Edit + Beta: Thanh Thanh Thúy
***
Tỵ - Mùi - Thân - Hợi - Ngọ - Dần!
"Hỏa Độn - Hào Hỏa Cầu Thuật!!!"
Trong sân sau nhà Fūhi, hai má Uchiha Obito phồng như hai trái bóng, điên cuồng thổi về phía trước, nhưng thổi tới xanh cả mặt trắng cả mắt, cũng không thổi ra một đốm lửa nào.

"Đáng ghét, sao cậu làm được còn tớ lại không?" Uchiha Obito thở hổn hển, vẻ mặt chán chường.

Bên cạnh, Fūhi ôm bả vai cười trêu: "Obito, cậu như vậy không được đâu.

Đầu tiên cậu phải tinh luyện ra đủ Chakra.

Tiếp theo cậu thủ thế kết ấn cũng chưa chính xác, hai ấn cuối còn bị sai kìa.

Mà kể cả đạt được hai điều kiện trên, cậu cũng cần luyện tập không ngừng mới thành công được.

Dù gì Hỏa Độn - Hào Hỏa Cầu Thuật cũng là nhẫn thuật Hỏa Độn đặc thù của tộc Uchiha chúng ta, nếu không khó chút nào thì thực xin lỗi cái tên của nó."
"Fūhi, cậu đúng là." Uchiha Obito không cam lòng nhìn Fūhi, rõ ràng vài ngày trước vẫn còn chung chiến tuyến đội sổ thâm niên, hiện tại cái tên Fūhi này bỗng nhiên vượt lên, rõ ràng khiến cho Uchiha Obito không thích ứng được.

"Ài, chỉ là tớ đem thời gian ai đó tán gái dùng vào việc tu luyện mà thôi." Fūhi sung sướng khoát tay, cực kỳ có phong thái của cao thủ.

Uchiha Obito nghe xong càng không cam lòng, nắm chặt tay quát: "Không được, bắt đầu từ hôm nay tớ muốn cùng huấn luyện với cậu!"

"Tùy, cơ mà tớ nhắc trước, tu luyện là một việc vừa buồn tẻ vừa rườm rà, cậu nên chuẩn bị tâm lý đi!" Fūhi nghiêm túc nói.

"Đương nhiên rồi, tớ thế nhưng là người sẽ trở thành Hokage đấy!" Uchiha Obito rống to, rất có bóng dáng của Naruto.

Sau đó Fūhi làm món thịt kho tàu, chia làm ba phần, một phần chính là để dành cho bà của Obito, tiếc là bà của Obito đã lớn tuổi, không cắn nổi, cuối cùng toàn bộ vào bụng hai người hết.

"Quá đã." Uchiha Obito nằm dài vuốt bụng hưởng thụ.

Fūhi ăn không ít thịt kho tàu, thân thể được bổ sung năng lượng nên sắc mặt hồng hào lên nhiều, hắn nhìn Obito, trực tiếp đá cho một cái, khẽ nói: "Giờ không phải lúc nghỉ ngơi đâu Obito, mau đứng lên, bọn mình bắt đầu huấn luyện!"
"Nà ní? Giờ á? Bụng tớ còn chưa kịp tiêu hóa mà." Uchiha Obito phát tác bệnh lười.

"Luyện tập thủ thế kết ấn chả ảnh hưởng gì đến việc cậu tiêu hóa cả." Fūhi dã man kéo Obito ra sân, đốc thúc hắn luyện tập.

Đương nhiên Fūhi không nhàn rỗi, hắn cũng bắt đầu luyện tập.

Chỉ có điều mục tiêu luyện tập của hai người khác nhau.

Uchiha Obito chủ yếu là luyện thủ thế kết ấn cho chính xác, mà Fūhi, trên cơ sở đã thủ thế chính xác, tập tăng tốc độ kết ấn!
Không có so sánh không có đau thương, Uchiha Obito một bên gập ghềnh luyện tập, một bên nhìn tốc độ kết ấn của Fūhi, nước mắt muốn rơi xuống lắm rồi.

"Fūhi, tên khốn cậu từ lúc nào kết ấn nhanh như vậy hả, vừa nhanh vừa chuẩn nữa chứ!"
Fūhi nhìn hắn một cái, thở dài nói: "Nhanh gì? Tốc độ kết ấn hiện tại của tớ mới 1.5 giây một cái thôi."
"Thế mà còn không nhanh!?" Uchiha Obito trợn trắng mắt, hắn hiện tại 3 giây kết không ra một ấn chính xác đây này.

"So với cậu bây giờ thì nói làm gì, mục tiêu của tớ lại không giống cậu." Fūhi nhìn thật sâu vào mắt Uchiha Obito.

Obito bị hắn nhìn thấu nỗi sợ trong lòng, gượng cười nói sang chuyện khác: "Lại nói Fūhi, cả trưa chúng ta chỉ luyện tập kết ấn thôi sao?"
"Đương nhiên!" Fūhi khẳng định.

"Hả? Thế thì chán chết!" Uchiha Obito mới tập một hồi đã cảm thấy không kiên trì nổi, nhất là hai tay có cảm giác như bị rút gân.

"Chịu đựng đi Obito, không phải cậu muốn làm Hokage sao? Chút khó khăn nhỏ ấy cũng không vượt qua được thì làm sao có thể khiến mọi người công nhận mà trở thành Hokage đây?" Fūhi khích lệ, "Cứ thế thì cậu không trở thành Hokage được đâu."
"Đáng ghét, nhất định tớ sẽ làm Hokage cho cậu xem!"
Cuối cùng, Uchiha Obito kiên trì được hai giờ, hai tay bị chuột rút, đành phải rời đi.

Trong sân chỉ còn lại mình Fūhi.

"Nguyên nhân là do thân thể chăng?"
Fūhi luyện tập đến chạng vạng, bất đắc dĩ phát hiện tốc độ kết ấn của hắn chẳng tiến bộ chút nào, vẫn giậm chân tại chỗ 1.5 giây một cái.


Đời sau có Uchiha Itachi tốc độ kết ấn tận 1 giây sáu cái, nhanh đến mức Sharingan Kakashi cũng không nhìn rõ!
"Thôi, cứ tập từng bước một, dục tốc bất đạt."
Buổi tối, Fūhi tiếp tục tu luyện, leo cây cùng đạp nước đã chẳng khó gì với hắn nữa, cho nên hắn chuyển qua tập ném kunai cùng shuriken.

Cha mẹ Fūhi đều là Trung Nhẫn, trong nhà có không ít kunai cùng shuriken, chất lượng bình thường.

Vút, vút!
Fūhi nhìn kunai cắm dưới đất, cười khổ lắc đầu, lần thứ nhất thất bại.

Sau đó hắn ném shuriken, đồng dạng từ thân cây rơi xuống.

Fūhi cau mày nhặt kunai và shuriken về ném lại mấy lần, cuối cùng tổng kết ra một chút kỹ năng, mỗi lần ném đều có thể sát ra một ít vỏ trên thân cây.

Hai giờ sau, Fūhi đã thăm dò được đặc tính của kunai cùng shuriken, tuy không tới mức thông thạo, nhưng cũng coi như quen thuộc.

Phập!
Kunai trên không trung xoay tròn ma sát với không khí, phát ra tiếng vang, hung hăng đính trên cành cây.

"Thành công rồi!"
Fūhi rất phấn chấn, tiếp tục cố gắng không ngừng, một mực luyện đến đêm khuya, từ ném một thanh đến đồng thời ném hai thanh, cuối cùng ném liên tiếp ba thanh kunai, độ khó tăng từng chút một, nhưng đối với Fūhi lại không có một chút cảm giác chướng ngại nào.

Hai tay Fūhi cực kỳ hoàn mỹ, có thể khống chế hoàn hảo mỗi một khối cơ bắp trên cánh tay, thông qua những khối cơ bắp này, hắn có thể cảm nhận được cái cảm giác nháy mắt ném ra mỗi thanh kunai, loại cảm giác này phi thường vi diệu, khiến hắn say mê, cũng làm cho hắn mừng rỡ.

Khi ném shuriken, hắn cũng cảm thấy y hệt, rất nhanh liền có thể đồng thời ném ba thanh shuriken, hơn nữa mỗi một thanh đều có thể chuẩn xác trúng mục tiêu!
‘Nhưng…’ Fūhi hơi nhíu mày, ‘Sao cứ cảm thấy...!có chỗ nào không đúng?’
Fūhi ngẩng đầu nhìn ánh trăng, sau đó nhắm mắt lại, cẩn thận cảm thụ gió đêm mát lạnh.

‘Hử? Hình như có người đang nhìn mình?’
Một loại cảm giác kỳ quái xuất hiện trong đầu Fūhi.


‘Vì trưa nay mình phóng ra nhẫn thuật Hỏa Độn sao?’
‘Nhưng đối phương là ai?’
‘Anbu? Root? Hay Đội cảnh vệ?’
Fūhi mở mắt, ngáp một cái, giả bộ mệt mỏi trở về phòng, sau đó tắt đèn đi ngủ.

Ngoài phòng, một gã tộc nhân Uchiha mở to đôi Sharingan nhị câu ngọc, xác nhận Fūhi đã ngủ say mới quay người rời đi.

...!
"Tốc độ kết ấn 1.5 giây một cái, có thể đồng thời ném chuẩn xác ba thanh kunai hoặc shuriken." Đội trưởng Đội cảnh vệ Làng Lá Uchiha Yamano xem cái tình báo truyền đến giữa đêm khuya này, hơi suy tư nói, "Tốc độ kết ấn bình thường, nhưng cân nhắc đến việc hắn mới 6 tuổi, ừm, cứ cho 80 điểm đi.

Kunai cùng shuriken, dù sao trước Sharingan cũng chỉ là trò vặt.

Tạm thời vẫn chưa xác nhận được rốt cuộc có phải thiên tài hay không… thôi, quan sát thêm đi."
Uchiha Fugaku cung kính đứng bên cạnh, nghe vậy nói: "Đội trưởng, tôi cảm thấy đứa bé này rất có tiềm lực, đáng giá bồi dưỡng!"
Uchiha Yamano thế nhưng lại lắc đầu: "Fugaku, hậu duệ của Uchiha Kagami có một đứa trẻ tên là Uchiha Shisui, mới 3 tuổi đã lộ ra tài hoa bất phàm, phải như vậy mới đáng giá chúng ta bồi dưỡng!"
"Tôi đã biết, đội trưởng!" Uchiha Fugaku nói.

"Uchiha Shisui giao cho ngươi, nhất định phải bồi dưỡng hắn thật tốt!" Uchiha Yamano phân phó.

"Tôi nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ!" Uchiha Fugaku trịnh trọng gật đầu..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương