Kiếm Phá Thương Khung
-
Chương 284: Thái Độ Xoay Chiều
Hoa Phong vừa tỉnh lại từ không minh, tên của hắn liền được vị trọng tài hô lớn.
Với việc được gọi tên, cũng đồng nghĩa hắn phải thượng đài.
- Loạt đấu cuối cùng, cũng là trận đấu cuối cùng của hắn!
- Như vậy kỳ tích đã không thể thêm lần nữa xác lập!
Những gián giả trông chờ Hoa Phong tạo ra kỳ tích, khi biết đối thủ mà hắn gặp là Tống Thiên Mệnh, liền lắc đầu ngao ngán.
Tống Thiên Mệnh là ai.
Tu vi Kiếm Cương đệ ngũ trọng đỉnh phong.
Ứng viên số hai cho ngôi vị quán quân đại hội.
Rất nhiều thứ nói lên sự lợi hại của Tống Thiên Mệnh, nhưng chỉ hai lý do kể trên cũng đủ để cho thấy Lê Hải Thiên không có bất kỳ một cơ hội.
Mất đi năm thành chiến lực, lại phải đối đầu ứng viên quán quân, đây là chuyện mà những người hâm mộ Lê Hải Thiên không mong muốn.
...
- Người tính không bằng trời tính, để xem ngươi còn có thể kiêu ngạo hay không?
- Gặp phải Mệnh nhi coi như hắn xong đời!
- Dám mạo phạm Tống Gia, đây là kết cục mà hắn phải lĩnh nhận!
Cao tầng Tống Gia được một phen hả hê khi Lê Hải Thiên gặp phải Tống Thiên Mệnh.
Sau khi Tống Thanh Hào bị Hoa Phong đánh bại, Tống Gia đã lệnh cho Tống Thiên Mệnh nếu gặp phải hắn, một giết, hai phế.
Đại hội mấy mươi triệu người, muốn gặp là gặp chẳng khác gì nói chơi.
Tuy nhiên theo Tống Gia có lẽ ngay đến ông trời cũng muốn Lê Hải Thiên phải chết.
- Nếu Lê Hải Thiên đánh bại Tống Thiên Mệnh, chuyện gì sẽ xảy ra?
- Tông chủ lo lắng hơi quá xa, nếu Lê Hải Thiên thắng được Tống Thiên Mệnh chẳng phải đất trời đảo lộn rồi sao?
- Cũng đúng!
Tại Kiếm Tông, tông chủ và đám cao tầng rốt cuộc cũng có thể thở phào.
Bọn họ sợ nhất là Lê Hải Thiên lọt vào tốp mười ngàn, đây là chuyện vừa mất mặt vừa tiếc hận.
Khán giả, Tống Gia, Kiếm Tông, thậm chí Phong Linh Tông, tất cả đều một mực cho rằng Lê Hải Thiên sẽ thất bại. Hắn dù có biến thái cỡ nào cũng phải có lúc dừng lại, bởi vì tu vi còn quá thấp.
“Ngươi có thắng được không?”
Hàn Băng Linh nội tâm một hồi lo lắng.
Nàng vẫn dành cho hắn sự ủng hộ rất lớn, nhưng có một sự thật không thể chối cãi đó là đối thủ của hắn rất mạnh.
...
Lượt thứ ba vòng thứ nhất, ở loạt trận cuối cùng chỉ có một cặp đấu, cho nên được mặc định thi đấu ở lôi đài số một.
Tống Thiên Mệnh một thân thanh y, lưng thẳng như kiếm.
Thần sắc lãnh diễm, bộ dạng cao ngạo, hắn lúc này đang nhìn Hoa Phong với ánh mắt đầy thâm thúy.
Hắn muốn nhìn rõ, một tiểu tử trông cực kỳ bình thường, tại sao lại yêu nghiệt như thế.
- Hành trình của ngươi chấm dứt rồi!
Tông Thiên Mệnh, miệng khẽ nhếch. Lời nói đầy ẩn ý.
Không biết hắn đang nói hành trình nào đã kết thúc.
Mạng sống, võ đạo, hay là đại hội.
- Để nói với ta câu này, ngươi còn chưa đủ tư cách!
Hoa Phong cười lạnh phản bác, thái độ còn cao ngạo hơn Tống Thiên Mệnh mấy phần.
- Đã có rất nhiều người nói ta như ngươi vừa nói!
- Nhưng tất cả lúc này đã là một đống xương trắng!
Tống Thiên Mệnh cười nhạt. giọng điệu lạnh mà không lạnh.
Trong mắt hắn Lê Hải Thiên đã là một người chết. Tức giận với một người chết, chẳng có ý nghĩa gì.
-Ta thấy ngươi cũng sắp trở thành đống xương trắng!
Hoa Phong bĩu môi khinh thường.
Đúng là đối phương mang đến cho hắn cảm giác rất khó đánh bại, nhưng chỉ là rất khó chứ không phải là không thể.
Cùng lắm là xuất hết bản lĩnh đánh một trận ra trò.
- Ngươi đang nói chuyện với ta?
Tống Thiên Mệnh miệng phun câu từ ẩn hàm trào phúng.
Với hắn những gì Lê Hải Thiên đang nói chẳng khác nào con kiến đòi cắn chết con voi.
- Không nói với ngươi, chẳng lẽ nói với chó???
Hoa Phong tiếp lời.
Hô
Tống Thiên Mệnh rốt cuộc đã không thể giữ được thái độ bình tĩnh.
Một cỗ sát khí rét lạnh lấy hắn làm trung tâm bất ngờ bộc phát.
- Ngươi rồi sẽ biết chọc giận ta là sai lầm lớn nhất đời này của ngươi!
Tống Thiên Mệnh hướng Hoa Phong nghiến răng nghiến lợi.
...
- Tiểu tử này đúng là đáng hận, ta muốn tự tay đem hắn lột da rút xương, bầm thây vạn đoạn!
- Thật là một kẻ khẩu khí vô song, ngay đến Mệnh nhi tâm tình luôn cực kỳ vững chắc cũng bị hắn chọc giận!
- Chọc giận Thiên Mệnh cũng coi như một kỳ tích cuối cùng hắn để lại trên đời!
Tống Gia cũng thay Tống Thiên Mệnh giận tím mặt, thậm chí có người còn hận không thể tự tay đem Hoa Phong chém giết.
Mặc dù hận hắn thấu xương nhưng bọn họ cũng phải thán phục trước công kích ngôn từ của hắn.
Bởi vì theo bọn họ chọc tức Tống Thiên Mệnh hắn đã tạo nên kỳ tích, nhưng cũng theo bọn họ đó là tất cả những gì hắn làm được ở trận chiến này.
...
- Ngay đến cả Tống Thiên Mệnh cũng có thể chọc giận!
- Lê Hải Thiên không hổ là Lê Hải Thiên!
Khán đài cũng bị Hoa Phong làm cho một hồi khiếp sợ.
Không ai cho rằng thực lực của hắn vượt qua được Tống Thiên Mệnh, nhưng khẩu khí đã bỏ xa đối phương vài trăm dặm. Quá y là lợi hại.
- Sư huynh Hoa Phong a!
Tuyết Vô Ngân liên tục cảm thán.
...
- Còn ngươi không chỉ phạm phải một sai lầm!
- Sai lầm thứ nhất ngươi phạm phải đó là dám hướng ta động sát niệm!
- Thiên Nhật Trường Không!
Hoa Phong đáp trả Tống Thiên Mệnh bằng câu nói cực kỳ lạnh lẽo, và một đạo kiếm quang khiến thiên địa tịch mịch.
Hoa Phong không ngờ trực tiếp động thủ, hắn chằng quan tâm Tống Thiên Mệnh mạnh cỡ nào, suy nghĩ của hắn lúc này chỉ có chiến và chiến.
Hoa Phong xuất kiếm, một luồng chiến ý kinh thiên vĩ địa cũng theo đó bộc phát.
Chiến ý của hắn phát ra khiến thiên địa cũng phải một hồi run rẩy.
Kiếm quang của hắn mang theo uy thế diệt tuyệt thần ma, giết thẳng về phía địch nhân.
- Ngu ngốc!
Tống Thiên Mệnh miệnh khẽ nhếch biểu hiện khinh thường, kế tiếp hời hợt chém ra một kiếm.
Trong suy nghĩ của hắn đối phó Lê Hải Thiên không cần phải phí quá nhiều sức.
Chẳng ai đi giết một con kiến hôi mà phải dùng đến búa tạ.
Tông Thiên Mệnh xuất kiếm, một đạo kiếm quang phá không mà đi xé tan bầu trời đêm tĩnh mịch.
- Và sai lầm thứ hai của ngươi đó là quá khinh thường đối thủ!
- Nhân Trung Chi Tình!
Hoa Phong đột nhiên quát lớn, tiếp tục từ hắn phát ra một đạo kiếm quang khủng bố.
Hắn không điều động tam sinh nhưng đã sử dụng vạn vật ý chí, thi triển một trong những tuyệt kỹ đáng sợ nhất của mình.
Nhân Trung Chi Tình là một trong bảy mươi hai tuyệt kỹ, bảy mươi hai tuyệt kỹ sẽ rất bình thường khi xung quanh bình thường.
Nhưng sẽ cực kỳ khủng khiếp nếu xung quanh bất thường.
Nhân Trung Chi Tình tên như ý nghĩa mượn cảm xúc và một tia ý chí của người khác cô đọng thành kiếm quang.
Nếu xung quanh chỉ có vài người kiếm quang hoàn toàn vô hại, nhưng đây là Long Thiên đại hội, nơi có gần một tỷ người quan khán.
Hấp thụ cảm xúc và ý chí của một tỷ người, kiếm quang liền là một sát chiêu kinh thiên địa khiếp quỷ thần.
Nhân Trung Chi Tình phát sau mà đến trước, khi kiếm quang của Tống Thiên Mệnh chưa kịp giao kích cùng kiếm quang tịch mịch.
Thì.
Oanh
Thanh âm giòn tan đột nhiên vang vọng khắp lôi đài.
Sau đó là hai đạo kiếm quang lấy thế sét đánh ập về phía Tống Thiên Mệnh.
- Ngươi cho rằng ta giống đám phế vật kia?
Đối diện hai đạo kiếm quang một mạnh một yếu, Tống Thiên Mệnh biểu tình vẫn là một trận trào phúng.
- Phi Long Xuất Hải!
Tống Thiên Mệnh đã lường trước Hoa Phong sẽ sử dụng liên hoàn kích, cho nên lúc này mới thật sự xuất thủ.
Kiếm đảo thời không, phi long xuất thế, một huyễn ảnh thanh long khổng lồ đột ngột xuất hiện.
Thanh long sau tiếng gầm thét liền lao về phía hai đạo kiếm quang với thế không gì không phá.
Không chỉ xuất kiếm tạo huyễn ảnh thanh long, Tống Thiên Mệnh cũng thôi phát đi ra một đạo kiếm ý khủng bố.
Kiếm ý như muốn hủy thiên diệt địa, hóa thành vô số tiểu kiếm công đánh về phía Hoa Phong.
Được kiếm ý gia trì tốc độ và khí thế của thanh long đột nhiên tăng lên mấy lần.
Tuyệt đối là một hồi thiên địa biến sắc.
...
- Lê Hải Thiên rất mạnh!
- Nhưng thua chắc rồi!
Khán giả bên ngoài khi trông thấy huyễn ảnh thanh long liền phán Hoa Phong thất bại.
Theo bọn họ kiếm pháp của hắn tuy rất lợi hại, nhưng kiếm ý chưa đạt đến tiểu thành.
Ba võ đạo còn lại ý chí dư đối phó kiếm ý của Tống Thiên Mệnh, nhưng lực công kích xa xa bì không kịp.
Với vốn gốc như thế, khán giả liền cho rằng dù có xuất ra hết bản lĩnh, Hoa Phong cũng không phải đối thủ của Tống Thiên Mệnh.
Nhưng.
Ầm
Một đạo thanh âm đinh tai nhức óc đột ngột vang lên tại lôi đài số một.
Một trận xung kích càn quét khiến lôi đài rung lắc như muốn sụp đổ.
Hai đạo thân ảnh đồng thời bay ngược về phía sau, miệng đều phun máu tươi.
Lần giao thủ đầu tiên hai bên ngang sức ngang tài.
- Không thể nào???
- Không thể tin được!!!
- Loạn rồi, loạn hêt rồi!
Khi khán giả vừa cho rằng Hoa Phong nắm chắc thua cuộc, nhưng những gì diễn ra khiến đầu óc bọn họ kêu lên ong ong.
Kế tiếp sau đó là một màn oanh động, biểu tình của khán giả thêm một lần chấn động.
- Đúng là biến thái mà!!!
- Kỳ tích.. kỳ tích..
- Lê Hải Thiên...Lê Hải Thiên!
Sau chấn động là sôi trào, toàn bộ khán đài không ngừng hô lớn hai chữ kỳ tích. Và liên tục gọi tên Lê Hải Thiên.
Khó tin, kích động, là cảm giác của phần đông khán giả lúc này.
Kỳ tích không những không dừng lại mà còn đáng chờ đợi hơn tất cả những lần trước đó cộng lại.
- Ha ha!
- Cái gì thiên kiêu, cái gì ứng viên quán quân, gặp Lê Hải Thiên các ngươi sẽ bị đánh như đánh chó.
Rất nhiều khán giá không áp chế nỗi tâm tình liền chửi ầm lên.
- Đúng đúng, bị đánh như đánh chó!
Cả khán đài rất nhanh hưởng ứng câu nói này.
Không chỉ Hàn Băng Linh mà đã có gần một tỷ người hùa theo ủng hộ Hoa Phong.
Chuyện thật khó tin nhưng lại là sự thật, hoàn toàn thiên chân vạn xác.
Với việc được gọi tên, cũng đồng nghĩa hắn phải thượng đài.
- Loạt đấu cuối cùng, cũng là trận đấu cuối cùng của hắn!
- Như vậy kỳ tích đã không thể thêm lần nữa xác lập!
Những gián giả trông chờ Hoa Phong tạo ra kỳ tích, khi biết đối thủ mà hắn gặp là Tống Thiên Mệnh, liền lắc đầu ngao ngán.
Tống Thiên Mệnh là ai.
Tu vi Kiếm Cương đệ ngũ trọng đỉnh phong.
Ứng viên số hai cho ngôi vị quán quân đại hội.
Rất nhiều thứ nói lên sự lợi hại của Tống Thiên Mệnh, nhưng chỉ hai lý do kể trên cũng đủ để cho thấy Lê Hải Thiên không có bất kỳ một cơ hội.
Mất đi năm thành chiến lực, lại phải đối đầu ứng viên quán quân, đây là chuyện mà những người hâm mộ Lê Hải Thiên không mong muốn.
...
- Người tính không bằng trời tính, để xem ngươi còn có thể kiêu ngạo hay không?
- Gặp phải Mệnh nhi coi như hắn xong đời!
- Dám mạo phạm Tống Gia, đây là kết cục mà hắn phải lĩnh nhận!
Cao tầng Tống Gia được một phen hả hê khi Lê Hải Thiên gặp phải Tống Thiên Mệnh.
Sau khi Tống Thanh Hào bị Hoa Phong đánh bại, Tống Gia đã lệnh cho Tống Thiên Mệnh nếu gặp phải hắn, một giết, hai phế.
Đại hội mấy mươi triệu người, muốn gặp là gặp chẳng khác gì nói chơi.
Tuy nhiên theo Tống Gia có lẽ ngay đến ông trời cũng muốn Lê Hải Thiên phải chết.
- Nếu Lê Hải Thiên đánh bại Tống Thiên Mệnh, chuyện gì sẽ xảy ra?
- Tông chủ lo lắng hơi quá xa, nếu Lê Hải Thiên thắng được Tống Thiên Mệnh chẳng phải đất trời đảo lộn rồi sao?
- Cũng đúng!
Tại Kiếm Tông, tông chủ và đám cao tầng rốt cuộc cũng có thể thở phào.
Bọn họ sợ nhất là Lê Hải Thiên lọt vào tốp mười ngàn, đây là chuyện vừa mất mặt vừa tiếc hận.
Khán giả, Tống Gia, Kiếm Tông, thậm chí Phong Linh Tông, tất cả đều một mực cho rằng Lê Hải Thiên sẽ thất bại. Hắn dù có biến thái cỡ nào cũng phải có lúc dừng lại, bởi vì tu vi còn quá thấp.
“Ngươi có thắng được không?”
Hàn Băng Linh nội tâm một hồi lo lắng.
Nàng vẫn dành cho hắn sự ủng hộ rất lớn, nhưng có một sự thật không thể chối cãi đó là đối thủ của hắn rất mạnh.
...
Lượt thứ ba vòng thứ nhất, ở loạt trận cuối cùng chỉ có một cặp đấu, cho nên được mặc định thi đấu ở lôi đài số một.
Tống Thiên Mệnh một thân thanh y, lưng thẳng như kiếm.
Thần sắc lãnh diễm, bộ dạng cao ngạo, hắn lúc này đang nhìn Hoa Phong với ánh mắt đầy thâm thúy.
Hắn muốn nhìn rõ, một tiểu tử trông cực kỳ bình thường, tại sao lại yêu nghiệt như thế.
- Hành trình của ngươi chấm dứt rồi!
Tông Thiên Mệnh, miệng khẽ nhếch. Lời nói đầy ẩn ý.
Không biết hắn đang nói hành trình nào đã kết thúc.
Mạng sống, võ đạo, hay là đại hội.
- Để nói với ta câu này, ngươi còn chưa đủ tư cách!
Hoa Phong cười lạnh phản bác, thái độ còn cao ngạo hơn Tống Thiên Mệnh mấy phần.
- Đã có rất nhiều người nói ta như ngươi vừa nói!
- Nhưng tất cả lúc này đã là một đống xương trắng!
Tống Thiên Mệnh cười nhạt. giọng điệu lạnh mà không lạnh.
Trong mắt hắn Lê Hải Thiên đã là một người chết. Tức giận với một người chết, chẳng có ý nghĩa gì.
-Ta thấy ngươi cũng sắp trở thành đống xương trắng!
Hoa Phong bĩu môi khinh thường.
Đúng là đối phương mang đến cho hắn cảm giác rất khó đánh bại, nhưng chỉ là rất khó chứ không phải là không thể.
Cùng lắm là xuất hết bản lĩnh đánh một trận ra trò.
- Ngươi đang nói chuyện với ta?
Tống Thiên Mệnh miệng phun câu từ ẩn hàm trào phúng.
Với hắn những gì Lê Hải Thiên đang nói chẳng khác nào con kiến đòi cắn chết con voi.
- Không nói với ngươi, chẳng lẽ nói với chó???
Hoa Phong tiếp lời.
Hô
Tống Thiên Mệnh rốt cuộc đã không thể giữ được thái độ bình tĩnh.
Một cỗ sát khí rét lạnh lấy hắn làm trung tâm bất ngờ bộc phát.
- Ngươi rồi sẽ biết chọc giận ta là sai lầm lớn nhất đời này của ngươi!
Tống Thiên Mệnh hướng Hoa Phong nghiến răng nghiến lợi.
...
- Tiểu tử này đúng là đáng hận, ta muốn tự tay đem hắn lột da rút xương, bầm thây vạn đoạn!
- Thật là một kẻ khẩu khí vô song, ngay đến Mệnh nhi tâm tình luôn cực kỳ vững chắc cũng bị hắn chọc giận!
- Chọc giận Thiên Mệnh cũng coi như một kỳ tích cuối cùng hắn để lại trên đời!
Tống Gia cũng thay Tống Thiên Mệnh giận tím mặt, thậm chí có người còn hận không thể tự tay đem Hoa Phong chém giết.
Mặc dù hận hắn thấu xương nhưng bọn họ cũng phải thán phục trước công kích ngôn từ của hắn.
Bởi vì theo bọn họ chọc tức Tống Thiên Mệnh hắn đã tạo nên kỳ tích, nhưng cũng theo bọn họ đó là tất cả những gì hắn làm được ở trận chiến này.
...
- Ngay đến cả Tống Thiên Mệnh cũng có thể chọc giận!
- Lê Hải Thiên không hổ là Lê Hải Thiên!
Khán đài cũng bị Hoa Phong làm cho một hồi khiếp sợ.
Không ai cho rằng thực lực của hắn vượt qua được Tống Thiên Mệnh, nhưng khẩu khí đã bỏ xa đối phương vài trăm dặm. Quá y là lợi hại.
- Sư huynh Hoa Phong a!
Tuyết Vô Ngân liên tục cảm thán.
...
- Còn ngươi không chỉ phạm phải một sai lầm!
- Sai lầm thứ nhất ngươi phạm phải đó là dám hướng ta động sát niệm!
- Thiên Nhật Trường Không!
Hoa Phong đáp trả Tống Thiên Mệnh bằng câu nói cực kỳ lạnh lẽo, và một đạo kiếm quang khiến thiên địa tịch mịch.
Hoa Phong không ngờ trực tiếp động thủ, hắn chằng quan tâm Tống Thiên Mệnh mạnh cỡ nào, suy nghĩ của hắn lúc này chỉ có chiến và chiến.
Hoa Phong xuất kiếm, một luồng chiến ý kinh thiên vĩ địa cũng theo đó bộc phát.
Chiến ý của hắn phát ra khiến thiên địa cũng phải một hồi run rẩy.
Kiếm quang của hắn mang theo uy thế diệt tuyệt thần ma, giết thẳng về phía địch nhân.
- Ngu ngốc!
Tống Thiên Mệnh miệnh khẽ nhếch biểu hiện khinh thường, kế tiếp hời hợt chém ra một kiếm.
Trong suy nghĩ của hắn đối phó Lê Hải Thiên không cần phải phí quá nhiều sức.
Chẳng ai đi giết một con kiến hôi mà phải dùng đến búa tạ.
Tông Thiên Mệnh xuất kiếm, một đạo kiếm quang phá không mà đi xé tan bầu trời đêm tĩnh mịch.
- Và sai lầm thứ hai của ngươi đó là quá khinh thường đối thủ!
- Nhân Trung Chi Tình!
Hoa Phong đột nhiên quát lớn, tiếp tục từ hắn phát ra một đạo kiếm quang khủng bố.
Hắn không điều động tam sinh nhưng đã sử dụng vạn vật ý chí, thi triển một trong những tuyệt kỹ đáng sợ nhất của mình.
Nhân Trung Chi Tình là một trong bảy mươi hai tuyệt kỹ, bảy mươi hai tuyệt kỹ sẽ rất bình thường khi xung quanh bình thường.
Nhưng sẽ cực kỳ khủng khiếp nếu xung quanh bất thường.
Nhân Trung Chi Tình tên như ý nghĩa mượn cảm xúc và một tia ý chí của người khác cô đọng thành kiếm quang.
Nếu xung quanh chỉ có vài người kiếm quang hoàn toàn vô hại, nhưng đây là Long Thiên đại hội, nơi có gần một tỷ người quan khán.
Hấp thụ cảm xúc và ý chí của một tỷ người, kiếm quang liền là một sát chiêu kinh thiên địa khiếp quỷ thần.
Nhân Trung Chi Tình phát sau mà đến trước, khi kiếm quang của Tống Thiên Mệnh chưa kịp giao kích cùng kiếm quang tịch mịch.
Thì.
Oanh
Thanh âm giòn tan đột nhiên vang vọng khắp lôi đài.
Sau đó là hai đạo kiếm quang lấy thế sét đánh ập về phía Tống Thiên Mệnh.
- Ngươi cho rằng ta giống đám phế vật kia?
Đối diện hai đạo kiếm quang một mạnh một yếu, Tống Thiên Mệnh biểu tình vẫn là một trận trào phúng.
- Phi Long Xuất Hải!
Tống Thiên Mệnh đã lường trước Hoa Phong sẽ sử dụng liên hoàn kích, cho nên lúc này mới thật sự xuất thủ.
Kiếm đảo thời không, phi long xuất thế, một huyễn ảnh thanh long khổng lồ đột ngột xuất hiện.
Thanh long sau tiếng gầm thét liền lao về phía hai đạo kiếm quang với thế không gì không phá.
Không chỉ xuất kiếm tạo huyễn ảnh thanh long, Tống Thiên Mệnh cũng thôi phát đi ra một đạo kiếm ý khủng bố.
Kiếm ý như muốn hủy thiên diệt địa, hóa thành vô số tiểu kiếm công đánh về phía Hoa Phong.
Được kiếm ý gia trì tốc độ và khí thế của thanh long đột nhiên tăng lên mấy lần.
Tuyệt đối là một hồi thiên địa biến sắc.
...
- Lê Hải Thiên rất mạnh!
- Nhưng thua chắc rồi!
Khán giả bên ngoài khi trông thấy huyễn ảnh thanh long liền phán Hoa Phong thất bại.
Theo bọn họ kiếm pháp của hắn tuy rất lợi hại, nhưng kiếm ý chưa đạt đến tiểu thành.
Ba võ đạo còn lại ý chí dư đối phó kiếm ý của Tống Thiên Mệnh, nhưng lực công kích xa xa bì không kịp.
Với vốn gốc như thế, khán giả liền cho rằng dù có xuất ra hết bản lĩnh, Hoa Phong cũng không phải đối thủ của Tống Thiên Mệnh.
Nhưng.
Ầm
Một đạo thanh âm đinh tai nhức óc đột ngột vang lên tại lôi đài số một.
Một trận xung kích càn quét khiến lôi đài rung lắc như muốn sụp đổ.
Hai đạo thân ảnh đồng thời bay ngược về phía sau, miệng đều phun máu tươi.
Lần giao thủ đầu tiên hai bên ngang sức ngang tài.
- Không thể nào???
- Không thể tin được!!!
- Loạn rồi, loạn hêt rồi!
Khi khán giả vừa cho rằng Hoa Phong nắm chắc thua cuộc, nhưng những gì diễn ra khiến đầu óc bọn họ kêu lên ong ong.
Kế tiếp sau đó là một màn oanh động, biểu tình của khán giả thêm một lần chấn động.
- Đúng là biến thái mà!!!
- Kỳ tích.. kỳ tích..
- Lê Hải Thiên...Lê Hải Thiên!
Sau chấn động là sôi trào, toàn bộ khán đài không ngừng hô lớn hai chữ kỳ tích. Và liên tục gọi tên Lê Hải Thiên.
Khó tin, kích động, là cảm giác của phần đông khán giả lúc này.
Kỳ tích không những không dừng lại mà còn đáng chờ đợi hơn tất cả những lần trước đó cộng lại.
- Ha ha!
- Cái gì thiên kiêu, cái gì ứng viên quán quân, gặp Lê Hải Thiên các ngươi sẽ bị đánh như đánh chó.
Rất nhiều khán giá không áp chế nỗi tâm tình liền chửi ầm lên.
- Đúng đúng, bị đánh như đánh chó!
Cả khán đài rất nhanh hưởng ứng câu nói này.
Không chỉ Hàn Băng Linh mà đã có gần một tỷ người hùa theo ủng hộ Hoa Phong.
Chuyện thật khó tin nhưng lại là sự thật, hoàn toàn thiên chân vạn xác.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook