kim Gia Hiên 2 Áng Thơ Thầm Lặng
-
C64: Chương 64
Được sự đồng ý của gia đình người chết, bác sĩ pháp y đã tiến hành khám nghiệm tử thi và phát hiện nguyên nhân cái chết của người chết quả thực là do hạ đường huyết, trên cơ thể không có vết thương bên trong hay bên ngoài nào khác, cũng không có bệnh tật gì. Nhưng bác sĩ pháp y đã có một phát hiện bất ngờ, trong vòng một đến hai năm, người phụ nữ đã chết này đã từng làm phẫu thuật lấy trứng.
Nhưng mà những người thân thích của người chết bao gồm cha mẹ, bạn trai và cả bạn thân đều bày tỏ không hay biết gì.
Nghe vậy, ý nghĩ đầu tiên của Thượng Dương là:
– Vậy là trước đây cô ta đã bán trứng rồi đúng không?
Một đồng nghiệp cũng nói:
– Cô ta bằng cấp cao, hình thức xinh đẹp, trong loại thị trường không hợp pháp này, trứng của cô ta chắc là rất có giá.
Một đồng nghiệp khác nói:
– Cô ta chính là phú nhị đại, điều kiện kinh tế tốt, cớ gì lại đi làm chuyện này? Làm loại phẫu thuật này rất đau đớn, bán một lần được mấy vạn đến mười mấy vạn, với điều kiện kinh tế của cô ta đâu cần đến mức như thế.
Khoảng cách về kiến thức, tài chính giữa cô ta với những phụ nữ nông thôn “tự nguyện” đẻ thuê như lạch trời, xác thực không đến mức vì tiền mà đi làm chuyện gây thương tổn lớn cho mình như thế.
– Không riêng gì vấn đề tiền bạc. – Người đồng nghiệp từng tham gia vào những vụ án như vậy cũng đưa ra một góc nhìn mới, – Trong thị trường kiểu này, người chết tuy điều kiện tốt, nhưng tuổi tác hơi lớn. Hai năm trước tôi từng tham gia vào một vụ án tương tự như này, người phụ trách cơ sở nói khách hàng của họ cũng chỉ tầm từ 17 tuổi đến 28 tuổi, đây là độ tuổi lấy trứng tốt, còn trên 28 tuổi thì chất lượng trứng không còn tốt nữa.
Nói cách khác, trong “thị trường” này, cơ thể, khí quan, tế bào, tất cả đều biến thành hàng hóa chờ định giá, chỉ cần tiến vào “thị trường” này thì không còn là “người” nữa, cũng không được làm “người”, mà chỉ là thương phẩm mà thôi.
Thượng Dương hỏi vị đồng nghiệp này:
– Cảnh sát Ngô, vụ án anh từng tham gia là vụ án gì?
Cảnh sát Ngô nói:
– Có một nữ sinh viên đại học bị lừa bán trứng, sau lần bán đầu tiên, cô ấy tưởng mình ổn nhưng đến lần thứ hai, khi bị lấy đi gần 30 quả trứng, còn chưa ra khỏi phòng khám thì đã chết rồi.
Thượng Dương: – …
Kim Húc cũng hỏi:
– Cuối cùng xử lý như thế nào?
Cảnh sát Ngô nói:
– Bác sĩ lấy trứng cho cô ta và người được cho là người môi giới đều vào tù rồi.
Kim Húc hỏi:
– Thế không tìm hiểu nguồn gốc, xử lý tận gốc cơ sở này à?
Cảnh sát Ngô tỏ vẻ bất lực, chỉ nói:
– Lúc đó đã bưng bít hết rồi.
Tất cả cảnh sát đều im lặng.
Người làm nghề y phi pháp hại chết cô gái chính là bác sĩ, lừa cô gái đi bán trứng chính là người môi giới. Cơ sở gần như không hề làm gì cả, mà những “khách hàng” kia bởi vì vụ án giết người kia mà hoàn toàn ẩn hình.
Công an là tuyến đầu trong việc chấp hành thực thi pháp luật, trong một số trường hợp, những gì công an có thể làm là rất hạn chế.
Quay lại vụ án, một sĩ quan cảnh sát hình sự suy đoán:
– Thâm Quyến cách Hồng Kong gần như vậy, liệu phú nhị đại qua cửa khẩu, sang bên kia đông lạnh trứng không?
Một người khác nói:
– Nếu thời giải phẫu thuật lâu chút, rất có khả năng này, nhưng bác sĩ pháp y nói vừa mới làm trong một hai năm.
Hai năm trước khi dịch bệnh bùng phát, mọi người đều biết nơi đó xảy ra chuyện gì, người bình thường nếu không phải có việc rất quan trọng thì sẽ không qua đó, càng không nói đến qua đó để vào cơ sở y tế, khả năng này rất nhỏ.
Vậy liệu có phải:
– Bạn trai của người chết mới không lâu vừa nói, liệu có chuyện vì quá yêu bạn trai cũ tới mức muốn có con hay không. Cô ta chú trọng bề ngoài, khả năng sợ ảnh hưởng đến vóc dáng, không muốn mình sinh còn nên đến cơ sở ở Đại Lục tìm “khách hàng” mang thai hộ mình.
Trước mắt xem ra đây thực sự là khả năng có thể xảy ra nhất.
– Nhưng, – Thượng Dương nói, – Vừa rồi có nói, cô ta thường xuyên lên tiếng ủng hộ nữ quyền trên các nền tảng trực tuyến đó sao?
Mọi người: – …
Thượng Dương cũng biết mình hỏi một câu rất ngây thơ, nhưng anh thật sự không muốn tin rằng cô gái từng giương cao biểu ngữ “tỷ tỷ tới đây” thật sự sẽ ở trong thế giới hiện thực đơn giản chỉ vì bản thân không muốn gánh vác rủi ro và đau đớn sinh nở mà sắm vai một “tỷ tỷ” trên mạng.
– Tốt nhất là cứ chờ kết quả điều tra của cảnh sát Thâm Quyến đi. – Kim Húc nói, – Trước khi sự thật được phơi bày, đưa ra kết luận quá sớm là không công bằng với người chết.
Mọi người gật đầu tán thành. Bất kể người chết vì sao lại làm cuộc phẫu thuật này, ít nhất hiện tại đã có thể phán đoán ban đầu, vụ án này có thuộc tính tương tự với vụ án khác.
Vì thế, vụ ngộ độc thủy ngân của kế toán viên có hơi khác so với các vụ án khác.
Nhưng Thượng Dương nghĩ đi nghĩ lại, nếu anh là kế toán viên kia, một người đồng tính nam đã bước sang tuổi tứ tuần, tìm một nữ nghiên cứu sinh nhỏ hơn mình mười mấy tuổi kết hôn, đã lừa gạt kết hôn còn phải là vợ có bằng cấp cao, rốt cuộc là vì cái gì? Tất nhiên là anh ta muốn một cô gái phải trẻ, đẹp và có trình độ học vấn cao, hay nói cách khác là cô gái có gen tốt.
“Mình” là đồng tính nam có thể làm ra loại chuyện này, “mình” muốn có đứa con mang huyết mạch của “mình”, vậy thì “mình” tất nhiên phải đã tìm hiểu cơ sở bất hợp pháp kia từ trước rồi, có lẽ là không may mắn, vì một vài nguyên nhân mà không thể thành công. Ồ? Thế thì “mình” hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng, lừa hôn một nữ nghiên cứu sinh chẳng phải quá tuyệt vời à, chi phí còn ít hơn cả nhờ vào cơ sở, không hổ là “mình”, kế toán viên thâm nhiên, tính toán lúc nào cũng siêu đỉnh.
Thượng Dương nhập vai suy nghĩ một trận rồi lại tự mắng “mình”: Mợ nó, đúng là đồ chó.
Có điện thoại gọi tới văn phòng, một cảnh sát hình sự đi nghe, nghe xong trở lại nói với mọi người:
– Trạm giám sát theo dõi gọi đến nói đồng nghiệp nghe lén được, anh ta tìm luật sư để vay tiền, nói muốn về quê.
Một cảnh sát hình sự khác buồn cười:
– Đây rõ ràng là muốn chạy rồi, nghèo túng như thế, thế mà lại có gan làm loại chuyện này
– Kẻ nghèo thì gan lớn. – Kim Húc châm chọc nói, – Đầu óc cũng không được, phạm tội rồi có thể trốn được đi đâu.
Thượng Dương không biết họ đang nói ai, “anh ta” trong lời nói của họ chính là người nào đó có đồng nghiệp theo dõi mà vừa rồi có nói, đó là ai?
– Tài xế của Tỉnh Hiên. – Kim Húc làm động tác có thể nói hay không với cảnh sát hình sự khác, có được sự khẳng định rồi hắn mới nói cho Thượng Dương, – Vụ án người giao hàng bị giết, khả năng tài xế với người khác cùng nhau bày mưu cùng nhau làm.
Thượng Dương sửng sốt một chút, lập tức hiểu ra, cùng với thời gian vụ án xảy ra, tài xế chở Tỉnh Hiên chạy đến cửa hàng 4S gần đó để bảo dưỡng, thành công dẫn dắt cảnh sát nhắm vào Tỉnh Hiên, bằng không chỉ dựa vào một bộ vân tay xa lạ tại hiện trường vụ án, cảnh sát không thể nào điều tra đến Tỉnh Hiên. Tỉnh Hiên chưa có tiền án tiền sự, trong kho lưu trữ vân tay của cảnh sát không có vân tay của anh ta.
Kim Húc thấy anh đã hiểu ra chìa khóa trong đó, không thèm giải thích nữa mà nói tiếp:
– Các đồng nghiệp trong thị cục điều tra hai ngày hai đêm liên tục, đã điều tra tất cả những liên hệ gần đây của tài xế này, và đã tìm được hai liên hệ có khả nghi, một trong đó là nữ, thể trọng chưa tới 100 cân, có thể loại trừ. Vậy thì người còn lại, là một luật sư.
Người giao hàng chết do bị siết cổ đến nghẹt thở, thể chất của anh ta không được coi là cường tráng ở đàn ông, hơn nữa còn lao động chân tay trường kỳ, phụ nữ bình thường không thể nào siết cổ anh ta được. Hung thủ nhất định phải là đàn ông.
– Luật sư này là như thế nào? – Thượng Dương hỏi, – Có liên quan đến Tỉnh Hiên không?
Kim Húc nói:
– Hai người họ có lẽ không quen biết, nhưng mà luật sự nay từng có thời gian làm việc và sinh sống ở Quảng Châu, mùa đông năm ngoái mới chuyển đến Bắc Kinh.
Ở đây có cảnh sát quê ở Quảng Đông nói chen vào:
– Đây chính là nghi vấn lớn nhất! Quảng Châu không muốn ở, đến Bắc Kinh sinh sống, còn chọn vào mùa đông, không rõ là muốn sống hay muốn chết. Tôi không khoa trương tí nào đâu, mùa đông năm đó khi tôi vừa mới tới Bắc Kinh, không có máy tạo độ ẩm thì không thể ngủ được, mũi tôi đầy mụn nước suốt mùa đông dài đấy.
Mọi người đều cười rộ lên. Đây chắc chắn là có mấy phần nói cho vui, nhưng mà vị luật sư này quá trùng hợp, chuyển đến Bắc Kinh ngay khi vụ án vừa xảy ra, còn vừa hay lại từ Quảng Châu chuyển tới, lại có qua lại với tài xế của Tỉnh Hiên, không nghi ngờ anh ta là điều không thể. Nhưng mà tại hiện trường người giao hàng bị giết không lưu lại bất cứ chứng cứ nào chỉ vào hung thủ, hiện tại đi bắt người ta về, chứng cứ hiển nhiên chưa đủ, hơn nữa đối phương còn là luật sư.
– Bối cảnh và lý lịch anh ta có chỗ nào bất thường không? – Thượng Dương suy đoán nói, – Xu hướng giới tính của anh ta? Hoặc là anh ta và ông chủ UP bị sát hại và kế toán bị đầu độc có mối liên hệ nào không?
Kim Húc nói:
– Người này là thẳng. Giữa mấy người này không có mối liên hệ nào cả. Thông tin của luật sư vẫn đang được kiểm tra.
Thượng Dương nghi hoặc:
– Việc kiểm tra thông tin cá nhân của luật sư có khó khăn gì không?
– Vị luật sư Phương này đã đổi nghề để trở thành luật sư giữa chừng, trước khi chuyển nghề từng làm việc tại Viện kiểm sát Quảng Châu. – Vị đồng nghiệp quê Quảng Đông giải thích.
Thủ tục kiểm tra người trên các hệ thống rắc rối hơn một chút, đối với hồ sơ lý lịch của nghi phạm khi anh ta làm việc ở viện kiểm sát, cơ quan công an cần nộp đơn lên đơn vị ban đầu của anh ta để xin kiểm tra, nếu có nội dung mật thì rất có thể phải xin ý kiến phúc đáp cấp thành phố, thậm chí cấp tỉnh mới trả lời được.
Tại sao cựu công tố viên lại giết một người giao hàng? Còn muốn giá họa cho Tỉnh Hiên không hề có liên quan hay quen biết? Nghi phạm này có quan hệ gì với mấy vụ án ở Quảng Đông?
– Chủ nhiệm Thượng ơi, – Cảnh sát hình sự ngồi bên cạnh chế nhạo anh nói, – Anh cũng choáng rồi đúng không? Bọn tôi cũng choáng đầu rồi đây này. Lúc mà phó cục trưởng tới mở họp, một đám nói chuyện rôm rả thảo luận hăng say, phó cục còn suýt bị chúng tôi làm cho bất tỉnh đấy.
Người ta rõ ràng là đang khiêm tốn, Thượng Dương đương nhiên hiểu, toàn là đại lão điều tra hình sự ở đây cả, làm sao mà ở trong cuộc họp nói càn nói bậy không có mục tiêu được cơ chứ.
Quả nhiên đối phương khiêm tốn, chủ yếu là để khen trợ thủ của chủ nhiệm Thượng. Vị cảnh sát này kế đó nói tiếp:
– Tại cuộc họp, chính Tiểu Kim chỉ ra bản chất của vụ án này bằng một câu, đây là vụ án liên hoàn, không phải là một hung thủ mà là có vài người có cùng chung mục đích, trong cùng một thời gian phân chia nhau hạ độc vào mấy nạn nhân, dự tính tốt thời gian độc phát xong, luật sư họ Phương này sẽ ra tay giết người giao hàng, thông qua vân tay cùng với dấu vết xe để dẫn đến Tỉnh Hiên.
Thượng Dương kết nối thông tin trong những lời này với vụ án, chỉ một thoáng đã hiểu nó ngay lập tức.
Băng nhóm tội phạm này có lẽ muốn thông qua mấy vụ án tương đồng nhằm tập trung sự chú ý của công chúng vào hoạt động nghành nghề đi ngược lại đạo đức, luật pháp, giết người giao hàng giá họa Tỉnh Hiên, bởi vì địa điểm phát sinh vụ án cùng với tính bối cảnh đặc thù của Tỉnh Hiên, đẩy sức ảnh hưởng của toàn bộ vụ án lên đỉnh cao nhất.
Bất kể mục đích cuối cùng là gì, điều bọn họ muốn chính là thu hút sự chú ý của toàn xã hội, Thượng Dương giật mình, nói:
– Vậy thì họ nhất định sẽ dùng dư luận để thổi phồng lên.
Sau khi mấy vụ án xảy ra, chúng đã làm dấy lên những cuộc thảo luận sôi nổi trong cộng đồng trên Internet, đã có rất nhiều con người bất thường thường thấy trên Internet và các thế lực Internet có động cơ thầm kín cố gắng tạo ra một số nhịp điệu kỳ lạ. Sau khi Cục Điều tra hình sự nhanh chóng can thiệp, các cơ quan công an ở nhiều nơi liên quan đến vụ án cũng nhận thức được mức độ nghiêm trọng, những thông tin nhạy cảm cũng không được tiết lộ cho giới truyền thông. Nếu điều này giúp kẻ phạm tội vì gây chú ý, tung ra những nguồn thông tin mà cảnh sát không ngờ tới, liên quan đến “quyền quý”, chủ UP, kẻ có tiền, phú nhị đại, cơ sở bất hợp pháp, chủ nghĩa nữ quyền…. Dư luận sẽ bùng nổ chỉ trong nháy mắt.
– An ninh mạng đã theo dõi một số mục nhất định, sẽ không cho họ có cơ hội gây sóng gió. – Vị cảnh sát có chức vụ cao nhất ở đây nói, – Xé ra lớp ngụy trang đường hoàng, từ lúc họ hạ độc, giết người kia, hai chữ chính nghĩa này cũng đã không quan hệ tới họ nữa.
Hết chương 64
Nhưng mà những người thân thích của người chết bao gồm cha mẹ, bạn trai và cả bạn thân đều bày tỏ không hay biết gì.
Nghe vậy, ý nghĩ đầu tiên của Thượng Dương là:
– Vậy là trước đây cô ta đã bán trứng rồi đúng không?
Một đồng nghiệp cũng nói:
– Cô ta bằng cấp cao, hình thức xinh đẹp, trong loại thị trường không hợp pháp này, trứng của cô ta chắc là rất có giá.
Một đồng nghiệp khác nói:
– Cô ta chính là phú nhị đại, điều kiện kinh tế tốt, cớ gì lại đi làm chuyện này? Làm loại phẫu thuật này rất đau đớn, bán một lần được mấy vạn đến mười mấy vạn, với điều kiện kinh tế của cô ta đâu cần đến mức như thế.
Khoảng cách về kiến thức, tài chính giữa cô ta với những phụ nữ nông thôn “tự nguyện” đẻ thuê như lạch trời, xác thực không đến mức vì tiền mà đi làm chuyện gây thương tổn lớn cho mình như thế.
– Không riêng gì vấn đề tiền bạc. – Người đồng nghiệp từng tham gia vào những vụ án như vậy cũng đưa ra một góc nhìn mới, – Trong thị trường kiểu này, người chết tuy điều kiện tốt, nhưng tuổi tác hơi lớn. Hai năm trước tôi từng tham gia vào một vụ án tương tự như này, người phụ trách cơ sở nói khách hàng của họ cũng chỉ tầm từ 17 tuổi đến 28 tuổi, đây là độ tuổi lấy trứng tốt, còn trên 28 tuổi thì chất lượng trứng không còn tốt nữa.
Nói cách khác, trong “thị trường” này, cơ thể, khí quan, tế bào, tất cả đều biến thành hàng hóa chờ định giá, chỉ cần tiến vào “thị trường” này thì không còn là “người” nữa, cũng không được làm “người”, mà chỉ là thương phẩm mà thôi.
Thượng Dương hỏi vị đồng nghiệp này:
– Cảnh sát Ngô, vụ án anh từng tham gia là vụ án gì?
Cảnh sát Ngô nói:
– Có một nữ sinh viên đại học bị lừa bán trứng, sau lần bán đầu tiên, cô ấy tưởng mình ổn nhưng đến lần thứ hai, khi bị lấy đi gần 30 quả trứng, còn chưa ra khỏi phòng khám thì đã chết rồi.
Thượng Dương: – …
Kim Húc cũng hỏi:
– Cuối cùng xử lý như thế nào?
Cảnh sát Ngô nói:
– Bác sĩ lấy trứng cho cô ta và người được cho là người môi giới đều vào tù rồi.
Kim Húc hỏi:
– Thế không tìm hiểu nguồn gốc, xử lý tận gốc cơ sở này à?
Cảnh sát Ngô tỏ vẻ bất lực, chỉ nói:
– Lúc đó đã bưng bít hết rồi.
Tất cả cảnh sát đều im lặng.
Người làm nghề y phi pháp hại chết cô gái chính là bác sĩ, lừa cô gái đi bán trứng chính là người môi giới. Cơ sở gần như không hề làm gì cả, mà những “khách hàng” kia bởi vì vụ án giết người kia mà hoàn toàn ẩn hình.
Công an là tuyến đầu trong việc chấp hành thực thi pháp luật, trong một số trường hợp, những gì công an có thể làm là rất hạn chế.
Quay lại vụ án, một sĩ quan cảnh sát hình sự suy đoán:
– Thâm Quyến cách Hồng Kong gần như vậy, liệu phú nhị đại qua cửa khẩu, sang bên kia đông lạnh trứng không?
Một người khác nói:
– Nếu thời giải phẫu thuật lâu chút, rất có khả năng này, nhưng bác sĩ pháp y nói vừa mới làm trong một hai năm.
Hai năm trước khi dịch bệnh bùng phát, mọi người đều biết nơi đó xảy ra chuyện gì, người bình thường nếu không phải có việc rất quan trọng thì sẽ không qua đó, càng không nói đến qua đó để vào cơ sở y tế, khả năng này rất nhỏ.
Vậy liệu có phải:
– Bạn trai của người chết mới không lâu vừa nói, liệu có chuyện vì quá yêu bạn trai cũ tới mức muốn có con hay không. Cô ta chú trọng bề ngoài, khả năng sợ ảnh hưởng đến vóc dáng, không muốn mình sinh còn nên đến cơ sở ở Đại Lục tìm “khách hàng” mang thai hộ mình.
Trước mắt xem ra đây thực sự là khả năng có thể xảy ra nhất.
– Nhưng, – Thượng Dương nói, – Vừa rồi có nói, cô ta thường xuyên lên tiếng ủng hộ nữ quyền trên các nền tảng trực tuyến đó sao?
Mọi người: – …
Thượng Dương cũng biết mình hỏi một câu rất ngây thơ, nhưng anh thật sự không muốn tin rằng cô gái từng giương cao biểu ngữ “tỷ tỷ tới đây” thật sự sẽ ở trong thế giới hiện thực đơn giản chỉ vì bản thân không muốn gánh vác rủi ro và đau đớn sinh nở mà sắm vai một “tỷ tỷ” trên mạng.
– Tốt nhất là cứ chờ kết quả điều tra của cảnh sát Thâm Quyến đi. – Kim Húc nói, – Trước khi sự thật được phơi bày, đưa ra kết luận quá sớm là không công bằng với người chết.
Mọi người gật đầu tán thành. Bất kể người chết vì sao lại làm cuộc phẫu thuật này, ít nhất hiện tại đã có thể phán đoán ban đầu, vụ án này có thuộc tính tương tự với vụ án khác.
Vì thế, vụ ngộ độc thủy ngân của kế toán viên có hơi khác so với các vụ án khác.
Nhưng Thượng Dương nghĩ đi nghĩ lại, nếu anh là kế toán viên kia, một người đồng tính nam đã bước sang tuổi tứ tuần, tìm một nữ nghiên cứu sinh nhỏ hơn mình mười mấy tuổi kết hôn, đã lừa gạt kết hôn còn phải là vợ có bằng cấp cao, rốt cuộc là vì cái gì? Tất nhiên là anh ta muốn một cô gái phải trẻ, đẹp và có trình độ học vấn cao, hay nói cách khác là cô gái có gen tốt.
“Mình” là đồng tính nam có thể làm ra loại chuyện này, “mình” muốn có đứa con mang huyết mạch của “mình”, vậy thì “mình” tất nhiên phải đã tìm hiểu cơ sở bất hợp pháp kia từ trước rồi, có lẽ là không may mắn, vì một vài nguyên nhân mà không thể thành công. Ồ? Thế thì “mình” hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng, lừa hôn một nữ nghiên cứu sinh chẳng phải quá tuyệt vời à, chi phí còn ít hơn cả nhờ vào cơ sở, không hổ là “mình”, kế toán viên thâm nhiên, tính toán lúc nào cũng siêu đỉnh.
Thượng Dương nhập vai suy nghĩ một trận rồi lại tự mắng “mình”: Mợ nó, đúng là đồ chó.
Có điện thoại gọi tới văn phòng, một cảnh sát hình sự đi nghe, nghe xong trở lại nói với mọi người:
– Trạm giám sát theo dõi gọi đến nói đồng nghiệp nghe lén được, anh ta tìm luật sư để vay tiền, nói muốn về quê.
Một cảnh sát hình sự khác buồn cười:
– Đây rõ ràng là muốn chạy rồi, nghèo túng như thế, thế mà lại có gan làm loại chuyện này
– Kẻ nghèo thì gan lớn. – Kim Húc châm chọc nói, – Đầu óc cũng không được, phạm tội rồi có thể trốn được đi đâu.
Thượng Dương không biết họ đang nói ai, “anh ta” trong lời nói của họ chính là người nào đó có đồng nghiệp theo dõi mà vừa rồi có nói, đó là ai?
– Tài xế của Tỉnh Hiên. – Kim Húc làm động tác có thể nói hay không với cảnh sát hình sự khác, có được sự khẳng định rồi hắn mới nói cho Thượng Dương, – Vụ án người giao hàng bị giết, khả năng tài xế với người khác cùng nhau bày mưu cùng nhau làm.
Thượng Dương sửng sốt một chút, lập tức hiểu ra, cùng với thời gian vụ án xảy ra, tài xế chở Tỉnh Hiên chạy đến cửa hàng 4S gần đó để bảo dưỡng, thành công dẫn dắt cảnh sát nhắm vào Tỉnh Hiên, bằng không chỉ dựa vào một bộ vân tay xa lạ tại hiện trường vụ án, cảnh sát không thể nào điều tra đến Tỉnh Hiên. Tỉnh Hiên chưa có tiền án tiền sự, trong kho lưu trữ vân tay của cảnh sát không có vân tay của anh ta.
Kim Húc thấy anh đã hiểu ra chìa khóa trong đó, không thèm giải thích nữa mà nói tiếp:
– Các đồng nghiệp trong thị cục điều tra hai ngày hai đêm liên tục, đã điều tra tất cả những liên hệ gần đây của tài xế này, và đã tìm được hai liên hệ có khả nghi, một trong đó là nữ, thể trọng chưa tới 100 cân, có thể loại trừ. Vậy thì người còn lại, là một luật sư.
Người giao hàng chết do bị siết cổ đến nghẹt thở, thể chất của anh ta không được coi là cường tráng ở đàn ông, hơn nữa còn lao động chân tay trường kỳ, phụ nữ bình thường không thể nào siết cổ anh ta được. Hung thủ nhất định phải là đàn ông.
– Luật sư này là như thế nào? – Thượng Dương hỏi, – Có liên quan đến Tỉnh Hiên không?
Kim Húc nói:
– Hai người họ có lẽ không quen biết, nhưng mà luật sự nay từng có thời gian làm việc và sinh sống ở Quảng Châu, mùa đông năm ngoái mới chuyển đến Bắc Kinh.
Ở đây có cảnh sát quê ở Quảng Đông nói chen vào:
– Đây chính là nghi vấn lớn nhất! Quảng Châu không muốn ở, đến Bắc Kinh sinh sống, còn chọn vào mùa đông, không rõ là muốn sống hay muốn chết. Tôi không khoa trương tí nào đâu, mùa đông năm đó khi tôi vừa mới tới Bắc Kinh, không có máy tạo độ ẩm thì không thể ngủ được, mũi tôi đầy mụn nước suốt mùa đông dài đấy.
Mọi người đều cười rộ lên. Đây chắc chắn là có mấy phần nói cho vui, nhưng mà vị luật sư này quá trùng hợp, chuyển đến Bắc Kinh ngay khi vụ án vừa xảy ra, còn vừa hay lại từ Quảng Châu chuyển tới, lại có qua lại với tài xế của Tỉnh Hiên, không nghi ngờ anh ta là điều không thể. Nhưng mà tại hiện trường người giao hàng bị giết không lưu lại bất cứ chứng cứ nào chỉ vào hung thủ, hiện tại đi bắt người ta về, chứng cứ hiển nhiên chưa đủ, hơn nữa đối phương còn là luật sư.
– Bối cảnh và lý lịch anh ta có chỗ nào bất thường không? – Thượng Dương suy đoán nói, – Xu hướng giới tính của anh ta? Hoặc là anh ta và ông chủ UP bị sát hại và kế toán bị đầu độc có mối liên hệ nào không?
Kim Húc nói:
– Người này là thẳng. Giữa mấy người này không có mối liên hệ nào cả. Thông tin của luật sư vẫn đang được kiểm tra.
Thượng Dương nghi hoặc:
– Việc kiểm tra thông tin cá nhân của luật sư có khó khăn gì không?
– Vị luật sư Phương này đã đổi nghề để trở thành luật sư giữa chừng, trước khi chuyển nghề từng làm việc tại Viện kiểm sát Quảng Châu. – Vị đồng nghiệp quê Quảng Đông giải thích.
Thủ tục kiểm tra người trên các hệ thống rắc rối hơn một chút, đối với hồ sơ lý lịch của nghi phạm khi anh ta làm việc ở viện kiểm sát, cơ quan công an cần nộp đơn lên đơn vị ban đầu của anh ta để xin kiểm tra, nếu có nội dung mật thì rất có thể phải xin ý kiến phúc đáp cấp thành phố, thậm chí cấp tỉnh mới trả lời được.
Tại sao cựu công tố viên lại giết một người giao hàng? Còn muốn giá họa cho Tỉnh Hiên không hề có liên quan hay quen biết? Nghi phạm này có quan hệ gì với mấy vụ án ở Quảng Đông?
– Chủ nhiệm Thượng ơi, – Cảnh sát hình sự ngồi bên cạnh chế nhạo anh nói, – Anh cũng choáng rồi đúng không? Bọn tôi cũng choáng đầu rồi đây này. Lúc mà phó cục trưởng tới mở họp, một đám nói chuyện rôm rả thảo luận hăng say, phó cục còn suýt bị chúng tôi làm cho bất tỉnh đấy.
Người ta rõ ràng là đang khiêm tốn, Thượng Dương đương nhiên hiểu, toàn là đại lão điều tra hình sự ở đây cả, làm sao mà ở trong cuộc họp nói càn nói bậy không có mục tiêu được cơ chứ.
Quả nhiên đối phương khiêm tốn, chủ yếu là để khen trợ thủ của chủ nhiệm Thượng. Vị cảnh sát này kế đó nói tiếp:
– Tại cuộc họp, chính Tiểu Kim chỉ ra bản chất của vụ án này bằng một câu, đây là vụ án liên hoàn, không phải là một hung thủ mà là có vài người có cùng chung mục đích, trong cùng một thời gian phân chia nhau hạ độc vào mấy nạn nhân, dự tính tốt thời gian độc phát xong, luật sư họ Phương này sẽ ra tay giết người giao hàng, thông qua vân tay cùng với dấu vết xe để dẫn đến Tỉnh Hiên.
Thượng Dương kết nối thông tin trong những lời này với vụ án, chỉ một thoáng đã hiểu nó ngay lập tức.
Băng nhóm tội phạm này có lẽ muốn thông qua mấy vụ án tương đồng nhằm tập trung sự chú ý của công chúng vào hoạt động nghành nghề đi ngược lại đạo đức, luật pháp, giết người giao hàng giá họa Tỉnh Hiên, bởi vì địa điểm phát sinh vụ án cùng với tính bối cảnh đặc thù của Tỉnh Hiên, đẩy sức ảnh hưởng của toàn bộ vụ án lên đỉnh cao nhất.
Bất kể mục đích cuối cùng là gì, điều bọn họ muốn chính là thu hút sự chú ý của toàn xã hội, Thượng Dương giật mình, nói:
– Vậy thì họ nhất định sẽ dùng dư luận để thổi phồng lên.
Sau khi mấy vụ án xảy ra, chúng đã làm dấy lên những cuộc thảo luận sôi nổi trong cộng đồng trên Internet, đã có rất nhiều con người bất thường thường thấy trên Internet và các thế lực Internet có động cơ thầm kín cố gắng tạo ra một số nhịp điệu kỳ lạ. Sau khi Cục Điều tra hình sự nhanh chóng can thiệp, các cơ quan công an ở nhiều nơi liên quan đến vụ án cũng nhận thức được mức độ nghiêm trọng, những thông tin nhạy cảm cũng không được tiết lộ cho giới truyền thông. Nếu điều này giúp kẻ phạm tội vì gây chú ý, tung ra những nguồn thông tin mà cảnh sát không ngờ tới, liên quan đến “quyền quý”, chủ UP, kẻ có tiền, phú nhị đại, cơ sở bất hợp pháp, chủ nghĩa nữ quyền…. Dư luận sẽ bùng nổ chỉ trong nháy mắt.
– An ninh mạng đã theo dõi một số mục nhất định, sẽ không cho họ có cơ hội gây sóng gió. – Vị cảnh sát có chức vụ cao nhất ở đây nói, – Xé ra lớp ngụy trang đường hoàng, từ lúc họ hạ độc, giết người kia, hai chữ chính nghĩa này cũng đã không quan hệ tới họ nữa.
Hết chương 64
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook