Lam Hàn Phong ngồi ở dựa vào trên sô pha, trước mặt cậu là một cái … nồi. Lam Hàn Phong lấy nồi của mình ra, lục xà bơi tới trên nồi, nói: “Chủ nhân, ngươi hôm nay muốn nấu cái gì?”

“Canh rắn.” Lam Hàn Phong lạnh lẽo liếc nó một cái.

Hai còn xà ngu xuẩn này, sau khi phá hoại xong thì biến mất cả một ngày, sau đó làm bộ như mất trí nhớ liền trở lại, làm cho Lam Hàn Phong tức giận gần chết. Lục xà dùng đuôi quấn lấy chân ghế sofa, nói: “Canh rắn ăn không ngon.” Lam Hàn Phong trợn trắng mắt không để ý tới nó, sau đó bắt đầu làm hắc ám liệu lý của cậu.

Buổi sáng hôm nay, khi Lam Hàn Phong ra khỏi thành bảo, lại nhìn đến Lydia tiểu thư đang làm điểm tâm, đều không cần đoán, khẳng định là muốn đem cho Roy.

Lam Hàn Phong li ền mất hứng, cho nên vừa đến cửa hàng sủng vật, liền lấy nồi của cậu ra, chuẩn bị làm cho Roy một chút điểm tâm hắc ám liệu lý, khiến hắn khắc trong tâm khảm một đời.

Lục xà nhìn đến tươi cười quỷ dị của Lam Hàn Phong, nhịn không được run run, nói: “Chủ nhân lại đang làm chuyện xấu.”

Hoàng xà bình tĩnh nói: “Chúng ta vẫn là trốn xa một chút đi.”

Lam Hàn Phong s ờ sờ vòng tay của mình, mở ra ba lô hệ thống trò chơi, sau đó lật tay một cái, giống như đôi cánh của con bướm, liền nghe “Sưu sưu sưu” vài tiếng, vô số nguyên liệu nấu ăn liền bị ném vào trong nồi, “Hô” một tiếng, nổi lửa lên, nhất thời một loại mùi kỳ quái liền bay ra, quỷ dị đến mức người thường không có cách nào hình dung.

N ửa nồi đậm sệt chất lỏng, bên trong còn có cái gì trầm trầm phù phù, mạo đậm sệt bọt khí, “Ùngục đô” rung động, xem một chút khiến cho nổi hết da gà (chém), quả nhiên không hổ là Độc ca làm hắc ám liệu lý.

Đế n tận giữa trưa, Roy tướng quân mới làm xong việc của mình, đến cửa hàng sủng vật tìm Lam Hàn Phong. Bất quá còn chưa vào cửa, đã ngửi thấy một loại hương vị quái dị.

Roy tướng quân thật sự không tìm ra từ ngữ để hình dung loại hương vị cổ quái này.

Hắn đẩy cửa ra, hương vị càng đậm, đập vào mặt làm cho hắn thiếu chút nữa hít thở không thông.

“Phát sinh cái gì?” Roy hỏi. Lam Hàn Phong nhảy dựng lên, ân cần đi đến, kéo hắn ngồi trên ghế sô fa, nói: “Ngươi hôm nay nếm qua điểm tâm mà Lydia tiểu thư đưa đến chưa?” “Tuyệt đối không có.” Roy tướng quân nghiêm túc nói.

Lam Hàn Phong cười, nói: “Vậy thì quá tốt, ta làm một chút đồ ăn rất ngon, đang muốn thưởng cho ngươi.”

Roy có chút th ụ sủng nhược kinh, bất quá bỗng nhiên nghĩ đến cái mùi lạ khi vừa mới vào cửa kia, bỗng nhiên huyệt thái dương nhảy dựng, có một loại dự cảm không tốt.

Quả nhiên…

Liền thấy Lam Hàn Phong mang đến một cái bát đựng đầy đồ vật kỳ quái, đặt ở trước mặt hắn.

Trong bát có hai ph ần ba thứ màu đen, thoạt nhìn rất đậm sệt, mùi vị nồng nặc. Roy tướng quân cảm giác mình thiếu chút nữa phun ra.

Roy cố gắng làm cho mình bình tĩnh một chút, nhìn Lam Hàn Phong nói: “Đây là…”

“Ta chuẩn bị đồ ăn ngon cho ngươi, thừa dịp còn nóng ăn đi.” Lam Hàn Phong nháy ánh mắt vô tội.

Roy: “…”

Người máy lau xong bàn, đi tới, nói: “Chủ nhân, ngài cũng biết làm liệu lý, thật là quá lợi hại.”

“Đương nhiên.” Lam Hàn Phong nhìn một bát đen tuyền kia của cậu, một chút xấu hổ cũng không có, nhận lời phi thường lưu loát sung sướng.

Roy không thể tin nhìn người máy.

Người máy mặt không đổi sắc nhìn một chén đen sì kia, còn nói: “Chủ nhân, ngài làm gì đó thoạt nhìn ăn rất ngon.”

Roy: “…”

Lam Hàn Phong nhíu nhíu mi, Roy nhất thời cảm giác đây rất có thể là một cái bẫy, là Lam Hàn Phong đã sớm huấn luyện người máy nói.

Lam Hàn Phong nhìn hắn nói: “Nếu ngươi không muốn ăn, ta liền đem cho người máy ăn.”

Roy: “…” Qu ả nhiên là như thế này.

Roy tướng quân sắc mặt thản nhiên nói: “Nếm thử cũng không có gì.”

Roy tướng quân ngừng lại một hơi, đem cái bát đen sì kia bưng lên, sau đó dùng thìa múc một cái, nhanh chóng bỏ vào trong miệng.

Hương vị còn khó ăn hơn tưởng tượng, chua ngọt đắng cay chát quả thực đều đầy đủ, các loại hương vị đều đi lên não, làm cho nước mắt đều sắp chảy xuống. Lam Hàn Phong nhìn hắn thật sự ăn, nhịn không được phốc xuy liền bật cười, cười đến mức thở hổn hển.

Bất quá Lam Hàn Phong còn không cười đủ, bỗng nhiên liền bị Roy ôm eo. Lam Hàn Phong sửng sốt, ngay sau đó Roy thế nhưng áp lại đây, đem cậu đặt lên sô fa. Sau đó…

Môi của Roy liền dán lên môi của cậu, gắt gao không lưu lại một chút khe hở. Mặt Lam Hàn Phong lập tức cứng lại, nhanh chóng cắn chặt hàm răng, tuyệt đối không há miệng.

B ất quá Roy có rất nhiều phương pháp làm cho cậu mở miệng. Lam Hàn Phong liền cảm giác tay của Roy đang vuốt ve eo của cậu, chỉ là nháy mắt, eo của cậu liền mềm nhũn.

K ỳ *** của cậu còn chưa có chấm dứt, hầu như mỗi ngày thân thể cậu đều tự dưng xao động, càng đừng nói bị người cố ý trêu chọc.

Lam Hàn Phong rất nhanh liền cảm giác không có một tí khí lực nào trên người cả, cảm giác tê dại làm cho khớp hàm của cậu đều thả lỏng ra.

Vào thời điểm thích hợp, Roy vươn ra đầu lưỡi, nhanh chóng chen vào trong miệng cậu, sau đó đem một phần hắc ám liệu lý vào trong miệng của cậu.

Lam Hàn Phong nháy m ắt có một loại muốn giết chết Roy…

Lam Hàn Phong cuối cùng chạy đi toilet súc miệng.

Người máy chớp mắt, sau đó như không có việc gì đi ra chỗ khác.

“Đinh” một tiếng.

Lam Hàn Phong nghe được chuông trên cửa của cửa hàng vang một tiếng, biết là có khách nhân đến, nhanh chóng đi ra khỏi phòng vệ sinh để nghênh đón. Bất quá cậu nhìn về phía cửa, nhịn không được nheo mắt, người đến dĩ nhiên là Lydia tiểu thư.

Roy cũng có chút giật mình.

Lydia quét Lam Hàn Phong một cái, nói: “Phục vụ của cửa hàng này thật kém, không có người tiếp đón khách nhân sao?”

Lydia ch ạy đi tìm Rex khóc kể Lam Hàn Phong khi dễ nàng, bất quá Rexcũng không muốn quản việc này. Hắn trước kia cũng đã nhắc nhở Lydia, Roy cũng không thích hợp nàng, huống chi Roy cùng Lam Hàn Phong cũng đã kết hôn từ lúc trước rồi.

Lydia không có Rex làm chỗ dựa, lại không cam lòng, liền quyết định tự thân xuất mã thu thập Lam Hàn Phong.

Lydia đi vào, vừ a nhìn liền thấy Roy tướng quân, nói: “Roy tướng quân thật khéo a, huynh cũng ở nơi này? Muội nghe nói trung tâm thành phố mở một cửa hàng kỳ quái, cho nên muội liền đến xem xem, không nghĩ tới đụng phải Roy tướng quân.”

Lam Hàn Phong đánh gãy nàng, nói: “Khách nhân muốn mua cái gì sao? Tùy tiện xem đi.”

Lydia không cam lòng cắn môi, bất quá cũng không tiếp tục, đành phải giả vờ nhìn sủng vật ở trong quầy.

Roy nói: “Chiều nay ta muốn đi quân doanh, chuẩn bị đi ngay bây giờ, ngươi muốn đi cùng ta không?”

Lam Hàn Phong nói: “Ta đi làm gì, ta còn muố n xem cửa hàng.”

Roy có chút thất vọng, nói: “Vậy thì tối ta qua tìm ngươi.”

Roy nói xong, ôm eo Lam Hàn Phong, cúi đầu cho cậu một nụ hôn tạm biệt. Bất quá bị Lam Hàn Phong nhanh tay nhanh mắt chặn…

Lam Hàn Phong che miệng của hắn, nói: “Ngươi nên đi súc miệng trước rồi mới đi đến quân doanh.”

Roy: “…”

Lydia còn đang nghĩ biện pháp đến gần Roy, kết quả Roy đã vội vã ly khai. Lydia nhất thời nghiến răng nghiến lợi, tâm tư giả vờ thục nữ một chút cũng không có. Lydia chỉ vào con nhện ở trong quầy, nói: “Ngươi bán đều là cái gì? Rất ghê tởm, xấu muốn chết!”

“A ha ha ha, nàng nói ngươi xấu muốn chết.” Lục xà bỗng nhiên đu lên quầy, tiếp Lydia nói cười ha hả, nói: “Ta liền nói, quả nhiên vẫn là ta đẹp trai nhất.” Tiểu tri chu vốn là màu tím đen, lúc này tức giận đến càng thêm đen.

“A!” Lydia ti ểu thư hoảng sợ quát to một tiếng, thiếu chút nữa ngồi xuống dưới đất. Nàng đi giày cao gót, lui về sau một bước liền loạng chòa loạng choạng,chân đánh vào chân tường phía sau, run rẩy chỉ vào lục xà nói: “Lại là con quái vật quái dị này!”

L ục xà: “…”

Phong thủy luân chuyển, lúc này đến phiên tiểu tri chu chê cười lục xà.

Lam Hàn Phong nghe Lydia tiểu thư thét chói tai, nói: “Lydia tiểu thư, ta cảm giác các con vật trong cửa hàng của ta không thích hợp với ngài, cho nên…”

Lydia nghe c ậu nói như vậy liền sinh khí, trừng mắt nhìn nhìn cậu, nói: “Ngươi có ý tứ gì? Ngươi không biết khách hàng chính là Thượng Đế sao? Ngươi còn muốn đuổi ta đi sao?”

Lam Hàn Phong: “…”

Lam Hàn Phong hiện tại chỉ muốn hỏi, thế giới có khoa học phát đạt như thế, cũng biết Thượng Đế sao?

Lydia bị tức đến mặt đều đỏ, cười lạnh một tiếng, nói: “Ngươi nếu nói như vậy, ta sẽ làm cho ngươi mở to mắt. Mấy con này ta đều muốn, đóng gói cho ta.”

Lydia tùy tay ch ỉ một cái, liền chỉ đến tiểu hồ điệp, con cóc cùng con rết trong quầy. Lam Hàn Phong chớp mắt, nhìn giá tiền mà người máy đã sửa tốt, nói: “Lydia tiểu thư, ngươi xác định sao? Chỗ này của chúng ta không ghi nợ, nên mời ngươi trước tiên cứ giao tiền đi, sau đó ta sẽ để người … đóng gói cho ngươi.”

Lydia càng thêm t ức giận, thân phận trước kia của nàng không đủ phú quý, nhưng hiện tại nàng là muội muội của lĩnh chủ khu R, làm gì có nữ nhân nào có thân phận tôn quý hơn nàng? Lam Hàn Phong hiển nhiên là xem không nổi nàng, cảm giác nàng trả không nổi tiền.

Lydia nói: “Ngươi còn sợ ta trả không nổi tiền? Mấy con vật xấu xí kia của ngươi, có thể đáng mấy đồng? Ta…”

Lydia nói xong liền lấy ra một cái ví to bằng bàn tay từ trong túi, bên trong phát ra thanh âm ào ào, hẳn là đều là kim tệ.

Lydia mở ra ví tiền, từ bên trong cầm hai đồng kim tệ, vừa định nói hai kim tệ liền đủ đi, kết quả nàng liền thấy được giá trên bảng.

“Cái gì?” Lydia lại bắt đầu hét lên, Lam Hàn Phong quả thực muốn bịt mồm nàng lại.

Lydia tr ừng lớn mắt, nhìn chằm chằm giá, nói: “Ngươi có phải có bệnh hay không a, bán đồ vật quý như vậy? Những đống đồ chơi hỏng kia của ngươi, ngươi bán quý như vậy? Quả thực chính là hắc ***! Còn không bằng ngươi đi đánh cướp đâu!”

Trên m ặt Lam Hàn Phong không có biểu tình mất hứng, thoạt nhìn phi thường tốt, nói: “Giá này là do Roy định ra. Buổi tối ta gặp lại Roy, có thể giúp Lydia tiểu thư ân cần thăm hỏi một chút chỉ số thông minh của hắn.”

Lydia: “…”

Lydia bị nghẹn đếnđen cả mặt, đem ví tiền nhét về túi nhỏ, xoay người liền đi, nói: “Ta không cần mua!”

Sau đó là thanh âm cửa lớn bị đụng mở, Lydia tiểu thư chạy trối chết, thế giới triệt để im lặng.

Roy tướng quân đi quân doanh, bấ t quá hắn không yên lòng Lam Hàn Phong, trạng thái thân thể của Lam Hàn Phong không ổn định, đang trong kỳ ***, rất dễ dàng phát tình. Cho nên Roy trở về tương đối sớm, bất quá ngay cả như thế, khi hắn trở về trời cũng đã tối.

Roy h ạ quân hạm, vừa muốn đi về phía cửa hàng sủng vật, liền có binh lính lại đây, nói: “Tướng quân, lĩnh chủ đại nhân thỉnh ngài đi qua, nói là có sự tình quan trọng, cùng Brian có liên quan.”

Natasha đã bị đuổi về Brian, hơn nữa mang theo chiến thư của bọn họ trở về, nhiều ngày trôi qua như vậy, Brian cũng chưa có phản ứng lại. Sự tình trọng yếu này chỉ sợ có liên quan tới chiến tranh.

Roy trầm ngâm một lát, trước hết đi cùng binh lính.

Sau khi tr ời tối, Lam Hàn Phong liền đóng cửa hàng. Từ sau khi cửa hàng mở cửa kinh doanh, Lam Hàn Phong liền tương đối thích ở nơi này. Chung quy thành bảo cũng không phải nhà của cậu,ở cũng không thấy tùy tâm sở dục, nhưng cửa hàng lại là của cậu, muốn ở như thế nào thìở như thế ấy.

Lam Hàn Phong ăn cơm chiều, sau đó mang theo một đôi xuẩn xà của cậu đi vòng quanh, liền trở lại cửa hàng chuẩn bị ngủ.

Lam Hàn Phong tr ở về phòng, tắm rửa một cái, cảm giác hôm nay thần thanh khí sảng, không có cảm giác muốn phát tình, điều này làm cho cậu cảm động đến muốn khóc.

K ỳ *** thứ nhất của cậu, nghe nói muốn duy trì ba mươi ngày, mà bây giờ còn chưa qua một nửa, trong vòng một nửa thời gian này, cậu hầu như mỗi ngày đều phát tình, so với ăn cơm còn đúng giờ hơn, quấn lấy Roy làm các loại sự tình xấu hổ.

Quả thực không đành lòng quay đầu.

Lam Hàn Phong t ắm rửa nằm ở trên giường, đắp chăn, vẫn là không cảm giác có cái gì không thoải mái. Cậu chớp mắt, tâm nói hôm nay Roy không ở, chính mình thế nhưng liền không có không thoải mái?

Cậu cẩn thận nghĩ nghĩ, quả nhiên là như thế này, mỗi khi Royở bên người cậu, hình như cậu liền rất dễ dàng phát tình?

Lam Hàn Phong bừng tỉnh đại ngộ. Cậu nghĩ tới một kế sách đối phó.

Roy tướng quân hơn nửa đêm mớ i trở về từ thành bảo. Người Brian nhận được chiến thư, bị dọa tè ra quần, một tên Roy đã đủ khiến cho Lance quốc vương sợ hãi, hiện tại lại thêm một tên Rex, càng khiến Lance quốc vương hoảng sợ bất an.

Sau đó Lance quốc vương ngu xuẩn thế nhưng nghĩ tới châm ngòi ly gián, muốn khiến Roy cùng Rex đấu tranh nội bộ, hắn làm ngư ông đắc lợi.

Brian th ế nhưng thỉnh cầu hòa thân, muốn đưa công chúa gả cho Rex,để cho công chúa thổi gió bên gối Rex, ly gián Rex cùng Roy.

Khi Roy đến cửa hàng sủng vật, đều đã quá mười hai giờ đêm. Cửa của cửa hàng đều đóng, tuy nhiên người máy trông cửa hàng hai mươi bốn giờ. Thấy Roy tướng quân trở lại, cũng rất tự giác giúp hắn mở ra cửa phòng.

Người máy nói: “Roy tướng quân, hoan nghênh trở về. Chủ nhânở phòng ngủ, nhưng đã muộn thế này, chỉ sợ chủ nhân đã ngủ rồi.”

Roy gật gật đầu, đi về phía phòng ngủ.

Roy tướ ng quân cảm giác người máy này vẫn rất thức thời, lần sau muốn tìm Fred nói chuyện, để cho Fred đổi một khuôn mặt khác cho người máy, như vậy sẽ càng thuận tiện một ít.

Roy đi đến bên cửa phòng ngủ của Lam Hàn Phong, sau đó vặn tay nắm cửa một chút, cửa liền mở. Hô hấp của người bên trong rất vững vàng, hẳn là đã ngủ.

Trong phòng còn m ở ra một ngọn đèn ngủ nhỏ.

Roy vừa muốn rón rén bước vào trong phòng, bỗng nhiên liền dừng lại bước chân. Hắn cúi đầu nhìn sàn, biểu tình trên mặt vô cùng quỷ dị.

Trên sàn vốn bóng loáng nay lại chằng chịt những động vật đang bò. Roy tướng quân nhìn kỹ, mặt đều đen.

Trên sàn bò đầ y tiểu ngô công (rết), từng mảnh từng mảnh phi thường dày đặc, ít nhất cũng có mấy ngàn con, hoàn toàn không có nơi để người đặt chân. Người nào mắc bệnh sợ những con vật nhỏ bò lằng nhằng, chỉ sợ sẽ lập tức liền té xỉu.

Roy tướng quân nhìn rết đầy đất, hắn căn bản không có cách nào bước vào phòng một bước!

Cái này đương nhiên là kế sách mà Lam Hàn Phong đã nghĩ ra, để cho tiểu ngô công gác đêm cho cậu, trên sàn tất cả đều là tiểu ngô công, Roy đương nhiên liền vào không được. Cậu là có thể ngủ một giấc anổn.

Roy thiếu chút nữa bị kế sách của Lam Hàn Phong làm tức chết, chỉ có thể lui ra. Người máy đứng ở bên ngoài, kỳ quái đi tới, nói: “Roy tướng quân, ngài mất ngủ sao? Như thế nào còn không ngủ?”

Roy: “…”

Lam Hàn Phong đích xác ngủ ngon, tuy rằng cậu đang ở bên trong kỳ ***, bất quá tần suất phát tình có quan hệ rất lớn với kích thích từ ngoại giới. Không có Roy ở bên người cậu, kích thích ngoại giới liền giảm bớt, cậu cũng vượt qua một ngày bình thường.

Sáng sớm ngày hôm qua, Lam Hàn Phong liền thần thanh khí sảng bò ra khỏi giường, thân thể cuối cùng khôi phục không thiếu, ít nhất sẽ không eo đau muốn chết.

C ậu nhìn đến nhóm tiểu ngô công trên sàn, phất phất tay, nói: “Vất vả các ngươi.” Nhóm tiểu ngô công liền phân tản ra, để ra một con đường cho Lam Hàn Phong.

Sau khi rửa mặt Lam Hàn Phong liền ra khỏi phòng ngủ, sau đó cậu liền nhìn thấy có một người nằm trên sôfa.

Roy tướng quân cònchưa tỉnh, đang nằm ở trên sô pha ngủ.

Lam Hàn Phong kinh ngạc chớp mắt, cậu còn tưởng rằng Roy không cóở đây, lại hoặc là trở về thành bảo, không nghĩ tới thế nhưng ngủ ở trên sô pha. Sofa cũng không phải rất lớn, dáng người của Roy rất cao lớn, nằm ở trên đó có chút buồn cười.

Roy nhíu một chút, rất nhanh liền mở mắt, nhìn đến Lam Hàn Phong nói: “Ngươi không có việc gì đi?”

Lam Hàn Phong nói: “Hôm qua ta ng ủ rất tốt.”

Roy: “…”

Roy tướng quân tỏ vẻ rất buồn bực.

Lam Hàn Phong sáng s ớm muốn đi thành bảo giúp đỡ Rex huấn luyện Linh thú, Roy còn muốn đi thành bảo xử lý chuyện chưa hoàn thành ngày hôm qua. Hai người liền đi cùng nhau, để cho người máy lưu lại trông cửa hàng.

Lam Hàn Phong vừa đến thành bảo, liền nhìn đến bên ngoài có thật nhiều binh lính, nhiều hơn bình thường rất nhiều, không biết là làm cái gì.

Roy nhíu nhíu m ày, hai người liền cùng đi vào.

“Các ngươi rốt cuộc đến đây.”

Bọn họ vừa mới đi vào liền thấy Rex, Rex ái muội nhìn bọn họ, nói: “Ta còn nghĩ bọn ngươi muộn một chút mới đến.”

“Bên ngoài x ảy ra chuyện gì vậy.” Roy hỏi.

Rex nói: “Liên quan đến chuyện Brian.Các ngươi đi theo ta.”

Lam Hàn Phong chỉ vào chính mình, nói: “Ta cũng phải đi?” Cậu không phải là đi huấn luyện Linh thú sao?

Rex g ật gật đầu, nói: “Cùng ngươi có quan hệ.” Lam Hàn Phong khó hiểu nhìn hắn, liên quan gì đến mình a.

Rex mang theo bọn họ đi về phía bên trong, nói: “Hôm qua chúng ta nói đến Brian muốn đưa công chúa đến hòa thân.”

Lam Hàn Phong lắp bắp kinh hãi, đầu óc của Lance quốc vương quả nhiên không phải bình thường a.

Rex tiếp tục nói: “Mà hôm nay, liền có người cũng dùng biện pháp hòathân như thế. Nhưng lại trực tiếp đem người đưa lại đây.”

Roy nhăn mi, hỏi: “Hòa thân?”

Rex cười nói: “Đúng vậ y. Hiện tại mọi người đều biết, đại danh đỉnh đỉnh Roy tướng quân phản bội Brian, đi tới khu R, cho nên hiện tại Brian đã không phải địa phương làm người ta khủng khoảng nhất. Bọn họ từ muốn lấy lòng Brian, biến thành thay đổi tuyến đường lấy lòng khu R. Xem đi, có người đều đem vương tử đến hòa thân a.”

Lam Hàn Phong nghe mà như lọt vào sương mù, chỉ biết đi vào trong đại sảnh.

Binh lính đẩ y ra cửa lớn, Lam Hàn Phong liền nhìn đến bên trong đã có mấy người đang chờ. Bọn họ vốn ngồi, bất quá nhìn đến có người tiến vào, đều nhanh chóng cung kính đứng lên.

“Ca ca, có thể nhìn thấy ngươi thật sự là quá tốt.”

Lam Hàn Phong v ừa mới tiến vào, liền nhìn thấy một người nhảy bổ về phía cậu, giống như đang muốn ôm cậu một cái. Lam Hàn Phong theo bản năng liền lui một bước, nhanh chóng tránh ra.

Người kia không ôm được người, bất quá một chút cũng không xấu hổ, cười nói: “Ca ca, mới mấy tháng không thấy, huynh đều không nhận ra đệ sao?” Lam Hàn Phong nhìn người trước mắt, nhất thời nghẹn họng nhìn trân trối.

Ngườ i gọi cậu là ca ca này, là một thiếu niên thoạt nhìn chỉ có mười bảy mười tám tuổi, giống đến tám phần với Lam Hàn Phong, bất quá càng thêm thiên về phía trung tính, toàn thân lộ ra một cảm giác xinh đẹp.

Lam Hàn Phong v ốn chính là hàng giả, nửa ngày nghĩ không ra thiếu niên này là ai. Bất quá thiếu niên này gọi cậu là ca ca, chẳng lẽ cũng là Theo nhân ngư? Huynh đệ của nguyên thân?

Người hầu bên người thiếu niên lập tức cung kính nói với Roy: “Theo quốc vương bệ hạ nghe nói Roy tướng quân đến khu R, cho nên vì tỏ vẻ kính ngưỡng đối với Roy tướng quân, đặc phái ta cùng tứ vương tử điện hạ đến khu R dâng tặng lễ vật.”

Ngườ i hầu kia nói, sai người đem mấy hộpchâu báu kia đến. Bọn họ mang đến mười cái hộp nhỏ, đừng nhìn hộp nhỏ, bất quá vừa mở ra liền nhìn thấy bên trong toàn bộ đều là kim ngân châu báu, thoạt nhìn phi thường đáng giá.

T ứ vương tử Lam Hàn Diệp mỉm cười đi đến trước mặt Roy, ngoan ngoãn nói: “Roy tướng quân, phụ thân ta sợ ca ca một người chiếu cố không chu toàn, để cho ta tới giúp đỡ ca ca chiếu cố tướng quân ngài. Hi vọng Roy tướng quân không cần ghét bỏ ta.”

Lam Hàn Phong bây giờ mới hiểu, thiếu chút nữa tức giận đến hộc máu ba tấc.

Theo ch ủng tộc quá mức nhỏ yếu, vốn chính là dựa vào chủng tộc khác để sinh tồn. Bọn họ vốn là lựa chọn dựa vào Brian, cho nên đem Lam Hàn Phong đến hòa thân. Mà hiện tại, nghe nói Roy cùng Rex hợp tác, như vậy khu R liền lập tức trở nên cường đại. Theo lại dựa vào Brian chính là lựa chọn không sáng suốt, vì thế liền lại cửa tứ cương tử Lam Hàn Diệp lại đây lấy lòng.

T ứ vương tử Lam Hàn Diệp này vốn là huynh đệ của nguyên chủ Lam Hàn Phong, bất quá là huynh đệ cùng cha khác mẹ. Lam Hàn Diệp làm người thông minh khéo đưa đẩy, biết lấy lòng người khác, cho nên còn được sủng hơn Lam Hàn Phong rất nhiều.

Lam Hàn Di ệp hỏi thăm rất nhiều về sự tình của Roy, cảm giác tiềm lực của Roy tướng quân rất lớn, nói không chừng về sau liền có thể trở thành quốc vương của một phương. Lam Hàn Diệp tính toán trong lòng một phen, chủ động yêu cầu lại đây hòa thân. Liền ảo tưởng về sau chính mình có thể bay lên trên cành biến thành Phượng Hoàng, thành vương hậu.

Lam Hàn Di ệp vốn không đem Lam Hàn Phong để vào mắt, cho dù bây giờ Lam Hàn Phong đã là thê tử của Roy tướng quân thìở trong mắt Lam Hàn Diệp đây cũng không phải là chướng ngại gì. Lam Hàn Diệp cảm giác, mình được nhiều người yêu thích hơn Lam Hàn Phong nhiều, khiến Lam Hàn Phong mất đi sủng ái của Roy cũng chỉ là một chuyện sớm chiều mà thôi.

Lam Hàn Phong nh ịn không được trợn trắng mắt, cảm giác Rex hoàn toàn là thành tâm, Rex khẳng định là cảm giác gần nhất sinh hoạt quá bình đạm, cho nên mới cố ý bảo mình lại đây.

Cậu vốn đã cảm thấy ong bướm bên người Roy đã quá nhiều, thật vất vả tiễn bước Natasha tiểu thư, Lydia tiểu thư còn chưa giải quyết xong, lúc này lại tới một tên vương tử nhân ngư.

Thật là máu chó…

Lam Hàn Phong ch ịu đựng xúc động muốn đánh người, xoay người chuẩn bị rời đi, nói: “Ngượng ngùng, ta còn có chuyện đứng đắn cần phải làm, không thể bồi lĩnh chủ đại nhân chơi lung tung.”

Rex lĩnh chủ cười hỏi: “Tướng quân phu nhân đi đâu vậy?”

Lam Hàn Phong đối đáp trôi chảy, nói: “Tìm Fred thượng tướng trao đổi cảm tình.” Lĩnh chủ đại nhân Rex bỗng nhiên cười không nổi.

Roy đố i với tên Theo nhân ngư đột nhiên xuất hiện cũng không có gì hứng thú, nếu hắn chỉ là đơn thuần đối Theo Nhân Ngư có hứng thú, lúc đầu cũng sẽ không không quan tâm tới Lam Hàn Phong.

Sắc mặt Roy không tốt nhìn Rex, nói: “Xem ra ngươi gần đây quá nhàn.”

Rex nhún vai, nói: “Nh ững điều ta làm tất cả cũng chỉ vì muốn tốt cho ngươi. Ngươi xem, hắn không phải là đang ghen sao? Ai nói đây không phải là một phương thức làm tăng tiến tình cảm đâu?”

Roy đau đầu một trận, nói: “Ta cũng còn có chuyện, đi trước.” Hắn nói xong liền đi theo Lam Hàn Phong.

Rex cũng không ngăn cản, cười nói: “Vài vị đường xa mà đến, người hầu sẽ mang các vị đi nghỉ ngơi.” Sau đó cũng rời đi.

Theo th ật sự là một chủng tộc không thể gây sợ hãi, Rex kỳ thật cũng không quá quan trọng, chỉ là gần đây ngày trôi qua quá nhàm chán, cho nên mới cố ý tìm Roy cùng Lam Hàn Phong lại đây trêu chọc một phen.

Trong đạ i sảnh chỉ còn lại có Lam Hàn Diệp cùng với mấy tên người hầu của hắn, Lam Hàn Diệp không cam lòng cắn cắn môi, nói: “Roy tướng quân chẳng lẽ thật sự thích tên phế vật kia?”

Ngườ i hầu nịnh nọt nói: “Vương tử điện hạ, ngài liền yên tâm đi, ngài tốt hơn tên phế vật kia trăm ngàn lần. Roy tướng quân khẳng định chỉ là hứng thú nhất thời, lại nói, kia tên phế vật kia cũng đã gả cho Roy tướng quân một đoạn thời gian, thế nhưng còn không có mang thai, chẳng phải là một điểm tác dụng cũng không có.” “Ngươi nói đúng.” Trên mặt Lam Hàn Diệp tươi cười, nói: “Chỉ cần ta lưu lại bên người Roy tướng quân, trong mắt Roy tướng quân sẽ không có khả năng lại có người khác. Ta muốn nhanh chóng sinh một hài tử cho Roy tướng quân, như vậy cũng có bảo đảm.”

“Vương tử điện hạ nói đúng.” Người hầu lập tức phụ họa hắn.

Lam Hàn Diệp nhìn bóng dáng Roy tướng quân rời đi, tựa hồ đã nắm chắc.

Lam Hàn Di ệp bỗng nhiên nói: “Ta cần phải nghĩ biện pháp, khiến Lam Hàn Phong mau chóng biến mất. Nếu để cho hắn có hài tử của Roy tướng quân trước, liền phá hư đại sự.”

Người hầu cười khẩy một tiếng, nói: “Vương tử điện hạ, ngài quên sao? Tên phế vật kia chính là quái thai không thể mang thai.”

L ực sinh sản của Theo Nhân Ngư vô cùng kinh người, cho nên làm Theo Nhân Ngư, không thể mang thai hài tử, đó chính là phế vật quái thai, là tồn tại khiến cho tộc nhân khinh thường.

Lam Hàn Di ệp nói: “Vẫn là cẩn thận một chút thì tốt hơn. Bất quá, sự tình khiến cho Lam Hàn Phong biến mất, tuyệt đối không thể do ta làm, ta muốn nghĩ biện pháp mượn đao giết người.”

Lam Hàn Phong đi huấn luyện Linh thú, Roy tướng quân đuổi theo cậu đến phòng chuyên dụng. Kết quả vừa mở cửa, nhất thời đau đầu phải chết.

L ại là trò cũ…

Trên nền đất trước cửa bò đầy những con rết nhỏ…

Lúc này là ban ngày, ánh m ặt trời rất sung túc, nhìn càng thêm rõ ràng. Roy tướng quân đều nhịn không được rùng mình một cái, độ rậm rạp này, làm cho người ta khó chịu.

Roy đành phả iđứng ở cửa, nói: “Buổi trưa ta sẽ tìm ngươi ăn trưa.” Lam Hàn Phong miễn cưỡng gật đầu, vẫy tay giống như đuổi ruồi bọ. Roy giúp cậu đóng cửa lại, khi đi ra vừa lúc gặp Fred thượng tướng. Roy bỗng nhiên nói: “Đúng rồi, ta tìm ngươi có chút việc, mời ngươi giúp một tay.” “Roy tướng quân có chuyện gì vậy?” Fred hỏi.

V ừa vặn, Rex vội vã đi tới, nói với Fred: “Ngươi ở trong này, ta vừa rồi đến phòng tìm ngươi, người hầu nói ngươi đi ra ngoài.”

Roy quét Rex một cái, bỗng nhiên nói: “Người Brian lúc nào đến? Ngươi chuẩn bị thế nào?”

Rex s ửng sốt, nguyên lai Roy tướng quân là một tên rất mang thù, chỉ sợ Roy đã sớm biết sự tình giữa hắn và Fred, cho nên cố ý nói đến sự tình Brian đưa công chúa đến trước mặt Fred.

Fred h ỏi: “Bên Brian có tin tức?”

Roy nói: “Hôm qua liền đến tin tức, chuẩn bị đưa một vị lĩnh chủ phu nhân lại đây.”

Fred sửng sốt, tựa hồ không đoán được sẽ có kết quả như vậy, hắn còn nghĩ rằng sắp xảy ra chiến tranh.

Rex nhanh chóng nói: “Ta không rõ bên trong cái đầ u của tên Lance ngu xuẩn kia có cái gì. Hắn còn vọng tưởng phái gián điệp đến khu R làm lĩnh chủ phu nhân, ngươi nói có phải rất khôi hài không.”

Fred nhìn hắn một cái, nói: “Không liên quan đến ta.”

Fred nói xong liền nói với Roy: “Roy tướng quân vừa rồi nói có chuyện muốn ta làm.”

“Đi theo ta.” Roy gật gật đầu, nói.

Fred lập tức liền đi cùng Roy, để Rex đứng một mình chỗ này.

Rex xoa xoa huyệt thái dương, rất nhanh nâng bước đuổi kịp, nói: “Roy tướng quân không ngại taở bên cạnh quấy rầy đi.”

Fred: “…”

Kỹ năng da mặt dày của lĩnh chủ đạinhân đã đến một cảnh giới nhất định, mặt dày mày dạn đi bên cạnh.

Kỳ thật Roy là muốn mời Fred làm một cái người máy mới cho Lam Hàn Phong, ít nhất không cần phải mang khuôn mặt kia của hắn.

Đến đêm, Lam Hàn Phong cùng Roy về cửa hàng sủng vật.

Trước khi vào cửa, Roy nói: “Cho ngươi một cái kinh hỷ.”

Lam Hàn Phong khó hiểu, hỏi: “Sẽ không phải là chỉ có kinh chứ không có hỉ chứ?” Roy: “…”

Hai người đi vào, liền nghe được thanh âm lanh lảnh như tiếng chuông, nói: “Chủ nhân ngài trở lại, hôm nay ta cũng đem cửa hàng sủng vật xử lý rất chỉnh tề.” Lam Hàn Phong trừng người máy đi ra nghênh đón, nhất thời liền há hốc mồm.

Khuôn m ặt góc cạnh rõ ràng của Roy kia bỗng nhiên liền biến thành một khuôn mặt vô cùng dễ thương, tròn tròn như quả trứng vịt, liễu mi mắt hạnh miệng nhỏ anh đào, trước ngực còn nổi lên, phần eo rất nhỏ.

Lam Hàn Phong thiếu chút nữa dọa nhảy dựng lên, người máy quay đầu nhìn Roy, thốt lên: “Ngươi như thế nào biến tính!”

Roy tướng quân: “…”

Roy tướng quân nói: “Đây là người máy mới ta bảo Fred làm cho ngươi, không có bất kỳ quan hệ nào với cái trước kia.”

“Làm ta sợ muốn chết.” Lam Hàn Phong vỗ vỗ ngực.

C ậu còn tưởng rằng Roy cải trang cho người máy của cậu, nam biến nữ cái gì, có điểm dọa người a. Lam Hàn Phong cảm giác coi như thần kinh của mình có thô đến mức nào đi chăng nữa thì cũng không thể tiếp thụ ngay được.

Lam Hàn Phong vỗ ngực, giương mắt nhìn tiểu cô nương dễ thương này, lại nhìn một chút Roy tướng quân bên người, luôn có cảm giác có chút bóng ma tâm lý. Roy nhìn ánh mắt của cậu liền biết trong đầu cậu lại đang nghĩ những thứ loạn thất bát tao nào rồi.

Roy tướng quân bỗng nhiên cảm giác mình đang lấy đá tự đập chân mình. “Nhưng là…” Lam Hàn Phong sờ cằm, nhìn tiểu cô nương, nói: “Ta cảm giác không tốt bằng trước kia.”

Không đợi Roy hỏi cái gì, Lam Hàn Phong liền nói: “Tuy rằng bộ dạng dễ thương hơn trước kia, nhưng nếu có người chạy tới tìm ta thì sẽ không dọa được hắn.” “Cái gì?” Roy có chút không rõ, cái gì gọi là dọa người?

Lam Hàn Phong c ấp hắn giải thích nói: “Giống như hôm trước, lại có hai tên lưu manh đến đây thu phí bảo hộ nhưng là bọn họ vừa vào cửa liền nhìn đến người máy của ta, bị dọa đến nỗi tè ra quần chạy mất, còn một đường hô tha mạng không dám nữa.”

Roy: “…”

Lam Hàn Phong nói: “Bọn họ thật giống như là người Brian, bị mặt của ngươi dọa.” Roy: “…”

Roy tướng quân nghĩ, Lam Hàn Phong luôn có bản lĩnh làm tức chết người sống.

Lam Hàn Phong còn đang cân nhắc về chuyện tiểu cô nương này, bỗng nhiên liền bị Roy tướng quân ôm chặt eo từ sau lưng.

Lam Hàn Phong nh ất thời lông đều dựng đứng lên, nói: “Ngươi làm gì?” “Trời tối.” Roy nói.

Lam Hàn Phong nói: “Đừng chạm ta, eo ta đau.”

“Hôm qua cái gì đều không có làm, eo của ngươi không phải đã tốt rồi sao?” Roy nói.

Tiểu cô nương người máy còn đang mở đôi mắt to tròn nhìn bọn họ, Lam Hàn Phong cảm giác, tuy rằng đối phương là một người máy, nhưng cũng rất xấu hổ a.

Ch ẳng qua bị Roy ôm vào trong ngực, Lam Hàn Phong dần dần liền cảm giác thân thể không có khí lực, hai chân nhũn ra, có xu thế không đứng vững, thân thể cũng dần dần nóng lên.

Roy phát hiện cậu thay đổi, liền ôm ngang cậu lên, nói với người máy: “Có thể đóng cửa.”

Ngườ i máy lập tức nói: “Vâng chủ nhân. Chúc chủ nhân nghỉ ngơi vui vẻ.” Lam Hàn Phong: “…”

Trời a, đến cùng ai là chủ nhân a.

Roy ôm Lam Hàn Phong đã mềm nhũn vào trong phòng, sau đó khóa cửa.

Đến khi Lam Hàn Phong tỉnh lại lần nữa thì đã bỏ lỡ cơm trưa, không biết có phải cách một ngày mới làm hay không, dù sao hôm qua ngoài ý muốn kịch liệt. Lam Hàn Phong eo đau muốn chết, khóc không ra nước mắt xoay người một cáiở trên giường.

Cậu cảm thấy như vậy thật không tốt a, tuy rằng thành thật nói, Roy làm cho cậu rất thoải mái, nhưng là *** tẫn nhân vong liền không tốt, phải vừa phải mới được. Lam Hàn Phong ôm eo của mình, cảm giác chính mình lập tức liền muốn *** tẫn nhân vong.

Cậu quyết định đi thành bảo, chất vấn đồng minh của cậu là Rex lĩnh chủ, khi nào mới có thể lấy được Omega ức chế tề.

Lam Hàn Phong mặc quần áo, liền đi vào thành bảo. Nghe nói Roy lại đi quân doanh, ngược lại lĩnh chủ đại nhân lại nhàn tản.

Lam Hàn Phong sắc mặt xanh mét đóng lại cửa phòng của Rex. Rex cười nhìn cậu, nói: “Tướng quân phu nhân, sắc mặt của ngươi có chút… tiều tụy.”

Lam Hàn Phong tr ừng hắn nói: “Ta khi nào mới có thể lấy ức chế tề?” “Ức chế tề?” Rex giống như rất kinh ngạc lặp lại.

Lam Hàn Phong nói: “Ngươi đang giả ngu sao? Có phải ngươi căn bản không có phái người đi?”

“Như thế nào sẽ.” Rex cười nói: “Ta chỉ là kinh ngạc tại sao đột nhiên ngươi lại nghĩ đến chuyện đó.”

Rex d ừng một chút, nói: “Kỳ thật, người mà ta phái đi đã trở lại.”

“Nhanh như vậy?” Ánh mắt Lam Hàn Phong nhất thời sáng.

Rex nói: “Ta cho rằng ngươi đã không cần, cho nên liền không đưa cho ngươi.” Hắn nói, xoay người vào phòng, sau đó đưa cho cậu một cái hộp.

Lam Hàn Phong m ở ra, bên trong có mườibình dược, còn có một tờ giấy nhỏ. Rex nói: “Đây là phương pháp phối chế của ức chế tề.”

Lam Hàn Phong kích động vạn phần,ức chế tề mà Rex đưa cho cậu giống hệt của Fred.

Rex nói: “Ta mu ốn khuyên ngươi, loại ức chế tề này chỉ có tác dụng phụ xúc tác với omega, nhưng ngươi là Nhân Ngư, loại ức chế tề này sẽ làm tổn hại đến thân thể của ngươi, không cần dùng nhiều.”

Lam Hàn Phong hưng phấn gật đầu, nói: “Ta biết.” Sau đó vô cùng cao hứng ly khai.

C ả ngày, tính tình của Lam Hàn Phong đều tốt vô cùng. Chạng vạng Roy rốt cuộc đi về từ quân doanh, nhìn đến phản ứng dị thường của Lam Hàn Phong, hỏi: “Gặp được chuyện gì sao?”

Lam Hàn Phong lắc đầu cười, nói: “Ta muốn đi tắm rửa. Ta có để lại một chút cơm chiều cho ngươi, ta tự tay làm, nhanh đi ăn đi.”

Roy nghe nói là Lam Hàn Phong t ự tay làm, nhịn không được nhớ lại kýức không tốt kia. Hắn đến bên cạnh phòng bếp đi dạo qua một vòng, nhìn đến vài món thức ăn trên bàn, thế nhưng hương khí nồng đậm, hoàn toàn không giống hắc ám liệu lý như lần trước.

Lam Hàn Phong dùng một liều omegaức chế tề, sau đó vào phòng tắm tắm rửa. Nghĩ rằng hôm nay rốt cuộc có thể không cần phát tình. Từ sau khi cậu bắt đầu kết giao với Roy, vẫn đều là làm làm làm, cảm giác rất kỳ quái, hôm nay có thể chỉ đắp chăn bông tán gẫu tăng tiến cảm tình.

Lam Hàn Phong tắm rửa xong, liền nằm lên trên giường, kéo qua chăn khoát lên bụng, cầm một quyển sách xem.

Khi Roy tướng quân đẩ y cửa đi vào, liền nhìn đến Lam Hàn Phong nằm ở trên giường, chăn chỉ khoát lên bụng, lộ ra hai chân trắng nõn thon dài, bộ phận bị che đi càng làm cho người ta liên tưởng vô hạn. Lam Hàn Phong đã ngủ, sách némở một bên.

Roy nhất thời liền cảm giác cổ họng trở nên khô khốc. Hắn lập tức đi qua, cúi đầu hôn môi Lam Hàn Phong, tay cũng không quy của mò lên eo của cậu. “Ngô…”

Lam Hàn Phong mơ mơ màng màng, chỉ cảm thấy một cảm giác tê dại xông lên đỉnh đầu của cậu, cả người đều khô nóng lên, loại cảm giác này phi thường không ổn.

Lam Hàn Phong kinh ngạc mở to mắt, liền nhìn thấy Roy, hô hấp của hai người đều rất nặng nhọc, thân thể đều dị thường hưng phấn.

Trọng yếu nhất là, Lam Hàn Phong phát hiện chính mình cả người vô lực, hoàn toàn là bệnh trạng phát tình.

Nói là ăn xong Omega ức chế tề liền không có vấn đề gì đâu! Lam Hàn Phong trong lòng đem Rex thiên đao vạn quả, chẳng lẽ Rex đưa cho cậu đồ giả? Có thể nghĩ được, Lam Hàn Phong lại bị Roy ăn sạch sẽ, vẫn là Lam Hàn Phong chủ động hiến thân…

Sáng s ớm ngày hôm sau, Lam Hàn Phong liền chịu đựng eo đau vọt vào thành bảo. Bởi vì cậu đến quá sớm, Rex lĩnh chủ còn chưa rời giường.

Lam Hàn Phong cũng mặc kệ cái này, cậu tức giận đứngở bên ngoài đá cửa. Rex rất nhanh liền mặc xong quần áo đi ra, bất quá trong phòng còn buông màn.

Rex làm động tác nhỏ giọng chút, nói: “Hư, Fred mệt mỏi, không cần đánh thức hắn.”

Lam Hàn Phong không k ịp khinh bỉ Rex, lập tức chất vấn: “Dược mà ngươi cho ta có phải là đồ giả hay không.”

“Như thế nào có thể là giả.” Rex nói: “Nếu ngươi không tin ta, tí nữa có thể đưa cho Fred, để cho hắn nhìn một chút.”

“Phát sinh chuyện gì?” Fred đã sớm bị đánh thức, cũng mặc quần áo đi ra. Lam Hàn Phong đem dược cho Fred, Fred nói: “Làm sao? Cái này đúng là Omega ức chế tề.”

Lam Hàn Phong hỗn độn trong gió, nói: “Chẳng lẽ lần trước ta ăn quá nhiều thuốc, cho nên đã có kháng thể? Vì cái gì ta ăn không hiệu nghiệm.”

“Không hiệu nghiệm?” Fred kinh ngạc nhìn cậu, sau đó mang bộ dáng muốn nói rồi thôi.

Rex nhìn đế n bộ dáng của Fred, tựa hồ cũng nghĩ tới một loại khả năng, cười ngược lại là rất vui vẻ, nói: “Ngược lại là có một loại trạng thái, dùng loại omega ức chế tề này là không hiệu nghiệm.”

“Cái gì?” Lam Hàn Phong h ỏi.

Rex nói: “Trạng thái mang thai, dược tề là không có tác dụng.”

Tác giả có lời muốn nói: Lam tiểu thụ lúc này tâm lý bóng ma 0v0

Hết chap 28.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương