Kiếm Phá Thương Khung
-
Chương 289: Thông Đạo Mở Ra
- Huyền môn không gian lại nhiều tài bảo như vậy, còn có cả tiên bảo, ta không nghe lầm chứ?
- Rất nhiều tinh vực tề tụ tại đây, cái không gian này thật đáng sợ!
- Sơn Hà cảnh chém giết Hải Dương cảnh, có phải phô trương quá không?
- Một Lê Hải Thiên ta đã thấy đủ biến thái rồi!
Tần Hưng vừa biến mất toàn bộ khán đài lập tức dậy sóng.
Bọn họ vốn dĩ còn đang bất mãn vì đại hội bị cưỡng ép kết thúc, nhưng nghe giải thích về không gian huyền môn, tất cả đều trợn mắt há mồm.
Một nơi có thể tìm thấy tiên bảo, là một nơi khủng bố như nào.
Một cái không gian có thể kết nối một lúc nhiều tinh vực, là chuyện khó tin bực nào.
Sơn Hà cảnh có thể tru sát Hải Dương cảnh là chuyện gì hoang đường.
Lê Hải Thiên với tu vi Sơn Hà cảnh nhất trọng thiên, đánh bại Hải Tự cảnh tuyệt thế thiên kiêu, đã là chuyện gì đó phi thường yêu nghiệt.
Lúc này tại huyền môn không gian còn xuất hiện Sơn Hà cảnh tru sát Hải Dương cảnh, theo khán giả, Tần Hưng nói ra để hù người mà thôi, quan trọng hơn là muốn giảm bớt kiêu ngạo của người trẻ tuổi.
Lúc này đã không còn ai phản đối việc kết thúc đại hội, tầm quan trọng của huyền môn không gian là quá lớn.
- Bầu chọn quán quân!Bầu ai bây giờ?
Sau khi nháo lên vì sự kiện huyền môn không gian, khán đài lại tiếp tục đối mặt với một vấn đề khác.
Bầu chọn thứ hạng.
Bầu chọn thứ hạng là phải dựa vào năng lực của từng thí sinh, phân tích kỹ càng để xem ai mới là người xứng đáng nhất, chứ không phải bầu theo cảm tính.
Nếu bầu theo cảm tính với danh khí của mình, Hoa Phong chắc chắn đoạt ngôi vị số một.
Nhưng đáng tiếc bầu quán quân không chỉ dựa vào danh khí mà còn phải xét thực lực.
Thí sinh thi đấu sẽ có kịch tính và sôi động. Còn bầu chọn thứ hạng là sự im lặng của khán đài, cùng sự hồi hộp đến nghẹt thở của thí sinh.
Không tiếp tục tranh tài, nhưng bầu không khí lại căng thẳng hơn rất nhiều.
Thí sinh thượng đài muốn chiến thắng liền dựa vào thực lực, người mạnh có thừa tự tin để vượt ải.
Nhưng bỏ phiếu lại là vấn đề rất khác, để phân chia thứ hạng là cái gì đó dựa vào vận khí nhiều hơn là thực lực.
Cho dù là ứng viên số một Trần Linh hay một thí sinh cùi bắp nào đó, cũng không thể nắm rõ số phận của mình.
Thế giới lấy võ vi cường rốt cuộc cũng có ngày đau tim vì chờ đợi.
...
Vấn đề bầu chọn là ở khán giả, còn Hoa Phong hắn lúc này đang ở cùng một chỗ cùng cao tầng Phong Linh Tông.
Cao tầng Phong Linh Tông chỉ để nói cho oai, chứ thực chất chỉ mỗi Tuyết Vô Ngân ở chỗ này.
Và dĩ nhiên không chỉ có Hoa Phong và Tuyết Vô Ngân mà còn có cả Hứa Thiên Bình.
Tuyết Vôn Ngân vì sự yêu nghiệt của Hoa Phong, mà liên tục kích động.
Nếu nói ai là người vui sướng nhất tại đại hội, người đó không ai ngoài Tuyết Vô Ngân.
Đương không Kiếm Tông tặng cho một Lê Hải Thiên biến thái.
Vốn hắn ban đầu còn có chút khó chịu nhưng lúc này nếu khó chịu là Kiếm Tông mới phải.
Theo Tuyết Vô Ngân với những gì đã thể hiện, Lê Hải Thiên phải lọt vào ít nhất tốp hai mươi.
Lọt tốp hai mươi tài nguyên nhận được tương đương tài sản của một nhị phẩm thế lực, điều này đối với Phong Linh Tông mà nói chẳng khác nào nằm mơ, thậm chí còn hơn như thế.
- Thời gian quá gấp, cho nên chúng ta không thể bổ sung danh ngạch!
-Như vậy ngươi đi chỉ có một mình!
Tuyết Vô Ngân hướng Hứa Thiên Bình lên tiếng.
Phong Linh Tông đến từ ngoại vực, có mặt tại đại hội lúc này chỉ có hắn và Hứa Thiên Bình.
Hắn không thể rời đi truyền tin về tông môn, Hứa Thiên Bình lại càng không thể.
Chính vì không ai truyền tin, cho nên, thay mặt Phong Linh Tông tiến vào huyền môn không gian chỉ một danh ngạch.
- Còn ta không tính là thay mặt Phong Linh Tông?
Hoa Phong hướng Tuyết Vô Ngân nghi hoặc nói.
- Công tử không phải tông ta!
- Hơn nữa với thực lực của ngươi chắc chắn sẽ được đặc cách một danh ngạch!
Tuyết Vô Ngân điềm nhiên nói.
Rất rõ ràng, trong suy nghĩ của hắn Hoa Phong chỉ mượn danh nghĩa thi đấu, nếu đã có danh ngạch đi vào, thì không cần phải thay mặt Phong Linh Tông.
Thay mặt tông môn là phải mang tài bảo về tông môn, nhưng Tuyết Vô Ngân không cần nhận thêm của đối phương thêm một cái nhân tình.
Một cái tốp hai mươi với hắn đã là quá đủ. Không cần phải đòi hỏi thêm.
-Nếu không thay mặt Phong Linh Tông, ngay cả tư cách xếp hạng ta còn không có!
Hoa Phong lại nói.
Tuyết Vô Ngân là người công tư phân minh, nhưng hắn rõ ràng là muốn báo đáp đối phương, cho nên không đơn giản bỏ đi.
Hơn nữa nếu không mượn danh Phong Linh Tông, hắn sẽ trở thành tán tu, mà đã là tán tu thì không thể tham gia thi đấu.
Không thể thi đấu lấy đâu ra danh ngạch.
Cho dù hiện tại đang thi đấu, nhưng nếu bỏ đi cái danh tông môn, hắn có thể bị tước bỏ tư cách thí sinh bất cứ lúc nào.
- Ý của ta không phải như vậy!
- Danh nghĩa thi đấu đương nhiên ta vẫn cho ngươi mượn!
- Danh ngạch tiến vào không gian huyền môn tất nhiên ngươi vẫn lấy danh nghĩa Phong Linh Tông!
- Nhưng ngươi chân chính không phải đệ tử bản tông, cho nên không tính ngươi là một danh ngạch!
Tuyết Vô Ngân lên tiếng giải thích.
Theo ý của hắn Hoa Phong vẫn tiến vào không gian huyền môn với tư cách đệ tử Phong Linh Tông.
Nhưng chỉ là mượn danh nghĩa, cho nên nói, đệ tử tông môn chỉ mỗi Hứa Thiên Bình.
Còn Hoa Phong do chỉ là mượn danh nên chẳng mang ý nghĩa gì, bảo vật lấy được đâu nộp lên tông môn, thì đâu thể tính là một danh ngạch.
- Tông chủ nói nhiều với hắn làm gì?
- Hắn...!!!
Hứa Thiên Bình đột nhiên lên tiếng, nhưng nàng chưa nói hết câu đã bị Hoa Phong liếc một cái. Liền che miệng rồi im bặt, mặt đẹp cũng không khỏi đỏ lên.
- Bình nhi!!!
- Lê công tử là khách không được vô lễ!
Tuyết Vô Ngân lên tiếng quát.
- Nếu tông chủ đã nói vậy, tại hạ cũng không còn gì để nói!
Hoa Phong cũng không muốn nói nhiều, hắn lúc này chưa thể lấy ra thân phận thật sự.
Còn về Hứa Thiên Bình hắn chắc chắn nàng sẽ không nói.
Hoa Phong đứng dậy đi nơi khác ngồi, sau đó nhắm mắt chìm vào tu luyện.
Nói là tu luyện nhưng hắn là đang suy nghĩ đến rất nhiều vấn đề.
Bỏ qua vấn đề dị không gian nơi tổ chức đại hội một năm bằng ba ngày ngoại giới. Bởi vì chuyện này đối với hắn không có gì là quá ghê gớm.
Cái mà hắn nghĩ tới là hành trình sắp tới tại huyền môn không gian thần bí.
Ở huyền môn không gian hắn sẽ giáp mặt với võ giả đến từ nhiều tinh vực khác nhau.
Theo như Tần Hưng đã nói võ giả ở các tinh vực khác vô cùng yêu nghiệt, Sơn Hà cảnh có thể tru sát Hải Dương cảnh, nghe thôi đã cảm thấy khủng bố.
Nếu đây là sự thật thì với thực lực của hắn hiện tại, gặp phải bọn họ chỉ có thể là ba mươi sáu kế. Bằng không chết chắc không nghi ngờ.
Để có thể chắc chắn không phải chạy như chó, hắn cần đề thăng thực lực.
Tu vi không thể đột phá, Thiên Địa Quyết cũng vô pháp tiến thêm.
Cái hắn cần tu luyện chỉ có thể là Thời Không Quyết.
Thời Không Quyết do mới thể ngộ chưa thể tiến vào nhập môn.
Mà nhập môn của Thời Không Quyết đó là tập chưởng khống thời không ( điều khiển không gian và thời gian )
Chưởng khống thời không, nghe thôi liền biết đây là một cái nhiệm vụ cực kỳ khó khăn.
Thời gian ai có thể cản, không gian ai có thể diệt.
Thời gian ai có thể quản, không gian ai có thể dùng.
Mặc dù Hoa Phong lúc này đã thể ngộ ra Thời Không Quyết, nhưng muốn nhập môn là gian nan vô cùng.
Hoa Phong chìm vào tu luyện, Hứa Thiên Bình cũng như thế, chỉ còn lại Tuyết Vô Ngân không biết đang nghĩ gì.
...
Đan Kiếm Tông.
- Sư tỷ! Chúng ta đi thôi!
- Sắp đến giờ rồi!
Tiểu Linh hướng Lãnh Yên Yên hối thúc.
- Muội đi đi, ta không muốn đi!
Lãnh Yên Yên thần sắc nhợt nhạt, bộ dạng thập phần thiếu sinh khí.
Tin tức Hoa Phong đoản mệnh, đối với nàng quả thật là một cú sốc rất lớn.
Do đó nàng không còn tâm trạng đi huyền môn không gian.
-Tỷ không đi ai bảo vệ ta?
- Hơn nữa chuyện của hắn cũng đã xảy ra hơn hai năm rồi!
Tiểu Linh hai mắt cũng đỏ lên, hiển nhiên dù có là thời gian bao lâu thì cảm xúc vẫn không hề mất đi.
- Muội nghĩ bọn họ sẽ để muội gặp phiền phức?
Lãnh Yên Yên đáp lại.
Nàng không trách Tiểu Linh không nói cho nàng sớm hơn.
Nếu có trách cũng trách không được bởi vì hai người đã quá thân thiết.
- Ta không thích bọn họ!
- Tỷ không đi ta cũng không đi!
Tiểu Linh chán nản nói.
- Thôi được nếu vì ta mà muội không đi!
- Không biết ta có thể sống đến ngày mai không nữa!
Lãnh Yên Yên rốt cuộc đồng ý.
Lần đi huyền môn không gian Tiểu Linh là người quan trọng nhất. Bởi có nàng đi theo, thương vong của những người vào trong sẽ giảm đến mức thấp nhất.
Cũng chỉ có nàng mới có thể phân biệt được tiên đan và phàm đan.
Nếu Tiểu Linh không đi đúng là Lãnh Yên Yên khó mà sống nổi.
...
Long Thiên đại hội.
- Tất cả nghe đây, thông đạo huyền môn đã chính thức mở ra!
- Do thời gian quá gấp cho nên chưa thể bầu ra quán quân!
- Sau khi khi hành trình huyền môn không gian kết thúc! Các thí sinh khi trở về sẽ biết thứ hạng của mình!
- Những ai được phân danh ngạch lập tức xuất phát!
Hoa Phong còn chưa mò được tí gì từ Thời Không Quyết, lão già Tần Hưng liền xuất hiện hô lớn.
- Ta phải xin tông chủ một cái danh ngạch!
- Không cần xin, ngươi đủ tư cách để vào!
Hoa Phong ý định xin Tuyết Vô Ngân cái danh ngạch, bởi vì danh sách thứ hạng chưa được công bố.
Nhưng hắn chưa kịp nói hết Tần Hưng chẳng biết khi nào đã xuất hiện trước mặt, vừa nói dứt câu, lão liền mang theo hắn biến mất.
Tốc độ của lão nhanh đến mức Tuyết Vô Ngân không kịp làm ra bất kỳ phản ứng, đến khi nhận ra thì người đã không còn.
- Tại sao lại mang hắn đi?
Hứa Thiên Bình ngơ ngác hỏi.
- Để hắn không nửa đường bị chém chết!
“ chết cũng đáng mà”
Hứa Thiên Bình oán hận nghĩ thầm.
- Rất nhiều tinh vực tề tụ tại đây, cái không gian này thật đáng sợ!
- Sơn Hà cảnh chém giết Hải Dương cảnh, có phải phô trương quá không?
- Một Lê Hải Thiên ta đã thấy đủ biến thái rồi!
Tần Hưng vừa biến mất toàn bộ khán đài lập tức dậy sóng.
Bọn họ vốn dĩ còn đang bất mãn vì đại hội bị cưỡng ép kết thúc, nhưng nghe giải thích về không gian huyền môn, tất cả đều trợn mắt há mồm.
Một nơi có thể tìm thấy tiên bảo, là một nơi khủng bố như nào.
Một cái không gian có thể kết nối một lúc nhiều tinh vực, là chuyện khó tin bực nào.
Sơn Hà cảnh có thể tru sát Hải Dương cảnh là chuyện gì hoang đường.
Lê Hải Thiên với tu vi Sơn Hà cảnh nhất trọng thiên, đánh bại Hải Tự cảnh tuyệt thế thiên kiêu, đã là chuyện gì đó phi thường yêu nghiệt.
Lúc này tại huyền môn không gian còn xuất hiện Sơn Hà cảnh tru sát Hải Dương cảnh, theo khán giả, Tần Hưng nói ra để hù người mà thôi, quan trọng hơn là muốn giảm bớt kiêu ngạo của người trẻ tuổi.
Lúc này đã không còn ai phản đối việc kết thúc đại hội, tầm quan trọng của huyền môn không gian là quá lớn.
- Bầu chọn quán quân!Bầu ai bây giờ?
Sau khi nháo lên vì sự kiện huyền môn không gian, khán đài lại tiếp tục đối mặt với một vấn đề khác.
Bầu chọn thứ hạng.
Bầu chọn thứ hạng là phải dựa vào năng lực của từng thí sinh, phân tích kỹ càng để xem ai mới là người xứng đáng nhất, chứ không phải bầu theo cảm tính.
Nếu bầu theo cảm tính với danh khí của mình, Hoa Phong chắc chắn đoạt ngôi vị số một.
Nhưng đáng tiếc bầu quán quân không chỉ dựa vào danh khí mà còn phải xét thực lực.
Thí sinh thi đấu sẽ có kịch tính và sôi động. Còn bầu chọn thứ hạng là sự im lặng của khán đài, cùng sự hồi hộp đến nghẹt thở của thí sinh.
Không tiếp tục tranh tài, nhưng bầu không khí lại căng thẳng hơn rất nhiều.
Thí sinh thượng đài muốn chiến thắng liền dựa vào thực lực, người mạnh có thừa tự tin để vượt ải.
Nhưng bỏ phiếu lại là vấn đề rất khác, để phân chia thứ hạng là cái gì đó dựa vào vận khí nhiều hơn là thực lực.
Cho dù là ứng viên số một Trần Linh hay một thí sinh cùi bắp nào đó, cũng không thể nắm rõ số phận của mình.
Thế giới lấy võ vi cường rốt cuộc cũng có ngày đau tim vì chờ đợi.
...
Vấn đề bầu chọn là ở khán giả, còn Hoa Phong hắn lúc này đang ở cùng một chỗ cùng cao tầng Phong Linh Tông.
Cao tầng Phong Linh Tông chỉ để nói cho oai, chứ thực chất chỉ mỗi Tuyết Vô Ngân ở chỗ này.
Và dĩ nhiên không chỉ có Hoa Phong và Tuyết Vô Ngân mà còn có cả Hứa Thiên Bình.
Tuyết Vôn Ngân vì sự yêu nghiệt của Hoa Phong, mà liên tục kích động.
Nếu nói ai là người vui sướng nhất tại đại hội, người đó không ai ngoài Tuyết Vô Ngân.
Đương không Kiếm Tông tặng cho một Lê Hải Thiên biến thái.
Vốn hắn ban đầu còn có chút khó chịu nhưng lúc này nếu khó chịu là Kiếm Tông mới phải.
Theo Tuyết Vô Ngân với những gì đã thể hiện, Lê Hải Thiên phải lọt vào ít nhất tốp hai mươi.
Lọt tốp hai mươi tài nguyên nhận được tương đương tài sản của một nhị phẩm thế lực, điều này đối với Phong Linh Tông mà nói chẳng khác nào nằm mơ, thậm chí còn hơn như thế.
- Thời gian quá gấp, cho nên chúng ta không thể bổ sung danh ngạch!
-Như vậy ngươi đi chỉ có một mình!
Tuyết Vô Ngân hướng Hứa Thiên Bình lên tiếng.
Phong Linh Tông đến từ ngoại vực, có mặt tại đại hội lúc này chỉ có hắn và Hứa Thiên Bình.
Hắn không thể rời đi truyền tin về tông môn, Hứa Thiên Bình lại càng không thể.
Chính vì không ai truyền tin, cho nên, thay mặt Phong Linh Tông tiến vào huyền môn không gian chỉ một danh ngạch.
- Còn ta không tính là thay mặt Phong Linh Tông?
Hoa Phong hướng Tuyết Vô Ngân nghi hoặc nói.
- Công tử không phải tông ta!
- Hơn nữa với thực lực của ngươi chắc chắn sẽ được đặc cách một danh ngạch!
Tuyết Vô Ngân điềm nhiên nói.
Rất rõ ràng, trong suy nghĩ của hắn Hoa Phong chỉ mượn danh nghĩa thi đấu, nếu đã có danh ngạch đi vào, thì không cần phải thay mặt Phong Linh Tông.
Thay mặt tông môn là phải mang tài bảo về tông môn, nhưng Tuyết Vô Ngân không cần nhận thêm của đối phương thêm một cái nhân tình.
Một cái tốp hai mươi với hắn đã là quá đủ. Không cần phải đòi hỏi thêm.
-Nếu không thay mặt Phong Linh Tông, ngay cả tư cách xếp hạng ta còn không có!
Hoa Phong lại nói.
Tuyết Vô Ngân là người công tư phân minh, nhưng hắn rõ ràng là muốn báo đáp đối phương, cho nên không đơn giản bỏ đi.
Hơn nữa nếu không mượn danh Phong Linh Tông, hắn sẽ trở thành tán tu, mà đã là tán tu thì không thể tham gia thi đấu.
Không thể thi đấu lấy đâu ra danh ngạch.
Cho dù hiện tại đang thi đấu, nhưng nếu bỏ đi cái danh tông môn, hắn có thể bị tước bỏ tư cách thí sinh bất cứ lúc nào.
- Ý của ta không phải như vậy!
- Danh nghĩa thi đấu đương nhiên ta vẫn cho ngươi mượn!
- Danh ngạch tiến vào không gian huyền môn tất nhiên ngươi vẫn lấy danh nghĩa Phong Linh Tông!
- Nhưng ngươi chân chính không phải đệ tử bản tông, cho nên không tính ngươi là một danh ngạch!
Tuyết Vô Ngân lên tiếng giải thích.
Theo ý của hắn Hoa Phong vẫn tiến vào không gian huyền môn với tư cách đệ tử Phong Linh Tông.
Nhưng chỉ là mượn danh nghĩa, cho nên nói, đệ tử tông môn chỉ mỗi Hứa Thiên Bình.
Còn Hoa Phong do chỉ là mượn danh nên chẳng mang ý nghĩa gì, bảo vật lấy được đâu nộp lên tông môn, thì đâu thể tính là một danh ngạch.
- Tông chủ nói nhiều với hắn làm gì?
- Hắn...!!!
Hứa Thiên Bình đột nhiên lên tiếng, nhưng nàng chưa nói hết câu đã bị Hoa Phong liếc một cái. Liền che miệng rồi im bặt, mặt đẹp cũng không khỏi đỏ lên.
- Bình nhi!!!
- Lê công tử là khách không được vô lễ!
Tuyết Vô Ngân lên tiếng quát.
- Nếu tông chủ đã nói vậy, tại hạ cũng không còn gì để nói!
Hoa Phong cũng không muốn nói nhiều, hắn lúc này chưa thể lấy ra thân phận thật sự.
Còn về Hứa Thiên Bình hắn chắc chắn nàng sẽ không nói.
Hoa Phong đứng dậy đi nơi khác ngồi, sau đó nhắm mắt chìm vào tu luyện.
Nói là tu luyện nhưng hắn là đang suy nghĩ đến rất nhiều vấn đề.
Bỏ qua vấn đề dị không gian nơi tổ chức đại hội một năm bằng ba ngày ngoại giới. Bởi vì chuyện này đối với hắn không có gì là quá ghê gớm.
Cái mà hắn nghĩ tới là hành trình sắp tới tại huyền môn không gian thần bí.
Ở huyền môn không gian hắn sẽ giáp mặt với võ giả đến từ nhiều tinh vực khác nhau.
Theo như Tần Hưng đã nói võ giả ở các tinh vực khác vô cùng yêu nghiệt, Sơn Hà cảnh có thể tru sát Hải Dương cảnh, nghe thôi đã cảm thấy khủng bố.
Nếu đây là sự thật thì với thực lực của hắn hiện tại, gặp phải bọn họ chỉ có thể là ba mươi sáu kế. Bằng không chết chắc không nghi ngờ.
Để có thể chắc chắn không phải chạy như chó, hắn cần đề thăng thực lực.
Tu vi không thể đột phá, Thiên Địa Quyết cũng vô pháp tiến thêm.
Cái hắn cần tu luyện chỉ có thể là Thời Không Quyết.
Thời Không Quyết do mới thể ngộ chưa thể tiến vào nhập môn.
Mà nhập môn của Thời Không Quyết đó là tập chưởng khống thời không ( điều khiển không gian và thời gian )
Chưởng khống thời không, nghe thôi liền biết đây là một cái nhiệm vụ cực kỳ khó khăn.
Thời gian ai có thể cản, không gian ai có thể diệt.
Thời gian ai có thể quản, không gian ai có thể dùng.
Mặc dù Hoa Phong lúc này đã thể ngộ ra Thời Không Quyết, nhưng muốn nhập môn là gian nan vô cùng.
Hoa Phong chìm vào tu luyện, Hứa Thiên Bình cũng như thế, chỉ còn lại Tuyết Vô Ngân không biết đang nghĩ gì.
...
Đan Kiếm Tông.
- Sư tỷ! Chúng ta đi thôi!
- Sắp đến giờ rồi!
Tiểu Linh hướng Lãnh Yên Yên hối thúc.
- Muội đi đi, ta không muốn đi!
Lãnh Yên Yên thần sắc nhợt nhạt, bộ dạng thập phần thiếu sinh khí.
Tin tức Hoa Phong đoản mệnh, đối với nàng quả thật là một cú sốc rất lớn.
Do đó nàng không còn tâm trạng đi huyền môn không gian.
-Tỷ không đi ai bảo vệ ta?
- Hơn nữa chuyện của hắn cũng đã xảy ra hơn hai năm rồi!
Tiểu Linh hai mắt cũng đỏ lên, hiển nhiên dù có là thời gian bao lâu thì cảm xúc vẫn không hề mất đi.
- Muội nghĩ bọn họ sẽ để muội gặp phiền phức?
Lãnh Yên Yên đáp lại.
Nàng không trách Tiểu Linh không nói cho nàng sớm hơn.
Nếu có trách cũng trách không được bởi vì hai người đã quá thân thiết.
- Ta không thích bọn họ!
- Tỷ không đi ta cũng không đi!
Tiểu Linh chán nản nói.
- Thôi được nếu vì ta mà muội không đi!
- Không biết ta có thể sống đến ngày mai không nữa!
Lãnh Yên Yên rốt cuộc đồng ý.
Lần đi huyền môn không gian Tiểu Linh là người quan trọng nhất. Bởi có nàng đi theo, thương vong của những người vào trong sẽ giảm đến mức thấp nhất.
Cũng chỉ có nàng mới có thể phân biệt được tiên đan và phàm đan.
Nếu Tiểu Linh không đi đúng là Lãnh Yên Yên khó mà sống nổi.
...
Long Thiên đại hội.
- Tất cả nghe đây, thông đạo huyền môn đã chính thức mở ra!
- Do thời gian quá gấp cho nên chưa thể bầu ra quán quân!
- Sau khi khi hành trình huyền môn không gian kết thúc! Các thí sinh khi trở về sẽ biết thứ hạng của mình!
- Những ai được phân danh ngạch lập tức xuất phát!
Hoa Phong còn chưa mò được tí gì từ Thời Không Quyết, lão già Tần Hưng liền xuất hiện hô lớn.
- Ta phải xin tông chủ một cái danh ngạch!
- Không cần xin, ngươi đủ tư cách để vào!
Hoa Phong ý định xin Tuyết Vô Ngân cái danh ngạch, bởi vì danh sách thứ hạng chưa được công bố.
Nhưng hắn chưa kịp nói hết Tần Hưng chẳng biết khi nào đã xuất hiện trước mặt, vừa nói dứt câu, lão liền mang theo hắn biến mất.
Tốc độ của lão nhanh đến mức Tuyết Vô Ngân không kịp làm ra bất kỳ phản ứng, đến khi nhận ra thì người đã không còn.
- Tại sao lại mang hắn đi?
Hứa Thiên Bình ngơ ngác hỏi.
- Để hắn không nửa đường bị chém chết!
“ chết cũng đáng mà”
Hứa Thiên Bình oán hận nghĩ thầm.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook