Kiếp Duyên
-
Chương 40
CHƯƠNG 40
Lưu Thao một tay ôm chặt Tiểu Hoàng Thúc đang ngồi trên người hắn, hai tròng mắt nhìn chăm chú Lưu Ly trong phòng, đang ngồi tránh một bên ở trong ngực Ly Thương. Nhận được tin tức trong cung nói Tiểu Hoàng Thúc phải gả gấp cho Uý Thiên, hắn liền suốt đêm chạy về kinh thành. Chuyện Tiểu Hoàng Thúc cùng Uý Thiên, hắn thua cuộc, tuy rằng hắn vẫn không thích Uý Thiên, cũng không tin tưởng y, nhưng nếu Tiểu Hoàng Thúc thích, vậy thì hắn cũng sẽ không ngăn cản nữa, chính là hắn không nghĩ tới, sau khi trở về cung lại biết được Tiểu Hoàng Thúc không chỉ bị Uý Thiên ăn, còn có thể hoài đứa nhỏ của Uý Thiên, mà người khởi xướng là Lưu Ly, bảo hắn không giận sao được.
“Thao nhi, ngươi đừng trách Ly nhi, chuyện này là Tiểu Hoàng Thúc ngươi chính mình nguyện ý, hắn muốn chính mình sinh cục cưng.”
Bạch Tang Vận ngồi ở nhuyễn ghế đối trưởng tôn nói, bởi vì rõ ràng biết Lưu Thao có bao nhiêu để ý đến Tiểu Hoàng Thúc của hắn.
“Cục cưng cục cưng, Thao nhi……” Đem tay cháu kéo đến bụng chính mình, Lưu Thiên Tứ vui sướng cùng đối phương chia xẻ, tuy rằng nơi đó còn không có gì biến hóa.
“Hoàng gia gia, chuyện Tiểu Hoàng Thúc thích, Thao nhi tất nhiên sẽ không phản đối. Thế nhưng, Hoàng gia gia nên biết sinh sản là một chuyện nguy hiểm cùng thống khổ như thế nào, Hoàng gia gia chẳng lẽ nhẫn tâm để Tiểu Hoàng Thúc chịu khổ sao?” Lưu Thao khó nhịn mà đem tình tự hắn lộ ra ngoài, sắc mặt âm trầm, “Tôn nhi cũng không phải nói Tiểu Hoàng Thúc không thể có cục cưng, tôn nhi chỉ là không muốn thấy Tiểu Hoàng Thúc chịu khổ mà thôi.”
“Không khổ, không khổ, ” Lưu Thiên Tứ ôm cháu, ở trên mặt hắn hôn “chụt” một cái, rồi mới từ trong hà bao xuất ra một viên mứt táo, nhét vào miệng Lưu Thao, “Ngọt ngào.” Lưu Thao hàm mứt táo, không, nắm lấy tay Lưu Thiên Tứ, Lưu Thiên Tứ cười gắt gao siết lấy.
“Thao ca ca, Tiểu Hoàng Thúc vì chuyện cục cưng sầu thật lâu. Thao ca ca luyến tiếc Tiểu Hoàng Thúc khổ sở, Ly nhi đương nhiên cũng luyến tiếc a, nhưng Ly nhi nào biết đâu rằng Tiểu Hoàng Thúc lại đem dược thay đổi, mà còn là cố ý.” Lưu Ly suốt nửa tháng nay không có một ngày thư thái, “âm mưu” thất bại, nàng làm sao dễ chịu được.
“Thao nhi, Ly nhi, ” trong phòng chỉ có tổ tôn bốn người bọn họ, cộng thêm đứa con Lưu Thiên Tứ, Bạch Tang Vận nói ra lời nói tự đáy lòng, “Hoàng gia gia biết các ngươi luyến tiếc Tiểu Hoàng Thúc chịu khổ, chịu đau, Hoàng gia gia cũng luyến tiếc.”
Đối đứa con vẫy tay, đem đứa con gọi vào bên người, Bạch Tang Vận ôm lấy hắn, nói: “Hoàng gia gia trước kia cứ cho rằng Tiểu Hoàng Thúc các ngươi cả đời này sẽ giống như một đứa trẻ, vĩnh viễn không lớn, nhưng một năm nay, Hoàng gia gia cũng không cho là như thế. Nó đối Uý Thiên thích làm cho Hoàng gia gia kinh ngạc, đối Uý Thiên cố chấp cũng làm cho Hoàng gia gia rung động, nói vậy các ngươi cũng là bởi vì như thế, mới tiếp nhận Uý Thiên, mới đồng ý Tiểu Hoàng Thúc các ngươi cùng Uý Thiên bên nhau.”
Lưu Ly gật đầu, Lưu Thao như trước không nói.
Bạch Tang Vận tiếp tục nói: “Cho nên hiện tại, Hoàng gia gia quyết định, chuyện Tiểu Hoàng Thúc các ngươi, Hoàng gia gia đều cho chính nó làm theo chủ ý của mình. Tuy rằng nó có thể không hiểu, nhưng Hoàng gia gia không muốn nó sau này lưu lại tiếc nuối, Tiểu Hoàng Thúc các ngươi…… trưởng thành, sau khi gặp được Uý Thiên, đã không còn là đứa trẻ, cay đắng ngọt bùi…… Hoàng gia gia đều muốn cho nó thể nghiệm, như vậy khi nó sống mới đầy đủ.”
“Ngọt ngào.” Lưu Thiên Tứ nghe được cay đắng ngọt bùi gì đó, lập tức trở trở đồ ăn vặt trong hà bao, bên trong chỉ có ngọt ngào thôi.
“Ha hả……” Bạch Tang Vận nở nụ cười, Lưu Ly cũng cười, ánh mắt Lưu Thao loé loé.
“Chúng ta cảm thấy là khổ, là cay gì đó, Tiểu Hoàng Thúc các ngươi có lẽ lại cảm thấy chỉ là ngọt thôi.” Bạch Tang Vận hôn hôn nhi tử, hỏi, “Dụ Đầu có sợ đau không?”
Lưu Thiên Tứ lập tức gật đầu: “Hơi sợ.”
“Vậy thì Tiểu Hoàng Thúc còn muốn cục cưng, sinh cục cưng rất đau.” Lưu Ly lập tức nói.
Lưu Thiên Tứ lại dùng sức lắc đầu: “Không sợ không sợ, cục cưng cục cưng.”
“Ly nhi, ngươi sợ không?” Bạch Tang Vận hỏi.
Lưu Ly nhìn về phía Ly Thương, cười dài nói: “Không sợ, hơn nữa, ta thích bộ dáng khẩn trương của đại ca khi lo cho ta.” Lưu Ly lúc này, một bộ dáng tiểu thư khuê các, bụng đã muốn hơi hơi nổi lên. Ly Thương đem Lưu Ly ôm vào trong ngực, không thể nói chuyện hắn chỉ có thể dùng hai tay nói cho Lưu Ly biết tâm của hắn.
“Thao nhi, lại đây.” Bạch Tang Vận lại hướng trưởng tôn vẫy tay, Lưu Thao đi đến, ở bên cạnh Hoàng gia gia ngồi xuống.
“Thao nhi, Tiểu Hoàng Thúc ngươi tuy rằng không hiểu, nhưng Hoàng gia gia cũng hiểu được, nó thích Uý Thiên, không chỉ có thích, thậm chí là yêu Uý Thiên. Cho nên nó cùng Ly nhi giống nhau, vì người mình âu yếm mà không sợ đau, cũng không sợ khổ.” Vỗ vỗ đầu Lưu Thao, Bạch Tang Vận yêu thương nói, “Thao nhi, phóng tâm mà đem Tiểu Hoàng Thúc ngươi giao cho Uý Thiên đi. Chờ sau này Thao nhi có người thích, liền hiểu được.”
“Hoàng gia gia, mặc kệ Tiểu Hoàng Thúc yêu hay không yêu Uý Thiên, tôn nhi cũng không sẽ không thả khai Tiểu Hoàng Thúc.” Thấy Hoàng gia gia còn có lời muốn nói, Lưu Thao lập tức nghiêm túc nói, “Hoàng gia gia, tôn nhi cho tới bây giờ cũng không cảm thấy Tiểu Hoàng Thúc là gánh nặng hay phiền toái của tôn nhi. Cho dù phụ hoàng cùng phụ vương không nói, tôn nhi cũng sẽ chiếu cố Tiểu Hoàng Thúc. Tiểu Hoàng Thúc thích Uý Thiên, tôn nhi sẽ không ngăn cản, Tiểu Hoàng Thúc muốn sinh đứa con cho UÝ Thiên, tôn nhi cũng sẽ không nhiều lời. Thế nhưng, Hoàng gia gia, thỉnh người không cần nói tôn nhi đem Tiểu Hoàng Thúc giao cho ai, Tiểu Hoàng Thúc là người tối trọng yếu đối với tôn nhi, so với Hoàng gia gia, phụ hoàng, phụ vương cùng cha đều trọng yếu hơn, mặc kệ bên cạnh Tiểu Hoàng Thúc có ‘ Uý Thiên ’ hay là ‘ Uý Địa ’, Tiểu Hoàng Thúc vĩnh viễn đều là trách nhiệm của tôn nhi.”
Quỳ xuống, cúi đầu một cái với Bạch Tang Vận, Lưu Thao đứng lên, đi đến trước mặt người mà hắn luôn lo lắng, từ trong cổ lấy ra khối ngọc bài đưa cho người này: “Tiểu Hoàng Thúc, ngọc bài này vĩnh viễn không cần lấy xuống.” Đông môn thao yến ── hắn nghĩ bảo hộ người này sẽ chỉ có thể là hắn……
“Không lấy, Dụ Đầu.” Lưu Thiên Tứ đem ngọc bài bỏ vào trong vạt áo, vỗ vỗ, không cầm ngay Thao nhi sẽ rất tức giận.
“Hoàng gia gia, ta đi lễ bộ nhìn xem hôn sự trù bị như thế nào.” Dùng sức ôm Lưu Thiên Tứ một chút, Lưu Thao đối Hoàng gia gia hành lễ, rồi mới ly khai Dưỡng Hợp cung.
“Hoàng gia gia……” Lưu Ly bất an kêu lên.
Bạch Tang Vận lắc lắc đầu, tiếp theo gợi lên nụ cười đạm bạc: “Thao nhi chính là luyến tiếc đem Tiểu Hoàng Thúc của nó giao cho người khác, sau thời gian dài, nó sẽ nghĩ thông suốt thôi.” Bạch Tang Vận ở trong lòng thở dài: Thao nhi chính là còn không phân rõ tình cảm yêu thích người thân với tình cảm yêu thích tình nhân.
Một chỗ nơi kinh thành, một trang viện lớn mới vừa được trang trí xong, Bán Nguyệt lâu vừa được chuyển từ Bán Nguyệt trấn đến đây, nên thị vệ cùng người hầu vội vàng quét tước cùng thu thập. Uý Thiên ở trong thư phòng sửa sang lại sách, sau khi kết hôn y cùng Lưu Thiên Tứ sẽ dọn ra cung ở, bất quá Lưu Thiên Tứ ngày ngày đều phải tiến cung, cho nên nơi này cũng gần như là nơi y dùng để xử lý lâu sự cũng là nơi hai người buổi tối nghỉ tạm.
“Lâu chủ, có người muốn gặp ngài.” Một lần nữa đảm nhiệm quản gia Bán Nguyệt lâu, Lý Giang sắc mặt khác thường đi đến, theo sau hắn là một gã nam tử dung mạo ôn nhu.
Uý Thiên buông sách trong tay, trên mặt bình tĩnh, y biết đối phương nhất định sẽ đến tìm y.
Lưu Thao lạnh lùng nhìn chăm chú Uý Thiên, rồi xoay người bước đi, Uý Thiên theo sau. Lý Giang gọi một gã người hầu đi ngang qua bên cạnh, làm cho hắn lập tức tiến cung đi tìm Lưu Ly.
Lưu Thao ra “Bán Nguyệt phủ”, lên ngựa, rồi mới hung hăng quất một roi, ngựa tê minh một tiếng, hướng cửa thành ngoại chạy đi. Uý Thiên cho người đem mã khiên của y ra, hướng phía Lưu Thao chạy xa đuổi theo.
……
Trong cung
Lưu Thiên Tứ ngồi ở tháp thượng sờ bụng, tại sao bụng còn không có nổi lên đến đâu, bắt lấy bên cạnh án mấy hạt dẻ, hắn cắn tiếp theo một khối. Thiên Thiên hôm nay không thể bồi hắn, Thao nhi cũng đi ra ngoài, Ly nhi cùng Thương nhi cùng một chỗ, phụ thân, phụ hoàng cùng phụ vương đang ngủ trưa, nếu cục cưng hiện tại đã có, vậy thì hắn có thể cho bọn họ kinh hỉ.
Lưu Thiên Tứ lại sờ sờ bụng: “Cục cưng cục cưng.” Hận một nổi bụng không thể lập tức liền lớn lên ngay.
“Tiểu Hoàng Thúc.” Lưu Ly từ bên ngoài hấp tấp chạy vào, Lưu Thiên Tứ lập tức đứng lên kêu to, “Không chạy không chạy!” Thiên Thiên nói có cục cưng không thể chạy đâu. Sợ tới mức Lưu Ly cước bộ khẩn cấp liền thu lại, suýt nữa ngã sấp xuống, hoàn hảo Ly Thương theo phía sau.
“Tiểu Hoàng Thúc, Thao ca ca đi tìm Uý Thiên, chúng ta mau đến xem đi.” Lưu Ly lo lắng liền kéo Lưu Thiên Tứ đi ra ngoài.
“Ly nhi?” Bị Lưu Ly kéo đi, Lưu Thiên Tứ trở nên khẩn trương, “Thao nhi, Thiên Thiên?” Bọn họ xảy ra chuyện gì?
“Tiểu Hoàng Thúc, hiện tại chỉ có ngươi mới có thể dập tắt lửa cho Thao ca ca. Đợi lát nữa thấy Thao ca ca, Tiểu Hoàng Thúc nhất định phải nhớ rõ hôn nhẹ hắn nha.” Lưu Ly trên mặt trấn an, trong lòng lại lo lắng không thôi, nàng còn buồn bực Lưu Thao sao lại cam nguyện đem Tiểu Hoàng Thúc giao cho Uý Thiên, quả nhiên, Lưu Thao sẽ không dễ dàng đem Tiểu Hoàng Thúc giao cho người khác như vậy.
“Hoả?” Lưu Thiên Tứ trợn mắt lên, chạy đứng lên, “Đau đau.” Thao nhi sẽ bị đau.
Kéo Lưu Thiên Tứ vào song nhân kiệu đã chờ sẵn ngoài phòng, Lưu Ly thúc giục: “Nhanh lên ra cung!”
“Vâng, công chúa.”
Thao ca ca, ngươi sẽ không giết Uý Thiên đó chứ? Lưu Ly trong lòng cầu nguyện, ngàn vạn lần đừng gặp chuyện không may a.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook