Kiêu Tế
Chương 116: Chọn lọc

******

Trong cung.

Lúc bữa tối đã đổi đi mấy thứ dược thiện Mẫn Hinh định trước, Tiêu Lan dùng vài ngụm, hương vị thanh thanh đạm đạm, rất hợp miệng, nên sau khi ăn xong hỏi Diên Mi: "Sắp vào hạ, có phải mấy đồ ăn lúc trước có chút ngán hay không?"

Diên Mi đang viết chữ, nói: "Không có."

Tiêu Lan đứng ở phía sau nàng, cầm tay nàng cùng nhau viết: "Hôm nay như thế nào?"

Ngòi bút của Diên Mi không ngừng: "Không nói cho chàng."

Tiêu Lan nắm bút viết muốn hướng trên mặt nàng vẽ, hỏi: "Có chịu nói không?"

Cổ tay Diên Mi không mạnh bằng, mắt thấy bút kia sẽ phải điểm đến trên lỗ mũi mình, vội nói: "Nói! Nói mà!"

Tiêu Lan cũng không phải là thật sự phải nghe, nghiêng đầu tới nhìn nàng: "Cầu ta."

"Lan ca ca", đầu Diên Mi ngửa ra sau, lời nói ra mềm nhũn, "Năn nỉ chàng đó."

"Thỉnh cầu như vậy à?" ngón tay Tiêu Lan kẹp lấy bút chuyển một cái, nạy ra từ trong tay Diên Mi, Diên Mi vội nói: "A nương nói, không gọi ta bắt nạt chàng."

Tiêu Lan chau chau mày, Diên Mi đem nửa câu sau nói xong: "Chàng cũng không thể bắt nạt ta!"

"Đây chính là bắt nạt nàng hử?" Tiêu Lan để bút xuống, cầm lên một chiếc bút mới, trên lông nhỏ còn chưa nhúng qua mực, nhẹ nhàng quét lên tai Diên Mi, Diên Mi không chịu nổi ngứa, hai tay bị cánh tay kia của hắn đè nặng, chỉ có thể đem lỗ tai hướng trên bả vai hắn cọ cọ, bút trong tay Tiêu Lan thuận cái gáy nàng lướt nhanh xuống dưới, quét qua xương quai xanh, chậm rãi lẩn vào bên trong lớp áo.

Thân thể Diên Mi trong nháy mắt run run, vặn người gọi hắn: "Lan ca ca..."

Tiêu Lan ôm nàng lên bàn, trong tay làm chuyện xấu, thấp giọng nói: "Chuyện ban ngày còn không có tính sổ với nàng đâu."

Bút lông nhỏ nhúc nhích, động hai cái Diên Mi liền nhột muốn chết, hừ hừ cầu xin tha thứ: "Lan ca ca, ta sai rồi."

Tiêu Lan buông hai cánh tay nàng ra, làm cho nàng xoay người ôm lấy mình, hỏi: "Sai chỗ nào?"

"Ngứa...", Diên Mi mới không biết sai chỗ nào, nhón chân lên ôm lấy cổ hắn: "Chỗ nào cũng sai."

Tiêu Lan cúi đầu hôn nàng, trong mắt Diên Mi mơ hồ hơi nước, nàng cũng biết mình đã thiếu rất nhiều "khoản nợ", ôm lấy cổ Tiêu Lan nhỏ giọng nói: "Lan ca ca, đêm nay phải trả nợ sao?"

"Thiếu nợ là phải có lãi", Tiêu Lan hung hăng hôn một cái, ôm nàng đi ra ngoài, "Hôm nay tính lãi trước."

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương