nổi một cái bóng của giáo viên, mà hiện tại lại xuất hiện tộc nhân Uchiha của Đội cảnh vụ Làng Lá, tình huống còn phức tạp hơn nữa, nhưng phía trường học vẫn một mực im lặng.

"Chẳng lẽ, có âm mưu gì ở đây?" Asuma nhíu mày.

"Asuma, làm sao bây giờ?" Yuuhi Kurenai cùng Rin đều căng thẳng nhìn về phía hắn.

Asuma nhìn giữa sân, Uchiha Kanohoshi vẻ mặt lạnh lùng, mà Fūhi cũng lộ ra sắc mặt nghiêm trọng.

"Phạm vi chuyện này vượt quá khả năng của chúng ta, phải lập tức đi báo với thầy Seino Shin!" Asuma quyết đoán nói.

"Tớ đi!" Obito và Gai đồng thời hô.

"Tớ luyện thể thuật, tốc độ nhanh hơn cậu, để tớ đi cho!" Dứt lời Gai liền chạy vọt vào khu phòng học.

"Cái đồ!" Obito không vui hừ lạnh một tiếng, sau đó định lao vào giữa sân.

Asuma kịp giữ lại hắn: "Làm cái gì thế?!"

"Đi giúp Fūhi chứ gì nữa!" Obito hiên ngang lẫm liệt.

"Obito, cậu đừng nháo thêm được không!" Rin ở bên cạnh can ngăn.

Obito vô cùng khó chịu, thầm nghĩ với thân thủ của mình ít nhất cũng ngăn được một đòn hào hỏa cầu chứ bộ!
...!
Cùng lúc đó, tại tầng cao nhất của Học viện Ninja, có hai người đàn ông trung niên đang đứng.

"Danzo, làm vậy thật sự ổn không?" Hokage đệ tam Sarutobi Hiruzen mặc ngự thần bào, tay cầm một cái cái tẩu chậm rãi nhả khói.

Bên cạnh hắn, không ai khác chính là thủ lĩnh Konoha Root, Shimura Danzo!
"Đội cảnh vệ của tộc Uchiha từ khi thành lập tới nay, xử sự càng ngày càng không coi ai ra gì, ta sớm đã nhìn ra trong lòng bọn hắn có bất mãn, âm thầm mưu đồ chính biến chỉ là chuyện sớm muộn!" Danzo lạnh lùng nói, "Sarutobi, chuyện này ngươi phải để mắt nhiều hơn mới được."
Hokage đệ tam thở ra một ngụm khói, đáp: "Vấn đề của Uchiha vẫn luôn tồn tại, nhưng bọn hắn đã có chức vị quan trọng là Đội cảnh vệ, quyền thế danh vọng đều đạt đỉnh cao, là gia tộc quyền lực nhất Làng Lá, âm thầm mưu đồ chính biến chẳng phải thừa thãi sao?"
Danzo híp mắt, khinh thường hừ lạnh một tiếng, có một số việc hắn không thể nói ra nên chỉ có thể trầm mặc.

"Vậy tiếp theo, ngươi dự định làm thế nào?" Hokage đệ tam lại hỏi.

Danzo nhìn hai kẻ trong sân tập, nhếch môi: "Uchiha Kanohoshi lợi dụng chức vụ tự tiện can thiệp quyết đấu công bằng của Học viện Ninja, đương nhiên phải có hình thức xử phạt, nhân đó cảnh cáo tộc Uchiha thu lại dã tâm, đồng thời, khà khà, ta bỗng nhiên cảm thấy Uchiha Fūhi khá là thú vị."
Hokage đệ tam lộ ra vẻ mặt nghi hoặc, bởi vì, hắn bất giác cảm thấy cái tên này hình như mình đã nghe qua đâu đó rồi thì phải.

Uchiha Fūhi....

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương