Kiếm Phá Thương Khung
Chương 293: Hắc Ám Hàng Lâm

Hoa Phong sau độ kiếp liền tìm một nơi khác trị thương.

Lĩnh hội tam sinh lên tám lần, tốc độ trị thương của sinh pháp tắc nhanh đến độ khiến hắn líu lưỡi.

Hắn bị sét đánh gãy mất hai mươi bốn cái xương sườn, da thịt bong tróc cả người cháy đen, chưa kể còn bị nội thương không nhẹ.

Thế nhưng chỉ vận sinh pháp tắc nửa canh giờ, thương thế đã hoàn toàn khỏi hẳn.

Thay một bộ y phục mới, hắn tiếp tục dùng thêm hai canh giờ để đem tu vi củng cố. Sau khi cành giới được củng cố, hắn lại đem áp chế như chưa từng đột phá.

Chỉ mấy canh giờ tăng liền hai trọng thiên, hắn đương nhiên không muốn mình nổi tiếng thêm.

Xong xui mọi chuyện hắn liền tiếp tục hành trình tầm bảo.

Thiên phạt không chết chiến lực của hắn liền được đề thăng không tưởng.

Tam sinh tám lần, áo nghĩa bảy mươi hai, chân nguyên được cô đọng tinh thuần hơn rất nhiều.

Có thể nói với chiến lực hiện tại hắn còn chưa đem huyền môn không gian quét ngang, nhưng cũng không còn phải thượng sách ba mươi sáu kế.

Hoa Phong tay cầm quạt xếp, vừa đi vừa phe phẩy, trông hệt như một tên mọt sách.

Bất quá nếu ai cho rằng hắn là mọt sách thì chết cũng không biết tại sao.

Quạt xếp trên tay hắn nhìn qua trông có vẻ bình thường, nhưng đó là một thiên cấp bảo khí đỉnh cấp. Phong Phi Phiến.

Hoa Phong vừa đi vừa đảo mắt tìm bảo vật, những nơi hắn đi qua đừng nói là cây cỏ bình thường, cho dù là cổ thụ chọc trời cũng bị hắn nhổ tận gốc rễ.

Một ngọn núi nhìn khá bình thường cũng bị hắn chém nát, sau đó nhét hết vào ấm đồng nát.

Chiếc ấm đúng là không đáy, Hoa Phong cơ hồ tưởng tượng nó có thể đựng được cả Thánh Hằng tinh. Bất quá hắn chỉ suy nghĩ cho vui.

Những nơi Hoa Phong đi qua, nói chung ngoài đất ra không một thứ gì hắn bỏ qua, yêu thú cấp thấp bị chém giết vô số, cũng ném xác vào kho trữ vật ( ấm đồng nát đổi tên )

Có thể nói hành động của hắn chẳng khác nào tận diệt.

- Có chuyện để làm!

Hoa Phong đang đi đột nhiên dừng cước bộ.

Cách hắn hai trăm thước về phía nam, có một đám nam nhân đang vây quanh một nữ nhân, ý định giở trò.

Nếu là việc chém chém giết giết hắn có thể không quản, nhưng thể loại súc vật như này không thể ngó lơ.

...

- Các ngươi không được tới gần!

Đám người mà Hoa Phong trông thấy, đúng là có một nữ nhân sắp bị cưỡng bức.

Nàng liên tục lui về phía sau, thần sắc tràn đầy sợ hãi.

Y phục rách rưới lộ da làn da trắng nõn, cùng những đường cong mê người.

Đầu tóc rồi bù cũng không biết đẹp hay xấu.

Nữ nhân lúc này nội tâm đang chìm vào tuyệt vọng. Nếu đối phương một kiếm giết người thì không có gì đáng nói, nhưng không đơn giản như vậy.

- Nương tử ngoan nào!

- Hầu hạ mấy huynh đệ chúng ta có gì không tốt!

- Đúng vậy, theo chúng ta có khi còn tìm được chút tài bảo!

-Nàng thấy không, đi cùng đám phế vật kia kết quả ra sao đã rất rõ ràng!

- Nhưng không sao ta thích kiểu chống cự như vậy!

Đám nam nhân tổng cộng năm tên, bọn chúng hướng nữ nhân hai mắt nổi đầy dục hỏa.

Biểu tình tên nào tên nấy biến thái đến phát nôn, nói chuyện mà nước miếng không ngừng chảy ròng.

Sờ dĩ bọn chúng không lập tức làm bậy là muốn nữ nhân đối diện lâm vào tuyệt vọng.

Hành sự khi đối phương tuyệt vọng, cảm giác đó không thể nói bằng lời.

- Ta dù có chết cũng không để các ngươi làm nhục!

Nữ nhân cắn răng nói.

Nàng chỉ nói để tự trấn an, bởi vì đến cơ hội để chết nàng cũng không có.

- Huynh đệ chúng ta còn chưa có tận hưởng, sao lại để nàng chết?

- Nàng không chết thì các ngươi chết!

Một giọng nói có phần giễu cợt đột nhiên vang lên, chặn họng mấy tên còn chưa kịp lên tiếng.

Làm chúng sắp nói ra liền nuốt ngược trở về.

Năm người đang tràn đầy dục hỏa, đột nhiên bị chen ngang, bộ dạng vô cùng khó coi.

Cả năm lập tức xoay người, nhưng khi nhìn thấy người tới, tất cả bất giác đen mặt.

Xuất hiện trước mặt bọn họ là một thiếu niên, tuồi không quá hai mươi, tu vi Sơn Hà cảnh nhất trọng thiên sơ kỳ.

Đặc biệt trông bộ dạng yếu ớt không chịu nổi một kích.

- Tiểu tử ngươi muốn chết!!!

- Ngươi là ai? Chuyện không liên quan đến ngươi mau tránh đi chỗ khác!

Hai thanh âm một trước một sau vang lên, phân biệt cẩm y thanh niên và hoàng y thanh niên.

- Nếu đã đến tại sao phải đi?

Một thanh niên bạch y lên tiếng tiếp lời, giọng điệu thập phần âm lãnh.



- Ngươi nói không sai đã đến thì không cần đi!

- Nhưng ta đi hay không các ngươi không đủ tư cách để quản!

Thiếu niên lạnh nhạt nói.

Hắn chính là Hoa Phong mới từ bên kia đi qua.

Theo quan sát của hắn, năm tên tu vi đồng dạng Sơn Hà cảnh đỉnh phong.

Khí tức phát ra trầm ổn, hiển nhiên không phải dạng vừa.

Có điều dù có mạnh hơn, hắn cũng đã điền bọn họ vào danh sách phải giết.

- Xen vào chuyện người khác có thể không chết!

- Nhưng quá ngông cuồng liền không thể sống tiếp!

Bạch y thanh niên cười lạnh.

Khi nói chuyện đôi con ngươi cũng lập lòe sát khí.

- Một phế vật cũng dám trước mặt chúng ta ngông cuồng!

- Ngươi nên đi chết nhanh một chút!

Cẩm y thanh niên hướng Hoa Phong hung ác gằn giọng.

- Co nương tránh xa ra một chút!

Hoa Phong không thèm để ý bọn họ mà đưa mắt về phía nữ nhân phía sau.

Hắn vừa nói vừa vận Thiên Địa Quyết nhấc nàng lên đưa về phía xa, cách nơi chuẩn bị phát sinh chiến đấu năm trăm thước.

- Cái gì???

Hành động của Hoa Phong khiến năm tên đối diện trợn mắt há mồm, biểu tình thập phần chấn động.

Liếc mắt một cái đưa người đi năm trăm thước đây là dạng gì chiêu thức.

- Rốt cuộc ngươi là ai?

Thanh niên bạch y thu liễm sát khí, hướng Hoa Phong chất vấn.

Giọng điệu khá là ngưng trọng.

Thủ đoạn của đối phương cho hắn thấy, tên này cực kỳ khó đối phó.

- Đây là huyền môn không gian!

Hoa Phong nhếch miệng.

Chiêu trò đưa người đi xa, cái này đối với hắn chỉ là trò trẻ.

Chỉ cần biến lực hút từ mặt đất thành lực đẩy, là xong.

Nhưng với điều kiện đối phương không phản ứng.

Nữ nhân kia không phản ứng là do hắn đã truyền âm căn dặn, bởi thế thủ đoạn đó chẳng có gì ghê gớm.

Lúc ở ngoại vực hắn đã có từng làm qua.

Nhưng hắn không dư hơi đi giải thích với mấy tên rác rưởi.

- Ta mặc kệ ngươi có thủ đoạn gì!

- Gặp phải ta coi như ngươi đã trở thành người chết!

Bạch y thanh niên vừa nói vừa bộc phát khí thế. Ban đầu còn bình thường về sau là một hồi khủng bố.

- Chết hay không, không phải do ngươi phán quyết!

Hoa Phong không cho thấy dấu hiệu động thủ, nhưng phát âm là vô cùng sắc lạnh.

Hắn không phát ra khí thế, nhưng có thể phát động công kích bất cứ lúc nào, bởi lực tam sinh đã hoàn toàn được điều động.

Từ sau chuyện của Tần Hưng, trong suy nghĩ của hắn công pháp lẫn chiêu thức truyền thừa càng ít người biết càng tốt.

- Để xem ngươi có bao phần bổn sự!

- Trầm Tích Thiên Sa!

Một thanh niên áo đen nãy giờ không nói, nhưng hắn là người đi trước phát động tấn công.

Binh khí xủa hắn là một thanh trường côn. Một bảo khí địa cấp trung phẩm.

Trường côn sau khi được thanh niên áo đen thúc giục chân nguyên, lập tức bạo phát quang mang kinh người.

Một côn đập xuống đại địa rung lắc, không gian như bị sa lầy, thiên địa hôn ám thất sắc.

Côn ý cũng được thanh niên áo đen phóng thích.

Côn ý tiểu thành che trời phủ đất thanh thế cực kỳ đáng sợ.

...

- Hắc Long không ngờ tu luyện Thần Tự Côn đến trình độ này!

- Thổ áo nghĩa của hắn đã gần tới viên mãn!

- Khúc Thiên côn ý cũng không phải dạng tầm thường!

- Để xem tiểu tử kia chống đỡ như nào?

- Ta thấy hắn không chịu nổi một kích!



Ngay khi thanh niên gọi là Hắc Long động thủ, bốn tên còn lại liền lùi ra xa, tránh bị sóng công kích ảnh hưởng.

Hắc Long xuất kích bọn chúng liền tán thưởng, có tên muốn thăm dò thực lực của Hoa Phong.

Nhưng cũng có nên cho rằng hắn trụ không nổi một hiệp.

- Ngươi không được thua!

Nữ nhân phía xa, liên tục chắp tay cầu nguyện.

Nếu Hoa Phong thất bại, số phận của nàng là một cái kết bi đát.

Nàng chỉ cần hắn có thể kéo dài một chút thời gian, bởi vì viện binh sắp tới.

...

Côn chiêu, côn ý cả hai thứ được Hắc Long phát động rất nhanh nhắm thẳng Hoa Phong gào thét giết qua.

Hoa Phong nội tâm ngưng trọng nhưng bên ngoài vẫn hết sức bình tĩnh.

- Phong Sát Thiên Vân!

Đối mặt công kích Hoa Phong vung kiếm phản kích.

Phong Sát Thiên Vân chiêu đầu tiến trong bộ kiếm pháp tam sinh Phong Vân Sát, do hắn tự sáng tạo khi tu luyện trong không gian truyền thừa.

Như đã nói kiếm pháp không mạnh bằng tuyệt kỹ, nhưng so về linh động thì hoàn toàn vượt trội.

Phong Sát Thiên Vân sử dụng là phong tam sinh cùng thủy tam sinh.

Khi thi triển phong tam sinh sẽ tạo thành đao gió tấn công địch nhân, còn thủy tam sinh sẽ tạo thành mây, mây sẽ làm giảm tốc độ phản đòn của đối thủ và hóa giải sự bá đạo của công kích lẫn che khuất tầm nhìn của đối thủ.

Đúng như cái gọi là Phong Sát Thiên Vân.

Hoa Phong xuất thủ, cuồng phong đột nhiên bạo khởi, mây mù cũng lăng không xuất hiện.

Cuồng phong nhanh chóng hóa thành một đạo phong sát khủng bố, phong sát tốc độ không hề chậm lao thẳng về phía côn chiêu.

Đáng nói phong sát được mây mù bao phủ không thể nhìn thấy quỹ tích.



Đúng lúc này Hoa Phong cũng phóng thích đi ra kiếm ý.

Tám đạo kiếm ý được gia trì lên phong sát, một đạo kiếm ý đối đầu cùng côn ý.

Kiếm ý vừa ra cả không gian như lâm vào một mảng hắc ám.

Không ánh sáng, không linh khí, cũng chăng có không khí.

Nói chung kiếm ý khiến thiên địa lâm vào cô tịch tối đen.

Hắc Ám kiếm ý. Một trong tám đại kiếm ý chí cường.

...

- Hắc...Hắc Ám kiếm ý!!!

Bốn thanh niên bên ngoài khi kiếm ý vừa hàng lâm liền lắp bắp nói không nên lời.

Bạch y thanh niên cùng cẩm y thanh niên hai ngươi lấy kiếm làm đạo bị ép đến run rẩy.

Bọn họ cũng lĩnh hội kiếm ý đạt đến tiểu thành, cũng là một loại kiếm ý hết sức đáng sợ.

Thế nhưng đáng sợ bằng mấy khi gặp chí cao kiếm ý, liền như chuột nhắt gặp mèo hoang, bị áp chế đến không thè ngóc đầu.

Cũng may hai người đạo tâm vững chắc mới có thể đứng vững.

Hai người còn lại một dùng đao một dùng kích, tuy khác nhau về đạo, nhưng gặp phải Hắc Ám kiếm ý sắc mặt cũng hết sức khó coi.

Nói thì chậm diễn biến thì cực nhanh. Tất cả chỉ gói gọn trong vòng chưa đầy ba hơi thở.

Ngay khi mấy người bên ngoài còn đang kinh hãi thất sắc, thì tại trung tâm, công kích hai bên đã xảy ra va chạm.

Oanh

Nơi chiến đấu bị Hắc Ám kiếm ý thôn phệ, tối đen như mực, chỉ nghe âm thanh nổ lớn vang lên.

Tiếp theo đó là một đạo thân ảnh như đạn pháo bay ngược trở ra.

Sau khi lộn vài vòng trên mặt đất, liền tăt thở bỏ mình. Người này chính là Hắc Long.

Hắc Long bị chém chết, kiếm ý cũng bị thu hồi, bóng đêm biết mất hiện ra Hoa Phong một thân bạch y phiêu dật. Nhưng vị trí so với ban đầu xê xích hai mươi bước.

Khóe miệng tràn tơ máu, sắc mặt trắng bệch, hiển nhiên hắn cũng không mấy dễ chịu.

- Hắc Long chết!

- Một kích liền chết!

- Khủng bố!

Ba trong bốn tên còn lại nhìn thi thể Hắc Long nội tâm một trận rét lạnh.

Bọn hắn không ngờ trêu phải một tên biến thái.

Chỉ với tu vi Sơn Hà cảnh nhất trọng thiên, liền một kiếm tru sát Sơn Hà cảnh đỉnh phong.

Đối phương rõ ràng là một siêu cấp yêu nghiệt.

Hắc Long là ai là tuyệt thế thiên kiêu, nhưng bị một kiếm tru sát, rốt cuộc đối phương ở tinh vực nào mà biến thái như thế.

- Thừa dịp hắn bệnh lấy mạng hắn!

Bạch y thanh niên áp chế sợ hãi, kêu gọi đồng bạn liên thủ chém giết Hoa Phong.

Cái chết của Hắc Long khiến hắn không đủ dũng khí để đơn đả độc đấu. Mặc dù đối thủ xem chừng bị thương không nhẹ.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương