Kiếm Phá Thương Khung
-
Chương 273: Không Thuyết Phục
Lê Hải Thiên với tu vi Sơn Hà cảnh nhất trọng thiên cũng tham gia Long Thiên hội, không chỉ làm trò cười cho gần một tỷ khán giả, còn làm cho Kiếm Tông đối với hắn thêm một tầng nghi ngờ.
Bọn họ dành cho hắn nhiều thêm nghi ngờ, là bởi vì những gì hắn làm rất giống Hoa Phong từng làm.
Tuy nhiên Hoa Phong lại chưa một lần bái sư.
Thế nhưng mọi nghi ngờ và những lời lẽ châm chọc, có đi đến hồi kết hay vẫn tiếp tục, thì phải xem Lê Hải Thiên kết thúc trận chiến của mình như nào.
Hùng Hạo Sơn một võ giả đến từ Kỳ Liên Sơn. Tu vi Sơn Hà cảnh tam trọng thiên trung kỳ. Trong khi đối thủ của hắn chỉ là Sơn Hà cảnh nhất trọng thiên sơ kỳ.
Trong suy nghĩ của Hùng Hạo Sơn và tất cả người trên khán đài, Lê Hải Thiên không chịu nổi một kích, thậm chí chỉ cần Hùng Hạo Sơn hắt xì, cũng đủ làm hắn trọng thương.
...
- Ngươi đang tự ình siêu việt?
Hoa Phong nhìn Hùng Hạo Sơn cười nhạt. Biểu tình ẩn chứa khinh thường nồng đậm.
Bị đối phương coi như kiến hôi, hơn nữa còn đưa chân ra ý đồ kêu đi liếm giày, nhưng Hoa Phong vẫn không có chút gì tức giận.
Mục tiêu của là quán quân, và trong mắt hắn đối phương chỉ là một kẻ thất bại. Tức giận với kẻ bại, thì không xứng làm kẻ chiến thắng.
- Phế vật, ngươi lại dám cãi lời ta!
- Đã như vậy ta sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là sống không bằng chết!
Hùng Hạo Sơn bị Hoa Phong khinh thường, thần sắc liền một trận dữ tợn. Lời phát ra đầy âm lãnh.
- Nếu ngươi có đủ bản lĩnh?
Hoa Phong không may may sợ hãi, nói chuyện còn mười phần thách thức.
...
- Một tiểu tử ngông cuồng!
- Ta thấy hắn đang ảo tưởng sức mạnh!
Hoa Phong hướng Hùng Hạo Sơn thách thức, tất cả khán đài liền một trận xì xầm.
Có hai luồng ý kiến được khán giả đưa ra.
Một là, Lê Hải Thiên mới từ dưới hang chui lên, cho nên không biết trời cao đất dày.
Hai là, hắn bị bệnh hoang tưởng, bởi vì chỉ những kẻ như vậy mới luôn cho mình là nhất, xem người khác không ra gì.
Hoa Phong trong mắt khán giả là một người không bình thường, nhưng có một điều thú vị đó là sự xuất hiện của hắn, cũng khiến Long Thiên hội trở nên bất thường.
Trong lịch sử Long Thiên hội, mỗi lượt thi đấu sẽ có mười cặp thí sinh, chia làm mười lôi đài.
Mỗi lôi đài dù nhiều hay ít cũng có người theo dõi bình phẩm.
Nhưng những điều đó là nói về lịch sử, còn hiện tại, mọi ánh mắt mọi lời bình đều dành cho lôi đài số hai mươi. Một lôi đài duy nhất còn chưa giao thủ.
Có thể nói Lê Hải Thiên dù thắng hay bại, thì khi kết thúc đại hội hắn chắc chắn sẽ là người nổi tiếng.
...
- Để xem ngươi quỳ rạp trước ta như nào?
- Đến lúc đó đến liếm giày ngươi cũng không đủ tư cách!
Hùng Hạo Sơn tâm lý có vẻ không mấy vững vàng, Hoa Phong chỉ mới hơi khiêu khích, hắn đã nổi điên.
Lại nói, Hùng Hạo Sơn đến từ lực tộc, một tộc người cư ngụ tại Kỳ Liên Sơn.
Lực tộc tên như ý nghĩa, người cao hai thước, thân hình lực lưỡng, toàn thân cơ bắp cuồn cuộn.
Lực tộc tu luyện không chú trọng tu vi chân nguyên, mà chú trọng tu vi lực lượng.
Một lực tộc Sơn Hà cảnh yếu nhất, cũng có lực lượng một ngàn vạn cân. Một quyền đập tan một ngọn núi.
Sự đáng sợ của lực tộc là công phòng toàn diện, họ có thể cô đọng lực lượng sau đó ly thể, cách không tấn công địch nhân, hoặc cô đọng lấy lực lượng làm bảo giáp phòng ngự, cực khó xuyên phá.
Nhân tộc đồng cảnh giới, chẳng mấy ai là đối thủ lực tộc.
Là một thành viên lực tộc, lại bị một nhân tộc thấp hơn hai cảnh giới khinh thường, đây là lý do Hùng Hạo Sơn nổi điên.
- Bại cho ta!!!
Hùng Hạo Sơn nộ khí xung thiên, vung đại phủ to lớn bổ về phía Hoa Phong.
Hùng Hạo Sơn xuất thủ, ngay lập tức từ hắn phát ra một đạo năng lượng vô hình thần bí.
Năng lượng nhanh chóng đem Hoa Phong tập trung khí tức, rồi phi thẳng về phía hắn.
Hùng Hạo Sơn sau khi chém ra một búa, miệng cong lên đầy khinh miệt, theo hắn Lê Hải Thiên sẽ mất đi nữa cái mạng sau một kích này.
- Lực lượng!
Hoa Phong mày khẽ nhíu, hắn không ngờ cái Hùng Hạo Sơn sử dụng lại là lực lượng.
Lực lượng ly thể đây là lần đầu hắn được chứng kiến, đúng là thiên địa rộng lớn võ học cũng có ngàn vạn.
Và những đại hội như này, là cơ hội để hắn bổ sung vào cai kinh nghiệm còn quá ít ỏi của mình.
- Ngu ngốc
Hoa Phong cười trào phúng, hắn rút đại đao để giao thủ, nhưng nếu địch nhân sử dụng là lực lượng thì không cần.
- Thôn Phệ Lực Lượng!
Hoa Phong khẽ hô.
Hắn vừa dứt lời, một cỗ thôn phệ chi lực lấy hắn làm trung tâm mạnh mẽ bộc phát.
Hoa Phong đại triển triển thần thông, đạo năng lượng của Hùng Hạo Sơn rất nhanh bị thôn phệ sạch sẽ.
Năng lượng tiêu thất, hấp lực liền nhắm đến mục tiêu là Hùng Hạo Sơn.
Hùng Hạo Sơn vốn đang cười nửa miệng, lập tức giữ nguyên, toàn thân không nhúc nhích.
Hắn bị choáng, choáng đến ngây ngốc.
Công kích chưa tới nửa đường đã bị hóa giải, khiến hắn một trận hồn vía lên mây.
Bất quá hồn vía đi nhanh về cũng nhanh, chỉ có điều khi vừa thanh tỉnh, Hùng Hạo Sơn lại tiếp nhận một sự thật khủng bố khác.
Lực lượng của hắn đang không cánh mà bay.
- Không...không thể nào!!!
Hùng Hạo Sơn nhìn chằm chằm Hoa Phong như nhìn một con quái vật.
Thần sắc cao ngạo đã bị sợ hãi thay thế.
Hắn không nghi tới đối phương lại có thể đem lực lượng của mình cắn nuốt.
Hắn đã liều mạng ngăn chặn, nhưng tất cả chỉ làm để làm nền cho sự khủng bố của Lê Hải Thiên.
- Ta nhận...!!!
Binh
Hùng Hạo Sơn biết thất bại là điều rất khó chấp nhận, tuy nhiên nếu cứ tiếp tục, hắn sẽ bị hút sạch lực lượng, trở thành một phế vật.
Hùng Hạo Sơn muốn nhận thua, nhưng lời chưa kịp thốt ra liền bị Hoa Phong một cước đá bay khỏi lôi đài.
- Nhận thua, đâu đơn giản như vậy!
Hoa Phong nhìn Hùng Hạo Sơn lộn vòng dưới đất, miệng treo nụ cười trào phúng.
...
- Hả?
- Cái gì?
- Chuyện gì xảy ra?
Toàn bộ khán đài miệng há to đến nhét vào hai quả trứng.
Chiến đấu thắng bại đã rõ ràng trước mắt, nhưng tất cả đều không một ai tin vào mắt mình, tin vào sự thật và tin vào những gì xảy ra.
Lê Hải Thiên đả bại Hùng Hạo Sơn chỉ bằng một kích. Một kích cực kỳ đơn giản.
Quá bất ngờ quá khó tin, Sơn Hà cảnh nhất trọng thiên đả bại Sơn Hà cảnh tam trọng thiên chỉ bằng một kích, đây là chuyện không tưởng.
...
- Ngươi chết chắc rồi!
Vị trung niên thông báo kết quả bốc thăm lượt đầu tiên, sau khi Hoa Phong đánh bại Hùng Hạo Sơn hắn liền xuất hiện.
Và ngay lập tức cho rằng lần này Lê Hải Thiên chết chắc.
Dám sử dụng ngoại vật trong thi đấu, đây là tội không thể tha.
Bời vì theo vị trung niên với tu vi của Lê Hải Thiên, đến cái hắt hơi của Hùng Hạo Sơn cũng không thể đón đỡ.
Có thể đánh bại đối thủ, Lê Hải Thiên chắc chắn là mang theo bảo bối.
Suy nghĩ của hắn cũng là suy nghĩ của khán giả, bởi đó là điều duy nhất lý giải cho chiến thắng đầy bất ngờ của Lê Hải Thiên.
- Ngươi...giấu bảo bối chỗ nào?
Vị trung niên quan sát Hoa Phong một hồi, sắc mặt càng lúc càng trở nên khó coi, nội tâm ban đầu bình lặng, đến hiện tại là một hồi chấn động.
Bởi vì dù tìm mỏi cả mắt, hắn vẫn không phát hiện thứ khả nghi.
Cuối cùng hắn thẹn quá hóa giận , hướng Hoa Phong chất vấn.
- Chiến thắng hợp lệ! Lê Hải Thiên vượt ải!
Ngay lúc Hoa Phong còn đang khó hiểu, lão già Tần Hưng đột nhiên lên tiếng.
Oanh
Đến lúc này khán đài mới triệt để sôi trào.
Chiến thắng hợp lệ, như vậy đồng nghĩa Lê Hải Thiên một cước đả bại Hùng Hạo Sơn là thật. Đây là chuyện không thể.
- Trọng tài thiên vị!
- Đề nghị ban tổ chức bắt phạt Lê Hải Thiên!
Khán giả sau oanh động là phản đối, thậm chí còn có người còn đòi bắt Hoa Phong.
Không một ai tin tưởng Lê Hải Thiên chiến thắng hợp lệ, bởi vì với tu vi của hắn không thể một cước bại Hùng Hạo Sơn.
Trong suy nghĩ của khán giả, ban tổ chức là thiên vị, nếu không không phải tuyên bố Lê Hải Thiên thắng, mà đem hắn bắt đi rồi.
...
- Ta lần nữa tái khẳng định Lê Hải Thiên chiến thắng hoàn toàn hợp lệ!
Lão già Tần Hưng bình tĩnh lần thứ hai tuyên bố.
Với tu vi của lão, cộng thêm một đám lão quái vật, nếu nhìn sai thì nên đập đầu vào đậu hủ chết.
Nhưng càng là người hiểu rõ, càng cảm nhận Lê Hải Thiên chân chính biến thái
Hùng Hạo Sơn bị đánh rớt đài, vốn định cụp đuôi bỏ chạy, nhưng cũng cố nán lại để xem tình hình.
Cuối cùng đành cúi mặt rời đi. Nôi tâm mười phần không phục. Hắn cũng cho rằng đối phương sử dụng bảo vật. Bằng không làm sao thôn phệ lực lượng của hắn.
Hùng Hạo Sơn âm thầm hạ thề, nhất định phải đòi về thất bại hôm nay. Trên lôi đài không được, không có nghĩa ra ngoài cũng không.
...
Với tuyên bố của lão già Tần Hưng, Hoa Phong đã thành công quá quan, khán giả không phục cũng phải phục. Ấm ức thì bàn tán với người xung quanh.
Kiếm Tông cũng cùng chung quan điểm với khán giả, nhưng Phong Linh Tông thì không như vậy.
Tuyết Vô Ngân đã có chút tin tưởng Lê Hải Thiên và Hoa Phong là cùng một nơi mà đến.
Bọn họ dành cho hắn nhiều thêm nghi ngờ, là bởi vì những gì hắn làm rất giống Hoa Phong từng làm.
Tuy nhiên Hoa Phong lại chưa một lần bái sư.
Thế nhưng mọi nghi ngờ và những lời lẽ châm chọc, có đi đến hồi kết hay vẫn tiếp tục, thì phải xem Lê Hải Thiên kết thúc trận chiến của mình như nào.
Hùng Hạo Sơn một võ giả đến từ Kỳ Liên Sơn. Tu vi Sơn Hà cảnh tam trọng thiên trung kỳ. Trong khi đối thủ của hắn chỉ là Sơn Hà cảnh nhất trọng thiên sơ kỳ.
Trong suy nghĩ của Hùng Hạo Sơn và tất cả người trên khán đài, Lê Hải Thiên không chịu nổi một kích, thậm chí chỉ cần Hùng Hạo Sơn hắt xì, cũng đủ làm hắn trọng thương.
...
- Ngươi đang tự ình siêu việt?
Hoa Phong nhìn Hùng Hạo Sơn cười nhạt. Biểu tình ẩn chứa khinh thường nồng đậm.
Bị đối phương coi như kiến hôi, hơn nữa còn đưa chân ra ý đồ kêu đi liếm giày, nhưng Hoa Phong vẫn không có chút gì tức giận.
Mục tiêu của là quán quân, và trong mắt hắn đối phương chỉ là một kẻ thất bại. Tức giận với kẻ bại, thì không xứng làm kẻ chiến thắng.
- Phế vật, ngươi lại dám cãi lời ta!
- Đã như vậy ta sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là sống không bằng chết!
Hùng Hạo Sơn bị Hoa Phong khinh thường, thần sắc liền một trận dữ tợn. Lời phát ra đầy âm lãnh.
- Nếu ngươi có đủ bản lĩnh?
Hoa Phong không may may sợ hãi, nói chuyện còn mười phần thách thức.
...
- Một tiểu tử ngông cuồng!
- Ta thấy hắn đang ảo tưởng sức mạnh!
Hoa Phong hướng Hùng Hạo Sơn thách thức, tất cả khán đài liền một trận xì xầm.
Có hai luồng ý kiến được khán giả đưa ra.
Một là, Lê Hải Thiên mới từ dưới hang chui lên, cho nên không biết trời cao đất dày.
Hai là, hắn bị bệnh hoang tưởng, bởi vì chỉ những kẻ như vậy mới luôn cho mình là nhất, xem người khác không ra gì.
Hoa Phong trong mắt khán giả là một người không bình thường, nhưng có một điều thú vị đó là sự xuất hiện của hắn, cũng khiến Long Thiên hội trở nên bất thường.
Trong lịch sử Long Thiên hội, mỗi lượt thi đấu sẽ có mười cặp thí sinh, chia làm mười lôi đài.
Mỗi lôi đài dù nhiều hay ít cũng có người theo dõi bình phẩm.
Nhưng những điều đó là nói về lịch sử, còn hiện tại, mọi ánh mắt mọi lời bình đều dành cho lôi đài số hai mươi. Một lôi đài duy nhất còn chưa giao thủ.
Có thể nói Lê Hải Thiên dù thắng hay bại, thì khi kết thúc đại hội hắn chắc chắn sẽ là người nổi tiếng.
...
- Để xem ngươi quỳ rạp trước ta như nào?
- Đến lúc đó đến liếm giày ngươi cũng không đủ tư cách!
Hùng Hạo Sơn tâm lý có vẻ không mấy vững vàng, Hoa Phong chỉ mới hơi khiêu khích, hắn đã nổi điên.
Lại nói, Hùng Hạo Sơn đến từ lực tộc, một tộc người cư ngụ tại Kỳ Liên Sơn.
Lực tộc tên như ý nghĩa, người cao hai thước, thân hình lực lưỡng, toàn thân cơ bắp cuồn cuộn.
Lực tộc tu luyện không chú trọng tu vi chân nguyên, mà chú trọng tu vi lực lượng.
Một lực tộc Sơn Hà cảnh yếu nhất, cũng có lực lượng một ngàn vạn cân. Một quyền đập tan một ngọn núi.
Sự đáng sợ của lực tộc là công phòng toàn diện, họ có thể cô đọng lực lượng sau đó ly thể, cách không tấn công địch nhân, hoặc cô đọng lấy lực lượng làm bảo giáp phòng ngự, cực khó xuyên phá.
Nhân tộc đồng cảnh giới, chẳng mấy ai là đối thủ lực tộc.
Là một thành viên lực tộc, lại bị một nhân tộc thấp hơn hai cảnh giới khinh thường, đây là lý do Hùng Hạo Sơn nổi điên.
- Bại cho ta!!!
Hùng Hạo Sơn nộ khí xung thiên, vung đại phủ to lớn bổ về phía Hoa Phong.
Hùng Hạo Sơn xuất thủ, ngay lập tức từ hắn phát ra một đạo năng lượng vô hình thần bí.
Năng lượng nhanh chóng đem Hoa Phong tập trung khí tức, rồi phi thẳng về phía hắn.
Hùng Hạo Sơn sau khi chém ra một búa, miệng cong lên đầy khinh miệt, theo hắn Lê Hải Thiên sẽ mất đi nữa cái mạng sau một kích này.
- Lực lượng!
Hoa Phong mày khẽ nhíu, hắn không ngờ cái Hùng Hạo Sơn sử dụng lại là lực lượng.
Lực lượng ly thể đây là lần đầu hắn được chứng kiến, đúng là thiên địa rộng lớn võ học cũng có ngàn vạn.
Và những đại hội như này, là cơ hội để hắn bổ sung vào cai kinh nghiệm còn quá ít ỏi của mình.
- Ngu ngốc
Hoa Phong cười trào phúng, hắn rút đại đao để giao thủ, nhưng nếu địch nhân sử dụng là lực lượng thì không cần.
- Thôn Phệ Lực Lượng!
Hoa Phong khẽ hô.
Hắn vừa dứt lời, một cỗ thôn phệ chi lực lấy hắn làm trung tâm mạnh mẽ bộc phát.
Hoa Phong đại triển triển thần thông, đạo năng lượng của Hùng Hạo Sơn rất nhanh bị thôn phệ sạch sẽ.
Năng lượng tiêu thất, hấp lực liền nhắm đến mục tiêu là Hùng Hạo Sơn.
Hùng Hạo Sơn vốn đang cười nửa miệng, lập tức giữ nguyên, toàn thân không nhúc nhích.
Hắn bị choáng, choáng đến ngây ngốc.
Công kích chưa tới nửa đường đã bị hóa giải, khiến hắn một trận hồn vía lên mây.
Bất quá hồn vía đi nhanh về cũng nhanh, chỉ có điều khi vừa thanh tỉnh, Hùng Hạo Sơn lại tiếp nhận một sự thật khủng bố khác.
Lực lượng của hắn đang không cánh mà bay.
- Không...không thể nào!!!
Hùng Hạo Sơn nhìn chằm chằm Hoa Phong như nhìn một con quái vật.
Thần sắc cao ngạo đã bị sợ hãi thay thế.
Hắn không nghi tới đối phương lại có thể đem lực lượng của mình cắn nuốt.
Hắn đã liều mạng ngăn chặn, nhưng tất cả chỉ làm để làm nền cho sự khủng bố của Lê Hải Thiên.
- Ta nhận...!!!
Binh
Hùng Hạo Sơn biết thất bại là điều rất khó chấp nhận, tuy nhiên nếu cứ tiếp tục, hắn sẽ bị hút sạch lực lượng, trở thành một phế vật.
Hùng Hạo Sơn muốn nhận thua, nhưng lời chưa kịp thốt ra liền bị Hoa Phong một cước đá bay khỏi lôi đài.
- Nhận thua, đâu đơn giản như vậy!
Hoa Phong nhìn Hùng Hạo Sơn lộn vòng dưới đất, miệng treo nụ cười trào phúng.
...
- Hả?
- Cái gì?
- Chuyện gì xảy ra?
Toàn bộ khán đài miệng há to đến nhét vào hai quả trứng.
Chiến đấu thắng bại đã rõ ràng trước mắt, nhưng tất cả đều không một ai tin vào mắt mình, tin vào sự thật và tin vào những gì xảy ra.
Lê Hải Thiên đả bại Hùng Hạo Sơn chỉ bằng một kích. Một kích cực kỳ đơn giản.
Quá bất ngờ quá khó tin, Sơn Hà cảnh nhất trọng thiên đả bại Sơn Hà cảnh tam trọng thiên chỉ bằng một kích, đây là chuyện không tưởng.
...
- Ngươi chết chắc rồi!
Vị trung niên thông báo kết quả bốc thăm lượt đầu tiên, sau khi Hoa Phong đánh bại Hùng Hạo Sơn hắn liền xuất hiện.
Và ngay lập tức cho rằng lần này Lê Hải Thiên chết chắc.
Dám sử dụng ngoại vật trong thi đấu, đây là tội không thể tha.
Bời vì theo vị trung niên với tu vi của Lê Hải Thiên, đến cái hắt hơi của Hùng Hạo Sơn cũng không thể đón đỡ.
Có thể đánh bại đối thủ, Lê Hải Thiên chắc chắn là mang theo bảo bối.
Suy nghĩ của hắn cũng là suy nghĩ của khán giả, bởi đó là điều duy nhất lý giải cho chiến thắng đầy bất ngờ của Lê Hải Thiên.
- Ngươi...giấu bảo bối chỗ nào?
Vị trung niên quan sát Hoa Phong một hồi, sắc mặt càng lúc càng trở nên khó coi, nội tâm ban đầu bình lặng, đến hiện tại là một hồi chấn động.
Bởi vì dù tìm mỏi cả mắt, hắn vẫn không phát hiện thứ khả nghi.
Cuối cùng hắn thẹn quá hóa giận , hướng Hoa Phong chất vấn.
- Chiến thắng hợp lệ! Lê Hải Thiên vượt ải!
Ngay lúc Hoa Phong còn đang khó hiểu, lão già Tần Hưng đột nhiên lên tiếng.
Oanh
Đến lúc này khán đài mới triệt để sôi trào.
Chiến thắng hợp lệ, như vậy đồng nghĩa Lê Hải Thiên một cước đả bại Hùng Hạo Sơn là thật. Đây là chuyện không thể.
- Trọng tài thiên vị!
- Đề nghị ban tổ chức bắt phạt Lê Hải Thiên!
Khán giả sau oanh động là phản đối, thậm chí còn có người còn đòi bắt Hoa Phong.
Không một ai tin tưởng Lê Hải Thiên chiến thắng hợp lệ, bởi vì với tu vi của hắn không thể một cước bại Hùng Hạo Sơn.
Trong suy nghĩ của khán giả, ban tổ chức là thiên vị, nếu không không phải tuyên bố Lê Hải Thiên thắng, mà đem hắn bắt đi rồi.
...
- Ta lần nữa tái khẳng định Lê Hải Thiên chiến thắng hoàn toàn hợp lệ!
Lão già Tần Hưng bình tĩnh lần thứ hai tuyên bố.
Với tu vi của lão, cộng thêm một đám lão quái vật, nếu nhìn sai thì nên đập đầu vào đậu hủ chết.
Nhưng càng là người hiểu rõ, càng cảm nhận Lê Hải Thiên chân chính biến thái
Hùng Hạo Sơn bị đánh rớt đài, vốn định cụp đuôi bỏ chạy, nhưng cũng cố nán lại để xem tình hình.
Cuối cùng đành cúi mặt rời đi. Nôi tâm mười phần không phục. Hắn cũng cho rằng đối phương sử dụng bảo vật. Bằng không làm sao thôn phệ lực lượng của hắn.
Hùng Hạo Sơn âm thầm hạ thề, nhất định phải đòi về thất bại hôm nay. Trên lôi đài không được, không có nghĩa ra ngoài cũng không.
...
Với tuyên bố của lão già Tần Hưng, Hoa Phong đã thành công quá quan, khán giả không phục cũng phải phục. Ấm ức thì bàn tán với người xung quanh.
Kiếm Tông cũng cùng chung quan điểm với khán giả, nhưng Phong Linh Tông thì không như vậy.
Tuyết Vô Ngân đã có chút tin tưởng Lê Hải Thiên và Hoa Phong là cùng một nơi mà đến.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook