Cô hận không thể muốn đánh miệng mình,cái gì cảnh sát có thể bắt quỷ!

Không ngờ, người kia hoảng sợ lắp bắp một chút, “Không, không cần báo cảnh sát!”

?? Cái quỷ gì sợ cảnh sát?

“Tôi không phải là cướp!” Người nọ chỉ sợ đối phương hiểu lầm, “Tôi là bác sĩ! Bên cạnh người kia, tôi muốn cứu hắn, hắn sắp không được......”

Thấy hắn chỉ chỉ người trên đất.

Cứu người? Hắn cho là cô coi hắn là thành cướp.

Lâm Điềm Căng nhìn chằm chằm người nọ,vẻ mặt hắn lộ ra đầy nghĩa khí, lộ ra một vẻ dáng vẻ thư sinh ,xách theo cái hòm thuốc , trong ánh mắt ẩn ẩn mang theo vài phần lo nghĩ.

Hơn nữa, hắn có bóng dáng!


Cô do dự nghiêng người.

Người nọ mau chóng chạy tới, giang tay ra bên cạnh hòm thuốc,mở ra áo giáp của người đàn ông, Nhặt Bảo động tác thuần thục bắt đầu ,ngược lại thật giống như là bác sĩ.....

Nhưng bên trong siêu thị đột nhiên xuất hiện hai người? Lâm Điềm Căng nhanh chóng thừa dịp bọn hắn không chú ý, từ bên trong thoát ra cửa phòng, trong đầu loạn thành một đoàn tê dại.

Một người mặc áo giáp khí thế doạ người, giống như là tướng quân cổ đại.

Một người mặc trường sam ưu nhã, cử chỉ gia giáo, giống như là bác sĩ thời kỳ quốc dân.

Mà? cô xuyên việt hay là người khác xuyên qua!

Phòng này là cô mướn,chi phí lại cao,nếu quả thật xảy ra chuyện gì, siêu thị cô làm sao bây giờ! cô đi làm mười mấy năm mới có tiền mở siêu thị nhỏ, hôm nay mới khai trương......

Cũng may, trên đường vẫn là dáng vẻ như ......!Mới đi chưa được hai bước, “Lâm Điềm Căng!” Một thanh âm gọi cô lại.

Lâm Điềm Căng nhìn xem một phụ nữ đi lại, trên mặt cười làm lành: “Lý tỷ, cô như thế nào tới sớm như vậy? Hôm nay siêu thị của tôi khai trương......” Sợ điều gì sẽ gặp điều đó, Lý tỷ là chủ nhà, nếu nhìn thấy bên trong siêu thị xử lý chưa xong thì làm sao?

Cô chưa kịp nói xong, Lý tỷ liếc mắt tới, “Đương nhiên là lấy tiền mướn phòng.”

“Không phải hai ngày trước mới đóng sao.” Lâm Điềm Căng nghi ngờ hỏi.

“Tôi cho cô thuê phòng, là cho cô ở , giờ cô mở siêu thị! Một tiền ngoài đắt cỡ nào cô không biết sao? Tôi cũng không phải người xấu, cô mỗi tháng đóng một ngàn!”

“Thời điểm tôi mướn phòng, cũng đã nói muốn mở siêu thị.


lúc đó cũng không phản đối! Hơn nữa, tôi chuẩn bị đã lâu như vậy, sớm không ngăn cản muộn không ngăn cản, hôm nay khai trương lập tức tới tăng giá!” Đây là khu phố cổ, tiền thuê nhà một tháng mới hai ngàn bốn, liền muốn t một ngàn......!Lý tỷ rõ ràng là thấy cô mở siêu thị nên tăng giá.

Lý tỷ có chút chột dạ, quát: “Cái gì không có phản đối, tôi lúc đó là không nghe thấy, ngược lại tôi chính là tới nói cho cô biết, hôm nay cô không giao thêm tiền thuê nhà, liền đem toàn bộ trong siêu thị dọn đi!"

Nếu như là trước kia, Lâm Điềm Căng có thể còn thật sự sợ.

“Được a, muốn chuyển thì chuyển"

Lâm Điềm Căng mắt xoay động.

“Cô cho rằng lão nương không dám!” Lý tỷ lột xắn tay áo xông vào siêu thị.

“A!” âm thanh xuyên thấu cánh cửa, the thé đến cực điểm của lý tỷ tỷ.

Lâm Điềm Căng dựa ở cửa, nhìn qua, chỉ có một cái?

Máu đỏ đầy nền,một người đàn ông ngồi dựa vào trên giá hàng, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, không có huyết, nhưng hình dáng sắc bén, nhìn ra được mấy phần bộ dáng mỹ lệ .Đoán chừng là vừa rồi người bác sĩ kia đã băng bó cho hắn kỹ nhưng vết thương trên người có vài chổ vẫn rịn ra máu.

Lý tỷ khuôn mặt trắng bệch mà đi ra.


“Đây là thế nào?” Lâm Điềm Căng thu liễm cảm xúc, giả bộ sợ, dò xét đầu đi vào, “Nha, không phải là xảy ra án mạng chứ.

Tôi muốn báo cảnh!”

“!!” Lý tỷ trên mặt hoảng hốt.

Xông lên bắt được Lâm Điềm Căng tay, thấp giọng: “Ngậm miệng!”

“Lý tỷ, đây chính là án mạng!” Lâm Điềm Căng thật muốn động thủ, 10 cái Lý tỷ đều không biện pháp.

Nhưng, cô nghĩ thoáng qua siêu thị,cô muốn kinh tế độc lập, nhưng cô không thể biểu hiện ra ngoài.

Chỉ có thể bày ra một bộ dáng vẻ khổ não.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương