Kiếm Vực Vô Địch (Dịch)
-
Chương 430: Thực Lực Của Lâm Tu Nhiên 2
- Ầm!
Một tiếng nổ năng lượng lớn ầm ầm vang vọng trên đài luận võ, ngay lập tức, năng lượng quyền ấn kia giống như lợi kiếm chém vào gỗ mục, trong nháy mắt đánh tan ánh đao kia, sau đó tốc độ không giảm mà đi tới trước người Bạch Hà, cuối cùng đâm thẳng vào trên ngực Bạch Hà. Sau đó, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Bạch Hà trực tiếp bay ngược ra ngoài, phải nói là trực tiếp bay ra khỏi đài luận võ...
Mọi người hơi ngây người, sau đó điên cuồng quay về Nguyên Đồng trên đài luận võ kêu gào lên.
- Nguyên Đồng, Nguyên Đồng...
- Một chiêu, một chiêu...
- Vũ Thần, Vũ Thần...
Vô số âm thanh tụ hợp lại một nơi, vang đến chín tầng trời.
Mà vài tên huyền giả còn lại không có lên đài nhưng tỏ rõ vẻ nghiêm túc, thực lực của Nguyên Đồng này, thật sự có thể dùng từ sâu không lường được để hình dung. Thực lực như vậy còn muốn tới tham gia Thanh Vân Bảng, chuyện này quả thực có hơi bắt nạt người khác mà!
Khẽ mỉm cười với mọi người dưới đài, Nguyên Đồng tung người nhảy một cái, nhảy xuống luận võ đài, sau đó trở lại chỗ đứng của chính mình. Nếu như không phải vì con đường thí luyện Vũ Thần, hắn sẽ không tới tham gia cái Thanh Vân Bảng gì đấy, Thanh Vân Bảng đối với hắn mà nói, chắc chắn giống như là con nít ở nhà, thực sự không có lực khiêu chiến gì.
Sau khi Nguyên Đồng bước xuống đài luận võ, Lý Tư xuất hiện ở trên đài luận võ, nhìn những đám người hoan hô sôi động ở phía dưới kia, sắc mặt Lý Tư hơi trầm xuống. Nguyên Đồng này nếu như thật sự trở thành Vũ Thần, vậy trong tương lai, lấy uy tín của hắn, chỉ cần vung tay hô lên một tiếng, chắc chắn có vô số huyền giả đi theo rồi. Chuyện này đối với đế quốc Đại Tần mà nói, chắc chắn chính là một bất lợi.
Vừa nghĩ tới tình cảnh lúc đó, Lý Tư kìm lòng không được mà thấp giọng thở dài, nếu như bây giờ có người có thể ngăn cản Nguyên Đồng này thì tốt rồi. Thế nhưng có thể sao? Lấy thực lực Nguyên Đồng thể hiện ra lúc này, đừng nói những huyền giả Tiên Thiên cảnh ở đây, cho dù là những cường giả Vương Giả cảnh cũng không nhất định có thể chiến thắng hắn nữa. Muốn ngăn cản hắn, sợ là cũng chỉ có cường giả Linh Giả cảnh...
Thật ra thì, trong sân không chỉ có Lý Tư muốn diệt trừ Nguyên Đồng, những thế lực đối địch với Nguyên Môn kia cũng muốn diệt trừ Nguyên Đồng, thậm chí, ngay cả Bách Hoa Cung cùng Băng Tuyết Cung sợ là cũng có ý này. Bởi vì cho dù là thế lực nào cũng sẽ không muốn trong tương lai ngàn năm, nhìn thấy Nguyên Môn một mình độc quyền! Thế nhưng nghĩ thì nghĩ chứ không có ai dám biến thành hành động. Thế lực nào dám làm đối thủ với Nguyên Đồng, hậu quả chính là sẽ bị Nguyên Môn hủy diệt trả thù.
Ở Nam Vực, e là cũng chỉ có đế quốc Đại Tần và đế quốc Huyền Thú là hai quái vật khổng lồ này mới có thể chống lại sự trả thù điên cuồng của Nguyên Môn. Thế nhưng, cho dù là đế quốc Đại Tần và đế quốc Huyền Thú cũng sẽ không dễ dàng xúc phạm vảy ngược của Nguyên Môn, bởi vì một khi chọc giận siêu cấp tông môn này, cho dù là thắng rồi, bản thân mình chắc chắn cũng sẽ đại thương nguyên khí, thậm chí còn có thể bị tiêu diệt hoàn toàn...
Tại Nam Vực, có thiên phú cùng tiềm lực tốt còn chưa đủ, bởi vì lúc nào ngươi cũng sẽ có thể chết đi, ngoại trừ thiên phú cùng tiềm lực tốt, ngươi còn cần một hậu đài tốt, chỉ khi có một hậu đài mạnh mẽ, ngươi mới có thể có cơ hội trưởng thành.
Giống như Dương Diệp lúc này, bởi vì hắn không có một hậu đài hùng mạnh như Nguyên Môn, cho nên mọi người cảm thấy, hắn đã chắc chắn phải chết!
Rất nhanh, tỷ thí lần thứ hai bắt đầu, lần này lên đài chính là Lãnh Tâm Nhiên của Băng Tuyết Cung, mà đối thủ của nàng, chính là tên con ông cháu cha kia, Lưu Phong!
Trận tỉ thí này, chưa từng xuất hiện điều gì bất ngờ, khi giao thủ chưa tới mười hiệp, Lãnh Tâm Nhiên liền đánh bại Lưu Phong! Điều này làm cho vô số huyền giả phía dưới tiếp tục hoan hô không ngớt.
Ở trong top tám, ngoại trừ Nguyên Đồng ra thì hai người Lãnh Tâm Nhiên và Văn Nhân Nguyệt được hoan nghênh cao nhất, đương nhiên chuyện này ngoại trừ liên quan đến thực lực của các nàng, còn là bởi vì bản thân các nàng có khuôn mặt đẹp, dù sao mỹ nữ ở đâu cũng đều được hoan nghênh, huống hồ là mỹ nữ có thực lực của hai cung? Chỉ là đáng tiếc, Văn Nhân Nguyệt đã nhận thua, dừng lại ở top tám rồi!
- Lâm Tu Nhiên đấu với Hạo Nguyệt Tông Lâm Hạo Minh!
Nhưng vào lúc này, âm thanh của Lý Tư lần nữa vang lên ở bên tai mọi người.
Trên đài luận võ, Lâm Tu Nhiên cầm một thanh cổ kiếm màu đen trong tay, nhìn Lâm Hạo Minh trước mặt hắn. Vóc người của Lâm Hạo Minh có chút mập, trên mặt đều là mang theo ý cười hờ hững, không giống với kiểu cười của Nguyên Đồng, nụ cười của Lâm Hạo Minh làm cho người ta cảm thấy giống như là nụ cười xuất phát từ nội tâm, không làm ra vẻ hay dối trá một chút nào!
Đương nhiên, điều này cũng không thể khiến Lâm Tu Nhiên nhường bước!
- Ngươi ra tay đi!
Nhìn Lâm Hạo Minh, Lâm Tu Nhiên lạnh nhạt bảo. Thành thật mà nói, cho tới nay, hắn cũng không có để Lâm Hạo Minh này vào trong mắt, đối thủ của hắn, hẳn là Nguyên Đồng, Văn Nhân Nguyệt, còn có Lãnh Tâm Nhiên, ừm, Dương Diệp cũng coi như là một trong số đó. Còn Lâm Hạo Minh trước mắt này, hắn thật sự chưa từng coi trọng!
Đối với ngữ khí xem thường này của Lâm Tu Nhiên, Lâm Hạo Minh cũng không tức giận, cười cợt, sau đó thân hình hơi động, phóng vút nhanh qua phía Lâm Tu Nhiên.
Nhìn thấy Lâm Hạo Minh bay nhanh đến, khóe miệng Lâm Tu Nhiên nhếch lên vẻ khinh thường, cổ tay khẽ động, một tầng kiếm ý dâng trào ra, trong nháy mắt chụp về phía Lâm Hạo Minh, kiếm ý xuất hiện làm cho tốc độ của Lâm Hạo Minh nhất thời hơi ngưng lại, chậm lại một chút. Nhìn thấy cảnh tượng này, nét xem thường trên khóe miệng Lâm Tu Nhiên càng dày đặc thêm!
Nhưng mà đúng vào lúc này, tốc độ của Lâm Hạo Minh vốn đang hạ xuống nhưng lại đột nhiên tăng lên dữ dội, lấy một tốc độ nhanh hơn gấp mấy lần so với lúc trước lướt về phía Lâm Tu Nhiên. Chỉ trong nháy mắt, Lâm Hạo Minh đã đi tới trước mặt Lâm Tu Nhiên, sau đó vô số năng lượng của chưởng ấn che ngợp bầu trời chụp về phía Lâm Tu Nhiên còn đang sửng sốt.
Một tiếng nổ năng lượng lớn ầm ầm vang vọng trên đài luận võ, ngay lập tức, năng lượng quyền ấn kia giống như lợi kiếm chém vào gỗ mục, trong nháy mắt đánh tan ánh đao kia, sau đó tốc độ không giảm mà đi tới trước người Bạch Hà, cuối cùng đâm thẳng vào trên ngực Bạch Hà. Sau đó, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Bạch Hà trực tiếp bay ngược ra ngoài, phải nói là trực tiếp bay ra khỏi đài luận võ...
Mọi người hơi ngây người, sau đó điên cuồng quay về Nguyên Đồng trên đài luận võ kêu gào lên.
- Nguyên Đồng, Nguyên Đồng...
- Một chiêu, một chiêu...
- Vũ Thần, Vũ Thần...
Vô số âm thanh tụ hợp lại một nơi, vang đến chín tầng trời.
Mà vài tên huyền giả còn lại không có lên đài nhưng tỏ rõ vẻ nghiêm túc, thực lực của Nguyên Đồng này, thật sự có thể dùng từ sâu không lường được để hình dung. Thực lực như vậy còn muốn tới tham gia Thanh Vân Bảng, chuyện này quả thực có hơi bắt nạt người khác mà!
Khẽ mỉm cười với mọi người dưới đài, Nguyên Đồng tung người nhảy một cái, nhảy xuống luận võ đài, sau đó trở lại chỗ đứng của chính mình. Nếu như không phải vì con đường thí luyện Vũ Thần, hắn sẽ không tới tham gia cái Thanh Vân Bảng gì đấy, Thanh Vân Bảng đối với hắn mà nói, chắc chắn giống như là con nít ở nhà, thực sự không có lực khiêu chiến gì.
Sau khi Nguyên Đồng bước xuống đài luận võ, Lý Tư xuất hiện ở trên đài luận võ, nhìn những đám người hoan hô sôi động ở phía dưới kia, sắc mặt Lý Tư hơi trầm xuống. Nguyên Đồng này nếu như thật sự trở thành Vũ Thần, vậy trong tương lai, lấy uy tín của hắn, chỉ cần vung tay hô lên một tiếng, chắc chắn có vô số huyền giả đi theo rồi. Chuyện này đối với đế quốc Đại Tần mà nói, chắc chắn chính là một bất lợi.
Vừa nghĩ tới tình cảnh lúc đó, Lý Tư kìm lòng không được mà thấp giọng thở dài, nếu như bây giờ có người có thể ngăn cản Nguyên Đồng này thì tốt rồi. Thế nhưng có thể sao? Lấy thực lực Nguyên Đồng thể hiện ra lúc này, đừng nói những huyền giả Tiên Thiên cảnh ở đây, cho dù là những cường giả Vương Giả cảnh cũng không nhất định có thể chiến thắng hắn nữa. Muốn ngăn cản hắn, sợ là cũng chỉ có cường giả Linh Giả cảnh...
Thật ra thì, trong sân không chỉ có Lý Tư muốn diệt trừ Nguyên Đồng, những thế lực đối địch với Nguyên Môn kia cũng muốn diệt trừ Nguyên Đồng, thậm chí, ngay cả Bách Hoa Cung cùng Băng Tuyết Cung sợ là cũng có ý này. Bởi vì cho dù là thế lực nào cũng sẽ không muốn trong tương lai ngàn năm, nhìn thấy Nguyên Môn một mình độc quyền! Thế nhưng nghĩ thì nghĩ chứ không có ai dám biến thành hành động. Thế lực nào dám làm đối thủ với Nguyên Đồng, hậu quả chính là sẽ bị Nguyên Môn hủy diệt trả thù.
Ở Nam Vực, e là cũng chỉ có đế quốc Đại Tần và đế quốc Huyền Thú là hai quái vật khổng lồ này mới có thể chống lại sự trả thù điên cuồng của Nguyên Môn. Thế nhưng, cho dù là đế quốc Đại Tần và đế quốc Huyền Thú cũng sẽ không dễ dàng xúc phạm vảy ngược của Nguyên Môn, bởi vì một khi chọc giận siêu cấp tông môn này, cho dù là thắng rồi, bản thân mình chắc chắn cũng sẽ đại thương nguyên khí, thậm chí còn có thể bị tiêu diệt hoàn toàn...
Tại Nam Vực, có thiên phú cùng tiềm lực tốt còn chưa đủ, bởi vì lúc nào ngươi cũng sẽ có thể chết đi, ngoại trừ thiên phú cùng tiềm lực tốt, ngươi còn cần một hậu đài tốt, chỉ khi có một hậu đài mạnh mẽ, ngươi mới có thể có cơ hội trưởng thành.
Giống như Dương Diệp lúc này, bởi vì hắn không có một hậu đài hùng mạnh như Nguyên Môn, cho nên mọi người cảm thấy, hắn đã chắc chắn phải chết!
Rất nhanh, tỷ thí lần thứ hai bắt đầu, lần này lên đài chính là Lãnh Tâm Nhiên của Băng Tuyết Cung, mà đối thủ của nàng, chính là tên con ông cháu cha kia, Lưu Phong!
Trận tỉ thí này, chưa từng xuất hiện điều gì bất ngờ, khi giao thủ chưa tới mười hiệp, Lãnh Tâm Nhiên liền đánh bại Lưu Phong! Điều này làm cho vô số huyền giả phía dưới tiếp tục hoan hô không ngớt.
Ở trong top tám, ngoại trừ Nguyên Đồng ra thì hai người Lãnh Tâm Nhiên và Văn Nhân Nguyệt được hoan nghênh cao nhất, đương nhiên chuyện này ngoại trừ liên quan đến thực lực của các nàng, còn là bởi vì bản thân các nàng có khuôn mặt đẹp, dù sao mỹ nữ ở đâu cũng đều được hoan nghênh, huống hồ là mỹ nữ có thực lực của hai cung? Chỉ là đáng tiếc, Văn Nhân Nguyệt đã nhận thua, dừng lại ở top tám rồi!
- Lâm Tu Nhiên đấu với Hạo Nguyệt Tông Lâm Hạo Minh!
Nhưng vào lúc này, âm thanh của Lý Tư lần nữa vang lên ở bên tai mọi người.
Trên đài luận võ, Lâm Tu Nhiên cầm một thanh cổ kiếm màu đen trong tay, nhìn Lâm Hạo Minh trước mặt hắn. Vóc người của Lâm Hạo Minh có chút mập, trên mặt đều là mang theo ý cười hờ hững, không giống với kiểu cười của Nguyên Đồng, nụ cười của Lâm Hạo Minh làm cho người ta cảm thấy giống như là nụ cười xuất phát từ nội tâm, không làm ra vẻ hay dối trá một chút nào!
Đương nhiên, điều này cũng không thể khiến Lâm Tu Nhiên nhường bước!
- Ngươi ra tay đi!
Nhìn Lâm Hạo Minh, Lâm Tu Nhiên lạnh nhạt bảo. Thành thật mà nói, cho tới nay, hắn cũng không có để Lâm Hạo Minh này vào trong mắt, đối thủ của hắn, hẳn là Nguyên Đồng, Văn Nhân Nguyệt, còn có Lãnh Tâm Nhiên, ừm, Dương Diệp cũng coi như là một trong số đó. Còn Lâm Hạo Minh trước mắt này, hắn thật sự chưa từng coi trọng!
Đối với ngữ khí xem thường này của Lâm Tu Nhiên, Lâm Hạo Minh cũng không tức giận, cười cợt, sau đó thân hình hơi động, phóng vút nhanh qua phía Lâm Tu Nhiên.
Nhìn thấy Lâm Hạo Minh bay nhanh đến, khóe miệng Lâm Tu Nhiên nhếch lên vẻ khinh thường, cổ tay khẽ động, một tầng kiếm ý dâng trào ra, trong nháy mắt chụp về phía Lâm Hạo Minh, kiếm ý xuất hiện làm cho tốc độ của Lâm Hạo Minh nhất thời hơi ngưng lại, chậm lại một chút. Nhìn thấy cảnh tượng này, nét xem thường trên khóe miệng Lâm Tu Nhiên càng dày đặc thêm!
Nhưng mà đúng vào lúc này, tốc độ của Lâm Hạo Minh vốn đang hạ xuống nhưng lại đột nhiên tăng lên dữ dội, lấy một tốc độ nhanh hơn gấp mấy lần so với lúc trước lướt về phía Lâm Tu Nhiên. Chỉ trong nháy mắt, Lâm Hạo Minh đã đi tới trước mặt Lâm Tu Nhiên, sau đó vô số năng lượng của chưởng ấn che ngợp bầu trời chụp về phía Lâm Tu Nhiên còn đang sửng sốt.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook