Kiếp Sau Chúng Ta Vẫn Là Của Nhau
-
C72: Lần này đến lượt anh bảo vệ cô
Trong lúc Hứa Cảnh Hà lái xe về thành phố, ông ta đã bị một nhóm cảnh sát chặn đường và bao vây, bởi vì trước đó Trịnh Nguyệt đã báo cảnh sát với tư cách là một nhân chứng. Cô ta khai ra những hành vi mà ông ta đã làm với cậu, và cả việc ông ta nhận hối lộ từ Tô Gia Viễn.
Hứa Cảnh Hà nghĩ giết người bịt miệng thì sẽ không ai biết được những tội ác mà mình đã làm, nhưng ông ta đã sai. Lưới trời lồng lộng, kẻ ác rồi sẽ phải trả giá, và ông ta cũng không ngoại lệ. Chỉ là có những người ra đi thì sẽ mãi mãi không trở về nữa.
______
Về phía Tô Gia Viễn, ông ta đang ở nhà hàng đợi Từ Thiếu Văn thì người của ông ta đến tìm, người đó là kẻ đã bắt Hạ Lạc. Người đàn ông đó đưa cho Tô Gia Viễn một sắp tài liệu, sau đó nói:
“Tập tài liệu này tôi lấy từ chỗ của cô ta, sau khi ngất đi cô ta vẫn cứ nắm chặt nó trong tay, tôi nghĩ đó là một thứ rất quan trọng nên tôi muốn đưa nó cho ông”
Tô Gia Viễn mở tập tài liệu ra, bên trong chính là tất cả bằng chứng phạm pháp của ông ta. Tô Gia Viễn nhíu mày, sau đó ông ta nói:
“Ông làm tốt lắm. Tình hình của cô ta hiện giờ thế nào rồi?”
“Sau khi đánh ngất cô ta, tôi đã chở cô ta đến nơi mà ông đã chỉ định, có lẽ hiện giờ cô ta đang nếm mùi vị của sự đau khổ”
“Tốt lắm, sau khi xong chuyện này tôi sẽ trả cho ông một số tiền hậu hĩnh, đồng thời cũng sẽ không để ông dính dáng đến pháp luật”
Người đàn ông đó nói lời cảm ơn với Tô Gia Viễn sau đó đi ra ngoài. Tô Gia Viễn nhìn đống bằng chứng để trên bàn. Ông ta đang thắc mắc, rốt cuộc là do cô thật sự tài giỏi, chỉ trong một thời gian ngắn mà đã thu thập được đống bằng chứng này, hay là có người nào đó đã đưa nó cho cô.
Nhưng bất luận là nguyên nhân nào thì số bằng chứng này hiện giờ cũng đã nằm trong tay ông ta. Cho dù kẻ đó là ai thì Tô Gia Viễn cũng tin rằng mình sẽ có cách đối phó.
______
Sau khi Hạ Lạc ngất đi, cô được đưa đến một căn nhà hoang, khi cô tỉnh lại thì phát hiện bản thân đang bị trói, xung quanh là những tên đàn ông nát rượu, già trẻ đều có đủ. Khi thấy cô tỉnh lại, một tên trong số đó ra hiệu cho những tên còn lại rồi đi về phía cô.
“Người đẹp, cuối cùng cô cũng tỉnh lại rồi”
Hắn vuốt ve gương mặt trắng nõn của cô sau đó nâng cằm cô lên, hắn ngắm cô một lúc sau đó lại tặc lưỡi.
“Cô đúng là một cô gái xinh đẹp, chỉ tiếc là cô lại đắc tội với ông chủ của chúng tôi”
“Tôi muốn gặp Tô Gia Viễn”
Cô trừng mắt với hắn sau đó nhấn mạnh từng chữ.
“Cô muốn gặp ông chủ của chúng tôi sao? Vậy thì hãy đợi đến khi chúng tôi xử lý cô xong đã”
Bàn tay của hắn vẫn đang nắm cằm của cô, cô bất ngờ cuối xuống cắn mạnh vào ngón tay của hắn. Hắn ta tức giận tát vào mặt cô rồi mắng:
“Con mẹ nó, cô đừng tưởng có người chống lưng thì chúng tôi sẽ không dám làm gì cô, hôm nay tôi sẽ cho cô biết thế nào là đau khổ”
Khi hắn vừa dứt lời, những tên đàn ông còn lại lần lượt lao vào đánh cô, bọn chúng liên tục đá vào cơ thể cô. Cô nhắm mắt lại, cố chịu đựng từng cơn đau ập đến. Bọn chúng tổng cộng có ba người, khi nhìn thấy cô càng đau đớn bọn chúng càng ra tay mạnh bạo. Hiện giờ trong bụng cô đang có một sinh mạng bé nhỏ.
Không sai, Hạ Lạc đã mang thai rồi, nhưng cô lại không hề biết điều đó. Đến khi cô giả vờ ngất đi thì bọn chúng mới chịu dừng tay lại. Những tên đàn ông này đều là kẻ nghiện rượu, có một tên đã ngà ngà say, hắn ta nhìn cơ thể của cô rồi tỏ ra thèm thuồng. Tên đó cúi người xuống và vuốt ve cơ thể mảnh mai của cô.
“Cô ta xinh đẹp như vậy, nếu như chúng ta bỏ qua thì đúng thật là đáng tiếc”
Hai tên đàn ông còn lại cũng đồng tình với lời hắn ta nói. Bọn chúng xé áo của cô một cách thô bạo, một phần cơ thể của cô lộ ra trước mặt bọn chúng. Cô nhìn bọn chúng với ánh mắt căm phẫn.
“Các người không được đụng vào tôi”
Hắn ta nhìn thấy cô tỉnh lại thì tỏ ra thích thú: “Thì ra là cô giả vờ ngất sao? Như thế thì càng thú vị”
Vừa dứt lời, hắn ta bắt đầu liếm láp từ cổ xuống ngực của cô, có một giọt nước mắt lặng lẽ rơi xuống bên má của cô, cô khẽ gọi tên anh. Cơn đau vì bị hành hạ thể xác khi nãy vẫn còn, phần thân dưới của cô đang từ từ rỉ máu, nhưng bọn chúng lại không hề bận tâm.
Khi hắn ta định cởi nốt phần quần áo còn lại trên cơ thể cô thì chợt nghe thấy tiếng còi cảnh sát ở bên ngoài, lúc này hắn ta mới bừng tỉnh. Bọn chúng vội chạy ra ngoài thì thấy cảnh sát đã bao vây bốn phía, cảm thấy không còn đường thoát nên bọn chúng đã ngoan ngoãn đầu hàng.
Từ Thiếu Văn vội vàng xuống xe đi tìm Hạ Lạc, khi anh nhìn thấy dáng vẻ hiện giờ của cô thì cảm thấy đau lòng, anh nhanh chóng cởi trói cho cô và cởi áo ngoài của mình ra khoác lên người cô.
“Hạ Lạc, xin lỗi em, anh đến muộn rồi”
“Thiếu Văn, cuối cùng anh cũng đến rồi, lúc nãy em thật sự rất sợ, em cứ nghĩ mình sẽ bị bọn chúng…”
“Có anh ở đây, đều ổn cả rồi, em đừng sợ”
Cô vùi mặt vào ngực anh khóc nức nở, anh ôm chặt cô vào lòng.
Quay trở lại vài tiếng trước, khi anh đến tập đoàn Vĩnh Nguyên để tìm Tô Gia Viễn, Tô Gia Kiệt đã chủ động gặp mặt anh, hắn ta tiết lộ nơi cô bị giam giữ cho anh biết, cho nên anh mới có thể đến cứu cô kịp thời.
Người bí ẩn đưa bằng chứng phạm pháp của Tô Gia Viễn cho cô cũng chính là Tô Gia Kiệt, chỉ là hắn ta không ngờ ông ta lại lên kế hoạch bắt cóc cô, hắn ta không muốn nhìn ông ta tiếp tục hại người nữa cho nên mới cứu cô.
Hứa Cảnh Hà nghĩ giết người bịt miệng thì sẽ không ai biết được những tội ác mà mình đã làm, nhưng ông ta đã sai. Lưới trời lồng lộng, kẻ ác rồi sẽ phải trả giá, và ông ta cũng không ngoại lệ. Chỉ là có những người ra đi thì sẽ mãi mãi không trở về nữa.
______
Về phía Tô Gia Viễn, ông ta đang ở nhà hàng đợi Từ Thiếu Văn thì người của ông ta đến tìm, người đó là kẻ đã bắt Hạ Lạc. Người đàn ông đó đưa cho Tô Gia Viễn một sắp tài liệu, sau đó nói:
“Tập tài liệu này tôi lấy từ chỗ của cô ta, sau khi ngất đi cô ta vẫn cứ nắm chặt nó trong tay, tôi nghĩ đó là một thứ rất quan trọng nên tôi muốn đưa nó cho ông”
Tô Gia Viễn mở tập tài liệu ra, bên trong chính là tất cả bằng chứng phạm pháp của ông ta. Tô Gia Viễn nhíu mày, sau đó ông ta nói:
“Ông làm tốt lắm. Tình hình của cô ta hiện giờ thế nào rồi?”
“Sau khi đánh ngất cô ta, tôi đã chở cô ta đến nơi mà ông đã chỉ định, có lẽ hiện giờ cô ta đang nếm mùi vị của sự đau khổ”
“Tốt lắm, sau khi xong chuyện này tôi sẽ trả cho ông một số tiền hậu hĩnh, đồng thời cũng sẽ không để ông dính dáng đến pháp luật”
Người đàn ông đó nói lời cảm ơn với Tô Gia Viễn sau đó đi ra ngoài. Tô Gia Viễn nhìn đống bằng chứng để trên bàn. Ông ta đang thắc mắc, rốt cuộc là do cô thật sự tài giỏi, chỉ trong một thời gian ngắn mà đã thu thập được đống bằng chứng này, hay là có người nào đó đã đưa nó cho cô.
Nhưng bất luận là nguyên nhân nào thì số bằng chứng này hiện giờ cũng đã nằm trong tay ông ta. Cho dù kẻ đó là ai thì Tô Gia Viễn cũng tin rằng mình sẽ có cách đối phó.
______
Sau khi Hạ Lạc ngất đi, cô được đưa đến một căn nhà hoang, khi cô tỉnh lại thì phát hiện bản thân đang bị trói, xung quanh là những tên đàn ông nát rượu, già trẻ đều có đủ. Khi thấy cô tỉnh lại, một tên trong số đó ra hiệu cho những tên còn lại rồi đi về phía cô.
“Người đẹp, cuối cùng cô cũng tỉnh lại rồi”
Hắn vuốt ve gương mặt trắng nõn của cô sau đó nâng cằm cô lên, hắn ngắm cô một lúc sau đó lại tặc lưỡi.
“Cô đúng là một cô gái xinh đẹp, chỉ tiếc là cô lại đắc tội với ông chủ của chúng tôi”
“Tôi muốn gặp Tô Gia Viễn”
Cô trừng mắt với hắn sau đó nhấn mạnh từng chữ.
“Cô muốn gặp ông chủ của chúng tôi sao? Vậy thì hãy đợi đến khi chúng tôi xử lý cô xong đã”
Bàn tay của hắn vẫn đang nắm cằm của cô, cô bất ngờ cuối xuống cắn mạnh vào ngón tay của hắn. Hắn ta tức giận tát vào mặt cô rồi mắng:
“Con mẹ nó, cô đừng tưởng có người chống lưng thì chúng tôi sẽ không dám làm gì cô, hôm nay tôi sẽ cho cô biết thế nào là đau khổ”
Khi hắn vừa dứt lời, những tên đàn ông còn lại lần lượt lao vào đánh cô, bọn chúng liên tục đá vào cơ thể cô. Cô nhắm mắt lại, cố chịu đựng từng cơn đau ập đến. Bọn chúng tổng cộng có ba người, khi nhìn thấy cô càng đau đớn bọn chúng càng ra tay mạnh bạo. Hiện giờ trong bụng cô đang có một sinh mạng bé nhỏ.
Không sai, Hạ Lạc đã mang thai rồi, nhưng cô lại không hề biết điều đó. Đến khi cô giả vờ ngất đi thì bọn chúng mới chịu dừng tay lại. Những tên đàn ông này đều là kẻ nghiện rượu, có một tên đã ngà ngà say, hắn ta nhìn cơ thể của cô rồi tỏ ra thèm thuồng. Tên đó cúi người xuống và vuốt ve cơ thể mảnh mai của cô.
“Cô ta xinh đẹp như vậy, nếu như chúng ta bỏ qua thì đúng thật là đáng tiếc”
Hai tên đàn ông còn lại cũng đồng tình với lời hắn ta nói. Bọn chúng xé áo của cô một cách thô bạo, một phần cơ thể của cô lộ ra trước mặt bọn chúng. Cô nhìn bọn chúng với ánh mắt căm phẫn.
“Các người không được đụng vào tôi”
Hắn ta nhìn thấy cô tỉnh lại thì tỏ ra thích thú: “Thì ra là cô giả vờ ngất sao? Như thế thì càng thú vị”
Vừa dứt lời, hắn ta bắt đầu liếm láp từ cổ xuống ngực của cô, có một giọt nước mắt lặng lẽ rơi xuống bên má của cô, cô khẽ gọi tên anh. Cơn đau vì bị hành hạ thể xác khi nãy vẫn còn, phần thân dưới của cô đang từ từ rỉ máu, nhưng bọn chúng lại không hề bận tâm.
Khi hắn ta định cởi nốt phần quần áo còn lại trên cơ thể cô thì chợt nghe thấy tiếng còi cảnh sát ở bên ngoài, lúc này hắn ta mới bừng tỉnh. Bọn chúng vội chạy ra ngoài thì thấy cảnh sát đã bao vây bốn phía, cảm thấy không còn đường thoát nên bọn chúng đã ngoan ngoãn đầu hàng.
Từ Thiếu Văn vội vàng xuống xe đi tìm Hạ Lạc, khi anh nhìn thấy dáng vẻ hiện giờ của cô thì cảm thấy đau lòng, anh nhanh chóng cởi trói cho cô và cởi áo ngoài của mình ra khoác lên người cô.
“Hạ Lạc, xin lỗi em, anh đến muộn rồi”
“Thiếu Văn, cuối cùng anh cũng đến rồi, lúc nãy em thật sự rất sợ, em cứ nghĩ mình sẽ bị bọn chúng…”
“Có anh ở đây, đều ổn cả rồi, em đừng sợ”
Cô vùi mặt vào ngực anh khóc nức nở, anh ôm chặt cô vào lòng.
Quay trở lại vài tiếng trước, khi anh đến tập đoàn Vĩnh Nguyên để tìm Tô Gia Viễn, Tô Gia Kiệt đã chủ động gặp mặt anh, hắn ta tiết lộ nơi cô bị giam giữ cho anh biết, cho nên anh mới có thể đến cứu cô kịp thời.
Người bí ẩn đưa bằng chứng phạm pháp của Tô Gia Viễn cho cô cũng chính là Tô Gia Kiệt, chỉ là hắn ta không ngờ ông ta lại lên kế hoạch bắt cóc cô, hắn ta không muốn nhìn ông ta tiếp tục hại người nữa cho nên mới cứu cô.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook